Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1031: Nhân Đồ Đằng, Long Ngự kết giới




Sở Nam không để ý đến vẻ điên cuồng của hắn, nói thẳng:

- Ta có thể kéo dài tính mệnh của ngươi!

- Cái gì?

Lôi Đình lập tức ngây dại, bật thốt:

- Ngươi nói thật?

- Ngươi nghe lời thì có thể sống.

Sở Nam vừa dứt lời liền đem một tia sinh mệnh lực nhập vào trong cơ thể Lôi Đình.

Lôi Đình cảm giác được sinh mệnh lực, lập tức cuồng hỉ, tiếp đó lại trầm mặc, có thể còn sống thì có ai mà không muốn sống? Lại nói, thực ra hắn cũng không có thâm cừu đại hận gì với người trước mặt, chỉ là chuyện phát sinh lúc trước đã hoàn toàn vượt qua tất cả nhận thức của hắn, hắn bị lửa giận công tâm, dưới tình huống khí xông lên não nên đánh mất lý trí mới làm ra chuyện khiến mình hối hận không thôi.

-DG-: Phải luôn bình tĩnh a

Thế nhưng, Lôi Đình vẫn còn có chút băn khoăn, hắn ngẩng đầu nhìn Sở Nam, Sở Nam lại nói:

- Ngươi nên biết, Lôi Đình chi lực của ta so với Lôi tổ của ngươi thuần khiết hơn vô số lần, nếu ngươi thức thời thì ta còn có thể khiến ngươi càng trở nên mạnh mẽ hơn!

Đối với những lời này của Sở Nam, Lôi Đình rất tin tưởng, tràng diện hiệu lệnh ngàn vạn lôi điện vừa rồi, hắn tuyệt đối không thể quên được.

Có thể tiếp tục sống sót, lại còn có thể trở nên càng cường đại hơn, hai thứ dụ hoặc này bày ra trước mặt Lôi Đình, Lôi Đình không cách nào cự tuyệt, sau nửa ngày mới nói:

- Về Lôi tổ ta cũng không biết quá nhiều, chỉ biết rằng Lôi tổ thật sự rất cường đại, Lôi tổ cũng không phải ở đại lục Đồ Đằng chúng ta, là ông nội ta truyền cho ta bí thuật này, để cho ta trong thời khắc nguy cấp có thể dùng nó để bảo vệ tính mệnh, ta đến khiêu chiến ngươi, hơn nữa còn nói có thể kết thúc ngươi cũng là vì muốn dựa vào bí thuật này, mượn uy năng của Lôi tổ để diệt sát, thế nhưng không ngờ ngươi lại…

Nghe Lôi Đình tự thuật một phen, Sở Nam liền quyết định phải đến Lôi tộc một chuyến.

Sau đó, lập tức hạ lệnh, thừa dịp Lôi Vũ Quý, lệnh Tiểu Tinh mang binh tấn công hang ổ Thần Long tộc.

Sở Nam và Lôi Đình giao phong, Tiểu Tinh và những người khác đều không biết, thế nhưng lại có một đôi mắt trong bóng tối nhìn thấy, lúc thấy toàn bộ, thân thể hắn bất giác không nghe sự sai khiến của mình nữa, đặc biệt là lúc nhìn thấy ánh mắt Sở Nam đảo qua vị trí hắn ẩn nấp, lúc đó hắn cảm giác như mình đã chết rồi vậy.

- Người này không phải là người mà ta có thể đối phó, nhanh báo cáo cho cao tầng để phái người khác ra tay!

Dưới mây đen dày đặc, một đội ngũ thật dài tiến về phía trước.

Đột nhiên, vài đạo lôi điện không hề báo hiệu phá không đánh ra, giống như muốn đánh tan đội ngũ đang hành tẩu trong Lôi Vũ Quý này, người đang hành tẩu bên dưới không hề giảm tốc độ chút nào, căn bản không để những tia lôi điện kia vào mắt.

Mắt thấy lôi điện sắp bổ xuống, một đạo thân ảnh đột nhiên bắn thẳng lên không trung, đạo lôi điện uy lực cực lớn liền tràn vào trong thân thể hắn.

Một màn này, rất nhiều người đều nhìn thấy, trong mắt Tiểu Tinh tràn ngập sùng bái, nàng vẫn nhớ rất rõ tình cảnh đạo lôi điện đầu tiên bổ xuống cách đây nửa tháng trước, mọi người đều kinh hoảng không thôi, cho rằng tận thế đã đến. Đại nhân lúc đó cũng giống như hôm nay, tung người lên không, một tay bắt lấy đạo lôi điện, khiến mọi người đều kinh hãi ngây ra thành tượng. Cả đoạn đường đi tới, không một đạo lôi điện nào có thể bổ xuống, tất cả đều bị đại nhân giải quyết hết, cũng chính bởi vì thế cho nên mọi người đã tập mãi thành thói quen, tốc độ dưới chân càng nhanh hơn, bọn họ đều tin tưởng, chỉ cần có đại nhân ở đây, có Thần Thỏ ở đây thì không có gì là không thể hoàn thành.

- Đại nhân thật mạnh, Sơn, Thủy, Hỏa, Thụ, Lôi Đình, đại nhân đúng là thần.

Sau khi lẩm bẩm một phen, Tiểu Tinh siết chặt nắm quyền, trong mắt bắn ra hai đạo hào quang vô cùng thành kính, trong lòng tự nhủ:

- Đại lục Đồ Đằng, tín ngưỡng có ngàn vạn, nhưng từ nay về sau, đại nhân chính là tín ngưỡng của ta!

Dùng con người làm Đồ Đằng để tín ngưỡng, đây quả thật là chuyện tình chưa từng thấy trên khắp đại lục Đồ Đằng này.

Hôm nay, Tiểu Tinh chính là người đầu tiên.

Hành quân của đám người Tiểu Tinh tránh được đại quân của Thần Long tộc, chi đại quân đó hiện đang đóng trú tại một tộc phụ thuộc Thần Long tộc, căn bản không biết rằng có người vượt qua bọn hắn mà đến thẳng sào huyệt của bọn hắn.

Đường xá cực kỳ xa xôi, mà Thỏ Ngọc tộc nhân lại không có tốc độ khủng bố giống Sở Nam, bởi vậy, lên đường trọn vẹn nửa tháng mới đến được tộc địa của Thần Long tộc. Mà trong một tháng này, Sở Nam không biết đã thôn hấp bao nhiêu lôi điện, tia lôi điện tử sắc trong đan điền cũng đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong khi tiến vào cơ thể hắn.

Không chỉ vậy, Sở Nam còn đem tia lôi điện này biến lớn, mặc dù chỉ lớn hơn một chút, nhưng quả thật đã lớn hơn, phát hiện sự thực này, Sở Nam bỗng nhiên cảm thấy hưng phấn, trong đầu chợt nhớ đến tình cảnh lúc trước bị đạo lôi điện tử sắc đùa giỡn, thầm nghĩ:

- Nếu ta tiếp tục không ngừng thôn phệ, vậy phải chăng sợi lôi điện tử sắc này sẽ càng trở nên mạnh hơn?

Thần Long tộc nhân đối với việc nguy cơ hàng lâm đến vẫn không hề hay biết, bọn hắn cho đến bây giờ vẫn không nghĩ rằng có người dưới Lôi Vũ Quý cực kỳ nguy hiểm mà phát động công kích.

Cho nên, Thỏ Ngọc tộc không chút tốn sức liền đem bên ngoài của Thần Long tộc giải quyết, hơn nữa đám người cũng không buông tha cho bất kỳ con cá nào xổng lưới, vì thế cho nên người của Thần Long tộc không biết được chút tin tức nào.

Thỏ Ngọc tộc cứ như vậy một đường tiến thẳng đến.

Rốt cuộc, đến ngày thứ bảy thì đã giết đến trong tộc địa của Thần Long tộc, lúc Sơn Lý Nhân phá tan bình chướng, Như Nhan ném độc vụ khuếch tán vào bên trong thì tộc nhân Thần Long tộc mới giật mình, gầm lên một tiếng giận dữ, quát:

- Kẻ nào dám tấn công Thần Long tộc?