Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1926: Lộ tin tức, đơn thân độc mã




Không có tiếng gào thét, chỉ có thanh âm kêu rên.

Đám người Tiền Lỗi, Nộ Giang giết người không cần nói lời nào, đám người muốn chiếm tiện nghi kia nghĩ chỉ cần bắt Sở Nam đổi lấy một ngàn khối cực phẩm nguyên thạch, nghĩ đến một thân bảo vật trên người Sở Nam, nhưng mà kết cục lại trái ngược, không ngừng cầu xin tha thứ, không ngừng bị giết đi.

Chỉ có ở thời điểm này bọn hắn mới nhớ tới những lời Tiền Lỗi nói lúc trước, đáng tiếc, hiện tại đã muộn...

Tuy rằng đám người trước mắt này rất dễ giải quyết, cho đến bây giờ vẫn chưa có ai chạy thoát được, thế nhưng mà lông mày Tiền Lỗi vẫn nhíu chặt lại.

Sự tình vỡ lở ra rồi, lâu như vậy rồi mà vẫn chưa dẹp yên được.

Tuy rằng người vây tới không ít nhưng nơi đây lại là hư không đại đạo, vẫn có một ít người đã thoát đi rồi, nói không chừng lúc này tin tức đã truyền ra ngoài. Trong lòng thầm nghĩ như vậy, Tiền Lỗi chứng kiến xa xa có bóng người xuất hiện, chính là đang điên cuồng vọt tới chỗ này thì không khỏi mắng:

- Chết tiệt! Nếu là thực sự đem thân phận Sở Nam công tử để lộ, Ngũ Hành tộc không thể không diệt rồi! Mặc kệ sau lưng chúng là ai, Ngũ Hành tộc nho nhỏ thật đúng là cho rằng trên người có chút huyết thống là có thể coi là khống chế thiên hạ Ngũ hành rồi.

Hơn mười lần hít thở sau, những thân ảnh kia đằng đằng sát khí mà đến, cái gì lửa thiêu, đao trảm, đất nện, mộc phá,... cả đám đều đem đại thủ đoạn trút xuống đầu Sở Nam, đám người Tiền Lỗi cùng những kẻ vây xem. Lập trường song phương như thế nào quả thật người bốn tộc kia không biết, nhưng mà la bàn trong tay bọn hắn đều chuẩn xác nói cho bọn hắn biết, mục tiêu chính là Sở Nam!

Kết quả là, các loại uy năng như lưới chụp xuống.

Sở Nam coi như không thấy, hắn quay người nói với Thuỷ Phi Hồng với một thân thể tàn tạ chả còn bao nhiêu bộ vị:

- Sứ mạng của ngươi, hoàn thành.

Lập tức, Sở Nam vỗ tay xuống, thân thể Thuỷ Phi Hồng tựa như băng sơn tan đi, hoá thành hư vô.

Sau đó, Sở Nam hướng những sát chiêu uy năng lớn lao kia, một tay giơ lên trời, hắc động xuất hiện. Những cỗ uy năng kia tựa như bách xuyên nhập hải, toàn bộ đều thôn nạp tiến vào trong Thể nội không gian của hắn. Đương nhiên, những người này đều không rõ ràng chuyện gì đã xảy ra, chỉ cho là Sở Nam có pháp bảo lợi hại liền dùng chiến thuật biển người.

Đám người Nộ Giang, Cửu Võ muốn quay người giết tới thì Sở Nam lại nói ra:

- Giao cho ta đi.

Dứt lời, thân ảnh hắn loé lên, hai cái quyền đầu luân chuyển đánh ra, quyền đầu đánh tới chính là một người, nhưng quyền sau rơi xuống thì chỗ kia đã không còn cái gì nữa.

Chiến đấu, rất nhanh đã tới chung kết, đám người tới chém giết Sở Nam, còn có người bị Thuỷ Phi Hồng lôi kéo tới, tất cả dấu vết tồn tại đều bị xoá đi. Bất quá, nguyên bản hư không đại đạo thập phần chen chúc người tới người đi thì giờ phút này lại hoàn toàn yên tĩnh, còn ở lại chỉ có đoàn người Sở Nam.

- Sở công tử, chúng ta nhất định phải lập tức rời đi, còn phải đổi lộ tuyến.

Tiền Lỗi cuống quít nói ra.

Sở Nam thoáng nhìn về phương xa mà nhíu mày lại, hắn chỉ nhẹ gật đầu, nhất thời đoàn người dùng tốc độ nhanh nhất ly khai khỏi nơi này. Ngay tại lúc đám người Sở Nam vừa rời đi, cách hiện trường chém giết xa vô cùng chợt loé lên không ít thân ảnh, những thân ảnh này đi vào hư không đại đạo, hiện tại cả đám đang nghị luận:

- Đám người này không biết lai lịch là gì mà đem toàn bộ người của Ngũ Hành tộc dễ dàng giết sạch sẽ.

- Hình như ta nghe được trong miệng bọn hắn nói ra hai chữ "Sở Nam".

- Sở Nam là ai? Như thế nào cảm giác đã nghe qua nhỉ?

- Ta cũng thế... Đúng rồi! Trước kia không phải có tìm kiếm Sở Nam sao? Chẳng lẽ tên Sở Nam này chính là Sở Nam kia?

- Rất có thể...

Những người này nghị luận xong liền chậm rãi tản ra bốn phương tám hướng.

Kỳ thật, cho dù không có những người này thì tin tức của Sở Nam sớm cũng đã truyền ra rồi, bởi vì đến truy sát Sở Nam đấy không chỉ có mỗi Ngũ Hành tộc, còn có sát thủ phụ thân Lôi Ngoan phái ra, trong tay bọn hắn cũng có la bàn, là phụ thân Lôi Ngoan đích thân liên hệ với Viêm Sí.

Đám người này sở dĩ không có nhào tới, một là vì cách nhau khá xa, hai là đã có đội nhân mã khác đón đầu, đạo nhân mã này dĩ nhiên là người Lôi Chú Đỉnh phái ra. Tuy rằng người phụ thân Lôi Ngoan cử tới không có kịp tham gia chém giết nhưng bọn hắn biết tin tức Sở Nam đã xuất hiện, còn lập tức đem tin tức truyền về.

Trong Ngũ Hành tộc, Viêm Sí tộc trưởng còn chưa kịp phái ra sát thủ mà toàn quân đã bị diệt thì trong nội tâm khiếp sợ không thôi, phụ thân Lôi Ngoan lại đem tin tức truyền về cho bọn hắn.

Ngũ Hành tộc cao tầng hoảng sợ, ngay cả phụ thân của Thổ Bá cũng đem đại sự tạo người của mình ném sang một bên, vội vàng thương nghị như thế nào cho phải, mà kết quả cuối cùng chính là trước mắt, bằng lực lượng Ngũ Hành tộc của bọn hắn không thể giải quyết Sở Nam được rồi. Bởi vậy, Ngũ Hành tộc quyết định, hướng về phía sau cầu viện.

Sau một phen thần thần bí bí, thế lực đứng sau Ngũ Hành tộc rốt cuộc lên tiếng, sẽ phái ra một người tới hiệp trợ đánh chết Sở Nam. Mặt khác, sẽ cấp cho bọn hắn một cơ hội thật tốt, chính là để cho bọn hắn tuyển chọn ra người ưu tú nhất trong tộc, vì Ngũ Hành tộc mà bồi dưỡng ra một nhân vật lợi hại.

Tin tức này khiến cho người Ngũ Hành tộc hưng phấn không thôi, đại nhân không chỉ không trách tội bọn hắn mà ngược lại còn cho bọn hắn chỗ tốt như vậy, bọn hắn không cao hứng mới là lạ. Tuy nhiên, bọn hắn hiểu được hành động lần này có chút dị thường, nhưng mà chỗ tốt lại là sự thật. Bởi vậy, bọn hắn bắt đầu tiến hành tuyển chọn.

Thổ tộc tộc trưởng lại rất đơn giản, trực tiếp hạ lệnh xuống, để cho đám người kế thừa hắn đánh một trận, người nào thắng cuối cùng thì chính là kẻ ưu tú.

Thổ Bá nhận được tin tức, nghĩ chưa thấu thì Hắc Nữu đã chỉ rõ ra, lần này ai tuyển trúng vậy chính là xác định kẻ kế thừa đệ nhất vị trí tộc trưởng rồi.

Thổ Bá hung hăng nện xuống một quyền, trong nội tâm thầm nhủ:

"Thứ đại nhân cho ta, lần này có thể phát huy chút công dụng rồi! Đại nhân, ta sẽ không để cho người thất vọng đâu."

Thổ Bá cùng Hắc Nữu toàn quyền phụ trách chuyện này.

Lại nói, đám người Sở Nam một đường chạy đi, lúc chạy tới một ngã rẽ Sở Nam lại ngừng lại, thấy thế Tiền Lỗi cũng ngừng theo, hỏi:

- Sở công tử, làm sao vậy?

- Cứ tiếp tục như thế này có chút không ổn, đoán chừng lúc chúng ta chưa đi tới Đại Đạo tông thì một lần nữa sẽ bị người khác vây công rồi. Cách Đại Đạo tông càng gần, bị vây công càng nguy hiểm, như vậy rất có thể kinh động tới Diễn Thiên động.

- Xác thực là như vậy.

Tiền Lỗi gật đầu thừa nhận, vẻ mặt ngưng trọng, chỉ nghe Sở Nam nói thêm:

- Ta có cảm giác, chúng ta giống như bị ai đó theo dõi, chỉ là ta vài lần thăm dò đều không phát hiện ra chỗ dị thường.

- Ân?

Tiền Lỗi rất tin tưởng trực giác của Sở Nam, hỏi:

- Sở công tử, ngươi có ý gì hay sao?

- Ta xem như vậy đi, chúng ta tách ra.

- Cũng tốt, chúng ta lần nữa binh chia hai đường, để cho bọn hắn không biết rõ thực hư, phân tán bọn hắn.

Tiền Lỗi đang muốn phân phó xuống thì Sở Nam lại lắc đầu, nói:

- Lần này, chúng ta không phải binh chia hai đường mà là chia ra hơn hai mươi đường, mỗi người một đường, phương hướng bất đồng đi.

- Không được!

Tiền Lỗi cự tuyệt đề nghị của Sở Nam.

- Sở công tử, mặc kệ như thế nào, chúng ta phải đảm bảo an nguy của người, đơn thương độc mã mà nói là quá nguy hiểm.

Sở Nam cười nói:

- Yên tâm đi, ta sẽ không dễ dàng bỏ mạng như vậy đâu.

Ngay lập tức, vẻ tươi cười thu liễm lại, hắn bình tĩnh nói:

- Nếu quả thật có người muốn mạng nhỏ của ta mà ta đánh không lại, chỉ sợ các ngươi cũng không bảo hộ ta được.

Sắc mặt Tiền Lỗi trì trệ, biết rõ lời này của Sở Nam là thật. Sở Nam tiếp tục nói:

- Xé lẻ ra, chia thành tốp nhỏ, khả năng bạo lộ ngược lại sẽ giảm xuống đáng kể. Ngươi đem địa đồ đi tới Đại Đạo tông đưa cho ta là được, đến lúc đó chúng ta gặp lại tại Đại Đạo tông.

Tiền Lỗi sau trái lo phải nghĩ cũng hiểu được thế cục bây giờ cũng chỉ có như vậy là tốt nhất, cũng đồng ý xuống. Lập tức, mọi người cải trang dung mạo, tất cả đều biến thành như một. Sở Nam lại nghĩ ngợi một chút, làm ra vài trương phù trận đem khí tức toàn thân mọi người hoàn toàn che đậy lại, cho dù bị người khác nhìn thấu thì bọn hắn cũng chỉ cảm giác được khí tức đám người Sở Nam giống nhau như một mà thôi. Mặt khác, Sở Nam còn vì Cửu Võ, Thường Danh Ca chuẩn bị một ít sát chiêu ứng phó cấp bách.

Sau một phen chuẩn bị thoả đáng, Sở Nam cùng đám người Cửu Võ, Chiến Thần chia ra, nói "bảo trọng" một tiếng, hẹn gặp lại tại Đại Đạo tông xong liền quay người hướng về các phương hướng bất đồng chạy đi.

Hành động như thế quả nhiên làm cho những người khác mê hoặc đi, mà có Thần Hành Bách Biến, Sở Nam lại càng như kim tiến vào biển lớn, khó ai có thể phát hiện ra được. Bất quá, Sở Nam không có dừng lại, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới Đại Đạo tông.

Một ngày nào đó, đang trên đường cấp tốc phi hành, nội tâm Sở Nam chợt động, vừa vặn trong lỗ tai truyền đến một thanh âm:

- Vị bằng hữu phía trước kia ơi, mau giúp chúng ta ngăn đầu hung thú kia lại!