Khi Thiên Vũ quay lại phòng, Trương Thư Thần phấn khích nói với hắn sinh nhật cậu ta sắp đến, muốn mời Thiên Vũ đi ăn cơm.
Thiên Vũ hỏi cậu muốn quà gì? Ngày mai tôi đưa cậu đến trung tâm mua sắm, cứ việc chọn.
Trương Thư Thần vui vẻ nhìn hắn.
Hôm sau, Thiên Vũ đưa Trương Thư Thần đi trung tâm mua sắm cao cấp nhất thành phố, lúc đầu Trương Thư Thần từ chối, nói nơi đó sang trọng quá, đến trung tâm bình thường là được rồi. Thiên Vũ đưa cậu ta vào đại sảnh trung tâm mua sắm rực rỡ sắc màu, nói hôm nay là ngày của cậu. Đừng làm tôi mất mặt.
Trên khuôn mặt Trương Thư Thần đầy vẻ vui sướng.
Cậu ta thử rất nhiều quần áo, muốn một chiếc áo gió, lại thử một bộ âu phục, thắt cravat lên, xoay trái xoay phải trước gương, cực kì hài lòng, vui vẻ hỏi Thiên Vũ thế nào. Thiên Vũ nhìn cậu ta cực kì vui thì nói nhân viên bán hàng gói hết quần áo lại, Trương Thư Thần lật bảng giá rồi nói nhỏ với Thiên Vũ là thôi, Thiên Vũ không để ý, nói luôn với nhân viên bán hàng gói đồ lại. Trương Thư Thần nhìn hắn, mắt sáng bừng.
Lúc sau cậu ta muốn một chiếc hoa tai, nói mình luôn mong được tặng một món nữ trang, chính mình đeo hoa tai ra ngoài mà cũng không thấy ngại. Lúc này Thiên Vũ mới để ý cậu ta vẫn đeo hoa tai, Thiên Vũ không có hứng thú với trang sức, cũng không hiểu biết, nhưng thấy Trương Thư Thần thích thì mua cho cậu ta một bộ vòng tay như thế.
Thiên Vũ lại mua cho cậu ta một túi xách, một chiếc nhẫn, sau đó hai người mới rời trung tâm mua sắm. Ăn cơm xong thì lên xe, Thiên Vũ vừa đi được một đoạn thì tay Trương Thư Thần bắt đầu sờ lên chân Thiên Vũ, lần đến nơi quan trọng.
Thiên Vũ bắt đầu cười.
“Làm gì đấy?”
Trương Thư Thần vẫn tiếp tục vuốt ve, giọng nói cũng không giống bình thường.
“Tôi không kiềm chế được …”
Giọng nói cậu ta nóng như lửa.
Thiên Vũ quay đầu nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của cậu ta thì lái xe thẳng đến khách sạn, thuê phòng.
Chỉ có hai người trong thang máy, Trương Thư Thần không kiềm chế được mà kề sát mặt vào eo Thiên Vũ, ma sát qua lớp quần bò đang phồng lên. Thiên Vũ mở cửa đi vào rồi ấn Trương Thư Thần vào phía sau cửa, kéo quần cậu ta, xoa bóp cặp môi trần trụi căng tròn, ra sức nhào nặn vân vê cho đến khi thứ kia cứng lên: “Phóng đãng quá …”
Trương Thư Thần mềm nhũn cả người, quyến rũ Thiên Vũ, ánh mắt tư thế đều lẳng lơ không chịu được, Thiên Vũ cũng không cởi đồ mà chỉ kéo khóa quần xuống, quay lưng Trương Thư Thần lại, bắt đầu đứng làm …
Trương Thư Thần nhiệt tình hơn những lần trước, Thiên Vũ làm đứng một lượt rồi lên giường, vừa mắng Trương Thư Thần phóng đãng vừa điên cuồng làm cậu ta, Trương Thư Thần kích thích đến mức hét rất to, Thiên Vũ vừa đâm cậu ta vừa mắng cậu ta lẳng lơ như gái, Trương Thư Thần nghe xong lại càng hưng phấn hơn, hai người làm đến khi mồ hôi đầy người, tinh dịch bắn đầy giường.
Sau khi làm xong, Trương Thư Thần thỏa mãn nhìn Thiên Vũ nói thích quá, thứ kia của Thiên Vũ quá tuyệt vời. Thiên Vũ nói phóng đáng quá, càng ngày càng lẳng lơ, Trương Thư Thần cười không ngừng.
Sau khi hai người tắm rửa sạch sẽ, Thiên Vũ để Trương Thư Thần xuống lấy xe trước, hắn gọi điện xử lý chút công việc.
Thiên Vũ gọi điện xong thì rời khỏi phòng đi về phía thang máy, một cửa phòng ở hành lang bên kia mở ra, một thiếu niên đi tới. Thiên Vũ thấy quen quen, nhìn kĩ hóa ra là Chu Tiểu Châu.
Chu Tiểu Châu quay đầu lại chờ, sau đó một người ra khỏi phòng, cửa đóng lại.
Hai người đi sát bên nhau cùng về phía thang máy.
Thiên Vũ đứng bất động, nhìn hai người ở phía trước.