Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1211: Trao đổi, quy tắc




Trên đường đi, không ngừng lại chút nào, tất cả đều hướng đến Thiên Tướng vương quốc mà đi, Sở Nam muốn nhân dịp tin tức về trận chiến tại Thần Lai Sơn còn chưa truyền ra, chạy trở về Thiên Tướng vương quốc, để tránh xảy ra chuyện, hắn cũng cần nghỉ ngơi để hồi phục một chút, tổng kết thu hoạch giai đoạn này.

Thiên Nhiên và Sở Nam vẫn sóng vai nhau mà đi, Sở Nam thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích chu thiên tuần hoàn, Thiên Nhiên thì gọi Phong, thi triển “Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lí”. Hai người không đều không phân cao thấp, Thiên Nhiên kinh ngạc không thôi, Sở Nam cười nói:

- Không bằng chúng ta trao đổi vũ kỹ huyền bí?

- Tốt! Ta đang có ý đó.

Thiên Nhiên đáp, liền nói ra khẩu quyết công pháp của “Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lí”, còn thêm kinh nghiệm nàng luyện đến tầng thứ năm, Sở Nam cũng kinh ngạc không thôi, chỉ mới là tầng thứ năm mà đã có thể cùng Thiên Nhai Chỉ Xích chu thiên tuần hoàn bảy mươi hai kinh mạch của hắn so sánh, vậy nếu luyện đến tận cùng mười hai thành, không biết cảnh tượng sẽ như thế nào?

Chỉ có điều, đây cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi, chu thiên tuần hoàn của Sở Nam vẫn còn có thể gia tăng được, 108 chu thiên, 360 chu thiên, 1008 chu thiên.

Theo lý thuyết mà nói là có thể vô hạn tuần hoàn, chỉ cần thông đạo kinh mạch trong cơ thể hắn có thể chịu được, nhục thể của hăn đủ cường hãn. Đồng thời kinh ngạc, hắn càng mừng rỡ hơn, võ quyết “Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lí” này cũng có thể trực tiếp đả thông kinh mạch của người tu luyện.

Sau khi thoáng suy tư một chút, Sở Nam cũng nói ra khẩu quyết của Thiên Nhai Chỉ Xích, đương nhiên, hắn chỉ có thể nói một phần mà Thanh Phượng dạy cho hắn, không thể nói phần kinh mạch sau khi suy diễn bằng sa bàn được. Mặc dù chỉ là tương đối, không phải hoàn toàn, nhưng đây là tự tạo kinh mạch, cũng là bí mật lớn nhất của Sở Nam, không thể đem bài tẩy này lộ ra trước mặt mọi người được. Hắn nói ra những kinh nghiệm tu luyện của Thanh Phượng năm đó, sau đó còn nói thêm:

- Sau khi ngươi luyện thành toàn bộ Thiên Nhai Chỉ Xích, có thể thử vận hành chu thiên tuần hoàn kinh mạch.

Nghe thấy câu này, Thiên Nhiên lập tức kinh ngạc nhìn Sở Nam, mặc dù nàng chưa từng tu luyện qua Thiên Nhai Chỉ Xích, nhưng theo lời Sở Nam mà nói, kinh mạch có ngàn vạn vô tận, nếu thực hiện chu thiên tuần hoàn toàn bộ kinh mạch thì tuyệt đối là một chuyện siêu khó.

Sở Nam kiềm chế việc kích động lập tức nói ra việc tính toán, lại hỏi Thiên Nhiên:

- "Pháp tắc" rốt cuộc là gì?

Sở Nam có chút cân nhắc Thủy, Hỏa "Pháp tắc" lưu lại trong cơ thể, đối với "Pháp tắc" mơ hồ có chút cảm ngộ, cũng khắc sâu không ít, giống như nhìn hoa trong sương mù, nhìn trăng trong nước…

- "Pháp tắc"?

Thiên Nhiên sau khi suy tư một lúc mới nhàn nhạt nói:

- Nói chung, Võ Thánh lĩnh ngộ "Pháp tắc", là vận dụng cực hạn đối với thiên địa nguyên khí, phảng phất như hóa thân thành một phần của chúng, ví dụ như ta, tu luyện Phong "Pháp tắc", ta cũng chính là một phần của Phong. Đối với lĩnh ngộ quy tắc mà nói, có thể căn cứ theo Ngũ Hành tương sinh, đem các năng lượng khác chuyển hóa thành "Pháp tắc" của hắn.

- Vậy hai người lĩnh ngộ quy tắc cùng thuộc tính thì sao?

Sở Nam hỏi đến đây, Thiên Nhiên chợt dừng bước, đợi các Võ Thánh đằng sau đuổi kịp, lại để cho hai tên Võ Thánh cao cấp cùng tu luyện "Pháp tắc" hỏa thuộc tính đối chiến, cứ như vậy vài chục lần, hai đầu lông mày của Sở Nam đã nhíu chặt, Thiên Nhiên nói:

- Võ Thánh sử dụng Hỏa "Pháp tắc", là so người nào sử dụng Hỏa càng mật thiết hơn, điều động các loại nguyên lực, năng lượng càng nhiều, thì hóa thành "Pháp tắc" các mạnh. Nếu như một Võ Thánh cao cấp và một Võ Thánh đại viên mãn đối chiến, tên Võ Thánh cao cấp sẽ bị áp chế gắt gao, trừ phi tên Võ Thánh cao cấp đó có thủ đoạn khác.

Nghe xong lời này, cảm ngộ trong lòng Sở Nam càng đậm thêm một tầng, thậm chí mơ hồ chạm đến bức màn mỏng manh đó, chỉ còn thiếu một cơ hội để giật bức màn mỏng đó xuống mà thôi, Sở Nam lại hỏi:

- Vừa rồi ngươi nói chính là "Pháp tắc" mà Võ Thánh lĩnh ngộ, vậy Võ Thần thì sao? Lĩnh ngộ "Pháp tắc" của Võ Thánh không phải cũng như vậy sao?

Thiên Nhiên nhìn về phía xa xa, trầm tư nói:

- Võ Thần đứng trên đỉnh cao, phong cảnh mà họ nhìn thấy lại không giống vậy, lĩnh ngộ quy tắc hiển nhiên không giống, ta bây giờ cũng không nhìn thấu, chỉ có điều, nghe gia gia từng nói qua, "Pháp tắc" của Võ Thần và thiên địa quy tắc không thể kết hợp với nhau.

- Không thể kết hợp với nhau?

Sở Nam lẩm bẩm một lần, Thiên Nhiên lại nói:

- Chỉ có điều, bất kể là quy tắc của Võ Thánh hay là quy tắc của Võ Thần, luôn có chỗ thiếu hụt, chỉ cần tìm ra được chỗ thiếu hụt đó thì phá quy tắc của hắn không khó!

- Chỗ thiếu hụt của quy tắc?

- Hắc động của ngươi, ta cảm thấy rất cường đại, cảm thấy không chỉ là vũ kỹ, mà bên trong còn ẩn chứa đạo lý nào đó, còn có "Pháp tắc" mà ta không thể nhìn hiểu, cũng không giống với quy tắc trong thiên địa này.

Thiên Nhiên đánh giá hắc động rất cao, Sở Nam tất nhiên biết rõ hắc động bất phàm, thế nhưng hắn vẫn kinh ngạc, bởi vì hắn cũng không biết rằng trong hắc động lại có quy tắc.

- Cũng giống như quy tắc thiên địa?

Nhất thời, Sở Nam nhớ đến cảm giác trong hắc động lúc trước, nhưng nghĩ không ra liền từ bỏ, lại nghĩ đến “nói chung” mà Thiên Nhiên vừa nói, hiển nhiên không phải tầm thường, chỉ có điều hắn không hỏi chuyện này, mà hỏi:

- Ta nghe nói Võ Thần có thể phá toái hư không?

- Truyền thuyết là như vậy.

Thiên Nhiên liếc nhìn Sở Nam, sau đó cười nói:

- Ngươi có phải muốn hỏi nếu Võ Thần đã có thể phá toái hư không, vậy bọn họ tại sao còn lưu lại mảnh đại lục này, không ở trên không trung không?

Sở Nam khẽ gật đầu.