Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1223: Đào bốn cái hố, lưỡng trận hợp nhất




- Gia tốc! Gia tốc! Gia tốc!

Văn Phiến Tử nhìn Sở Nam có thể kiên trì, lại một lần nữa gia tốc cho “Tinh Ma”, 24 ngôi sao xoay tròn đến mức người khác không thể nhìn ra 24 ngôi sao nữa, phảng phất chỉ là một ngôi sao đang xoay tròn trên hư không.

Toàn thân Sở Nam đầy máu tươi, uy năng của Tinh Ma quả thật quá mạnh, sinh tử "Long quyển" xoay tròn như Hắc Bạch ngư cũng càng ngày càng chậm, Sở Nam biết sinh tử "Long quyển" sắp sụp đổ, lúc đó thì uy năng của Tinh Ma sẽ rơi lên thân mọi người.

- Sự thần kỳ của Hắc Bạch ngư quả thật vượt quá dự liệu của ta, chỉ tiếc rằng thực lực của ta căn bản không thể xuất ra đại uy năng của Hắc Bạch ngư, bằng không, dựa vào sinh tử "Long quyển" này thì nhất định có thể ngăn cản được Tinh Thần đại trận rồi.

Sở Nam lẩm bẩm, biết không thể tiếp tục kiên trì, bằng không, hắn sẽ làm tổn thương đến căn cơ, hắn cúi đầu xuống hộc ra một búng máu, tất cả mọi người đều không chú ý, bất luận bao nhiêu tinh huyết Sở Nam hộc ra hay là máu tươi thấm đẫm trên người đều tiến vào trong cơ thể tiểu Hắc.

- Lại thêm chút lực nữa, hắn sắp không kiên trì nổi rồi!

Văn Phiến Tử lại lần nữa hạ lệnh, nam tử đầu tóc rối bời nói:

- Văn Phiến Tử, tốc độ như vậy đã rất nhanh rồi, còn muốn gia tốc?

- Thêm!

- Thế nhưng, nếu như gia tốc thêm thì sẽ vượt quá sức chịu đựng của Tinh Thần cung, đến lúc đó…

- Tinh Thần cung còn có thể kiên trì, nhưng hắn bây giờ toàn thân đã dính đầy máu, nhất định sẽ gục ngã trước khi vượt quá giới hạn của Tinh Thần cung.

Văn Phiến Tử kiên định nói, sau đó nói với tên đầu trọc:

- Gia tốc!

- Được rồi, hi vọng lần này gia tốc có thể trực tiếp đem tên quái vật kia mài thành tro bụi!

Tinh Ma lại lần nữa gia tốc, 24 ngôi sao lại lần nữa xuất hiện trong tầm mắt mọi người, giống như bất động, nhưng Thiên Nhiên biết rõ 24 ngôi sao này không phải là bất động, mà rõ ràng đang xoay với tốc độ cực trí.

- Rắc rắc…

Âm thanh giòn giã từ trong cơ thể Sở Nam truyền ra, mọi người kinh hoảng, Thiên Nhiên lao đến gần, cấp bách nói:

- Sở Nam, ngươi hãy triệt hạ "Long quyển" đi, để ta lên! Bằng không, chúng ta lại thi triển Song Long toàn chuyển ngày trước một lần nữa, chúng ta có thể đem miệng tro khổng lồ phong bế thì khẳng định cũng có thể ngăn cản được uy năng ngôi sao này.

Thiên Nhiên quả thật là cấp bách, ngay cả chuyện xấu hổ lúc trước cũng không cố kỵ, Sở Nam không hề động đậy, chỉ để cho hình ảnh “quan sát” trong đầu tiến hình xoay tròn 360 độ, từ bốn phương tám hướng, “quan sát” tất cả các phương vị của hình ảnh.

Nam tử đầu tóc rối bời quát:

- Chết! Chết đi! Chết nhanh lên!

Tiếng quát có chút sốt ruột.

Đúng lúc này, Sở Nam mở lớn mắt, chỉ một cái về phía trước, nói:

- Thiên Nhiên, dùng dược cuốc của ngươi đào ở đó một cái hố!

Thiên Nhiên không chút chậm trễ, cũng không hề có chút nghi vấn nào, thân ảnh phóng đến vị trí mà Sở Nam vừa chỉ, nam tử đầu tóc rối bời nói:

- Thiên Nhiên muốn làm gì vậy?

Văn Phiến Tử lại lần nữa nheo mắt lại, không trả lời, trong lòng thầm suy đoán:

- Người này am hiểu trận pháp, chẳng lẽ hắn đã tìm được nhược điểm? Nhược điểm của Tinh Thần đại trận, ngay cả ta cũng không biết. Lại nói, cho dù biết thì đã sao? Chẳng lẽ có thể kháng cự được ngôi sao ư?

Lúc trong lòng Văn Phiến Tử đang có muôn ngàn suy nghĩ thì Thiên Nhiên đã phóng đến vị trí Sở Nam chỉ, vung dược cuốc lên, dốc hết toàn lực đào một cái lỗ, dược cuốc vừa vung xuống, một cái hố chừng một mét liền xuất hiện trong hư không.

Một cái hố nhỏ, so với toàn bộ tinh không mà nói thì hoàn toàn không đáng kể.

Thế nhưng, trong nháy mắt cái hố này xuất hiện, ánh sáng của ngôi sao liền nhanh chóng tràn về phía cái hố đó, tất cả đều bị cái hố kia thôn hấp sạch.

Hố hiện, tinh lệch…

24 ngôi sao lệch qua một bên, mặc dù lệch không nhiều, nhưng chỉ cần một ngồi sao thoáng lệch quỹ đạo xoay tròn ban đầu thì uy năng của Tinh Thần đại trận này cũng giảm mạnh.

Đám người Văn Phiến Tử cả kinh, hét lên:

- Nàng không ngờ lại đào ra trong không gian một cái hố, nàng đến cùng là tu vi gì? Vừa rồi chẳng lẽ tên đó thật sự chỉ ra được nhược điểm của đại trận? Hắn làm sao có thể nhìn ra được?

Mặc dù Sở Nam vẫn không “quan sát” ra Tinh Thần đại trận có mối liên hệ gì với tàn trận da thú, nhưng căn cứ theo hình vẽ trên tàn trận da thú và bản đồ ngôi sao mà Kinh Cức đưa cho, trải qua việc tính toán vị trí “ngôi sao” hắn đã tìm ra được nhược điểm của Tinh Thần đại trận.

Trong lúc đám người còn đang chấn kinh thì Sở Nam lại liên tiếp chỉ vào ba điểm, nói:

- Cả ba khu vực này, đào lên đó một cái hố!

Thân ảnh Thiên Nhiên lóe lên ba lần, dược cuốc vung lên ba lần, ba cái hố xuất hiện, uy năng ngôi sao gấp gáp chảy về phía bốn cái hố, trong 24 ngôi sao đã có bốn ngôi sao lệch khỏi quỹ đạo ban đầu, bắt đầu xoay tròn một cách hỗn loạn, 24 ngôi sao cũng theo đó rơi vào hỗn loạn, uy lực của Tinh Ma cuối cùng cũng không thể phát huy được.

Cùng lúc đó, Tinh Thần cung lúc trước biến mất lại lần nữa xuất hiện, Sở Nam thấy rõ ràng bốn góc của Tinh Thần cung đã bị sụp đổ, vị trí sụp đổ cũng tương ứng với bốn ngôi sao lệch vị.

Tinh Thần cung dần hiện ra, Sở Nam cũng tản đi "Long quyển", hắn không để ý đến đám người Văn Phiến Tử, chỉ ngẩng đầu lên trời nhìn hai mươi ngôi sao còn lại trên không trung.

Thế nhưng, quần tinh xung quanh 24 ngôi sao cũng chầm chậm biến mất, không phải từng ngôi sao lần lượt biến mất, mà là biến mất không hề có quy tắc, bên này biến mất một khỏa, bên kia biến mất vài khỏa…

Kỳ dị chính là không chỉ ngôi sao biến mất mà còn có ngôi sao thiểm hiện.

Sở Nam nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt.

Văn Phiến Tử thấy Sở Nam không đếm xỉa gì đến bọn hắn, trong lòng bùng lên ngọn lửa giận vô cùng, nhưng lại không kích động mà quát mắng hay động thủ. Bất kể là lúc trước Sở Nam sử dụng sinh tử "Long quyển" để đối kháng uy lực của Tinh Ma hay là Sở Nam bảo Thiên Nhiên đào ra bốn cái hố để phá Tinh Thần đại trận, tất cả đều mạng đến cho bọn hắn khiếp sợ triệt để, càng có một loại cảm giác nguy cơ, đủ loại cảm giác như vậy cùng ập đến, bọn hắn sao dám khinh xuất ra tay?

Trừ phi là có cơ hội tốt.

- Ngôi sao hoặc ẩn hoặc hiện, phảng phất như đang diễn hóa thứ gì đó…

Sở Nam lẩm bẩm, đột nhiên, trong không trung trên đỉnh đầu có mười tám ngôi sao biến mất, lại có ba ngôi sao trong nháy mắt hiện ra, Sở Nam nhìn thấy một chỗ có vừa vặn không nhiều không ít 36 ngôi sao, lập tức đứng bật dậy, vẻ kinh hãi tràn đầy trên mặt, thốt lên:

- Tàn trận da thú.

Lập tức, Sở Nam đem hình ảnh này cùng với hình ảnh 24 ngôi sao vừa rồi liên hệ, không ngờ cả hai lại cùng ăn khớp một chỗ, một ngôi sao từ trên không trung ẩn đi, lúc ẩn đến ngôi sao thứ 19 thì “Oong” một tiếng, 36 ngôi sao của tàn trận da thú và 24 ngôi sao hợp thành một mảnh, giống như một chỉnh thể, dính liền cùng một chỗ.

Ngay lúc cả hai dung hợp, thất khiếu Sở Nam phun huyết, cực kỳ khiến người ta sợ hãi.

Tiếp đó, Sở Nam lại phát hiện thần niệm mà hắn đã khôi phục được đến 500 mét lại bị nghiền nát, chỉ còn lại 100 mét.

-DG-: Thằng ku Sở Nam không có duyên với thần niệm rồi.

Lúc thất khiếu Sở Nam phun huyết, Văn Phiến Tử lập tức gập cây quạt lại, quát:

- Động thủ!