Đoạt đích chi chiến, đấu chính là mạng lưới quan hệ và nội tình, không phải là Dương gia con cháu tự chiến đấu với nhau, trong quá trình này, có người tụ tập trợ lực ít, có người tụ tập trợ lực nhiều.
Hơn nữa có Dương gia Huyết tùy tùng tham dự, vốn cũng không có hai chữ công bình.
Đoạt đích chi chiến vốn chính là cá lớn nuốt cá bé!
- Còn có một việc cần nói cho ngươi biết.
Thu Ức Mộng chần chờ cau mày nói, lông mày đen nhíu lại xen vào giữa một mảnh lo lắng, rõ ràng có chút sự tình pháp sinh làm cho nàng mất hứng.
- Nói.
- Về những Luyện Đan sư kia của Dược Vương Cốc đấy. Dương Chiếu tính cùng mấy tên huynh trưởng khác của ngươi, liên danh hướng Dương gia trưởng lão kháng nghị, thỉnh cầu hủy bỏ tư cách tham dự của đám Luyện Đan sư kia, nhất là tư cách tham gia của Tần Trạch.
- Ngây thơ!
Dương Khai thần sắc hờ hững, một chút cũng không lo lắng.
Thư Ức Mộng khẽ mỉm cười:
- Tuy rằng ta cảm thấy có thể vốn trongĐoạt đích chi chiến của Dương gia các ngươi trưởng lão điện hẳn sẽ không mạo hiểm đắc tội với Dược Vương Cốc, phiêu lưu đáp ứng thỉnh cầu của đám người Dương Chiếu, nhưng việc này vẫn là không thể coi thường chút nào. Nếu chẳng may trưởng lão của Dương gia các ngươi váng đầu rồi, đá ứng thỉnh cầu của đám người Dương Chiếu thì làm thế nào bây giờ?
- Không thể nào.
Dương Khai lắc lắc đầu, giọng điệu chắc chắn,
- Đoạt đích chi chiến đấu đúng là quan hệ nhân mạch, ta có cùng đám người Dược Vương Cốc kia giao hảo, cũng là việc tốt làm cho trưởng lão điện vui mừng, bọn họ làm sao sẽ can thiệp đến?
- Nói cũng có đạo lý, vốn lấy sự khôn khéo của Dương Chiếu, chắc có lẽ sẽ không làm chuyện vô ích như thế, y khẳng định có dụng ý khác, ngươi phải chú ý một chút mới được.
- Dụng ý của y...
Dương Khai chau mày, khẽ gật đầu.
- Tốt lắm. Mấy ngày nay cần chú ý, đại khái là hai cái đại sự kiện này, mặt khác, đám người Tần Trạch này luôn kêu gào thiếu tài liệu luyện đan, ngươi xem...
- Đan phòng đã đưa tới chưa?
- Đã đưa tới rồi, còn mua thêm không ít công cụ luyện đan, tuy nhiên đám người Dược Vương Cốc kia đều có lò luyện đan của mình. Những công cụ này đại khái không dùng được.
Dương Khai gật đầu rồi vuốt cằm:
- Ta đi đem tài liệu cho bọn hắn đây, ngươi cứ làm việc đi.
Thu Ức Mộng khẽ mỉm cười, Dương Khai cũng gặp tháng qua Liễu Phi Sinh, gật đầu ra hiệu, nhắm mắt theo sau Thu Ức Mộng rời khỏi.
- Khai thiếu, vị Thiên Nguyên Thành thiếu thành chủ dường như có chút ý tứ với Thu Ức Mộng a. Từ sau khi tới đây, vẫn đitheo Thu Ức Mộng như hình với bóng.
Hoắc Tinh Thần cười ha hả một tiếng,
- Ngươi không có ý tưởng gì sao?
- Nếu ai cũng có thể chinh phục được Thu Ức Mộng, thì nàng cũng không phải Thu Ức Mộng rồi.
Dương Khai thản nhiên lắc đầu,
- Sao lại nói sang chuyện này?
- Không biết vì sao, ta đúng là không có thiện cảm với Liễu Phi Sinh này!
Hoắc Tinh Thần bĩu môi,
- Tiểu tử này bộ dạng so với bản công tử còn tuấn tú hơn, không có thiên lý a, mà thôi. Ta đi tu luyện, không quấy rầy ngươi nữa.
Nghe y nói như vậy, Dương Khai ngạc nhiên nhìn y một cái, dường như không nghĩ tới vị công tử con ông cháu cha này, không ngờ cũng có thời điểm chăm chỉ vậy.
Đoán chừng trong khoảng thời gian này ở trong phủ mình cảm nhận được chút áp lực, trong phủ toàn bộ đều là thế hệ ẻ tuổi trẻ thế lực mạnh mẽ. Đều tư chất xuất sắc, Hoắc Tinh Thần thân là một trong những người thừa kế của Bát đại gia, khẳng định không muốn kém hơn so với người bên ngoài, y cũng chính vì điểm này, mới thu liễm tác phong phóng đãng trước kia.
Đi vào đan phòng, lấy toàn bộ tất cả tài liệu luyện đan ra.
Đám người Tần Trạch kia nhìn cả phòng tài liệu luyện đan. Mỗi người đều xoa tay tươi cười rạng rỡ.
- Tần sư huynh, về sau nơi này liền phiền chư vị rồi.
- Không phiền, không phiền.
Tần Trạch vẻ mặt tươi cười,
- Có thể ở bên Hạ sư thúc được người chỉ bảo luyện đan chi đạo, sao có thể tính là vất vả?
Hiện tại Hạ Ngưng Thường cũng đủ để lấn át Tiêu Phù Sinh đứng đầu Luyện Đan sư, đám người Tần Trạch kia bình thường gặp mặt Tiêu Phù Sinh một lần cũng khó khăn, chớ đừng nói ở bên cạnh y quan sát hắn luyện đan, hiện giờ có cơ hội được Hạ Ngưng Thường chỉ bảo luyện chế đan dược, bọn họ tự nhiên hưng phấn chờ mong.
- Tiểu sư tỷ đại khái còn hai ngày nữa mới có thể xuất quan. Các ngươi ở chỗ này quen thuộc một trận.
Dương Khai thần sắc quái dị, cách xưng hô này, gọi tới gọi lui đã hoàn toàn loạn sáo, Tần Trạch xưng hô Hạ Ngưng Thường là sư thúc, chính mình xưng hô Tần Trạch là sư huynh.
- Dương sư đệ, ngươi quý nhân nhiều việc, không cần tiếp đón chúng ta.
Tần Trạch nói xong không chút để ý, đã cùng nhóm những Dược Vương Cốc luyện đan sư kia bắt đầu nghiên cứu kho luyện tài liệu kia.
Không có ai chú ú đến Dương Khai cả.
Khẽ cười một tiếng, Dương Khai nhỏ giọng thối lui.
Hạ Ngưng Thường quả nhiên ở hai ngày sau mới xuất quan, đã tiêu hóa xong toàn bộ luyện đan chân quyết mà Dương Khai truyền thụ trước đó, lập tức vùi đầu vào bên trong đại nghiệp luyện đan.
Trong phủ đệ, vô số ánh mắt đầu đang ngó chừng động tĩnh trong phòng, phủ đệ Dương Khai, ngoài trừ Dược Vương Cốc ở ngoài, tổng cộng tụ tập mười một phe trợ lực, những người này đều đến hiệp trợ Dương Khai tham dự đoạt đích chi chiến, Dương Khai tự nhiên cũng có trách nhiện và nghĩa vụ dùng thủ đoạn của mình võ trang bọn họ, nâng cao lực lượng của bọn họ, ứng đối thật tốt khi chiến đấu ngày càng kịch liệt.
Đan dược mà đan phòng sản xuất được, khẳng định phải cho bọn hắn phục dụng tu luyện. Cho nên lúc này mỗi thế lực đều rất chờ mong, nhóm đan phòng đầu tiên ra lò sẽ là đan dược cấp bậc gì, có ích lợi gì, càng chờ mong có bao nhiêu người, có thể được phân đan dược thành phẩm.
Trong phủ đệ Dương Khai một mảnh bình tĩnh, bên trong toàn bộ chiến thành cũng là bình tĩnh phi thường, sau khi trước sau có hai vị Dương gia con cháu bị loại, dường như đoạt đích chi chiến lập tức lâm vào thời kỳ an bình.
Mỗi một vị công tử đều tăng lớn độ mạnh yếu mời chào trợ giúp, luyện đan sư, luyện khí sư lại cung không đủ cầu, các loại tài liệu quen thuộc lưu thông ngày càng ít, giá cả càng ngày càng cao, loại tình hình này thậm chí đã lan tới cả Trung Đô.
Trúc Tiết bang Bàng Trì và Mộc Nam trong khoảng thời gian này tụ tập không ít vật tư, thừa dịp đêm khuya lén lút đưa đến Dương Khai phủ, may mắn chưa bị người phát hiện.
Tuy loại tình huống này chỉ có một lần, lần sau bọn họ lại tới chiến thành, chỉ sợ sẽ bị người chặn lại.
Một lệnh kỳ trên tay Dương Khai cũng đã đem tới hướng gia tộc đổi vật tư rồi, toàn bộ đưa đến đan phòng.
Nhưng Dương Khai vẫn còn chút lo lắng, hắn bắt đầu nghĩ muốn trọng dụng một đám trợ lực khác, cho tới giờ khắc này vẫn như cũ chưa từng hiện thân, cũng không biết trong đó rốt cuộc xảy ra dạng gì biến cố.
Vạn chúng chú mục, nửa tháng sau, nhóm đan phòng đâu tiên đan được rốt cuộc đã ra lò!
Nhận được tin tức, các nhân vật lĩnh quân của các thế lực đều tụ tập ở đại điện, tất cả thần sắc phấn chấn và chời mong nhìn Dương Khai.
Mười một nhà, không thiếu một ai, ngoại trừ Đoan Mộc gia tộc ở ngoài, những người khác tất cả đều là tuấn nam mỹ nữ, người xem hoa cả mắt.
Đây vốn là vũ đài của người trẻ tuổi!
- Khai thiếu, lô đan dược này có hay không phân cho Hoắc gia ta a?
Hoắc Tinh Thần cười khẽ hỏi,
- Nếu không đủ coi như xong, ưu tiên bọn họ sử dụng, những người Hoắc gia ta cũng không vội!
- Ngươi thực nghĩnhư vậy?
Thu Ức Mộng cười dài nhìn Hoắc Tinh Thần.
- Còn có thể giả bộ sao?
Hoắc Tinh Thần nghiêm sắc mặt,
- Thu Ức Mộng ngươi cũng quá coi thường Hoắc Tinh Thần ta đi à nha, Hoắc gia ta dù gì cũng là một trong bát đại gia tộc, đan dược gì không có? Chỉ có điều hiện tại không cách nào từ chỗ lão gia tử lấy tới mà thôi.
- Chư vị đường xa mà đến, ưu tiên bọn họ đi, ta Đổng gia cũng có thể tạm để xuống.
Đổng Khinh Hàn cũng mình cười lui một bước, hắn và Hoắc Tinh Thần ý tưởng giống nhau, lúc này mới chỉ có nửa tháng, coi như là đám người Dược Vương Cốc kia thuật luyện đan rất cao, tài liệu cũng ứng sung túc, hẳn là cũng luyện chế không ra bao nhiêu đan dược, nhất định là không đủ phân cho nhiều người như vậy.
Đổng gia là nhà đẻ của mẫu thân Dương Khai, tự nhiên Dương Khai sẽ không bạc đãi Đổng gia, lần đầu này nhường chút cũng không sao cả.
Đổng Khinh Hàn vừa dứt lời, trong điện bỗng nhiên vang lên một mảnh tiếng động khiêm nhường, các vị một đời trẻ tuổi nhân vật lĩnh quân tất cả đều tỏ vẻ phía mình có thể chậm rãi, ưu tiên người khác sử dụng.
Không khí hòa hợp này, khiến Thu Ức Mộng nhìn xem thần sắc vui sướng.
Dưới nhiều ngày ở chung như vậy, nàng cũng có thể phát hiện những người tụ tập ở Dương Khai phủ này cũng không phải những người thích tranh giành, bình thường thời điểm ở cùng một chỗ cũng đều là không khí hòa thuận vui vẻ, ngẫu nhiên thủ hạ có ma sát gì, cũng là khẩn trương điều giải, hiển nhiên là không muốn tăng thêm phiền toái cho Dương Khai.
Chi tiết nhỏ này, đủ để chứng minh ý nghĩa của Dương Khai trong lòng những người này! Nếu không phải trong lòng bọn họ Dương Khai chiếm vai trò rất lớn, bọn họ chắc chắn không có khả năng khiêm nhường như vậy.
Hết thảy đây, lúc này đều là vì Dương Khai.
- Đừng cãi nữa.
Thu Ức Mộng mỉm cười:
- Các ngươi cảm thấy, nếu không đủ để phân chia mà nói, Dương Khai sẽ đem các ngươi toàn bộ triệu tập tại đây sao? Chính là vì tích lũy đã đủ phân lượng, cho nên mới triệu mọi người tới đây.
Mọi người nghe những lời nói này cũng không khỏi lông mày nhíu lại.
Hướng Thiêu Tiếu khẽ gật đầu, buồn bực nói:
- Không hổ là Dược Vương Cốc luyện đan sư, tốc độ luyện đan quả nhiên không thể tầm thường so sánh được.
Tả Phương cười to nói:
- Tả mỗ không ngờ cũng có may mắn được dùng đến đan dược đệ tử Dược Vương Cốc luyện chế, thật sự là nhờ phúc Dương huynh a.
Tất cả mọi người mặt đầy tươi cười, lập tức cảm thấy đến đầu nhập vào Dương Khai, là một lựa chọn phi thường sáng suốt, mặc kệ mặt khác, chỉ cần về sau được cũng ứng đan dược như vậy, thực lực mọi người đều được vững chắc nâng cao.
Dương Khai khẽ mỉm cười, không nói quá nhiều.
Nhóm đan dược đầu tiên ra lò, đều không phải xuất từ Dược Vương Cốc chi thủ, mà là toàn bộ do Hạ Ngưng Thường luyện chế mà thành. Đám người Dược Vương Cốc kia bây giờ còn đang theo Hạ Ngưng Thường học tập luyện đan chi đạo, phỏng chừng mấy ngày nữa mới có thể chính thức bắt tay vào luyện chế.
Thực sự không phải là kỹ thuật luyện đan của bọn họ không tinh, chỉ có điều Hạ Ngưng Thường thủ đoạn quá mức tài nghệ như thần, bọn họ cho dù muốn học tập, cũng phải dùng tài năng và một chút thời gian, mới có thể hấp thu được kinh nghiệm tương đối.
- Thu Ức Mộng, đem đan dược phát xuống đi.
Dương Khai phân phó một tiếng.
Thu Ức Mộng lúc này mới vỗ tay, lập tức liền có người của Thu Vũ đường bưng khay từ ngoài đi vào, trên từng khay đều bày đặt trên hai cái bình nhìn không ra đan dược gì.
- Một khoản kinh phí thật lớn a, mỗi gia hai bình?
Hoắc Tinh Thần thần sắc ngẩn ra, hắn vốn tưởng rằng trong thời gian ngắn như vậy, mỗi gia có thể phân một lọ cũng đã là rất tốt, lại không nghĩ kết quả này lại gấp đôi hắn dự tính.
Tuy nhiên...Số lượng nhiều, như vậy đại biểu đan dược này cấp bậc không cao a.
Hẳn đúng là Thiên cấp đan dược vậy! Hoắc đại công tử âm thầm suy đoán.
Mọi người đều cầm đan dược, tươi cười rạng rỡ, tuy rằng trong lòng đều đoán đây là Thiên cấp đan dược, lại cũng không có thần sắc thất vọng.
Thiên cấp, cấp bậc cũng không tính là thấp, nhất là cũng ứng nhiều người như vậy sử dụng
- Đây là chuyên môn dùng để tu luyện là Hỗn Nguyên đan.
Dừng một chút, Thu Ức Mộng khóe miệng mỉm cười, bổ xung:
- Huyền cấp hạ phẩm, Hỗn Nguyên đan!