Vũ Luyện Điên Phong

Chương 1325: Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm.




Những thứ này đều là Thạch Khổi đã nuốt vào lúc ở Thi Huyệt. Lúc đó Dương Khai cùng Dương Viêm đang nghĩ cách thu lấy Thái Dương Chân Tinh, nên không có tâm tư xử lý đống khoáng vật cùng thánh tinh chất thành núi kia, nên đành để Thạch Khổi hỗ trợ.

Trong Thi Huyệt chất đống bảy tám đống khoáng vật cùng thánh tinh lớn như ngọn núi, Thạch Khổi tuy chỉ cắn nuốt phân nửa nhưng số lượng cũng kinh người.

Trong những khoáng vật này có một phần bị nó hấp thụ để tăng cường khả năng của mình, bù lại những thương tổn do Thái Dương Chân Hoả gây ra, một phần lớn khác tất thảy đều đang chất đống trước mặt Dương Khai.

Lúc trước vì quá vội Dương Khai chưa kịp dò xét chủng loại, phẩm chất của những khoáng vật này. Nhưng nếu là chất đống bên ngoài thì hẳn chất lượng cũng như độ hiếm không được như những thứ đặt trong nhẫn không gian. Lúc này sau khi thần niệm quét qua, Dương Khai càng củng cố suy đoán của mình.

Nhưng những thứ này không cần hắn quan tâm mà giao hết cho Dương Viêm xử lý.

Đang lúc chuẩn bị thu những thứ này vào nhẫn không gian, Dương Khai bỗng ngạc nhiên nhìn chòng chọc vào một chỗ trong ngọn núi chất ở trước mặt, hắn phất tay một cái, một thứ như viên cầu lớn bằng nắm tay toàn thân nhẵn mịn trắng tinh không tì vết được hắn cầm lên trong tay.

Hắn nghi ngờ nhìn viên cầu này, rất nhanh dường như nhớ ra điều gì đó ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, lại vận chuyển công pháp, hắn phát hiện viên cầu trong tay chứa một năng lượng tinh thuần khổng lồ. Biểu hiện của Dương Khai trở nên kỳ lạ, kinh ngạc quan sát Thạch Khổi, ngạc nhiên nói: - Đến những thứ này ngươi cũng có thể tinh lọc?

Thạch Khổi nghiêng đầu nhìn hắn không nói tiếng nào.

Dương Khai mỉm cười, biết nó không thể biểu đạt tâm tư của mình, dù sao thì linh trí của nó cũng có hạn.

Hắn đưa tay lấy ra lệnh bài cấm chế của thạch phủ trước kia Dương Viêm đưa cho mình, rót vào đó thánh nguyên, truyền đạt tin niệm.

Một lát sau, cấm chế của thạch phủ bị người mở ra từ bên ngoài, Dương Viêm bước nhanh đi vào ngạc nhiên nói:

- Chẳng phải huynh đang bế quan sao, gọi ta làm gì?

- Cô nương hãy xem một chút đi. Dương Khai đưa viên cầu kia, Dương Viêm đón nhận lấy, nghi ngờ nhìn hắn rồi mới bắt đầu cẩn thận quan sát viên cầu.

Một lát sau đôi mắt đẹp của Dương Viêm trợn tròn, trên mặt lộ vẻ vui mừng như phát hiện được điều gì đó, nàng vội vàng tiến đến trước mặt Dương Khai nói: - Huynh lấy đâu ra vật này? Có còn nữa không?

Dương Khai chỉ tay tới ngọn núi nhỏ trước mặt.

Dương Viêm quay đầu qua nhìn, đợi phát hiện trong đó còn nhiều những thứ giống như trên tay mình đang cầm nàng không khỏi hơi chút thất thần.

Ước chừng trong thời gian mười mấy hơi thở, Dương Viêm mới hét lên một tiếng nhanh chóng vọt tới trước ngọn núi đó, gom lấy tất cả mọi thứ thu vào trong nhẫn không gian của mình.

- Để lại cho ta một chút! Dương Khai buồn bực nhìn nàng.

- Huynh cần cái này làm gì? Dương Viêm hừ hừ, bàn tay nhỏ che lên nhẫn không gian.

- Tu luyện chứ còn gì, nàng cũng thấy vật này là do cái gì chuyển hoá thành. Ta vừa mới đột phá không bao lâu, dùng cái này có thể củng cố cảnh giới tốt hơn. Dương Khai đưa tay xoa xoa mặt.

- Tất nhiên là ta có thấy, thứ này hẳn là Tiểu Tiểu chuyển hoá ra rồi. Dương Viêm một tay ôm Thạch Khổi hôn mấy cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nó. Dương Khai nhìn thayấ thế trợn mắt há mồm Thạch Khổi cũng có vẻ luống cuống.

- Thật không ngờ, Tiểu Tiểu ngay tới cả thánh tinh cũng có thể tinh lọc nén ép, thứ này quá tốt, lo lắng của ta không ngờ được giải quyết dễ dàng như vậy. Hi hi. Đôi mắt đẹp của Dương Viêm dịu dàng nhìn Thạch Khổi, dường như hận không thể hôn thêm nó vài lần nữa.

- Thạch Khổi sao lại có thể tinh lọc nén ép cả thánh tinh? Trước kia cô nương không biết sao? Dương Khai ngạc nhiên hỏi.

Dương Viêm lắc lắc đầu: - Trước kia ta đã thử qua, Tiểu Tiểu không có năng lực này, nhưng là Thạch Khối trời sinh thì có hấp thụ các loại tinh hoa khoáng vật, đem chuyển hoá thành năng lực tự thân, bây giờ có thể làm được điều này ta đoán là có quan hệ với Thái Dương Chân Tinh, tuy không dám khẳng định nhưng chắc cũng không sai.

Nghe vậy Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu, Thái Dương Chân Tinh nghe nói là tinh hoa nhiệt từ căn nguyên tinh tú chiết xuất ra, bị Thạch Khổi hấp thu luyện hoá một chút Thái Dương Chân Hoả làm năng lực của Thạch Khổi thay đổi đôi chút cũng không lấy gì làm lạ.

Nhưng ngay cả thánh tinh cũng có thể tinh lọc nén ép, biến từng khối thánh tinh thành những viên cầu như kia đủ làm người ta kinh sợ rồi.

Bên trong Tinh Vực cho tới bây giờ thánh tinh được biết có chất lượng tốt nhất cũng chỉ là thánh tinh thượng phẩm, nhưng sự tồn tại của viên tinh cầu kia đã phá vỡ giới hạn nhận thức của mỗi người, đã khai sáng một tiên đề mới.

Năng lượng chứa trong viên cầu kia còn tinh khiết và to lớn hơn so với thánh tinh thượng phẩm. Dương Khai vừa rồi cảm thụ một chút thấy năng lượng trong viên cầu phải tương đương với tổng năng lượng của năm sáu viên thánh tinh thượng phẩm.

Nói như vậy không phải là giá trị của một viên cầu chỉ bằng bấy nhiêu thánh tinh thượng phẩm, giá trị của viên cầu này còn hơn thế nữa.

Xét về lý thuyết mà nói, thánh tinh thượng phẩm, thánh tinh trung phẩm, thánh tinh hạ phẩm so về tỷ lệ đều là một đổi mười, nhưng bất kể võ giả nào cũng đều biết tỷ lệ là tỷ lệ, nhưng trên thực tế thánh tinh cấp bậc càng cao thì giá trị càng lớn.

Chất lượng của thánh tinh tốt, khi võ giả tiến sâu vào bình cảnh thì lúc khôi phục thánh nguyên hay chữa bệnh có thể có tác dụng hơn, vào thời khắc mấu chốt thậm chí còn có thể liên quan tới tính mạng.

Lúc này năng lượng tích chứa bên trong viên cầu tuy chỉ tương đương với năm sáu khối thánh tinh thượng phẩm nhưng nếu như bán ra một lượng lớn thì ít nhất cũng có thể đổi được mười tới hai mươi khối thánh tinh thượng phẩm.

Dĩ nhiên đây cũng là tính sơ sơ, nếu thực đem bán viên cầu này có thể được mười ngàn, một trăm ngàn hoặc thậm chí còn cao hơn.

Dù sao cũng là vật ít nên hiếm.

Dương Khai dĩ nhiên sẽ không có tính toán như vật, nhìn từ biểu hiện vừa rồi của Dương Viêm, viên cầu trong lúc Thạch Khổi vô ý cắn nuốt nén ép thánh tinh mà thành này, đối với nàng nhất định có tác dụng rất lớn.

Hơn nữa rất có khả năng nó có quan hệ với một vật nàng đề cập tới, Dương Khai cũng không hỏi thăm kỹ càng. Dương Viêm nói muốn mang cho hắn một sự ngạc nhiên, vậy hắn chỉ nên mong chờ, không cần thiết phải suy đoán nhiều.

Xác định những viên cầu này là sau khi Thạch Khổi luyện hoá Thái Dương Chân Hoả mới có thể tinh lọc thánh tinh ra được, Dương Khai liền yên tâm, lại hỏi thăm Dương Viêm về tình hình của Thiên Nguyệt biết được sau khi nàng tới đây đã chung sống hoà hợp với những võ giả nơi đây. Vũ Y cung cấp cho nàng một lượng lớn tài nguyên cũng như môi trường tốt để tu luyện, hiện giờ nàng đang bế quan tu luyện.

Sau thời gian một ấm trà, Dương Viêm vui sướng hài lòng rời đi. Nàng không những đem theo những khoáng vật cùng viên cầu kia đi mà thậm chí ngay cả Thạch Khổi cũng bị nàng mang theo.

Theo lời nàng nói, nếu không phải nàng thấy Dương Khai mở cấm chế thạch phủ ra thì đã sớm định xông vào tìm Dương Khai đòi Thạch Khổi hỗ trợ. Có Thạch Khổi ở bên hiệu suất luyện khí của nàng sẽ tăng lên rất lớn.

Đợi Dương Viêm đi khỏi Dương Khai một lần nữa lại đóng lại cấm chế của thạch phủ, sờ cái nhẫn Dương Viêm luyện chế kia khoé miệng hắn mỉm cười, bên trong chiếc nhẫn này có hai món đồ, một là Hàn Băng Ngọc vạn năm, một là Thái Dương Chân Tinh, hai thứ này chỉ là hai thứ quý nhất chiếm được trong chuyến đi này, bất kỳ thứ nào nếu tiết lộ ra ngoài đều sẽ khiến cho U Ám Tinh chấn động.

Nghĩ một lúc, Dương Khai lấy ra một cuốn điển tịch ánh mắt ngưng trọng im lặng trầm ngâm.

Cuốn điển tịch này cũng là lấy được từ Thi Huyệt, thuộc một trong những điển tịch của Cổ Dương Tông. Lúc đó số lượng những điển tịch này rất nhiều, Dương Khai không có cẩn thận dò xét, sau đó lúc Dương Viêm luyện chế chiếc nhẫn chứa Thái Dương Chân Tinh hắn mới tuỳ tiện xem một chút liền phát hiện cuốn điển tịch này trong đó làm hắn cảm thấy hứng thú.

Bởi vì cuốn điển tịch này không phải là công pháp gì khác mà chính là công pháp chuyên dùng để rèn luyện thân thể.

Thân thể của Dương Khai cường hãn hơn võ giả ngang hàng rất nhiều, điều này đều là do nhiều năm qua gặp các loại cơ duyên chứ không có cố ý tu luyện. Bởi vì công pháp chuyên dùng để rèn luyện thân thể và tu luyện thần thức đều vô cùng khan hiếm, mặc dù có một ít là ngẫu nhiên lưu truyền ra ngoài nhưng cũng chỉ là loại hàng rác rưởi không lọt vào pháp nhãn cao nhân, nên Dương Khai cũng coi thường.

Chỉ là không ngờ tới trong Thi Huyệt dưới đất ở Cổ Dương Tông lại có được cuốn Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm như vậy.

Lúc ban đầu Dương Khai nhìn thấy nó còn tưởng rằng đây là bí điển giới thiệu kiếm đạo, đợi sau khi dò xét cẩn thận mới biết đây chính là công pháp rèn luyện thân thể.

Lần đó hắn đã tìm hiểu sơ qua cuốn công pháp này, biết được nó có công lực thâm hâụ khó cưỡng. Nếu quả thực như cuốn Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm nói tu luyện công pháp này đến cực hạn liền có thể làm cho thân thể đạt tới trình độ bất tử bất diệt, hơn nữa sau khi tu luyện đạt thành còn có thể biến huyết khí trở thành Huyền Thiên Ngũ Hành Kiếm, lúc đó sẽ có uy năng đối địch cực lớn.

Điều này làm hắn không khỏi động lòng, chỉ là yêu cầu tu luyện bộ công pháp này cũng vô cùng hà khắc.

Lực lượng thân thể ít nhất cũng phải gấp đôi võ giả cùng trình độ mới có thể chịu đựng được sức tàn phá của tu luyện. Điểm này Dương Khai cảm thấy mình cũng đủ thoả mãn không thành vấn đề.

Thứ nữa là khí huyết cũng cần vô cùng thịnh vượng. Bởi vì tu luyện loại công pháp này thương tổn gây cho bản thân cũng rất lớn, khí huyết hơi thiếu chút sẽ có khả năng công pháp chưa thành mà bản thân đã thiệt mạng, căn bản mất nhiều hơn được. Điều này Dương Khai thấy cũng không thành vấn đề đối với mình, bàn về khí huyết cường đại hắn không dám nói mình là người đứng đầu Tinh Vực nhưng với trình độ quỷ dị của Kim huyết thì cũng có ít người có thể vượt qua hắn.

Thứ ba, tu luyện Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm nhất định phải tìm được thiên địa chí bảo mang thuộc tính ngũ hành, hấp thu luyện hoá những năng lượng trong thiên địa chí bảo này, tẩy tuỷ kinh dịch, trải qua vô số năm tích luỹ cuối cùng thành tựu Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm.

Chí bảo như thế nào thì trong điển tịch Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm có nói qua là muốn tu luyện loại công pháp này cần tìm được vật liệu ít nhất cũng phải giống như nội đan của yêu thú bậc mười.

Chỉ điểm này e rằng trên U Ám tinh không có người nào có thể đạt được. Yêu thú bậc mười tương đương với cường giả Hư Vương Cảnh. Trên U Ám Tinh căn bản không có những thứ này.

Trên tay Dương Khai thực ra có hai thứ phù hợp với yêu cầu, chính là lần này mới lấy được Thái Dương Chân Tinh và Huyền Âm Quỳ Thuỷ trước kia. Bàn Băng Ngọc vạn năm cũng phù hợp với điều kiện nhưng nếu thực sự tu luyện thì hắn không định dùng Bàn Băng Ngọc vạn năm, giữ lại nó Dương Khai còn có tác dụng khác lớn hơn.