Vũ Luyện Điên Phong

Chương 1923: Đế Lệnh tề tựu




Thời gian thấm thoát, thoáng cái đã qua 2 năm.

2 năm này, Dương Khai luôn đi lại bên ngoài, bố trí pháp trận không gian siêu cấp cho 18 hành tinh Hằng La Thương Hội.

Những hành tinh thuộc Hằng La Thương Hội có khoảng cách khá xa, cho nên làm Dương Khai tốn không ít thời gian đi đường. Bằng không với bản lĩnh của hắn, chỉ cần bố trí pháp trận không gian, chỉ 2-3 tháng là hoàn thành.

Phần lớn thời gian đều lãng phí trên chiến hạm.

2 năm sau, 18 hành tinh Hằng La Thương Hội hoàn toàn kết nối với nhau, lấy một tòa pháp trận trong Thủy Thiên Thành làm trung khu, có thể thoải mái thực hiện truyền tống tới lui.

2 năm qua, Tuyết Nguyệt vẫn luôn ở bên cạnh Dương Khai.

Có mỹ nữ làm bạn, hành trình tự nhiên sẽ không khô khan nhàm chán.

Một ngày, đoàn người quay về Thủy Nguyệt Tinh.

Nghê Quảng phụ trách long trọng tiếp đãi Dương Khai, cũng đại biểu thương hội cảm tạ Dương Khai bỏ công sức trong 2 năm qua. Bởi vì có những pháp trận không gian siêu cấp này, ngày sau Hằng La Thương Hội vận chuyển sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian của cải.

Ngả Âu không ra mặt, Tuyết Nguyệt hỏi mới biết Ngả Âu đi tới hành tinh tu luyện đã sớm đặt trước, luyện hóa căn nguyên tinh tú.

Chuyện này trọng đại, trong Hằng La Thương Hội cũng chỉ có Long Thiên Thương cùng Nghê Quảng biết được, những người khác đều cho là Ngả Âu đang bế quan.

Tuyết Nguyệt nghe vậy, không khỏi lo lắng.

Dù sao luyện hóa căn nguyên tinh tú quả thật quá nguy hiểm, bình thường, chỉ khi thực lực võ giả đạt tới Hư Vương tam tầng cảnh mới luyện hóa căn nguyên tinh tú thành công, Hư Vương lưỡng tầng cảnh trên cơ bản là không được.

Năm đó Lạc Hải làm Tinh Chủ Thúy Vi Tinh, thật là ngoại lệ.

Hiện tại Ngả Âu cũng chỉ có Hư Vương lưỡng tầng cảnh, thân là con gái, Tuyết Nguyệt làm sao không lo lắng?

Dương Khai khuyên bảo một hồi, nói cho nàng chỗ mạnh mẽ của Luyện Tinh Quyết, thế mới làm tâm tình Tuyết Nguyệt tốt hơn.

- Dương Khai, có người muốn gặp ngươi. Nghê Quảng bỗng nhiên thần bí nhỏ giọng nói với Dương Khai.

- Là ai? Dương Khai ngạc nhiên nhìn hắn.

Nghê Quảng cười: - Ngươi đi theo ta thì biết.

Dương Khai cũng không hỏi, đi theo Nghê Quảng vào trong mật thất.

Trong mật thất chỉ có 3 người, một nam hai nữ, nam nhân không lớn tuổi, mày kiếm mắt sáng, dáng diệu đường đường, hai cô gái xuân lan thu cúc, như hoa tỷ muội hầu hạ một bên.

Nhìn thấy Dương Khai đến, nam nhân cười to, chắp tay nói: - Dương huynh, lại gặp mặt.

Dương Khai ngẩn ra, kinh ngạc: - Cổ huynh, sao lại ở đây?

Hắn không ngờ trên Thủy Nguyệt Tinh này lại gặp Cổ Kiếm Tâm, thiếu minh chủ Kiếm Minh.

Hắn cùng Cổ Kiếm Tâm coi như gặp mặt một lần, ở chung một thời gian, dù không nói giao tình sâu đậm, nhưng cũng vừa mắt. Mấy năm không gặp, tu vi Cổ Kiếm Tâm càng thêm hùng hồn, đã không xa Hư Vương Cảnh, chỉ cần đủ cơ duyên, cho thêm một ít thời gian lắng đọng, sẽ có thể thử đột phá.

Còn hai cô gái bên cạnh Cổ Kiếm Tâm, đương nhiên là Tả Hữu Kiếm Thị, Linh Nguyệt, Ám Tinh!

Hai cô gái này lớn lên từ nhỏ cùng với Cổ Kiếm Tâm, ba người chủ tớ cùng tu luyện một bộ bí thuật bất truyền, lúc đối địch ba người đồng tâm hợp lực, uy lực không kém, hơn nữa tình cảm ba người rất tốt, Cổ Kiếm Tâm chưa từng coi hai nàng Kiếm Thị như người hầu. Năm đó bị Lệ Minh Hải cường giả Hư Vương Cảnh công kích, thậm chí Cổ Kiếm Tâm còn liều mình bảo vệ Linh Nguyệt Ám Tinh.

Hành động này, cũng là nguyên nhân làm Dương Khai có hảo cảm với hắn.

Chỉ có người trọng tình trọng nghĩa như vậy, mới đáng kết giao.

- Bái kiến Dương công tử! Linh Nguyệt Ám Tinh cũng không phải người lạ, gặp được Dương Khai, vội hành lễ, duyên dáng hô.

- Hai vị cô nương khách khí. Dương Khai mỉm cười đáp lễ.

- Dương huynh thật bất ngờ Cổ mỗ lại ở đây chờ ngươi? Cổ Kiếm Tâm cười nhìn Dương Khai.

Dương Khai trầm ngâm một hồi, trong đầu xẹt qua nhiều ý tưởng, nhanh chóng nói: - Có chút bất ngờ, nhưng mà... cũng nằm trong dự liệu.

- Xem ra Dương huynh biết Cổ mỗ đến đây, là vì chuyện gì.

- Có suy đoán, Cổ huynh cứ nói rõ. Dương Khai nghiêm mặt nói.

Cổ Kiếm Tâm gật đầu: - Nói chuyện với Dương huynh quả nhiên thoải mái, nếu vậy, Cổ mỗ nói thẳng ra.

Vừa nói, hắn quét nhẫn không gian lấy ra một vật, đưa cho Dương Khai: - Dương huynh xem vật này.

- Tinh Đế Lệnh!

Áng mắt Dương Khai sáng ngời, vội cầm lấy.

Đây là chiếc Tinh Đế Lệnh cuối cùng, giống y như những chiếc hắn thu được, năm đó Đại Đế chế tạo ra 9 chiếc Tinh Đế Lệnh, hắn đã tụ tập đủ!

Cổ Kiếm Tâm cười khẽ: - Đây là vật gia phụ sai ta mang cho ngươi, nghe nói ngươi đang cần.

- Cổ minh chủ? Dương Khai ngạc nhiên, sau đó trịnh trọng thu hồi chiếc Tinh Đế Lệnh cuối cùng, nói: - Không biết Cổ minh chủ có điều kiện gì?

Hắn vẫn không có liên hệ lớn với Kiếm Minh, chỉ có chút giao tình với Cổ Kiếm Tâm, Dương Khai không tin Cổ Thương Vân sẽ vì chuyện này mà giao Tinh Đế Lệnh cho mình, đương nhiên là có điều kiện khác.

Cổ Kiếm Tâm cười lớn, quay sang Nghê Quảng nói: - Điều kiện ư, tự nhiên là có, mời Nghê tiền bối nói rõ.

Dương Khai quay sang Nghê Quảng.

Nghê Quảng ho khẽ, nói: - Là thế này, Dương Khai, trước khi hội trưởng bế quan, đã thỏa thuận xong chuyện ngươi nói. Cổ minh chủ sẵn sàng giao chiếc Tinh Đế Lệnh này cho ngươi sử dụng, cũng đồng ý trở thành một trong 6 người, nhưng mà... Điều kiện sẽ là ngươi đi Kiếm Minh, giúp bọn họ bố trí pháp trận không gian siêu cấp!

- Quả nhiên! Dương Khai cười khổ không thôi.

Trong lòng hắn đã sớm dự liệu, nhưng biết Kiếm Minh đưa ra yêu cầu như vậy, vẫn cảm thấy mỏi mệt.

Dù sao hắn giúp Hằng La Thương Hội bố trí pháp trận không gian siêu cấp không phải một hai ngày, Kiếm Minh cũng có mạng lưới tình báo riêng, nhất định có thể tìm hiểu được.

Không có thế lực nào không đỏ mắt với pháp trận không gian siêu cấp!

Dương Khai buồn bực nhìn Cổ Kiếm Tâm, hỏi: - Kiếm Minh các ngươi có bao nhiêu hành tinh tu luyện?

Cổ Kiếm Tâm cười hắc hắc: - Không nhiều lắm, ít hơn Hằng La Thương Hội 1 cái, 17 hành tinh thôi!

Dương Khai bóp trán.

Bố trí pháp trận không gian siêu cấp trên 18 hành tinh của Hằng La Thương Hội, đã tốn mất 2 năm, 17 hành tinh bên Kiếm Minh coi chừng cũng phải 2 năm nữa.

- Dương huynh, phải làm phiền ngươi, Kiếm Minh chỉ trông cậy vào ngươi thôi. Cổ Kiếm Tâm khuyên bảo.

- Ngoài ra, còn có điều kiện gì khác không? Dương Khai hỏi.

Cổ Kiếm Tâm cười khan: - Ngoài ra... đó là các luyện đan sư Kiếm Minh ta... đồng loạt thỉnh cầu, Dương đại sư có thể ở mở đàn giảng đan trên chủ tinh Kiếm Minh!

- Chuyện này cũng truyền ra? Dương Khai to cả đầu.

- Chỉ sợ Dương huynh còn chưa biết thanh danh của mình trong Tinh Vực?

Cổ Kiếm Tâm cổ quái nhìn Dương Khai, trong ánh mắt hâm mộ không thôi. - Trong Tinh Vực hiện tại, danh tiếng của Dương huynh vang dội nhất! Hư Vương lưỡng tầng cảnh, luyện đan sư cấp Hư Vương, ai có thể so sánh với ngươi, luyện chế linh đan dẫn phát Đại Đạo Đan Âm, chuyện này lưu danh muôn đời.

Nghê Quảng nghiêm nghị gật đầu, nói: - 2 năm qua Dương Khai ngươi vẫn chạy bên ngoài, có lẽ không nghe được gì. Nhưng hiện tại đại danh của ngươi, quả thật... toàn bộ Tinh Vực đều quen thuộc.

Cổ Kiếm Tâm lại nói: - Đương nhiên, Kiếm Minh ta sẽ không để Dương huynh bỏ sức không công, bố trí mỗi một tòa pháp trận không gian siêu cấp, chúng ta đều sẽ trả đủ thù lao, xin Dương huynh đừng từ chối, Cổ mỗ kính nhờ.

Nói rồi, hắn nghiêm nghị hành lễ.

Trước khi tới đây, Cổ Thương Vân có nói, nếu không thể mời Dương Khai đi Kiếm Minh, hắn không cần về nữa. Lời cha mình vẫn còn văng vẳng bên tai, Cổ Kiếm Tâm làm sao dám không chú ý?

Dương Khai nghĩ một hồi, gật đầu:

- Cổ huynh không cần như thế, chuyện này ta đồng ý.

- Thật sao? Cổ Kiếm Tâm nghe vậy mừng rỡ. - Vậy thì tốt quá, không biết khi nào Dương huynh lên đường? Từ nơi này đi Kiếm Minh ta, khoảng cách cũng không gần!

- Ngày mai đi, trực tiếp đi Thanh Mộc Tinh.

- Thanh Mộc Tinh? Cổ Kiếm Tâm có chút mờ mịt, nhưng hắn nhanh chóng hiểu ra, kinh ngạc:

- Dương huynh có bố trí pháp trận không gian siêu cấp trên Thanh Mộc Tinh?

- Phải. Dương Khai cười khẽ gật đầu thừa nhận.

- Vậy thì tiết kiệm không ít thời gian. Nếu vậy, Cổ mỗ chờ đợi Dương huynh hồi âm.

Rời chỗ Cổ Kiếm Tâm, Dương Khai trực tiếp đi tìm Tuyết Nguyệt, nói cho nàng hành trình tiếp theo. Mặc dù Tuyết Nguyệt có chút không nỡ, nhưng cũng không thể giữ lại.

Hơn nữa nàng cũng biết, không lâu sau Dương Khai phải đi một chỗ là Tinh Giới, muốn ở bên cạnh hắn, chỉ có thể cố gắng tu luyện, tăng lên tu vi, bằng không sẽ chỉ là trói buộc.

- Ngươi yên tâm, chờ ngươi đi rồi ta liền bế quan, xung kích Hư Vương Cảnh! Tuyết Nguyệt cũng thầm kiên quyết. - Nữ nhân của ngươi ai cũng xuất sắc như thế, ta không muốn lót đáy.

Dương Khai cười to: - Đừng áp lực quá lớn, nàng cũng rất xuất sắc.

Tuyết Nguyệt liền cười ngọt ngào.

- Đúng rồi, đợi Ngả Âu tiền bối trở về bình yên, nàng nhớ đưa thứ này cho hắn. Dương Khai lấy ra một món, đưa cho Tuyết Nguyệt.

- Đây là cái gì?

- Tinh Đồ, chỉ dẫn hắn đi đâu tìm ta. Dương Khai giải thích.

- Ta hiểu rồi.

- Còn một chuyện, đó là người còn lại một người chọn nữa, gọi cha nàng hay Long tiền bối chú ý thêm, nếu có người tin được, vậy cứ mời.

- Được, ta nhớ rồi.

Một đêm bình thản, Dương Khai giảng giải huyền bí Hư Vương Cảnh, bí quyết ngưng luyện Vực tràng cho Tuyết Nguyệt, thẳng đến trời sáng, hai người mới luyến tiếc chia tay.

Cổ Kiếm Tâm cùng Linh Nguyệt Ám Tinh đã sớm chuẩn bị xong, chỉ chờ Dương Khai là lên đường.

Đoàn người trực tiếp đi pháp trận không gian siêu cấp trung khu Thủy Thiên Thành, Dương Khai thay đổi một chút, kết nối pháp trận trên Song Sa Đảo Thanh Mộc Tinh, dưới ánh mắt mọi người, thân hình biến mất.

Đợi cho nhìn rõ được, Dương Khai cùng ba người Cổ Kiếm Tâm đã đến Song Sa Đảo Thanh Mộc Tinh, trong hành cung của Dương Khai.

Nguyệt Hi cùng Hòa Tảo Hòa Miêu vẫn luôn canh gác hành cung, vội vàng ra nghênh đón. Mấy năm không gặp, ba thầy trò Nguyệt Hi đã tiến xa, hai tỷ muội Hòa Tảo Hòa Miêu đã là Phản Hư Cảnh.