Vũ Nam

Chương 7-5




Quá trình thâm nhập vào Hán Thành của Tân Đông đột nhiên biến thành một đợt phản công. Tân Đông cắn nuốt Hán Thành với tốc độ khiến người khác phải kinh ngạc.

Đầu tiên, công ty bề ngoài của Tân Đông là Tân Hâm mua tập đoàn Thụy Hoa, vốn là doanh nghiệp quốc doanh. Tốc độ rất nhanh. Sau đó đến lượt công ty Tân Long được thành lập dưới trướng Tân Hâm, đường xuất khẩu hàng hóa ra nước ngoài chủ yếu tại Hán Thành cũng bị tấn công.

Quảng trường thời đại ở khu trung tâm Hán Thành đột nhiên không có dấu hiệu báo trước gì mà ngừng kinh doanh để cải tạo, không lâu sau một tòa nhà khổng lồ, xa xỉ đến mức người ta khó có thể tin đó chỉ là một trung tâm phục vụ tắm rửa, spa tên “Hoa Thế” long trọng khai trương.

Giống như Hoàng Long mà người Hán Thành biết rõ, Hoa Thế cũng tỏa ra mùi xã hội đen như thế. Thế nhưng rất nhiều người biết hậu thuẫn của Hoàng Long lại hoàn toàn không biết hậu thuẫn thâm sâu của Tân Đông.

Dần dần có chút thông tin truyền ra, ví dụ như Tân Hâm gặm được Thụy Hoa mà vô số người thèm muốn, đó vốn là khúc xương cực kỳ khó gặm nhưng lại chỉ cần đúng một tờ giấy nhẹ hều; ví dụ như việc quảng trường thời đại cải tạo vốn do tập đoàn Tín Phi đấu thầu nhưng thành viên hội đồng quản trị của Tín Phi đột nhiên chữa lại, phủ nhận sạch sẽ dự toán đầu tư trong lần đấu thầu trước. Ví dụ như ông chủ tin đồn của Hoa Thế là một người trẻ tuổi, là một trong các đàn anh trong Tân Đông, không chỉ là trợ thủ đắc lực do một tay ông chủ Tân Đông cất nhắc mà những sự vụ ngầm này nọ đều do gã ta thay mặt làm được hết. Lời đồn đại về người này bị thổi phồng và gây chấn động nhưng gã ta xuất hiện rất ít, hay xuất hiện ở Hoa Thế là một tên đầu trọc tên Trác Cần, hắn thu xếp hoạt động kinh doanh bề ngoài của Hoa Thế, nghe bảo là thủ hạ của chính Long sẹo Tân Đông.

Sau khi Hoa Thế khai trương, do nghi ngờ liên quan đến xã hội đen nên bị cảnh sát điều tra, một người là người của Long Hạo bị coi là đối tượng tình nghi nên bị cảnh sát mời đến, thế nhưng vì không đủ chứng cứ mà cảnh sát phải sớm thả người. Từ đó về sau cảnh sát không động gì đến Hoa Thế nữa, thậm chí sau sự kiện cộng đồng có quy mô không nhỏ tổ chức ở Hoa Thế, ngày hôm sau các phương tiện truyền thông lớn cũng không nhắc đến quá vài ba câu.

Thiên Vũ nghe hết tin tức truyền đến truyền đi ở khắp nơi, hắn sẽ cảm thán vài câu cùng một đám người, suy đoán hậu thuẫn của Tân Đông, đoán già đoán non ông chủ của Hoa Thế liệu có phải là vị Long sẹo lên chức rất nhanh của Tân Đông không.

Có người hỏi hắn: “Sếp Lý, nghe nói Hoàng Long cũng có hoạt động của Tân Đông, mấy tin tức này hẳn là chú phải thạo hơn mấy người chúng tôi chứ?”

Thiên Vũ cười: “Đây là việc phía trên quan tâm, chúng tôi làm ăn buôn bán, sao biết nhiều thế được.”

Nghe câu “phía trên” này, mọi người ngầm hiểu rồi.

Còn có người đến mời rượu Thiên Vũ, nửa lộ nửa ngầm mời hắn làm trung gian để kết thân với cành cao Tân Đông, hỏi Thiên Vũ chắc hẳn sếp Lý và cái người tâm phúc này cũng có quan hệ đúng không?

Thiên Vũ cười, bảo thật ra tôi cũng muốn lắm.

Thỉnh thoảng Long Hạo sẽ đến gặp Thiên Vũ yêu cầu hắn làm một việc, Thiên Vũ chẳng quan tâm nhưng Long Hạo có cách khiến hắn làm như gã đã nói.

“Anh Hạo, tôi xin cậu cho tôi biết,” một lần nọ Thiên Vũ hỏi hắn, giọng điệu vô cùng cầu xin. “Rút cục cậu muốn làm gì?”

Nhưng Long Hạo không trả lời,

Đêm nay Thiên Vũ đến một cuộc gặp mặt. Trong căn phòng xa hoa chén chú chén anh với Đầu Báo.

Vài ngày trước Long Hạo đã gọi điện bảo hắn đừng gặp mặt với Đầu Báo lần này. Thế nhưng Thiên Vũ vẫn ngồi trong phòng như kế hoạch, mang theo tài liệu hợp đồng ký sẵn.

Không khí rất tốt, Đầu Báo giới thiệu bên làm ăn mới cho hắn. Thiên Vũ thận trọng, cẩn thận điều tra về đối phương, ít nhất hiện giờ hắn và Đầu Báo có chung quyền lợi, hắn không cho rằng vụ làm ăn thử nghiệm chẳng đáng mấy tiền này sẽ có vấn đề gì cả.

Vì thế lúc cửa phòng bị đá mạnh ra, rất nhiều người lao vào rút dao ra, trong khoảng khắc ấy Thiên Vũ không phản ứng nổi. Hắn kinh ngạc đứng lên, trong lúc hỗn loạn được Đầu Báo giúp mà lao ra hành lang, mù mờ chạy ra bên ngoài. Sau khi Thiên Vũ nghe thấy tiếng bước chân đuổi tới phía sau, một luồng gió mạnh tạt về phía hắn, cả đầu hắn mụ mị, theo bản năng giơ tay lên chắn thì đột nhiên bên cạnh có người giữ chặt tay hắn kéo hắn sang một bên, sau đó đá về phía ngực kẻ phía sau, ngay cả khi người cầm dao lật mình, quay đầu né tránh rồi vung dao đến, người đó giữ chặt cổ tay rồi cướp lấy con dao, dùng sống dao hạ mấy người xung quanh!

“Anh Hạo!”

Một đám đàn ông lao đến bắt đầu một trận hỗn chiến. Thiên Vũ còn chưa kịp nhìn rõ hết thì bị người kia giữ chặt kéo ra ngoài, nhét vào một chiếc xe dừng ở cửa.

Long Hạo đóng cửa xe: “Lái xe!”

Xe lao nhanh ra ngoài, leo lên đường lớn, Thiên Vũ thở hổn hển, tim còn đập thình thịch.

Long Hạo quay đầu sang, tay còn nắm chặt cánh tay Thiên Vũ.

“Không phải tôi bảo anh đừng tới rồi à!”

Long Hạo gầm lên!