Vũ Luyện Điên Phong

Chương 2764: Ngươi dám từ chối thử xem




Thân là cường giả Đế Tôn tam tầng cảnh, nhãn lực của Tiêu Vũ Dươngcũng không phải Tiêu Thần hạng đóa hoa sinh trưởng trong nhà ấm nàycó thể so sánh.

Lão liếc mắt một cái liền nhìn ra Tiêu Thần không phảiđối thủ của Dương Khai.

Trong lòng khiếp sợ, Tiêu Thần và Dương Khai92192I 192Dương Tam 193gần như đều nhờ đi vào Toái Tinh Hải mà tấn thăng Đế Tôn Cảnh, có thể nói về thời giancũng không sai biệt nhiều lắm, nhưng về thực lực thì lại chênh lệch một trời một vực.– Thần nhi mau lui! Tiêu Vũ Dương hét lớn.Đáng tiếc đã muộn, trong màn kiếm kia một bàn tay “ầm ầm”

thò ra, trên đường đi qua bẻgãy nghiền nát, trong nháy mắt màn kiếm điêu linh, liên đới kiếm ý của Tiêu Thần cũng vôcùng hỗn loạn.

Tiêu Thần cả kinh thất sắc, vội vàng bứt lui ra sau, nhưng bàn tay phá hủymàn kiếm của mình kia lại cùng theo như bóng với hình, mắt thấy sắp ấn ngay ngực củamình.

Thời khắc mấu chốt, bất chợt một luồng kình phong từ bên cạnh đánh úp lại, lại làTiêu Vũ Dương ra tay cứu viện.Dương Khai điểm dưới chân một cái, thân hình từ cực động trong nháy mắt dừng lại, luồngkình phong kia bay qua sát đầu ngón tay của hắn.93193I 193Dương Tam 194Tiêu Vũ Dương lướt tới dùng thân mình ngăn ở giữa Dương Khai và Tiêu Thần, sắc mặtngưng trọng nói:– Dương Khai! Bổn tọa không muốn ỷ lớn hiếp nhỏ, cũng không muốn động thủ với ngươi,ngươi có thể hợp tác một chút không?Dương Khai toét miệng cười: – Không thể!Tiêu Vũ Dương khẽ thở dài: – Nếu như thế, thì đắc tội vậy!Vừa dứt lời, lão đưa tay chụp tới hướng Dương Khai, dưới một trảo kia dường như khắpthiên địa đều bị giam cầm, hư không lại truyền ra một tràng tiếng nổ “ầm ầm”

Đối mặt vớimột trảo này của Tiêu Vũ Dương, Dương Khai cũng không tránh né, thờ ơ nói:– Tiêu đại nhân! Không phải tiểu tử coi thường ngài, chỉ là như ngài vậy sợ là không lưuđược tiểu tử, nước từ trên núi chảy xuống có lúc gặp nhau, sau này gặp lại!94194I 194Dương Tam 195Pháp tắc không gian tuôn trào ra, thân hình hắn bỗng nhiên hóa thành hư vô, chỉ để lại tạichỗ một cái bóng mờ.

Một trảo của Tiêu Vũ Dương phá tan tàn ảnh, lão hơi biến sắc, nạtnhỏ:– Thần thông không gian! Quay đầu nhìn lại, đâu còn có bóng dáng Dương Khai, không biếthắn đã chạy tới địa phương nào rồi, thả ra thần niệm cũng không nắm bắt được khí tức củaDương Khai… sắc mặt lão lập tức trầm xuống.

Lão tự mình ra tay, mà lại không thể ngănđược Dương Khai… nếu chuyện này truyền ra ngoài chỉ sợ không có người nào tin!Vốn lão còn cảm thấy cái chết của Đàm Quân Hạo và Vũ Minh hẳn là Yêu Vương kia ra tay,nhưng hiện tại xem ra, rất có khả năng là do Dương Khai làm ra, thân hắn có thần thôngkhông gian, vốn là thủ đoạn hóa mục nát thành thần kỳ, đừng nói chi là tin tức báo còn nói:tiểu tử này có Sơn Hà Chung của Nguyên Đỉnh Đại Đế! Đó chính là dị bảo hồng95195I 195Dương Tam 196hoang, ai cũng không biết Sơn Hà Chung rốt cuộc có uy lực lớn bao nhiêu!?Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tiêu Thần gương mặt thất hồn lạc phách đứng ở nơi đó, bàn taynắm trường kiếm run run không dứt, sắc mặt tái xanh cực kỳ khó coi.

Bị Dương Khai mộtchiêu đánh bại, đối với Tiêu Thần chính là một đả kích to lớn.

Trước đó hắn luôn cho rằngmình dù mới tấn thăng Đế Tôn Cảnh không lâu, cũng không phải những thứ a mèo a chó kiacó thể sánh bằng.Hắn là đệ tử hạch tâm của Tinh Thần Cung, lại là con của Tiêu Vũ Dương, từ nhỏ đã đượcbồi dưỡng chính là tinh anh của Tinh Thần Cung, trong võ giả cùng đẳng cấp, có thể nói hắnlà tồn tại vô địch.

Nhưng giờ này, phần cảm giác ưu việt thành tựu từ nhỏ này bị mộtchưởng của Dương Khai đánh tan nát, gần như không thể chấp nhận…96196I 196Dương Tam 197– Thắng bại là chuyện thường tình của binh gia, cùng với tính toán lợi hại nhất thời điểmnày, còn không bằng nghĩ cách làm thế nào tăng lên thực lực! Tiêu Vũ Dương bình thản nói.Tiêu Thần cả người chấn động, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, trầm giọng nói: – Phụ thândạy chí phải!– Đi thôi! Tiêu Vũ Dương đưa tay ra hiệu.– Đi đâu? Tiêu Thần hỏi.– Thanh Dương Thần Điện! Tiêu Vũ Dương đáp, rồi dẫn đầu bay đi.

Lão mai phục tại đây,gặp Dương Khai, như vậy ý đồ của Dương Khai đã rất rõ ràng, đây là hắn muốn đi về ThanhDương Thần Điện, nếu ở chỗ này không cản được hắn, cứ đi Thanh Dương Thần Điện tìmhắn là được! Bất kể như thế nào, cũng phải giải quyết cho xong việc này!––––97197I 197Dương Tam 198Người tới là ai, mau mau dừng lại! Dương Khai bay tới phía trước không bao lâu, trước mặtliền vọt tới hai thân ảnh, một người cầm đầu cao giọng quát một tiếng, ngăn lại đường đicủa Dương Khai.

Dương Khai cũng từng ra vào Thanh Dương Thần Điện nhiều lần, tự nhiênbiết quy củ, lập tức lấy ra Thanh Dương Kim Lệnh, đưa cho hai đệ tử thủ sơn.Người cầm đầu kia nhận lấy lệnh bài, biến sắc: – Thanh Dương Kim Lệnh?Kim lệnh này chỉ có mấy vị đệ tử hạch tâm trong Thần Điện mới có tư cách có được.

Tuyrằng bọn họ cũng là đệ tử của Thanh Dương Thần Điện, nhưng so với đệ tử hạch tâm thì cònkém xa lắc.

Nhìn lại Dương Khai trông rất lạ mặt, cũng không phải một người nào trong sốmấy đệ tử hạch tâm trong Thần Điện.98198I 198Dương Tam 199Đệ tử cầm đầu kia lập tức phẫn nộ quát to: – Phương tiểu tặc nào lại dám giả mạo đệ tửThần Điện ta, kim lệnh này ngươi từ đâu có? Lúc nói chuyện hai người lập tức tế ra bí bảo,khí tức khóa lấy Dương Khai, rất có xu thế ra tay bất cứ lúc nào.Dương Khai là đệ tử ký danh của Thanh Dương Thần Điện, kim lệnh cũng là năm đó ởPhong Lâm Thành, Cao Tuyết Đình trao cho hắn, cũng không có thông báo với toàn bộ trongThần Điện, cho nên rất nhiều đệ tử Thần Điện vốn cũng không biết có nhân vật Dương Khainhư thế, thời khắc này thấy một người xa lạ cầm trong tay lệnh bài của đệ tử hạch tâm,đương nhiên rất cảnh giác.Dương Khai nói: – Lệnh bài là Cao trưởng lão trao cho ta, các ngươi có thể hỏi Cao trưởnglão hoặc là các trưởng lão khác, cứ nói Dương Khai tới, tự nhiên bọn họ sẽ giải thích chongươi biết!99199I 19900– Dương Khai! Đệ tử cầm đầu kia nhíu chân mày, nháy mắt ra dấu với sư đệ, rồi gật gật đầunói:– Ngươi chờ một chút! Nói dứt lời liền lấy ra la bàn truyền tin, hẳn là báo cáo chuyện nàycho giới cao tầng.Chờ giây lát, la bàn truyền tin rung động, võ giả cầm đầu kia đưa thần niệm vào trong đó,lập tức lộ vẻ mặt cổ quái.

Trưởng lão truyền tin, lệnh bài này là thật, người gọi là DươngKhai này cũng là đệ tử của Thần Điện.– Đắc tội rồi, mời sư huynh! Nếu đã có mệnh lệnh của trưởng lão, dĩ nhiên đệ tử thủ sơnkhông dám ngăn cản gì nữa.

Lúc này hắn lách thân mình:– Cao trưởng lão nói, để sư huynh tự đi Vạn Thánh Phong gặp người!0000Dương Khai gật đầu, thu cất kim lệnh, lúc đi qua bên người hai đệ tử thủ sơn kia, bỗngnhiên dặn dò:– Đúng rồi! Đợi một hồi còn có hai tên khốn tới đây, hãy nghĩ biện pháp ngăn cản bọn họmột hồi!– Dạ! Hai tên đệ tử thủ sơn không biết rõ chân tướng, lập tức đáp ứng.Vạn Thánh Phong, chính là một trong ngọn núi cao nhất Thanh Dương Thần Điện, DươngKhai quen thuộc đường xá bay lên bầu trời, xa xa liền thấy được một thân ảnh trắng toátđứng ở trước đại điện, ngắm nhìn bên này.Thân ảnh kia giống như một đóa sen trắng, thanh khiết không nhuốm bụi trần, hợp thânquần áo làm tăng thêm đường cong càng tuyệt vời.

Xa xa, Dương Khai đã lộ ra vẻ tươi cười,đi lên.

Chưa tới gần, thân hình trắng toát kia bỗng nhiên giơ tay lên, từ sau đầu dâng lênmột tấm kính01010102tròn vo, phảng phất như mặt trời nóng cháy làm cho nhiệt độ trong không khí đột nhiêntăng lên cao.Đế Bảo, Liệt Dương Kính! Trong kính bắn nhanh ra vài tia hào quang cực nóng, hóa thànhđường vòng cung duyên dáng, trong nháy mắt liền đánh tới trước mặt Dương Khai.

DươngKhai kinh hãi, vội tế ra Bách Vạn Kiếm, một chiêu kiếm thế thuận thế mà phát, hóa thànhmàn kiếm bảo vệ trước người.“Xuy xuy xuy xuy…”

Ánh sáng nóng rực kia vì màn kiếm cản trở, tiến thêm khó được, DươngKhai lại bị ép liên tục thối lui ra sau.

Đợi sau khi hóa giải mấy luồng hào quang kia, bóngngười trước mặt nhoáng lên một cái, Cao Tuyết Đình đột ngột xuất hiện trước mặt DươngKhai, bàn tay ngọc xinh xắn đưa lên cao nắm lại thành quyền, gõ trên đầu hắn.

Dương Khaikhông dám né tránh, cố chịu đựng, đầu bị gõ vang lên “cốc”

một tiếng, cả người hắn đều lùnxuống một đoạn.02020203– Cao trưởng lão… Dương Khai sờ chỗ bị gõ, gương mặt ủy khuất kêu lên.Cao Tuyết Đình trong mũi quỳnh truyền ra một tiếng hừ lạnh, lườm lườm Dương Khai nói: –Mọc cánh cứng rắn rồi sao? Dám trả đòn với ta?– Nào có? Dương Khai vội nói vẻ mặt oan uổng: – Phản ứng theo bản năng…– Biết tại sao đánh ngươi không? Cao Tuyết Đình hỏi.Dương Khai cười gượng nói: – Đã lâu chưa có trở về, để lão nhân gia ngài nhớ nhung!Cao Tuyết Đình hừ một tiếng nói: – Có trở về hay không cũng không sao, chọc tới nhiễu loạnlớn như vậy, gặp phải nguy hiểm lớn như vậy, vì sao không chịu cầu viện về Thần Điện?Ngươi cảm thấy Thần Điện là người ngoài, hay mình là người ngoài?03030304Dương Khai lập tức sáng tỏ nàng chỉ vì chuyện Tinh Thần Cung, trong lòng không khỏi ấmáp, nở nụ cười hắc hắc.– Bớt cợt nhả với ta đi! Cút xuống cho ta! Cao Tuyết Đình đưa tay nắm lấy lỗ tai Dương Khainhéo một cái, lôi hắn bay lên hướng Vạn Thánh Phong.– Sắp chết sắp chết sắp chết sắp chết…Dương Khai nghiêng đầu, tay xách Bách Vạn Kiếm, bị Cao Tuyết Đình dắt đi.

Cho dù đối mặtvới Đại Đế cùng thánh linh hắn cũng có thể đứng thẳng sống lưng, thời khắc này lại khôngdám có chút phản kháng, chỉ cảm thấy lỗ tai đều bị vặn sắp đứt ra, lớn tiếng cầu xin tha thứ,không hề có chút tiết khí gì đáng nói.Bay thẳng đến trên Vạn Thánh Phong, Cao Tuyết Đình mới buông tay, một bàn tay tát sauđầu Dương Khai một cái.04040405Dương Khai lảo đảo, loạng choạng… không dám nói một tiếng.

Ngẩng đầu nhìn thấy Ôn TửSam, liền vội vàng tiến lên:– Ôn điện chủ ngài cát tường!Ôn Tử Sam khóe miệng giật một cái, ngẩng đầu nhìn trời, làm như mắt điếc tai ngơ, nhưngcó lòng tốt truyền âm cho Dương Khai:– Tiểu Tuyết Đình rất giận dữ a! Ngươi trước hết làm cho nàng hết giận rồi tính sau, bằngkhông bổn điện chủ không dám nói chuyện với ngươi!Dương Khai mặt tối sầm, nhìn lão với ánh mắt khinh bỉ.

Quay đầu nhìn lại mấy vị bên cạnh,bất luận là phó điện chủ Cừu Nhiễm, hay là trưởng lão Trần Thiến, Địch Nhung, Vưu Khôn,đều ánh mắt nhìn qua một bên, làm như không thấy hắn.

Chỉ có Cao Tuyết Đình lạnh lùngtheo dõi hắn, ánh mắt kia giống như một thanh kiếm sắc bén, dường như muốn đâm DươngKhai ngàn vạn lỗ hổng.05050506Dương Khai đàng hoàng đi tới trước mặt Cao Tuyết Đình, bộ dáng phục tùng nói:– Cao trưởng lão! Đệ tử sai rồi, xin Cao trưởng lão trách phạt!Cao Tuyết Đình thản nhiên nói: – Ngươi làm sai chỗ nào, bổn trưởng lão trách phạt ngươilàm gì chứ!Đúng rồi, ta còn phải cám ơn ngươi đấy, lần trước nếu không nhờ ngươi cứu ta, chỉ sợ bổntrưởng lão còn không thể thoát thân bình yên! Vừa nói xong, nhưng lại thật sự hướng vềphía Dương Khai thi lễ một cái.Dương Khai giật mình, vội lách thân mình qua một bên.Cao Tuyết Đình điều chỉnh phương hướng, lại thi lễ lần nữa.Dương Khai vẻ mặt cầu xin, nói: – Cao trưởng lão, rốt cuộc ngài muốn thế nào, ta đều đápứng không được sao?!.06060607Cao Tuyết Đình lập tức ngẩng đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Dương Khai nói:– Ngươi đã nói đến nước này, vậy bổn trưởng lão sẽ không làm khó dễ ngươi, ngươi chỉ cầnđáp ứng ta một chuyện, bổn trưởng lão sẽ tha ngươi lần này!– Ngài nói xem! Dương Khai trong mắt sáng ngời, vội nói.– Trở thành trưởng lão của Thần Điện đi!Nghe vậy, Dương Khai nghiêm sắc mặt, ngưng trọng nói: – Cao trưởng lão, chuyện này…– Ngươi dám cự tuyệt? Cao Tuyết Đình trên tay hàn quang nhoáng lên một cái, một thanhkiếm lập tức ghim ngay cần cổ Dương Khai, cắn răng nói: – Bổn trưởng lão đích thân lêntiếng, ngươi dám từ chối thử xem!07070708