Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1092: Trữ Vật trận, Tỏa trận




Sau đó, Sở Nam lại đem những cuốn da thú ghi chép luyện chế đan dược phá toái hư không ra, dùng ngữ khí phi thường trịnh trọng nói:

- Cuốn da thú này, các ngươi học thuộc lòng nó, sau đó hãy phá hủy đi, nhớ kỹ, tin tức này không thể tiết lộ, bằng không sẽ lại lần nữa đem đến cho tai nạn cho Thỏ Ngọc tộc các ngươi.

Tiểu Tinh cùng Như Nhan nhận lấy, thở da một hơi thật dài, nói:

- Xin ghi nhớ những lời của đại nhân.

Sau đó lại dùng ánh mắt càng thêm cảm kích nhìn Sở Nam, Sở Nam phất tay nói:

- Như Nhan là tiểu muội của ta, những chuyện này đều là chuyện ta nên làm.

Sau đó,Sở Nam lại đem đám người Kinh Cức giao cho Tiểu Tinh, hắn lại lần nữa bày bố trận pháp, lần này bày bố trận pahsp cũng không cần đặc biệt đi kiếm tài liệu bày trận, theo như lời Vạn Trận lão tổ, vạt vật trên thế gian đều có thể bày trận, Sở Nam mặc dù chưa đạt đến cảnh giới tối cao, nhưng cũng đã có được năm sáu phần hỏa hầu, bố trí trận pháp xong liền nhẹ nhõm vô cùng.

Bày bố trận vẫn lấy Sát Ngư trận làm cơ sở, tiếp đó lại đem những sở học thu được từ Vạn Trận lão tổ cùng những lĩnh ngộ về trận pháp trong “Trận phủ” dung nhập vào Sát Ngư trận, chỉ trong nửa ngày, Sát Ngư trận đã trở thành một quát vật khổng lồ.

- Trận pháp lúc này, cho dù là ta muốn dùng lực phá trận cũng phải tiêu tốn một phen công phu.

Sở Nam lại dạy Tiểu Tinh cách tiến trận xuất trận và điều khiển trận pháp đơn giản, sau đó thân hình nhoáng lên, đuổi theo tiểu Hắc.

Mục đích thực sự của Sở Nam không phải là đợi Liễu Phiêu Hồng dẫn viện binh đến, mà là muốn xâm nhập hổ huyệt.

Mặc dù Liễu Phiêu Hồng đi hơn nửa ngày, nhưng Sở Nam toàn lực thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích vận chuyển chu thiên, rất nhanh thì Sở Nam liền cùng tiểu Hắc hội họp. Sau đó theo sát phía sau Liễu Phiêu Hồng, hướng về phía hang ổ của kẻ gọi là “trời”.

Liễu Phiêu Hồng tất nhiên không hề biết, nàng chỉ lo lắng cho Thiên Quật sư huynh, muốn nhanh chóng trở về tìm trưởng bối đến cứu hắn, về phần những lời mà Kiếm Thiên Quật ngày đó nói với nàng, Liễu Phiêu Hồng đã lựa chọn quên nó.

Tốc độ Sở Nam rất nhanh, nhưng tốc độ của Liễu Phiêu Hồng lại tương đối chậm, Sở Nam cũng đành giảm tốc độ, chậm rãi đi theo phía sau. Dọc trên đường đi, Sở Nam cũng không nhàn rỗi, lúc này hắn đang nghiên cứu sự khác nhau giữa nhẫn trữ vật và đai lưng trữ vật cùng vòng tai trữ vật.

Nhẫn trữ vật tại đại lục Thiên Vũ chính là do một tài liệu đặc biệt gọi là Vật Nguyên Châu, tiếp đó dung hợp với một vài tài liệu luyện khí khác, được Luyện Khí Sư chế thành, đẳng cấp của Vật Nguyên Châu và những tài liệu luyện khí càng cao, kỹ thuật của Luyện Khí Sư càng tốt thì nhẫn trữ vật luyện chế ra, đẳng cấp càng cao, không gian chứa đựng của nhẫn trữ vật cũng càng lớn, có thể chứa được nhiều thứ hơn.

Sở Nam bắt đầu phỏng đoán, đai lưng trữ vật và vòng tai trữ vật này hẳn cũng có nguyên lý không khác lắm, chỉ có điều kiểu dáng luyện chế đa dạng hơn mà thôi. Thế nhưng, đợi đến khi hắn dùng thần niệm kiểm tra, sau một ngày một đêm, lại đem đai lưng trữ vật và vòng tai trữ vật cẩn thận so sánh mới phát hiện đai lưng trữ vật và vòng tai trữ vật mặc dù cũng có dấu vết luyện khí, nhưng bên trong lại không có Vật Nguyên Châu, bên trong, thứ trọng yếu nhất, mấu chốt nhất, chính là trận pháp.

Đai lưng trữ vật và vòng tai trữ vật có thể trữ được vật phẩm là nhờ trận pháp này, kết cấu của trận pháp này tương đối phức tạp, mặc dù Sở Nam bây giờ hiểu rõ không ít trận pháp, nhưng cũng nhất thời không thấu triệt và phá giải được trận này, trận này có thể tạm gọi là Trữ Vật trận.

Đồng thời, theo như lời Kiếm Thiên Quật đã nói, ngoại trừ hắn ra thì tuyệt đối không ai có thể mở ra đai lưng trữ vật của hắn, cũng chính là nhờ trận pháp đặc biệt trong đó, trận pháp này cũng giống như một cái khóa, mà người nắm giữ “cái chìa khóa” lại nằm trong tay Kiếm Thiên Quật, “cái chìa khóa” này có thể là năng lượng trong cơ thể hắn, là tinh huyết của hắn, cũng có thể là khí tức, ấn tích gì đó, và chỉ có hắn mới có thể mở ra cái tỏa trận này. Nếu như dùng cường lực phá cửa thì vật bên trong sẽ bị phá hủy.

- Thì ra là vậy!

Sở Nam nghĩ đến Tử Mộng Nhân đã từng nói qua, Luyện Khí Sư lợi hại có thể đem trận pháp luyện chế vào trong pháp bảo, nhưng Sở Nam quả thật chưa từng gặp qua Luyện Khí Sư có thể đem trập pháp phức tạp tinh diệu như vậy luyện chế vào trong pháp bảo, kể cả sư phụ Lữ Dương Minh hay là Kim Lăng Sở gia dùng luyện khí lập gia.

- Nếu là trận pháp thì chắc chắn có cách phá trận!

Sở Nam trước hết cân nhắc “Trữ Vật trận”, suy nghĩ cẩn thận nguyên lý trữ vật, Sở Nam cân nhắc trận pháp này không phải chỉ vì muốn phá trận, hắn còn muốn học hỏi, tích lũy kinh nghiệm để sau này luyện chế lại trọng kiếm.

- Nếu như dùng Tĩnh trận và Động trận để xếp loại thì Trữ Vật trận này thuộc về Tĩnh trận…

Trên mặt Sở Nam liền lộ ra nụ cười, lại nói:

- Tĩnh trận, vậy thì rút tơ, lột kén…

Thời gian nhanh chóng trôi qua, đảo mắt một cái đã qua bảy ngày, Liễu Phiêu Hồng bởi vì liên tục bảy ngày không ngủ không nghỉ, điên cuồng chạy mà năng lượng tiêu hao quá độ, thể lực cũng không chịu nổi, tốc độ ngày càng chậm, nhưng nàng nghĩ đến việc giải cứu Thiên Quật sư huynh cho nên không dám nghỉ ngơi chút nào, càng liều mạng hành tẩu.

Sở Nam thấy vậy, trong lòng thầm nghĩ:

- Không biết bọn hắn tu luyện gì? Nhưng xem bọn hắn xuất thủ thì dường như cũng không phải Đồ Đằng chi lực, ngược lại có vài phần giống nguyên lực, một chiêu “Thập Tuyến Thiên Trảm” của tên Kiếm Thiên Quật kia, uy lực có thể sánh với Võ Tôn sơ cấp của đại lục Thiên Vũ, chỉ là trong đó dường như ẩn chứa thứ gì đó. Liên hoa kiếm khí của Liễu Phiêu Hồng kia cũng không kém, cũng tương đương với Võ Đế đại viên mãn. Không biết sư thúc của bọn hắn có thực lực như thế nào! Có sư huynh, sư thúc, đây hẳn là một môn phái?