Lúc tin tức đám võ giả đến từ bên ngoài đánh tới Thiên Võ điện toàn diệt truyền ra, đám võ giả sau muốn đi Thiên Võ điện gây phiền toái liền có chỗ kiêng kị, nhưng mà tuyệt đối sẽ không có cảnh một tên cũng không có. Dù sao, trong lời đồn về Sở Nam kia vẫn có sức mê hoặc phi thường, dưới lợi ích trước mắt, đám võ giả gan lớn đều dốc sức liều mang truy tìm.
Có thể khiến cho những võ giả này buông tha lợi ích từ trên người Sở Nam, tự nhiên là phải có thứ lợi ích lớn hơn!
Hành Giả điều tra được, những võ giả đến từ bên ngoài kia không phải biến mất mà đang hướng một chỗ tập trung lại. Dưới đại hao tổn tâm tư, Hành Giả rốt cuộc đã biết được tất cả bọn hắn đều hướng về phía một khu di tích mà đi, nghe nói di tích này thuộc về Trận tông năm đó thống nhất Thiên Võ đại lục. Dưới tài bảo còn lưu lại, còn có lập tông chi bản (căn cơ lập tông) Trận tông, trận pháp truyền thừa!
Lợi ích này so với dị bảo trên người Sở Nam còn muốn lớn hơn nhiều, nếu thực sự tìm được bảo tàng Trận tông lưu lại, đó cũng không phải vấn đề một kiện dị bảo, nói không chừng còn là một đống lớn, chỉ riêng trận pháp truyền thừa kia cũng đã là vô cùng mê người rồi.
Tuy mấy vạn năm trước Trận tông bị một thế lực không biết tên tiêu diệt, nhưng mà Thiên Võ đại lục từng cùng rất nhiều đại lục khác tới lui, cho nên không ít người tinh tường Trận tông là cường đại tới cỡ nào, nhất là trận chi đạo với bốn chữ "xuất thần nhập hoá" cũng không đủ để hình dung. Hơn nữa, rất nhiều người cho rằng tông chủ Trận tông thực lực tuyệt đối là phi thường hùng mạnh, về phần đạt đến cái giai vị gì thì mọi người lại không có kết luận, chỉ có suy đoán.
Cũng bởi vì sau khi Trận tông bị huỷ diệt Thiên Võ đại lục mới bắt đầu suy bại, chậm rãi biến mất khỏi tầm mắt chúng nhân. Không bao lâu sau, Thiên Võ đại lục không hiểu tại sao lại xuất hiện thêm một lần đại biến, mọi người vẫn còn trong nghi hoặc thì Chư Thiên điện lại nhúng tay vào, đem Thiên Võ đại lục thu vào trong phạm vị thế lực của bọn họ. Kể từ đó, Thiên Võ đại lục càng không có ai chú ý đến nữa, nếu không phải vì sự kiện Toả hải bí cảnh kia thì mọi người đã không có nhớ ra rồi!
Trong thời gian dài cũng có không ít người âm thầm truy tìm bảo tàng của Trận tông, nhưng mà lại không có chút thu hoạch nào, không ngờ lần này thông qua Toả hải bí cảnh tới đoạt bảo lại có người trong lúc vô tình phát hiện ra bảo tàng.
Nói như vậy, người phát hiện ra di tích Trận tông sẽ không ngốc đến nỗi đem tin tức này công bố ra ngoài mới đúng, thần không biết quỷ không hay đem bảo tàng Trận tông thu vào tay, lấy được truyền thừa, lặng lẽ rời đi mới là vương đạo.
Chỉ tiếc, phát hiện ra di tích Trận tông cũng không phải là một người mà là nhiều người, thời điểm thám hiểm lại không có chân thành hợp tác, nhưng về sau khi xác định đây chính là di tích Trận tông thì trong số bọn hắn đã xuất hiện tính toán nhỏ nhặt, ai cũng không muốn chia xẻ với kẻ khác, đều muốn độc chiếm một mình. Vì vậy nội đấu bộc phát, trong đó có một kẻ đích thực độc ác, lực áp đồng loã, đang muốn một lúc giết sạch thì có người trả đại giá thoát ra ngoài, có thể nghĩ được người này phẫn nộ thế nào, căn cứ vào tư tưởng "ta không chiếm được ngươi cũng đừng hòng" mà đem tin tức truyền ra ngoài.
Tin tức tán phát thực nhanh, ai cũng không thể kín miệng được, vì thế tin đồn lan ra, mọi người muốn đem cái vũng nước này quấy cho đục ngàu lên!
Cho nên, đám võ giả nhận được tin tức này, dưới Trận tông truyền thừa cùng dị bảo trên người Sở Nam, không chút do dự mà chọn Trận tông bảo tàng, vội vàng chạy tới chỗ di tích. Cũng bởi vì vậy mà Sở Nam có được một quãng thời gian yên tĩnh tu luyện, đồng thời cũng làm cho Sở Nam vô cùng thất vọng vì chả có tên võ giả nào đưa năng lượng chi vật đến cửa.
Hành Giả bỏ ra mấy tháng, đem lộ tuyến tra xét đại khái xong liền lập tức quay về. Sau một hồi bôn ba, khi Hành Giả mang tin tức về Thiên Võ điện thì Sở Nam đã bắt đầu luyện chế tới Tông khí pháp bảo!
Gần nửa năm thời gian, Sở Nam thu hoạch không nhỏ, trên phương diện luyện khí càng ngày càng thành thạo, điều này không cần phải nói rồi, nhìn ngọn núi dùng pháp bảo xây thành lúc lớn lúc nhỏ kia liền biết rõ Sở Nam luyện khí cỡ nào liều mạng.
Theo đó, tích luỹ với Kim quy tắc càng thêm thâm hậu, khoả hạt giống kia tuỳ thời có thể mọc ra lá mới. Ngoại trừ Kim quy tắc ra, Mộc Thổ quy tắc tích luỹ cũng không cạn, đây chính là kết quả Sở Nam để cho những con mèo tu luyện Mộc Thổ quy tắc có được Quy tắc chi thế cả ngày lẫn đêm thối luyện!
Hoả quy tắc Hoả kiếp lần hai, khoảng cách càng ngày càng gần!
Nguyên nhân trình độ luyện khí Sở Nam gia tăng nhanh như vậy còn có một nguyên nhân, chính là Thần hồn. Trụ cột của Sở Nam đặc biệt kiên cố, dùng Thần hồn luyện khí so với dùng tay còn muốn nhanh hơn, đợi đến khi Thần hồn cùng quyền đầu đạt tới trình độ ngang nhau thì Sở Nam không hề tách ra nữa mà hợp lại một cùng một chỗ luyện khí, một lần dùng quyền đầu, một lần dùng Thần hồn.
Ngoài ra, Sở Nam ngược lại còn muốn dùng quyền đầu dung hợp với Thần hồn một chỗ để luyện khí, nhưng hắn lại không thể làm cho chúng dung hợp được, điều này làm cho Sở Nam trăm mối mà không có lời giải. Theo lý thuyết, Thần hồn vốn thuộc về hắn, cùng quyền đầu dung hợp phải là phi thường dễ dàng mới đúng, nhưng mà giữa hai thứ này lại có một tầng ngăn cách, tầng ngăn cách này không phải dễ dàng phá tan, không phá được, chúng không thể nào dung hợp được.
Còn có, Sở Nam cảm giác tu vi của hắn đã có dấu hiệu đột phá!
Sở Nam ngẩng đầu nhìn trời, ánh mắt lẫm liệt.
"Kế hoạch không cản nổi biến hoá, xem ra kế hoạch Phá toái hư không, phải bắt tay vào hành động rồi."
Đang thầm nhủ thì Điện chủ cùng Hành Giả đã tìm tới hắn.
Điện chủ đi thẳng vào vấn đề:
- Hành Điện Sử tra xét nguyên nhân, những tên võ giả kia chưa tìm tới Thiên Võ điện gây phiền toái là vị bọn hắn hư hư thực thực phát hiện ra di tích Trận tông! Nói bên trong còn có truyền thừa tồn tại!
- Trận tông?
Sở Nam kinh dị. Lần đầu tiên hắn nghe được Trận tông là do Tử Mộng Nhân nói cho hắn biết, về sau nghe được chút ít tin tức về Trận tông nhưng trên cơ bản đều là trong truyền thuyết, mà tin tức như vậy có thêm có bớt, thậm chí chút ít tin tức này còn có mâu thuẫn. Giống như lời Điện chủ, chỉ có thể là đại khái, dù sao thời gian cũng đã quá lâu rồi, có lẽ là còn do có người âm thầm làm ra nữa...
- Ngươi đi không?
Hành Giả hỏi Sở Nam.
Sở Nam có chút sầu não, nghe được bốn chữ "Trận tông truyền thừa" này Sở Nam liền nổi lên tâm tư muốn đi thăm dò một phen, cũng không phải vì truyền thừa cái gì mà muốn nhận thức thêm một vài trận pháp, vì trọng kiếm mà chuẩn bị. Hơn nữa, bảo tàng Trận tông bên trong có lẽ còn tồn lại không ít năng lượng chi vật, có thể giúp cho Tiểu Hắc no đủ một bữa. Đồng thời còn có thuận đường ghé thăm Tinh Bảo các ở các châu vơ vét năng lượng chi vật một phen, không cần phải rút ra thời gian như trước nữa.
Nhưng mà, Sở Nam vẫn còn có chút lo lắng. Lo lắng tự nhiên là an toàn của phụ mẫu hắn, tuy nói đám võ giả đến từ bên ngoài đều đi di tích Trận tông rồi nhưng ai biết có hay không còn có người bu lấy Thiên Võ điện, ví dụ như cái tên Lôi Ngoan, ví dụ như Thiên Tử tìm hắn ở khắp các đại lục ra, lại ví dụ như chủ nhân trong truyền thuyết của Huyết Ma tộc kia...
Cùng an nguy của phụ mẫu so sánh, giá trị của Trận tông truyền thừa liền kém hơn rồi, nếu đem cả hai đặt song song trước mặt để hắn phải lựa chọn, không hề nghi ngờ Sở Nam sẽ chọn bảo hộ bình an cho phụ mẫu.
Điện chủ như nhìn ra được chỗ khó xử của Sở Nam, Điện chủ nói:
- Sở Nam, ta có thể đảm bảo được an toàn cho phụ mẫu ngươi!
- Ân?