Gió đã bắt đầu thổi, trăm đầu long quyển phong theo sát sau lưng Sở Nam, khí thế bàng bạc phóng tới Ngũ Quan, trong lúc nhất thời Ngũ Quan có
chút thất thần, lập tức hắn hoàn hồn lại, chứng kiến thân ảnh nam tử
tuấn tú kia bay thẳng tới hắn không chút do dự mà đạp ra một cước, muốn
đem nam tử tuấn tú đạp sang một bên, hắn tự nhiên không thể để mặc cho
tên nam tử tuấn tú kia đụng lên người mình, như vậy, hắn sẽ rơi vào hoàn cảnh bất lợi!
Vừa đạp xong hắn liền muốn ói máu rồi!
Nguyên bản tưởng tên nam tử tuấn tú bị đánh thành đầu heo kia hắn có thể trực
tiếp đá bay, nhưng không ngờ lúc đá tới lại tựa như đá phải tinh thiết
cứng rắn, một cỗ lực lượng theo mũi chân lan ra khắp toàn thân hắn. Cùng lúc đó, Diệt Nguyên Minh Đằng đang quấn tên nam tử tuấn tú lại duỗi ra
vô số sợi, lập tức như giương nanh múa vuốt hoá thành một tấm lưới đem
Ngũ Quan vây vào trong, quấn lại thành như cái bánh tét.
Ngũ Quan bất chấp, tại thời điểm chân đá ra trong hai tay lại phi ra ngàn vạn
mũi châm nhỏ như mưa rào trút xuống, mỗi một căn phi châm đều ẩn chứa vô cùng Kim pháp tắc cường hoành, đồng thời tu vi chân thật của hắn cũng
bộ lộ ra, bất ngờ là một tên Võ Thần, Nhân Võ Thần!
Phi châm đâm long quyển phong, long quyển phong bị đâm thành lỗ chỗ.
Sở Nam một chút uể oải cũng không, long quyển phong bị đánh cho rách nát
thảm thương như vậy nhưng dù sao hắn vẫn chưa lĩnh ngộ qua Phong pháp
tắc.
Ngàn vạn đầu phi châm lướt qua, một trăm đầu long quyển phong đều như một.
Ngũ Quan lạnh nhạt nói:
- Ngươi có thể giết một gã Võ Thần thì sao?
Ngay sau đó, Ngũ Quan đem cỗ lực lượng tiến vào thân thể kia bài xích ra
ngoài, đồng thời còn đem Diệt Nguyên Minh Đằng đang quấn thân chấn vỡ,
nhưng mà Diệt Nguyên Minh Đằng trên người lại tựa như mọc rễ trên người
hắn, vừa mới chấn vỡ thì chúng lại điên cuồng sinh sôi.
Ngũ Quan thấy thế liền nổi giận, mà càng nổi giận thì càng không ngừng chấn vỡ, hắn gầm thét lên:
- Ngươi cho rằng Võ Thần là dễ dàng chém giết như vậy sao? Vượt cấp khiêu chiến, vượt cấp giết người, ngươi cho rằng lão phu không có làm qua
sao? Ngay cả Địa Võ Thần lão phu cũng có thể liều mạng thì huống chi một tên trung giai Võ Thánh như ngươi!
Trong tiếng giận dữ, ngàn vạn căn phi châm đang bay kia lại ngưng tụ thành một đầu long, lắc đầu vẫy đuôi, điên cuồng gào thét.
- Long! Lão phu cũng có!
Phi châm chi long hướng Sở Nam đớp tới, long thân cuốn tới làm hư không xuất hiện một vết nứt dài hẹp.
Chứng kiến sắc mặt hoá hồng bên trong giận dữ của Ngũ Quan, Sở Nam lại nở một nụ cười, hắn cười nói:
- Vậy chúng ta liền so xem long ai nhiều hơn, thế nào?
- Lão phu chả lẽ lại sợ ngươi?
Ngũ Quan vui vẻ trong lòng, một bên chấn vỡ Diệt Nguyên Minh Đằng một bên
ngưng tụ ra một đầu phi châm chi long khác, theo bốn phương tám hướng
đánh úp tới Sở Nam, mỗi một đầu phi châm chi long đều kéo ra một vết nứt không gian, khiến đám vết nứt không gian kết thành lướt!
Tiếng
cười của Sở Nam càng lúc càng lớn, bên cạnh Thương Giác nghe được tiếng
cười mười phần hữu lực như vậy thì không khỏi đưa mắt nhìn Sở Nam với bộ dáng càng ngày càng già yếu kia một cái, trong nội tâm sinh nghi hoặc:
"Người dính Sát Na Phương Hoa trong thời gian cực ngắn sinh cơ sẽ suy yếu tận
cùng, người sắp chết, tiếng cười của hắn sao lại sung túc lực lượng như
vậy?"
Thương Giác ngưng thần tập trung suy nghĩ, đột nhiên hắn như nhớ tới cái gì đó mà nói ra:
"Hẳn là hồi quang phản chiếu? Chờ hắn qua điểm điên cuồng này, vậy hắn sẽ như đèn cạn dầu tắt!"
Ý nghĩ này vậy mà lại được Thương Giác vô cùng khẳng định.
Mà Sở Nam cũng không cười tiếp nữa, thần sắc lộ ra vẻ nghiêm túc cùng trang trọng, một tay đưa lên cao, hắn quát:
- Niết Phong chi long, hiện!
Tức khắc, trăm đầu long quyển phong bị đâm rách kia lần nữa tái hiện trên
không trung, bộ dáng so với lúc trước của chúng lại có chút bất đồng.
Ngũ Quan thấy vậy liền cuồng tiếu thành tiếng:
- Một trăm đầu, hữu dụng sao? Không có thực lực, số lượng nhiều hơn nữa
cũng chỉ là con số không, đều chỉ có thể huỷ diệt trước mặt lão phu.
Sở Nam không có tiếp lời hắn mà một tay lần nữa giơ lên, hét lớn:
- Lực lượng chi long, hiện!
Lập tức, lại một trăm đầu cự long hoàn toàn do lực lượng ngưng tụ thoáng phiêu phù trên không trung.
Ngũ Quan nhìn chằm chằm vào đám lực lượng chi long, trong ánh mắt đã có chút ít nghi vấn, còn có chút ít kinh ngạc.
Sở Nam nhưng lại tiếp tục quát lên:
- Hàn Viêm chi long, hiện!
- Huyền Thuỷ chi long, hiện!
- Trọng Thổ chi long, hiện!
- Minh Mộc chi long, hiện!
- Diệu Kim chi long, hiện!
Năm trăm đầu long hoành không xuất hiện, vị trí xuất hiện trên không lại
vừa vặn bố trí thành Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận, mà đầu long trước nhất lại có Vực hồn chi long dung hợp vào!
- Ngũ hành, ngươi lại là Ngũ hành chi thể!
Ngũ Quan thấy Sở Nam làm ra đại thủ bút như vậy liền hoảng sợ, cảm xúc bất
an lại xông lên đầu, ngay cả mọi người có mặt tại đây cũng đều khiếp sợ, ngay cả sớm có suy đoán như đám người Minh lão tổ nhưng cũng bị tràng
cảnh trước mắt làm cho chấn kinh rồi.
Thương Giác cũng sững sờ, ngay lập hắn không ngừng thầm nhủ:
"Hẳn là hồi quang phản chiếu, mặc kệ hắn cường đại thế nào, đều sẽ vô dụng, sẽ vô dụng thôi..."
Về phần Cửu Võ, hắn lại đang lâm vào cuồng hỉ.
"Sở Nam đúng là Ngũ hành đều đủ, vì cái gì mà ta lần đầu tiên gặp hắn lại không có nhìn ra tư chất Ngũ hành của hắn?"
Cửu Võ không biết, Ngũ hành của Sở Nam vì gì mà có được, nhưng nghi vấn của hắn chỉ thoáng một cái liền bỏ qua, sau đó lại tiếp tục cuồng hỉ. Bỗng
nhiên, trong ánh mắt cuồng hỉ của hắn, lần đầu tiên lộ ra sát cơ đậm
đặc, trong lòng của hắn lại thầm nói:
"Những người này, đều phải chết, tuyệt không thể để tin tức Ngũ hành chi thể của Sở Nam lộ ra ngoài!"
Thời điểm Cửu Võ cuồng hiện sát cơ thì Ngũ Quan lại đột nhiên rùng mình,
không những vậy còn khiến hắn thất thần một chút, mà chỉ một chút thất
thần như vậy Diệt Nguyên Minh Đằng lại đột nhiên biến lớn thành mười
trượng, Ngũ Quan vội vội vàng vàng đem chúng chấn vỡ ra, trong nội tâm
lại xuất hiện cảm giác không đúng nhưng lại không có thời gian tiếp tục
truy cứu vấn đề này nữa.
Bởi vì, Sở Nam lại hô lên:
- Ngũ hành chi long, hiện!
Lại một trăm đầu long xuất hiện, là một trăm đầu Ngũ hành chi long, mà ở
ngay trung tâm một trăm đầu long này rõ ràng lại là đầu Thiên Long chi
hồn kia.
Mà, trên người Thiên Long chi hồn, giống như được mặc lên một kiên Ngũ hành giáp trụ.
- Thiên Long hồn?
Cửu Võ kinh hỉ lại thêm lớn, đồng thời, sát cơ càng thêm đậm!
Trực giác của Ngũ Quan báo hiệu không ổn, nhưng đã trong thế điên cuồng
ngưng tụ ra phi châm chi long, Không gian liệt phùng lại dày đặc.
Sở Nam nhìn Ngũ Quan, ánh mắt nghiêm nghị mà quát:
- Lôi đình chi long, hiện!
Nương theo tiếng quát, tiếng sét đánh "tích tích ba ba" vang lên, một trăm
đạo Lôi đình thiểm điện hoá thành long hình, uy thế vô cùng nhập vào ánh mắt mọi người, vào trong tim mọi người. Vốn, Sở Nam muốn phân ra một
điểm Tử sắc thiểm điện làm ra Lôi đình chi long, nhưng đáng tiếc, Tử sắc thiểm điện lại không có ý ra mặt, Sở Nam đành phải thôi.
Cũng
đúng lúc này, Sở Nam lại đem máu huyết của Tăng Soả luyện hoá, Tăng Soả
vốn đang khiếp sợ không thôi đột nhiên cảm giác được đạo Sinh tử ấn ký
xuất hiện trong đầu, lập tức hắn ngây ra như phỗng, không biết làm sao,
đầu óc trống rỗng, ngay cả cái gì cốt đầu, cái gì đại tôn sư, tất cả đều tiêu tan trong Sinh tử ấn ký.
Sau một lúc lâu, Tăng Soả nhìn Sở Nam trên trời kia, trong nội tâm thầm nhủ:
"Từ nay về sau, sinh tử của ta, chỉ là một ý niệm của hắn? Một ý niệm!"
Tay Sở Nam, lại một lần nữa giơ lên cao.
Hô hấp của mọi người đều rộn nhịp, muốn nhìn xem Sở Nam đến cùng là muốn
ngưng tụ ra cái gì long, mà Ngũ Quan đã hộc máu rồi, nhưng mà hắn vẫn
điên cuồng ngưng tụ lấy phi châm chi long, dốc sức liều mạng xé mở thêm
từng đạo Không gian liệt phùng!
Sở Nam không có nói ra cái gì, nhưng hai tay trái phải cùng một chỗ giơ lên cao.
Mọi người không biết đây là ý gì.
Đúng lúc này, Sở Nam rít gào xé giọng:
- Sinh Tử nhị long, hiện!