Những mảnh xương kia lai lịch bất minh.
Nhưng từ nơi phát
hiện ra nó, Thiên Long Hồn không thể gửi hồn vào nó, từ những đối tượng
khiến chủ nhân của thần niệm sợ hãi, không thể nghi ngờ được sự cường
hãn của những mảnh xương kia. Thậm chí Sở Nam còn hoài nghi, sau khi cục thế của niệm chủng nguy cấp, thân thể hắn vẫn ở trong trạng thái trùng
sinh đều là nhờ vào con mắt và mảnh xương.
Đó hoàn toàn là một loại trực giác.
Mảnh xương kia đem lại cho Sở Nam một cơ hội lội ngược dòng, vừa rồi
hắn và mảnh xương đã liên thủ chặt chẽ trong cuộc chiến với niệm chủng,
thậm chí hắn còn dự đoán sau này nó sẽ đem lạ không ít lợi ích.
Nhưng nếu được lựa chọn thì Sở Nam thà không có lợi ích đó.
Trong trận chiến với Thần Thượng, Sở Nam từng hứa với mảnh xương sẽ tập hợp đủ bộ xương, lời hứa này hắn sẽ thực hiện, hắn sẽ thu thập đủ. Chỉ
là hắn rất cảnh giác với hành vi mảnh xương hoàn toàn dung nhập vào cơ
thể mình, đặc biệt là khi chúng không chịu sự khống chế của hắn.
Tuy vừa rồi họ liên thủ, là đồng minh, nhưng hai biết được tiếp theo sẽ có quan hệ gì, sau này sẽ là gì? Đối thủ? Kẻ địch? Cũng có thể nó sẽ
tiêu diệt và thay thế hắn?
Lúc này xương còn ít vẫn chưa phát hiện ra điều gì, nhưng nếu khi nhiều rồi thì sao? Sở Nam đã trải qua
việc tuyên binh đoạt chủ vừa rồi, đó là đoạt từ sức mạnh, huyết dịch, ý
thức, còn chỗ xương này sẽ đoạt từ xương cốt hắn.
Nếu đến cuối
cùng chỗ xương này có ý nghĩ đó thật thì nguy cơ mà Sở Nam phải đối mặt
sẽ gian nan, nguy hiểm hơn bây giờ nhiều lần!
Không nỡ.
Cũng giống như Cấm Vụ cho hắn cái gọi là cơ ngộ.
Nhớ đến Cấm Vụ, suy nghĩ của Sở Nam lại điên cuồng suy nghĩ. Cấm Vụ
muốn hắn quay lại cứu, chắc chắn hắn không muốn Sở Nam chết, ít nhất
cũng là trước khi hắn đạt được mục đích. Nhưng niệm chủng suýt chút nữa
đã lấy mạng hắn, nếu hắn bị niệm chủng thay thế, Sở Nam cho rằng với sự
lạnh lùng của mình, rất có thể niệm chủng sẽ không đi cứu Cấm Vụ. Trừ
phi Cấm Vụ biết có niệm chủng và cố ý đưa hắn tới chỗ niệm chủng.
Suy đoán này có vẻ hợp lý nhưng Sở Nam lại nhíu mày:
- Nếu thật sự như vậy thì Cấm Vụ căn bản không cần dạy ta Phù Thuật.
Dạy Phù Thuật, bắt ta thề, để Thiên Nhiên lại làm con tin, lại muốn ta
đi chết, làm vậy thì quá mâu thuẫn. Xem ra Cấm Vụ không hề biết đến niệm chủng, như vậy có nghĩa là gì? Có phải niệm chủng thuộc hàng cao hơn
Cấm Vụ? Lai lịch cũng cao hơn?
Giờ nghi vấn của Sở Nam đã từ
quê nhà kéo dài đến Nam Xuyên Châu, mọi dấu vết đều cho thấy Thiên Võ
Đại Lục không đơn giản. Nếu đơn giản thì sao lại có những thứ như Cấm
Vụ, niệm chủng? Hơn nữa, Thiên Võ Đại Lục lại không thể liên kết với
truyền tống trận của những đại lục khác.
- Thiên Võ Đại Lục rốt cuộc có bí mật gì? Trận Tông thống nhất Thiên Võ Đại Lục là thế nào?
Sở Nam nghĩ về những vấn đề khiến người ta đau đầu nhưng lại không thể
không nghĩ. Cuối cùng hắn day trán, không hề chạm vào bất cứ thứ gì khác lạ, nhưng nghĩ đến con mắt thứ ba hắn lại cảm thấy có gì không ổn.
Từ suy nghĩ quay về với thân thể, Âm Dương Ngư vẫn đang luyện hóa sức
mạnh và máu ngoại lai, còn cả sức mạnh và máu của bản thân hắn, thậm chí cả xương cũng trộn lẫn lại luyện hóa. Sở Nam biết rõ huyết dịch ngoại
lai đều là của những loài động vật hoang dã như hắc lang. Số máu này,
nếu không dùng Âm Dương Ngư luyện hóa tẩy sạch thì sẽ rất nguy hại.
- Xương, sau này ta tìm thấy những mảnh xương khác có phải cũng dung hợp vào cơ thể ta?
Sở Nam đang nghĩ thì đột nhiên kêu lên một tiếng kinh ngạc khi nhìn
thấy xuống chân phải. Vì hắn phát hiện trên người mình không chỉ là
xương, con mắt, máu, còn có số mảnh vỡ kia, chúng không rơi khỏi cơ thể
mà cũng ẩn vào máu. Có điều không phải ẩn hoàn toàn mà biến thành những
từng cụm hoa văn.
Điều này khiến Sở Nam càng thêm cảnh giác, trong lòng cũng thấy rất không thoải mái.
Thế nhưng dù vậy nhưng hiện tại hắn cũng chẳng có cách nào khác ngoài
nhẫn nhịn. Nhưng sự nhẫn nại này biến thành sức mạnh thúc đẩy Sở Nam tu
luyện càng thêm liều mạng, tranh thủ sớm ngày trở lại thân thể cũ, thân
thể chỉ thuộc về bản thân hắn.
Sở Nam ngẩng lên nhìn trời, lại nghĩ đến con nghịch long hình thành từ nghịch ý, khẽ nói:
- Bí cảnh Tỏa Hải Không Bình này không chỉ có sức mạnh là kỳ dị.
Sở Nam nhớ rõ, một vài năm trước khi đối chiến với Hách Liên Anh ở Đông Nhạc Thành, hắn từng ngưng tụ ra Ngũ Hành Huyết Long, chính con Ngũ
Hành Huyết Long này đã dẫn lôi đình tới, ông trời muốn tiêu diệt Ngũ
Hành Huyết Long.
Nhưng con nghịch long vừa rồi không biết
mạnh hơn Ngũ Hành Huyết Long bao nhiêu lần, tuy chỉ là trong ý thức
nhưng có thể cho thấy mức độ đậm đặc của nghịch ý. Vậy mà không xuất
hiện những kiếp nạn nào tương tự muốn hủy diệt nó.
- Lẽ nào, bí cảnh này tách biệt hoàn toàn với bên ngoài, đến ông trời cũng không phát giác ra?
Sở Nam nghĩ, rồi nghe thấy có tiếng nói nhỏ nhẹ phía sau, là Tiên Nguyệt:
- Công tử…không…sao…chứ?
- Không sao.
Sở Nam khó khăn đáp lại, dần kìm nén vô số suy nghĩ lại, cố gắng vận
chuyển Âm Dương Ngư với sức mạnh lớn nhất có thể. Tiên Nguyệt và Thiên
Ngã bọn họ còn đợi hắn giúp đỡ, đặc biệt là Cửu Võ, kiếm ý của Cửu Võ đã bị niệm chủng hủy tận gốc rồi.
Sức mạnh ngoai lai và sức
mạnh tự thân Sở Nam dung hợp lại làm một, Sở Nam cảm nhận được rõ ràng
dường như sức mạnh đang thay đổi, trở nên ngày một mạnh hơn. Nếu chia
phẩm giới sức mạnh trước đây làm bốn cấp thì sức mạnh hiện nay chính là
cấp tám, thậm chí là chín!
Sức mạnh đã tăng lên tận gấp đôi!
- Luyện hóa sức mạnh, sao không mượn cơ hội này dung hợp sức mạnh và
Thủy Quy Tắc? Trước đây khi gọi sức mạnh và Thủy Quy Tắc bằng Âm Dương
Ngư, chúng từng dung hợp, mỗi giọt Ngũ Hành Nguyên Dịch đều có thể
chuyển động xoáy tròn, vậy nếu cho sức mạnh và Thủy Quy Tắc vận chuyển
trong an liệu có dung hợp được không?
Sở Nam thử làm, muốn dung hợp sức mạnh với Thủy Quy Tắc, trong đầu lại hiện ra cảnh tượng âm dương dung hợp của nghịch long.
Trong quá trình này hắn bỗng nhận ra cớ thể mình xuất hiện một số thứ ô uế bốc mùi. Hắn biết đó là tạp chất trong huyết dịch, nhưng điều khiến
hắn chấn kinh đó là, trong đan điền hắn xuất hiện một viên huyết châu!