Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1006: Thần binh Đồ Đằng? Lúc nên đi




- Không biết!

Ngũ trưởng lão vừa thốt ra liền nhìn thấy vẻ mặt bất thiện của Sở Nam, liền nói gấp:

- Ta thật sự không biết, chỉ cần vượt qua cửu phẩm Đồ Đằng sư thì mới có thể lấy được phương pháp giao phó linh hồn của Đồ Đằng linh ở trong Thần Long điện, ta chỉ mới vừa tiến vào cảnh giới cửu phẩm Đồ Đằng sư mà thôi.

- Đem toàn bộ những gì ngươi biết, nói ra hết đi!

Lời này của Sở Nam phạm vi rất rộng, Ngũ trưởng lão cũng không dám lãnh đạm, bởi vì chỉ cần hắn lãnh đạm một chút thì trong cơ thể sẽ tự nhiên truyền đến một cảm giác đau đớn kỳ lạ, Ngũ trưởng lão vội vàng nghĩ đến điều gì đó, sau đó nói:

- Tại đại lục Đồ Đằng này, nói chung, phần lớn các Đồ Đằng tộc đều không có Đồ Đằng linh, cũng chỉ có bốn đại Đồ Đằng tộc mới có, tỷ lệ xuất hiện Đồ Đằng linh cũng lớn hơn một chút, hơn nữa, cả đời chỉ có thể giao phó linh hồn cho Đồ Đằng mà mình ngưng tụ ra, nếu như Đồ Đằng linh đó bị hủy thì có thể sẽ không bước vào được cảnh giới Đồ Đằng linh, vĩnh viễn chỉ có thể dừng lại tại cảnh giới Đồ Đằng sư. Ngoại trừ Thú Đồ Đằng ra, nghe nói những Thực vật Đồ Đằng và Tự nhiên Đồ Đằng cũng có thể hình thành Đồ Đằng linh, chỉ có điều bọn hắn muốn hình thành Đồ Đằng lại càng thêm gian nan, chỉ cần bọn hắn một khi trở thành Đồ Đằng linh thì sẽ rất lợi hịa, còn có, còn có…

- Tự nhiên Đồ Đằng?

- Chính là Phong, Thủy, Hỏa, Thổ, Khí,…

Trong lòng Sở Nam thoáng gaiatj mình, sau đó nói:

- Sức chiến đấu của Đồ Đằng linh thế nào?

- Nếu so với cửu phẩm Đồ Đằng sư thì hoàn toàn có thể dùng từ một trời một đất để hình dung. Ngoài chiến đấu lực của bản thân Đồ Đằng linh tăng gấp đôi ra thì chiến đấu lực của Đồ Đằng được giao phó linh hồn cũng rất cường hãn, thậm chí Đồ Đằng được giao phó linh hồn so với Đồ Đằng linh còn lợi hại hơn.

Trong mắt Sở Nam lại lóe lên tinh quang, tiếp tục hỏi:

- Vậy sau Đồ Đằng linh là gì?

- Điều này thì ta cũng không biết.

Sở Nam nhíu mày lại, mặc dù tâm tình hắn kích động, tuy nhiên vẫn cẩn thận dò xét thân thể Ngũ trưởng lão, lúc này, vừa dò xét xong thì Sở Nam lại nói:

- Xem như nể tình ngươi rất biết phối hợp, ta cũng không làm khó các ngươi, hi vọng cao thủ đến cứu các ngươi, thực lực sẽ rất mạnh!

- Những đại nhân đó, có năng lực di sơn đảo hải, chỉ ra tay cũng đã là lực lượng vài trăm vạn cân, ngươi căn bản không thể chống lại.

Ngũ trưởng lão vừa nói xong thì Sở Nam lại bật cười với hắn:

- Nếu rất lâu trước đây thì ta quả thực không thể ngăn cản, nhưng bây giờ…

Sở Nam không nói tiếp, bắt đầu dò xét tên Thần Long tộc nhân tiếp theo, Ngũ trưởng lão nghĩ đến nụ cười và những lời vừa rồi của Sở Nam, toàn thân thoáng cái liền lạnh toát.

- Long hóa!

Sở Nam vừa nói, người kia thấy Ngũ trưởng lão đã đầu hàng, tất nhiên không dám cự tuyệt, rất phối hợp mà Long hóa, Sở Nam từng bước dò xét, dò xét trạng thái bọn hắn trước và sau khi “Long hóa”, dò xét bọn hắn vận chuyển Đồ Đằng chi lực,…

Dò xét cho đến lượt Long Vũ, Sở Nam nhìn chằm chằm Long Vũ, thế nhưng Long Vũ lại không giống tám người khác, rất có cốt khí mà nói:

- Ngươi muốn ta Long hóa thì ta sẽ Long hóa sao? Không có cửa đâu, ta sẽ không Long hóa!

- Thật sự không Long hóa?

- Tuyệt không Long hóa!

- Chết cũng không Long hóa?

Long Vũ thoáng khựng lại, ngưng vẫn ngang ngạnh nói:

- Không sai!

- Vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!

Sở Nam vừa dứt lời, Ngũ trưởng lão liền lớn tiếng khiển trách Long Vũ, sau đó lại nói với Sở Nam:

- Nếu ngươi thật sự dám giết Thần Long tộc nhân, vậy thì sẽ trở thành tử địch của Thần Long tộc chúng ta, không chết không thôi!

- Vậy sao?

Sở Nam cười nhạt, hóa thủ thành đao, chém xuống.

Thủ hóa thành đao, đao quang lạnh lẽo.

- Không…

Ngũ Thần Long tộc vốn định rống lên “Không được”, nhưng vừa mới rống được chữ “Không” thì hắn đã thấy cánh tay Sở Nam hóa thành đao, trong mắt thoáng dâng lên chấn kinh nồng đậm, thất thanh nói:

- Thần binh, Đồ Đằng của ngươi là thần binh? Ngươi là Đồ Đằng tộc Thần binh?

Tiếng hét này rất lớn, khiến Sở Nam không khỏi sững sờ, thầm nghĩ:

- Chỉ là dùng Ngũ Hành nguyên dịch hóa thành đao mà thôi, Thần binh gì chứ? Còn cái gì mà Thần binh Đồ Đằng, nếu như đây mà là Thần binh Đồ Đằng thì đại lục Thiên Vũ không phải có vô số sao?

Chỉ có điều, tiếng hét này của Ngũ trưởng lão cũng khiến Sở Nam chú ý đến chuyện đáng ra nên sớm chú ý hắn, hắn đến đại lục Đồ Đằng này lâu như vậy, thế mà chưa từng thấy đám người này sử dụng qua bất kỳ pháp bảo vũ khí nào, tất cả đều dùng thân thể mình tác chiến.

Mặc dù sau khi Đồ Đằng hóa, có một số người có nanh vuốt có thể so với pháp bảo cấp Chân Khí. Thế nhưng, để có công lực như vậy thì phải đạt đến cảnh giới nào mới có thể Đồ Đằng hóa như thế?

- Chuyện luyện khí cũng nên bắt đầu rồi, luyện chế ra pháp bảo sẽ khiến cho sức chiến đấu của Thỏ Ngọc tộc nhân tăng mạnh, chỉ có điều, trước khi luyện khí phải luyện đan đến đại thành. Sau "Trường Thọ Đan" sẽ là trọng kiếm.

Trong lòng Sở Nam lập tức hiện lên rất nhiều nghi vấn, thế nhưng động tác trên tay lại không chậm lại chút nào.

Đao quang hạ xuống, cái đầu của Long Vũ liền bay lên cao, sau đó lăn qua một bên, trong sát na nhìn thấy Sở Nam vung đam chém xuống, trong mắt Long Vũ tràn đầy hối hận, hối hận đáng ra không nên cuồng vọng như vậy, hối hận vì cho rằng “nam tử ôm thỏ” kia tuyệt đối không dám giết hắn, bởi vì hắn chính là tộc nhân của Thần Long tộc.

Đáng tiếc, hối hận đã quá muộn.

Từ trong cổ phun ra một vòi máu lớn, bên trong mùi máu tươi nồng đậm, Sở Nam còn ngửi thấy một mùi vị rất rõ ràng, hẳng là tinh huyết của “rồng”, chỉ có điều mùi vị rất nhạt.

- Nếu Tiểu Lam cũng đến đại lục Đồ Đằng này thì hẳn sẽ giống như cá gặp nước.

Lúc trong lòng Sở Nam đang cảm khái thì Ngũ trưởng lão đã phục hồi tinh thần lại từ trong Thần binh Đồ Đằng tộc, hai mắt biến thành huyết hồng, quát:

- Ngươi thật sự giết hắn, ngươi thật sự dám giết hắn!

- Như ngươi đã thấy, có gì mà dám hay không dám, ngươi muốn giết ta, tại sao ta lại không dám giết ngươi? Cho dù ta không giết ngươi thì các ngươi sẽ bỏ qua cho ta, không đoạn tiểu Hắc của ta sao? Ngươi tự nhận mình là Thần Long tộc cường đại vô cùng, Thỏ Ngọc tộc chỉ là con sâu cái kiến mà thôi, cho nên ngươi có thể tùy ý quyết định sinh tử bọn hắn, vậy mà lại không cho phép người khác làm tổn thương các ngươi sao? Nếu thực sự mà nói thì các ngươi trong mắt ta cũng chỉ là con sâu cái kiến mà thôi!

- Tốt, rất tốt!

Ngũ trưởng lão cười như điên, nói:

- Ta chính thức nói cho ngươi biết, cho dù ngươi là người của Thần binh Đồ Đằng thì từ nay về sau, Thần Long tộc và ngươi, còn cả Thỏ Ngọc tộc sẽ không chết không thôi!

Sở Nam cười nói:

- Nói cho ngươi biết một bí mật, ta đã từng chém đầu một con rồng thực sự! Không phải là “Long hóa” thành rồng, mà là rồng thực sự!

Đồng tử Ngũ trưởng lão phóng đại đến mức tối đa, trong lòng nổi lên sóng lớn, hắn mơ hồ cảm thấy vừa rồi hắn đã làm ra một quyết định sai lầm, đó là chọc vào một người hắn không nên dây vào, Ngũ trưởng lão nhìn chằm chằm tiểu Hắc, giống như muốn nhìn xem tiểu Hắc đến cùng là gì, tiểu Hắc chỉ ngáp một cái, sau đó lại thay đổi tư thế, tiếp tục nằm xuống.

Sở Nam gọi Như Nhan đến rồi nói:

- Những người này giao cho ngươi, xem xem phải dùng Độc như thế nào mới có thể hạ độc được bọn hắn, ngươi ngoài phối chế độc phương ra còn có thể tiến thành thí nghiệm, chỉ cần không khiến bọn chúng chết, tùy ý để ngươi giày vò.

Thực ra, cho dù có giết chết thì cũng không có hậu quả gì đặc biệt nghiêm trọng, giết một người là giết, giết hai ba người, thậm chí một trăm người cũng là giết, chỉ có điều, Sở Nam muốn giữ bọn hắn lại để đổi lấy lợi ích lớn hơn mà thôi.

Như Nhan đương nhiên biết những người trước mặt là Thần Long tộc, sau một phen khiếp sợ, trong lòng liền dâng lên vạn phần kích động, lập tức quyết tâm nhất định phải nghiên cứu ra độc dược có thể hạ độc được Thần Long tộc.

Sau khi “vâng” một tiếng, Như Nhan liền mang theo vật thí nghiệm rời đi.

Sở Nam nhìn chằm chằm thân ảnh của bọn hắn, trong lòng thầm nói:

- Hi vọng các ngươi có thể phát huy được thiên phú của Thỏ Ngọc tộc, bởi như vậy thì lúc ta rời khỏi đại lục Đồ Đằng này, Thỏ Ngọc tộc đã có bản lĩnh để đứng thẳng.

Cho đế nay, thông qua kiểm tra của Sở Nam đã có mấy ngàn người, không thể thông qua kiểm tra chỉ có vẻn vẹn vài người mà thôi, Sở Nam cuối cùng cũng khẳng định truyền thuyết thuyết kia là thật sự.

Trong lòng thầm nhủ một câu, Sở Nam lại nghĩ:

- Không biết các ngươi còn có thể nhẫn nhịn được bao lâu!

Vừa đem những chuyện trước mắt xử lý xong, Tiểu Tinh liền từ trong lĩnh ngộ tỉnh lại, thân tùy ý động, một thức “Cầm Long” thi triển ra, mang theo tiếng gió rít, thần hình đều chuẩn xác, chỉ có điều, xét thực lực của bản thân, so với “Cầm Long” mà Sở Nam thi triển ra thì uy lực kém hơn rất nhiều.

- Đa tạ đại nhân.

Tiểu Tinh quỳ xuống đất, rõ ràng vừa rồi nàng đã nhận được thu hoạch rất lớn, Sở Nam nói:

- Làm việc cho tốt.

Dứt lời lại ôm tiểu Hắc tiến vào trong phòng, sau đó hỏi tiểu Hắc:

- Tiểu Hắc, ngươi biết tin tức về cha mẹ thân sinh của ngươi không?

Tiểu Hắc từ trước đến nay luôn vui vẻ, nhưng nghe thấy câu hỏi của Sở Nam, thần sắc thoáng cái trở nên ảm đạm, trả lời:

- Phụ thân, ta cũng không rõ lắm, nhưng ta có một loại cảm giác kỳ lạ rằng có thể sẽ phát hiện ra điều gì đó tại Thần Long tộc.

- Vậy chúng ta lập tức đến Thần Long tộc xem thử.

Sở Nam vừa nói xong liền muốn đạp không mà đi, tuy nhiên lại bị tiểu Hắc ngăn cản:

- Phụ thân, không cần gấp gáp, dù sao thì cũng đã qua nhiều năm như vậy, cũng không lo không có thời gian, ta chỉ cảm giác, bây giờ không thể đi, lúc nên đi thì mới có thể đi.

- Lúc nên đi?

Trong đầu Sở Nam liền dấy lên một vài suy nghĩ, tiểu Hắc lại tiếp tục nói:

- Lại nói, giấc mộng của ta vẫn còn chưa hoàn thành.

Sở Nam gật đầu đáp:

- Vậy đến lúc nên đi thì chúng ta sẽ đi.

- Ưm.

Lập tức, Sở Nam lại điều chỉnh những thông tin thân thể bất đồng khi thăm dò Thỏ Ngọc tộc, Thiên Xà tộc, Thần Long tộc, tiếp đó lại vùi đầu luyện đan.

Ngày hôm nay, đan dược phải luyện chính là Tịnh Dung Nhuận Nhan Đan.

Đây là một đan dược tràn đầy tình cảm, tràn đầy tưởng niệm, Sở Nam khẽ lẩm bẩm:

- Mộng Nhân, ta sẽ nhanh chóng tìm được nàng.

Từng tia hỏa diễm nhu hòa lại tràn đến luyện đan lô…

Tiểu Tinh bên ngoài gian phòng thì điểm danh đội ngũ, lấy đi một vài Độc Đan và tị độc đan, sau đó thẳng hướng đến Thiên Xà tộc.

Hành động của Thỏ Ngọc tộc khiến cho người bên ngoài đang chờ xem kịch vui lại lần nữa kinh hãi, thầm nghĩ:

- Người của Thần Long tộc tại sao tiến vào đều không trở ra? Chẳng lẽ Thần Long tộc cũng không phải là đối thủ của con thỏ kia?

- Không thể nào, ta đoán rằng nhất định Thỏ Ngọc tộc đã trả một cái giá rất lớn để cầu Thần Long tộc che chở.

- Ta cũng cảm thấy vậy, bằng không, Thỏ Ngọc tộc sao có thể dưới tình huống đại quân Cửu Sư tộc tấn công mà còn dám xuất binh đánh tộc khác, Cửu Sư tộc lần này khó xử rồi, không biết mục tiêu của Thỏ Ngọc tộc là Đồ Đằng tộc nào!

- Đi xem chẳng phải sẽ biết sao?

…..

Kết quả là, sau lưng chín vạn đại quân Thỏ Ngọc tộc còn có không ít người theo sau chờ xem trò vui.

Tộc nhân của Kỳ Lân, Phượng Hoàng cũng có trong đó, đều có mưu đồ.

Bên trong chỗ tối, đôi mắt âm độc lại lóe lên những tia kinh hỉ.