Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 479: Gậy ông đập lưng ông




Nữ nhân bên cạnh Phú Sơn cũng có chút nghi ngờ, nhìn hắn. Phú Sơn rất bực bội, nhưng lại không biết phản bác thế nào, sắc mặt biến đổi không ngừng, tiếng cười của bọn chúng lại càng lớn hơn.

Sở Nam nghe thấy tiếng kinh hô của Phú Sơn cũng không thèm để ý, một kiện thượng phẩm Pháp Khí đáng để chấn kinh như vậy sao?

Phải biết rằng, thanh kiếm này là thứ kém nhất trong trữ vật giới chỉ chứa pháp bảo của hắn. Phần lớn thứ hắn thu thập đều là linh khí, thượng phẩm Linh Khí cũng có không ít, còn có cả tông khí, ví dụ như Hỗn Nguyên Ban Chỉ, ví dụ như Phích Lịch của Thượng Thanh Đông, ví dụ như Hồn Kích của lão nhân gày gò, hai thứ này đều là hạ phẩm tông khí, ngoài ra còn có pháp bảo vượt qua cả cấp độ tông khí, một là Hạo Thiên Nhận cướp được của Hắc Quân, một là trọng kiếm đã theo bên Sở Nam rất lâu, nhưng cũng không biết có phẩm chất tới mức nào.

- Hắn nói không sai, đây là một kiện thượng phẩm Pháp Khí bảo kiếm.

Sở Nam cười nói với đệ tử Cực Lạc Cung, tiếng cười lan ra, những kẻ đang cười kia đều sững lại, Phú Sơn liền đứng thẳng lưng, lớn tiếng quát:

- Ngươi xem, ta nói không sai chứ, đó thực sự là thượng phẩm Pháp Khí, các ngươi lại còn không tin ta.

Trong mắt của đệ tử Cực Lạc Cung, Sở Nam là chủ nhân của thanh kiếm đó, người ta nói là thượng phẩm Pháp Khí thì nhất định là thượng phẩm Pháp Khí. Vừa nghĩ tới là thượng phẩm Pháp Khí, ánh mắt bọn chúng liền rực sáng, chỉ muốn lập tức cướp lấy thanh kiếm đó.

Nữ tử bên cạnh Phú Sơn liền thay đổi bộ dạng không thèm để ý trước đó, thỏ thẻ nói:

- Tình ca ca, giúp ta cướp lấy thanh bảo kiếm đó, sau này nô gia sẽ là người của ngươi, được không, Tình... ca ca....

Phú Sơn cười rạng rỡ, ôm lấy nữ nhân đó, nắn bóp khắp người nàng ta, nói:

- Hảo muội muội, nàng không cần thi triển thuật câu hồn với ta, ta cũng sẽ đi cướp thanh bảo kiếm đó.

- Ca ca thật tốt!!

Nữ tử đưa tay sờ xuống phía hạ bộ Phú Sơn, Phú Sơn cười rạng rỡ, bụng lại thầm nghĩ:

- Cô em, nghĩ hay thật đó, có thượng phẩm Pháp Khí, ông đây không biết dùng hay sao mà phải đưa cho ngươi. Nữ nhân nơi nào chẳng có, có thực lực còn sợ không có nữ nhân hay sao?

Phú Sơn nghĩ đến đây, trong đầu liền hiện ra một đạo thân ảnh khiến hắn hồn siêu phách lạc, lập tức rùng mình, thầm nghĩ:

- Nàng ta không phải thứ ta có thể chơi đùa được.

Khi đám người này còn đang định hùng hổ lao lên, Sở Nam giương kiếm lên, xoẹt một tiếng, cười nói:

- Các ngươi muốn biết tên kiếm sao?

- Tên kiếm là gì, nói mau, ta sẽ tha cho ngươi một con đường sống.

Nam tử này lớn tiếng gào lên, tu vi của hắn là trung cấp Võ Quân, hơn nữa hắn tới muộn, không nhìn thấy những gã đệ tử Cực Lạc Cung trước đó đã bị nổ tung trước mặt Sở Nam.

Sở Nam cười càng rạng rỡ, khẽ nói:

- Sát – nhân – kiếm!

- Sát – nhân – kiếm!

Sở Nam rõ ràng vừa cười vừa nói, nhưng ba tiếng này vang lên trong không trung, đệ tử Cực Lạc Cung liền cảm nhận thấy một cỗ hàn ý, hàn ý thấu xương.

Một lúc sau, đệ tử Cực Lạc Cung mới hoàn hồn lại, lẩm bẩm:

- Sát Nhân kiếm?

Phú Sơn không ngừng chớp mắt, còn gã trung cấp Võ Quân tên là Mã Đinh vừa hỏi tên kiếm thì không ngừng gào lên:

- Sát Nhân kiếm, không tồi, cái tên này không tồi, Sát Nhân kiếm này ta nhất định phải lấy, tiểu tử, mau giao Sát Nhân kiếm ra, ta tha mạng cho ngươi!

Mã Đinh sở dĩ tự tin như vậy, thứ nhất là vì nhìn thấy Sở Nam chỉ là sơ cấp Võ Quân, hai là nhìn thấy Lăng Yên Lan tuy tu vi cao hơn hắn, nhưng mặt đang đẫm mồ hôi, hiển nhiên là để khống chế cỗ khí tức khêu gợi kia, nàng cũng đã tiêu hao rất nhiều tinh lực; ba là, đây là Cực Lạc Cung, hơn nữa hoàn cảnh chiến đấu cũng rất phù hợp với võ quyết võ kỹ của nàng.

- Ngươi thật nhiều lời.

Ánh mắt Sở Nam trở nên sắc bén, Mã Đinh liền lao lên, nữ nhân trong lòng Phú Sơn cũng không ngừng giục hắn xông lên, đừng để Mã Đinh cướp lấy thượng phẩm pháp khí.

Nhưng Phú Sơn lại không hề động, miệng vẫn đang không ngừng dùng lời lẽ ngon ngọt để dụ dỗ nữ nhân kia, trong lòng lại đang thầm có chủ ý để Mã Đinh lên thử trước, lúc trước người đó nói chỉ cần ai lại gần hắn mười mét sẽ tự động nổ tung, bất luận là thật hay giả cũng đều khiến hắn cảm thấy sợ hãi.

Mã Đinh lôi từ trong trữ vật giới chỉ ra một chiếc quạt, hai ngón tay vừa động, chiếc quạt mở ra, Mã Đinh dáng vẻ công tử phong lưu, tay khẽ phất quạt, chỉ còn cảnh thiếu ngâm thơ bình tranh mà thôi.

Dáng vẻ đó của Mã Đinh khiến không ít nữ đệ tử của Cực Lạc Cung đều hò reo không ngừng, còn không hề có chút xấu hổ nói đợi sau khi hắn thắng lợi trở về sẽ cùng hắn vui vẻ suốt đêm, đương nhiên những nữ tử này nhiệt tình như vậy, mục đích quan trọng nhất vẫn là thượng phẩm pháp khí kia.

Nghe thấy những tiếng kinh hô, những tiếng phụ họa đó, Mã Đinh đã vô cùng đắc ý, cảm thấy tất cả đều ở trong sự khống chế của hắn, vẫy quạt nói với Sở Nam:

- Còn không biết điều, mau giao bảo kiếm cho ta.

Sở Nam cười lạnh lẽo, kiếm khẽ vung lên, đâm ra trước một chút, kiếm chiêu vô cùng đơn giản, Mã Đinh nhìn thấy, trong lòng cảm thấy rất yên tâm, “bốp” một tiếng gấp quạt lại, đập lên Sát Nhân kiếm.

Sát Nhân kiếm là thượng phẩm pháp khí, chiếc quạt trong tay Mã Đinh đương nhiên phẩm chất không thể cao hơn Sát Nhân kiếm được, nếu không Mã Đinh cũng đã không thèm thuồng Sát Nhân kiếm tới vậy, nhưng Mã Đinh vẫn dùng quạt đấu kiếm.

Khi chiếc quạt sắp đập lên Sát Nhân kiếm, Mã Đinh lộ ra nụ cười âm hiểm, rồi chiếc quạt khẽ mở ra, một cỗ khí vụ màu hồng bắn thẳng vào mặt Sở Nam, đồng thời, một chiếc đinh quạt cũng bắn thẳng vào đan điền của hắn.

Khí độc kết hợp ám khí, thủ đoạn vô cùng bỉ ổi, nhưng Mã Đinh lại không chút xấu hổ, thân thể tung ngược về sau, đáp xuống đất, mỉm cười, chuẩn bị đợi nhìn dáng vẻ thê thảm của Sở Nam:

- Ngươi cho rằng ta thực sự ngốc như vậy, dùng quạt đấu trực diện với ngươi sao?

- Keng!

Sát Nhân kiếm vốn dĩ tốc độ đang vô cùng chậm, đột nhiên chặn lại ngay trước mặt chiếc đinh quạt, đánh văng chiếc đinh đi.

Nhìn thấy vậy, nụ cười trên mặt Mã Đinh liền ngưng lại, thấy làn khí vụ màu hồng kia đã bay vào trong mũi Sở Nam, nụ cười lại hiện ra:

- Tránh được đinh quạt nhưng ngươi có thể tránh được chất độc thối rữa thân thể này sao? Trúng phải chất độc này, ngươi nhất định phải chết.

- Vậy sao?

Mã Đinh vô cùng đắc ý, muốn càng có vẻ oai phong liền nói:

- Đúng vậy, chất độc thối rữa thân thể, kẻ bị trúng độc sẽ thối rữa da, rồi thối rữa thịt thối rữa xương, cuối cùng thối rữa tim gan, biến thành cát bụi; mỗi quá trình trong đó đều vô cùng đau đớn, đặc biệt là, chất độc này còn có thể khiến ngươi vô cùng tỉnh táo, đảm bảo cho ngươi có thể cảm nhận được vô cùng sâu sắc sự đau đớn đó.

Nghe thấy Mã Đinh nói vậy, đệ tử Cực Lạc Cung không hề thấy điều đó âm hiểm xấu xa, ngược lại còn vô cùng bội phục, Phú Sơn cũng nghĩ như vậy:

- Tên tiểu tử Mã Đinh này từ đâu kiếm được chất độc thối rữa thân thể này?

- Thật là có ý nghĩa.

Sở Nam thản nhiên nói, Sát Nhân kiếm lại vũ động, vẫn làm một nhát chém đơn giản, do đã có kinh nghiệm khi tu luyện Trảm Sầu ở trong nhà băng, Sở Nam dung nạp dục vào trong lòng, rồi lại căn cứ khẩu quyết của võ kỹ, dùng kiếm chém dục.

Lăng Yên Lan lúc này đang đấu tranh với chính mình, tình hình đã tốt hơn không ít, nhìn thấy Sở Nam không còn dùng chiêu thức lúc trước khiến cho đám đệ tử này hồn tiêu phách tán mà lại dùng võ kỹ mà ngay cả nàng cũng cảm thấy vô cùng lạ lẫm khó coi này thì cảm thấy rất khó hiểu.

Sắc mặt Mã Đinh đã đại biến, thời gian “ trong chốc lát” đã qua, nhưng người ta vẫn không làm sao cả, hắn không khỏi thầm chấn kinh:

- Không có hiệu quả? Chất độc thối rữa thân thể không có hiệu quả? Sao lại như thế được, ta đã dùng qua bao nhiêu lần, cho dù là kẻ có tu vi cao hơn ta cũng phải chết trong tay ta, người này sao lại không chút phản ứng, nhục thân cũng không có chút biến đổi gì?

Nghĩ như vậy, hắn liền kêu lớn:

- Ta không tin.

Lời vừa dứt, Mã Đinh tung mình lên không, chiếc quạt đột nhiên mở rộng hết cỡ, không ngờ rộng tới chừng ba mét, trong quạt đột nhiên bắn ra mấy trăm chiếc đinh quạt mang theo quang mang băng lãnh, lại còn có cả màu xanh lục, hiển nhiên là những chiếc đinh quạt này đã được tẩm độc, khí vụ màu hồng cũng lại bao trùm lấy Sở Nam....

Sở Nam đã trải quan mấy trăm trận chiến, kẻ dùng quạt làm vũ khí cho tới nay, Mã Đinh là người thứ hai, người thứ nhất chính là gã quân sư mặc hắc y thần bí mà hắn gặp tại Hóa Phương Tộc, trong quạt cũng giấu ám khí giấu độc.

Mấy trăm chiếc đinh hung hãn lao tới.

Sở Nam vẫn thản nhiên chém Sát Nhân kiếm xuống, liên tiếp chém ra ba nhát, lúc này đinh quạt đã bay tới trước mặt, chỉ trong giây lát nữa là đâm vào người Sở Nam, Sát Nhân kiếm đột nhiên chém ra mấy trăm đạo kiếm ảnh khiến người khác hoa mắt chóng mặt.

Sau đó, mấy trăm chiếc đinh quạt liền bắn ngược trở lại, đâm thẳng vào những nơi chí mạng trên người Mã Đinh.

Đinh quạt bắn ngược lại, khí độc cũng vừa tới, Sát Nhân kiếm lại múa ra tàn ảnh, kiếm khí như cuồng long vũ động, vô cùng hoa lệ.

Đám đệ tử của Cực Lạc Cung nhìn thấy Sở Nam trong nháy mắt đã khiến cho đinh quạt phải bay vê, trong lòng đã thầm chấn kinh, sau đó lại nhìn thấy Sở Nam ngưng Sát Nhân kiếm lại, đám khí độc màu hồng kia không ngờ bị chém thành một loại dịch thể màu hồng thì toàn thân run rẩy, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

Nữ tử trong lòng Phú Sơn thân thể vốn đang vô cùng nóng bỏng chợt trở nên băng lãnh, Phú Sơn như đang ôm phải một tảng băng, nữ nhân đó đang nắm lấy của quý của hắn, của quý của hắn cũng đang cứng như khối thép nhưng khi hắn nhìn thấy dịch thể kia, khối thép liền biến thành một khối bùn nhão; hơn nữa do nữ tử kia quá đỗi chấn kinh, tay đột nhiên dùng lực kéo mạnh, khiến khối bùn nhão suýt thì đứt lìa, khiến Phú Sơn kêu lên đau đớn, lập tức ném nữ tử kia đi, nện lên vách tường tạo thành một cái hố lớn.

Sự chấn kinh của đệ tử Cực Lạc Cung vẫn chưa chấm dứt, lại thấy Sở Nam cầm Sát Nhân kiếm điểm vào khối dịch thể kia, chất độc thối rữa nhục thân liền bắn thẳng lên người Mã Đinh, tốc độ so với khi khí độc bay tới đã nhanh hơn gấp ngàn lần.

Mã Đinh lúc này đang dùng toàn lực đối phó với đinh quạt vừa bị bắn ngược lại, đinh quạt sau khi bay lại thì uy lực, tốc độ, góc độ đều đã tăng lên rất nhiều, Mã Đinh định dùng quạt để ngăn đám đinh quạt này lại, nhưng không ngờ chiếc quạt đã bị đinh quạt đâm thủng.

Tới lúc này, Mã Đinh dường như mới hiểu ra, kẻ chỉ có khí tức của sơ cấp Võ Quân kia mạnh hơn hắn rất nhiều, đinh quạt vốn dĩ không thể đánh thủng quạt được, bởi chiếc quạt của hắn dù thế nào cũng là trung cấp pháp khí, nhưng thực sự đã đâm thủng được, điều đó chứng tỏ điều gì?

Điều đó chứng tỏ, khi người ta đánh đinh quạt bay ngược lại đã tăng thêm một cỗ lực, một cỗ đại lực cho những chiếc đinh này.

Khi Mã Đinh còn đang vô cùng chật vật đối phó với đám đinh quạt thì chất độc trong hình thái của một khối dịch thể lại bay tới, Mã Đinh lúc trước vội đối phó với đám đinh quạt, không nhìn thấy cảnh tượng Sở Nam biến khí độc thành dịch thể, hắn đang nghi hoặc khối dịch thể này là thứ gì, thì dịch thể đã bắn lên người hắn.

Khi dịch thể xâm nhập vào người hắn, Mã Đinh cuối cùng đã hiểu ra khối dịch thể màu hồng này là thứ gì, đó chính là chất độc của hắn, nhưng hắn đã hiểu ra quá muộn, chất độc không chút tác dụng với Sở Nam lại phát uy uy lực mãnh liệt trên người hắn.

Đúng như Mã Đinh đã nói, thối da, thối thịt, thối xương....

Chiếc quạt trong tay cũng rơi xuống, mấy trăm chiếc đinh đâm vào cơ thể, thân thể Mã Đinh như một tổ ong, có hàng trăm lỗ thủng.

Sau đó từ trên không trung rơi xuống, vừa rơi xuống, thân thể vừa thối rữa, đến khi hắn rơi xuống thì thân thể đã biến thành cát bụi, tình trạng thảm hại mà Mã Đinh nói lúc trước cuối cùng lại xảy ra ở trên chính người hắn.

Đúng là gậy ông đập lưng ông.

Đám đệ tử của Cực Lạc Cung đều ngây ra như tượng gỗ, trong đầu không ngừng hiện ra cảnh tượng Mã Đinh từ sống biến thành xác chết, rồi biến thành cát bụi, thân thể không ngừng run rẩy....

Lăng Yên Lan thì lại đang nhớ lại khoảnh khắc Sở Nam đột nhiên chém ra mấy trăm đạo kiếm ảnh:

- Đây là vũ kỹ gì? còn nữa, vũ kỹ biến khí độc thành dịch thể là gì?

Thực ra, đối với Sở Nam mà nói, biến khí độc thành dịch thể vô cùng đơn giản, chỉ cần khẽ điều động Hàn Ngọc Lam Viêm Vương là đủ rồi, nhưng vừa rồi hắn thi triển không phải là dùng Hàn Ngọc Lam Viêm Vương mà chỉ hoàn toàn dùng nguyên lực nén lại, biến khí độc thành dịch thể.