Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1240: Rút hồn




- Xẹt… xẹt…

Lôi điện bổ lên người lão đầu gầy gò, Tu La ngục cũng thừa cơ thôn phệ thần niệm.

Lão đầu gầy gò bị lôi điện bổ đến run rẩy, trong đầu còn đau đớn vô cùng, miệng khẽ lẩm bẩm, nói:

- Lôi điện? lôi điện ư?

Ánh mắt hắn mang theo hoảng sợ nhìn Sở Nam, ngay cả chín đại thủ chưởng kim sắc lóe lên hào quang cũng trở nên ảm đạm.

Sở Nam tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, Diệt Thiên Quyền liền nện đến đại thủ chưởng kim sắc, đại thủ chưởng kim sắc vừa va chạm vào lập tức bị hủy, trong lúc lão đầu gầy gò còn đang kinh ngạc thì Diệt Thiên Quyền đã nện lên ngực hắn, lão đầu gầy gò liền vội vàng thi triển phòng ngự "Pháp tắc" kim thuộc tính, nhưng lại không có chút tác dụng nào.

- Phụt…

Lão đầu gầy gò thổ ra một ngụm máu lớn, lồng ngực lõm vào, xương sườn đều đứt gãy, lão đầu gầy gò còn chưa kịp ổn định lại thì đã nhìn thấy hắc động ập đến, trong lòng lập tức dâng lên sợ hãi nồng đậm, cũng chính cỗ sợ hãi này khiến lão đầu gầy gò bừng tỉnh lại, vội vàng gọi chín chiếc khôi lỗi còn lại tiến đến cản đường Sở Nam, hắn không kích bạo, bởi vì kích bạo căn bản không có tác dụng, ngược lại càng tạo đường cho đối phương xông đến.

Mà hắn trong lúc sợ hãi liền thổ ra bảy ngụm máu, tinh huyết trong cơ thể đã tiêu hao hết hai phần ba, mỗi khôi lỗi đều được thổ vào một ngụm máu.

Khôi lỗi sau khi hấp thu tinh huyết, lập tức nổi lên huyết quang, lão đầu gầy gò làm ra thủ thế phức tạp, động tác có chút sơ sài, giống như chưa hoàn toàn nắm giữ, lão đầu gầy gò càng lúc càng cấp bách, bởi vì hai cỗ khôi lỗi đã không thể cản được bước chân Sở Nam, hơn nữa, theo động tác của lão đầu gầy gò, mái tóc màu tro liền bắt đầu trở nên bạc trắng, trên mặt đầy vẻ già nua, giống như trong nháy mắt bị lão hóa vậy.

- Phành phành…

Liên tiếp hai tiếng nổ lớn vang lên, hai cỗ khôi lỗi bị phá hỏng, Sở Nam đem binh khí trong tay bọn chúng ném về phía lão đầu gầy gò, thân hình cũng theo sát phía sau. Binh khí ập đến, nhưng lão đầu gầy gò không né tránh, hắn cũng không dám tránh, chỉ cần hắn tránh thì hôm nay chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, hắn không ngờ Sở Nam còn có nhiều thủ đoạn quỷ dị như vậy, không chỉ khiến cho hắn xuất hiện một, mà đến tận ba sai lầm. Cao thủ giao chiến, chỉ một sơ xuất đã có thể rơi vào cục diện bỏ mình, nhưng hắn không ngờ lại mắc nhiều sai lầm như vậy, lúc này đã rơi vào thảm cảnh, lão đầu gầy gò không dám sai lầm thêm lần nữa, chỉ dám hơi nghiêng người, đem bộ vị trí mạng tránh né.

Lúc hai kiện binh khí đâm vào cơ thể hắn, lão đầu gầy gò liền hạ một tay xuống, nghiêm giọng quát:

- Thất Khôi Lỗi Trừu Hồn trận!

Ngay lập tức, bảy khôi lỗi hiện lên huyết quang, trực tiếp đem Sở Nam bao vây, bảy đạo huyết quang đan xen nhau phóng ra, trực tiếp xuyên qua thân huyết nhục của Sở Nam, mà Sở Nam lúc này đang ở trong không trung, cả thân hình lập tức bị cố định.

Thống khổ dày đặc tràn đầy khuôn mặt, trong mắt xuất hiện tơ máu, con mắt ngay lập tức như bị phủ lên một tấm lưới máu.

- Khụ khụ khụ…

Lão đầu gầy gò tựa trên khe nứt của mỏ quáng, ho khan, sau đó nở nụ cười dữ tợn, quát:

- Tiểu tử, ngươi giỏi lắm, có thể bức lão phu đến mức này, lão phu, khụ khụ khục...

Sở Nam không trả lời, cũng căn bản không hồi đáp được, bên trong thân thể hắn đang chịu thống khổ vô cùng, giống như huyết quang kia muốn dồn tất cả mọi thứ trong thể nội hắn ra ngoài, loại đau nhức này quả thật là đau nhức mà Sở Nam chưa bao giờ trải nghiệm.

- Lão phu đem tinh huyết phóng xuất ra, còn hao phí mấy trăm năm sinh mệnh, chỉ bởi vì muốn đem ngươi luyện chế thành khôi lỗi, tiểu tử, ngươi có thể tự hào được rồi, lão phu cam đoan nhất định sẽ đem ngươi luyện chế thành khôi lỗi mạnh nhất trong lịch sử.

Lão đầu gầy gò đắc ý nói.

Còn Sở Nam lúc này lại đang rơi vào đau đớn vô cùng tận…

- Thất Khôi Lỗi Trừu Hồn trận, rút Hồn của ngươi! Về sau, ngươi vĩnh viễn sẽ là nô bộc của lão phu, lão phu muốn ngươi làm gì thì ngươi phải làm cái đó, cho dù bắt ngươi quỳ xuống dập đầu với lão phu, thậm chí dập đầu cả vạn lần thì ngươi cũng không thể cự tuyệt.

Lão đầu gầy gò vừa ho khan vừa sảng khoái nói, nhìn thấy vẻ thống khổ trên mặt Sở Nam càng lúc càng đậm, lão đầu gầy gò lại càng cao hứng, nói:

- Bất kể ngươi có bao nhiêu thủ đoạn quỷ dị. Đợi lão phu đem Hồn của ngươi rút đi, những thủ đoạn kia có cường đại như thế nào thì cũng sẽ trở thành của lão phu.

- Chỉ có điều, tiểu tử ngươi quả thật rất kỳ quái, ngươi làm sao có thể phóng xuất được lôi điện? Phải chăng cũng giống như Phong công chúa của Thần Vân thiên quốc, sinh ra đã có? Đợi sau khi luyện chế ngươi thành khôi lỗi, nhất định phải nghiên cứu thật kỹ.

Lão đầu gầy gò đã cho rằng, bỏ ra tinh huyết và sinh mệnh thi triển Thất Khôi Lỗi Trừu Hồn trận thì nhất định có thể đem Hồn của Sở Nam rút sạch.

Sở Nam đang chìm trong dày vò thống khổ vô tận, thần trí trở nên mơ hồ dị thường, không biết nên làm gì, mà huyết quang lại dũng mạnh tràn về phía đan điền Sở Nam, giống như muốn phá đan điền của hắn vậy.

Cũng may trong đan điền của Sở Nam có đủ loại tồn tại cường đại, Ngũ Hành nguyên dịch, lôi điện, gốc tiểu thụ cường đại quỷ dị. Ngoài ra còn có năng lượng thần bí của quan tài thủy tinh nữa.

Nhất thời, huyết quang khó mà tiến vào được.

- Ồ?

Lão đầu gầy gò cười đắc ý, chợt lẩm bẩm:

- Trong đan điền tên tiểu tử chết tiệt này có thứ gì vậy? Không ngờ lại có thể chặn được…

Khổ tư suy nghĩ một phen, lão đầu vẫn không nghĩ ra.

Chỉ có điều, nụ cười của lão đầu gầy gò lại dần khôi phục, hơn nữa càng lúc càng đậm, hắn ho khan nói:

- Càng mạnh càng tốt, càng mạnh thì mới có thể luyện chế ra khôi lỗi cường đại, thân thể của tiểu tử này quả thật đủ cường hãn.

Vốn là khen một câu, nhưng lão đầu gầy gò lại dùng ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm Sở Nam, nụ cười càng đặc biệt hung tàn, nói:

- Đừng tưởng rằng không thể tiến vào đan điền thì lão phu không có biện pháp làm gì được, lão phu sẽ bắt đầu từ nhục thể của ngươi, rút!

Lập tức, bảy cỗ khôi lỗi khởi động, vung tay vung chân, còn biến hóa theo phương vị, đồng thời, huyết quang tràn ngập khắp cơ thể Sở Nam, sau đó từng điểm nhỏ theo huyết quang tràn ra, thậm chí cả Hồn.

Đau đớn như thủy triều gào thét, ý thức của Sở Nam cũng không bởi vì đau đớn mà tỉnh táo, ngược lại càng trở nên mơ hồ, tựa như nước ngập đến mũi, sắp ngập quá đỉnh đầu, Sở Nam thật sự ngay cả suy nghĩ cũng không được.

Đúng lúc đó, một thanh âm đã lâu không xuất hiện lại lần nữa vang vọng trong đầu Sở Nam:

- Tỉnh lại, nhanh tỉnh lại…

Thanh âm đó vẫn như cũ, chỉ có điều lực độ so với lúc trước thì mạnh hơn không ít, mang đến cho Sở Nam chấn động rất lớn.

Thanh âm phát ra như thế nào, Sở Nam không biết.

Vì sao lại phát ra, Sở Nam cũng không biết…

Vì sao chỉ nói “nhanh tỉnh lại”, Sở Nam càng không biết.