Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1156: Chính là đang gạt ngươi, thế thì sao?




Đồng thời, Sở Nam còn nâng nắm quyền lên, đám người Hứa Mãnh, Công Dã Dương cũng bày ra thủ thế y hệt Sở Nam, ngay cả tiểu Hắc, Tiểu Nê Thu cũng vươn móng vuốt ra, thần thái cực kỳ nghiêm nghị.

Ánh mắt Bạch lão đầu thoáng run, lại thổ một ngụm huyết lên Thần Khí, quát:

- Bất luận ngươi dùng thủ đoạn gì cũng không thể ngăn được sát tâm của lão phu đối với ngươi, cho dù Phong Dương thượng quốc cũng không, nhất định phải trảm sát ngươi.

- Rắc…

Năng lượng ngôi sao giống như bị xuyên phá, Bạch lão đầu hét lớn:

- Kim sinh Thủy, Thủy Yêm Bát Hoang!

Chỉ thoáng chốc, dòng nước lấp lánh kim quang liền tràn đến Sở Nam, dòng nước này là do hai loại "Pháp tắc" thuộc tính Kim, Thủy dung hợp mà thành, có Kim sắc bén không gì địch nổi, còn có Thủy kiên cố, triền miên không dứt, cả hai hợp lại thành một, uy lực lập tức tăng vọt.

Mà Thủy Yêm Bát Hoang kia lại chỉ nhằm về phía một mình Sở Nam.

Tình cảnh này cho thấy Bạch lão đầu thực sự muốn đẩy Sở Nam vào chỗ chết.

Ánh mắt Sở Nam chợt trở nên lăng lệ, không lùi không tránh, chỉ hét lớn một tiếng:

- Trọng Thổ vực!

Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận liền xoay chuyển, tất cả Võ Tôn cường giả đều thi triển ra "Vực" mạnh nhất của bọn hắn, Võ Thánh cường giả cũng vậy, mặc dù "Pháp tắc" của bọn hắn là lợi hại nhất, nhưng "Vực" của bọn hắn cũng không biến mất, ngược lại càng trở nên cường đại hơn.

Ngay lập tức, năng lượng "Vực" của năm loại thuộc tính liền tập trung lên người Sở Nam, Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ, tất cả năng lượng "Vực" liền chuyển hóa thành “Trọng Thổ vực”.

Trọng Thổ vực vẫn kích thước như cũ, nhưng độ cứng của nó so với lúc trước thì quả thực một trời một vực, Sở Nam còn cảm thấy bên trong Trọng Thổ vực còn ẩn chứa Sơn Hồn của Thần Long Sơn, vô cùng sinh động, mà Sơn Hồn càng mạnh mẽ thì lại càng tăng thêm uy năng của Trọng Thổ vực.

- Dùng "Vực" để ngăn cản "Pháp tắc" của lão phu, ngươi quả đúng là tự tìm đường chết!

Bạch lão đầu cực kỳ khinh thường nói, “Thủy Yêm Bát Hoang” đâm vào “Trọng Thổ vực”, lấy kinh nghiệm hơn ngàn năm của Bạch lão đầu mà nói, bị Kim Thủy "Pháp tắc" dâm trúng, “Trọng Thổ vực” kia sẽ lập tức tan tành mây khói, hóa thành hư ảo, tiếp đó tràn đến nghiền nát Sở Nam thành mảnh vụn.

Thế nhưng, sư thật lại hoàn toàn cách xa suy nghĩ của Bạch lão đầu đến ngàn vạn dặm, Kim Thủy "Pháp tắc" đâm đến, “Trọng Thổ vực” cũng không bị trảm phá, thậm chí cũng không bị nhấn chìm, Bạch lão đầu kinh hãi thất sắc, hét lên-

- Đây là "Vực" gì? Làm sao có thể ngăn cản được "Pháp tắc"? Còn là "Pháp tắc" song thuộc tính nữa.

"Vực" không thể nào ngăn cản được "Pháp tắc", đây chính là điều mà toàn bộ mọi người của đại lục Thiên Vũ đều biết, thế nhưng không ngờ lại xuất hiện "Vực" có thể ngăn cản được "Pháp tắc", không chỉ Bạch lão đầu khiếp sợ mà ngay cả đám người Công Dã Dương cũng bị chấn kinh.

Theo lý thuyết mà nói, Võ Tôn chi "Vực" hoàn toàn không thể ngăn cản được "Pháp tắc", thế nhưng, "Vực" này của Sở Nam lại không phải là "Vực" bình thường, bởi vì nó có "Vực" Hồn, "Vực" có sinh mệnh.

Bạch lão đầu quả nhiên lợi hại, mặc dù gặp chuyện chấn kinh, nhưng hắn vẫn áp chế được ngay lập tức, tiếp đó quát:

- Ngăn được thì đã làm sao? Ngươi còn có thể thi triển công kích sao? Ngươi không thể, nhưng lão phu có thể!

Dứt lời, Bạch lão đầu lại lấy vòng vàng Thần Khí ra, nện đến, ánh mắt Sở Nam chợt lóe vẻ kiên quyết, quát:

- Hồn "Vực" cùng bạo!

- Ầm…

Năng lượng khổng lồ tập trung bên trong “Trọng Thổ vực” phát nổ, nhất thời đem Kim Thủy "Pháp tắc" cũng bạo hoàn toàn, thậm chí còn đẩy lui Bạch lão đầu đang nện đến “Trọng Thổ vực” trở về.

- Phụt…

Sở Nam và Bạch lão đầu đồng thời thổ huyết, Bạch lão đầu bị thương rất nặng, mà Sở Nam thương thế cũng không nhẹ, “Trọng Thổ vực” cuối cùng cũng là do Sở Nam xuất ra, lúc "Vực" bạo thì hắn chịu lấy phần lớn lực oanh kích, đám người Hứa Mãnh thân hình chỉ chấn động mà thôi, Sở Nam toàn thân đầy máu, là máu từ bên trong huyết nhục chảy ra.

Không nói uy năng bạo tạc này lớn thế nào, chỉ riêng "Trọng Thổ vực" bị kích bạo cũng đủ khiến Sở Nam bị trọng thương rồi, hơn nữa lực cắn trả sau khi "Phong Ma Đan" hết dược lực cũng ập đến, dưới thương tổn trùng trùng trùng điệp điệp như vậy, Sở Nam giống như tàn hỏa trong gió, tùy thời đều có thể bị thổi tắt.

Đám người Hứa Mãnh thấy Sở Nam dùng "Vực" phá Kim Thủy "Pháp tắc" của Bạch lão đầu, còn khiến Bạch lão đầu trọng thương thì đều khiếp sợ.

Bạch lão đầu thổ ra một ngụm máu, nhìn Sở Nam, đột nhiên nở nụ cười, nói:

- Lão phu cho rằng có thể lĩnh ngộ được hai loại "Pháp tắc" Kim Thủy đã là tuyệt thế thiên tài rồi, không thể ngờ ngươi chỉ dùng Võ Tôn chi "Vực" cũng có thể phá vỡ "Pháp tắc" của lão phu, ngươi mới là thiên tài trong thiên tài. Đáng tiếc, cho dù ngươi có là thiên tài trong thiên tài thì hôm nay vẫn phải bỏ mình. Tổn thương của ngươi hiện nay so với lão phu còn nặng hơn, nặng hơn rất nhiều! "Vực" của ngươi cũng đã bị hủy, còn có thể thi triển ra được sao? Với trạng thái suy yếu của ngươi bây giờ, trận của ngươi còn tác dụng sao? Cho dù ngươi còn sát chiêu lợi hại hơn, ngươi liệu có đủ sức thi triển ra hay không? Ha ha ha… Giết một thiên tài như ngươi, lão phu thổ chút huyết, thụ chút thương cũng đáng!

Nghe thấy lời này của Bạch lão đầu, tất cả mọi người đều lo lắng, trạng thái suy yếu của Sở Nam bây giờ, người nào cũng có thể nhìn ra được, chỉ có điều mọi người cũng đều vô cùng bội phục, bởi vì mặc dù Sở Nam suy yếu, thế nhưng sống lưng của hắn vẫn thẳng tắp.

Bạch lão đầu lại lần nữa tiến về phía Sở Nam, Sở Nam mặt dính đầy máu, ngưỡng đầu cuồng tiếu.

Nhìn thấy Sở Nam cuồng tiếu, bước chân Bạch lão đầu hơi khựng lại, quát:

- Sắp chết đến nơi rồi, ngươi cười cái gì?

- Cười ngươi chỉ là ếch ngồi đáy giếng, ngươi thực cho rằng tất cả đã nằm trong tay ngươi rồi sao? Ngươi thực sự nghĩ ngươi có thể giết được ta?

Sở Nam vô cùng khinh thường, đám người không khỏi sững sốt, Bạch lão đầu nhíu mày, quát:

- Ngươi gạt lão phu?

- Ta đang gạt ngươi đấy, thì sao nào? Có gan thì ngươi bước đến thử xem!