Vũ Luyện Điên Phong

Chương 1064: Vừa lòng thỏa ý




- Ta muốn các người giúp ta thu gom một ít dược liệu!

Dương Khai đi thẳng vào vấn đề, cũng không vòng vo với bọn họ.

- Cần những dược liệu gì?

Cáp Lực Tạp mỉm cười.

- Dược liệu nơi khác thì thiếu nhưng thương hội chúng ta thì tuyệt đối không bao giờ thiếu.

Lâm Mộc Phong và phu nhân trung niên kia cũng thế, tỏ ý sẽ cố hết sức thỏa mãn yêu cầu của Dương Khai.

Dương Khai liền đưa ra một danh sách để luyện chế Ly Hỏa Đan. Cáp Lực Tạp nhận lấy xem kỹ, vẻ mặt như chẳng hề để ý nói:

- Thảo dược trong đơn này không khó tìm, phân hội của ta cất giữ rất nhiều. Ngoài Long Quy Linh quả hơi hiếm ra thì những thứ khác đều không thành vấn đề. Có điều tiểu huynh đệ chỉ cần đợi ba đến năm tháng là bọn ta có thể điều Long Quy Linh quả về từ dược tinh khác, chỉ là thời gian này...

- Ba đến năm tháng không vấn đề gì, dài hơn nữa cũng không sao cả, chỉ cần không kéo dài luôn một năm rưỡi.

Dương Khai lắc đầu.

- Trong vòng bốn tháng, ta nhất định có thể điều được Long Quy Linh quả.

Cáp Lực Tạp vỗ ngực bảo đảm.

Một số dược liệu cần môi trường nhất định mới có thể sinh trưởng. Vũ Bộc Tinh mặc dù cũng là ngôi sao tu luyện nhưng quả thật không có môi trường thích hợp cho Long Quy Linh quả sinh trưởng. Nhưng gần đó có một dược tinh của Hằng La Thương Hội, sản xuất thứ này với số lượng lớn.

- Không biết tiểu huynh đệ cần bao nhiêu dược liệu?

Lâm Mộc Phong đứng bên hỏi.

- Có bao nhiêu lấy bấy nhiêu!

Dương Khai trầm giọng nói.

- Có bao nhiêu lấy bấy nhiêu?

Cả ba người giật nảy mình, kinh ngạc nhìn Dương Khai.

Bọn họ vốn cho rằng cái Dương Khai cần chỉ là mấy phần dược liệu để luyện chế đan dược mà thôi, lại không ngờ Dương Khai như sư tử mở miệng, căn bản không có ranh giới cuối cùng.

Dương Khai chủ động giải thích:

- Tông Ngạo tiền bối đưa ra phương pháp giải cứu là luyện chế một viên đan dược có đan vân. Các người chắc cũng biết muốn luyện ra đan vân khó đến mức nào. Không phải là một hai lần mà có thể thành công được. Cần có lượng lớn để thử và thử mới có thể thành công.

Nghe hắn nói vậy, đám người Cáp Lực Tạp lập tức hiểu được vì sao Dương Khai lại cần nhiều dược liệu như thế, không khỏi có chút kính nể.

- Thì ra là như vậy, Tông Ngạo đại sư không hổ là luyện đan đại sư của một thế hệ, lại có tâm luyện chế đan dược có đan vân, bọn ta lòng đầy ngưỡng mộ.

- Dù sao điều này đối với phân hội các người mà nói là lỗ lớn, những đan dược được luyện chế đó đều là cùng một chủng loại. Cứ coi như là xong việc giao tất cho các người thì nguồn tiêu thụ cũng là một vấn đề. Các người phải chuẩn bị tốt tâm lý.

Dương Khai nhắc nhở một câu.

- Chỉ cần có thể làm Tuyết đại nhân tỉnh lại thì những tổn thất này đều không thành vấn đề.

Cáp Lực Tạp lập tức tỏ thái độ. Lão thật sự sợ hãi rồi. Nếu như Tuyết đại nhân mất mạng thì Tuyết Nguyệt Tam thiếu gia nhất định sẽ không chịu bỏ qua cho lão. Cho dù phải dốc hết của cải, lão cũng sẽ gom đủ dược liệu cần thiết.

- Như thế là tốt nhất!

Dương Khai rất hài lòng về sự phối hợp của mọi người. Không cần mình phải nói nhiều, mấy người này cũng đều là những người hiểu chuyện, không khó để nói chuyện với nhau. Không cần hắn tự phân tích lợi hại cho bọn họ.

- Tiểu huynh đệ...

Cáp Lực Tạp lắp bắp, muốn nói lại thôi. Sau khi hô lên một tiếng thì liếc mắt nhìn Lâm Mộc Phong, dường như có lời muốn nói lại không dám mở miệng.

Dương Khai đoán ý qua lời nói và sắc mặt là lập tức hiểu ra bọn họ muốn nói gì rồi, nghiêm túc nói:

- Đối với ta, cứu sống Tuyết đại nhân là quan trọng nhất, những cái khác ta sẽ không hỏi đến.

Vừa nói dứt lời, cả ba người đều vui mừng quá đỗi, ánh mắt nhìn Dương Khai cũng trở nên hiền hòa hơn.

Tuy ba người bọn họ có được Huyền Âm Quỳ Thủy, rất vui mừng nhưng lần này Vũ Bộc Tinh xảy ra chuyện lớn như vậy, bọn họ cũng không biết có nên bẩm báo lên Chủ tinh hay không. Nếu như lúc bình thường bọn họ hoàn toàn có khả năng giấu nhẹm chuyện Tuyết Nguyệt bị thương bất tỉnh, nhưng giờ thì khác rồi. Dương Khai thân là vệ sĩ của Tuyết Nguyệt, công lực tu vi mặc dù thấp, nhưng nếu chẳng may Dương Khai rối trí, bẩm báo với Chủ tinh trước bọn họ một bước thì sao?

Đến lúc đó, ba người sẽ phải đối mặt với hình phạt nghiêm trọng hơn!

Có được câu nói này của Dương Khai làm bảo đảm, ba người liền yên tâm.

Dương Khai cười khà khà nói:

- Ta cũng không hi vọng bị người của Chủ tinh đến trừng phạt cho nên chuyện Tuyết đại nhân bị thương tạm thời đừng tiết lộ ra ngoài, đợi Tuyết đại nhân hồi phục lại, đại nhân sẽ tự có định đoạt.

- Đa tạ tiểu huynh đệ!

Cáp Lực Tạp thành khẩn chắp tay.

- Tuy nhiên Huyền Âm Quỳ Thủy... các ngươi tạm thời đừng động tới vẫn tốt hơn. Tất cả hãy đợi Tuyết đại nhân làm chủ.

Dương Khai lại nói một câu.

- Điều này là tất nhiên, bọn ta cho dù là gan lớn như trời cũng không dám tùy tiện dùng đến bảo bối tu luyện cỡ này. Đương nhiên là phải đợi Tuyết đại nhân tỉnh dậy xử lý.

Bọn người Cáp Lực Tạp lần lượt gật đầu, cảm tạ Dương Khai chỉ cho họ một con đường sáng.

Hơn nữa, họ từ đầu đến cuối đều không có ý định dùng đến Huyền Âm Quỳ Thủy. Mặc dù thứ này luyện hóa một giọt là công lực sẽ tăng mạnh nhưng bọn họ đều không biết luyện hóa như thế nào. Uy lực của Huyền Âm Quỳ Thủy thì Cáp Lực Tạp đã tự mình nghiệm chứng. Cái giá phải trả là một cánh tay, một chút không cẩn thận không những không có được sức mạnh tăng cường, mà làm không tốt sẽ rơi vào kết cục giống như Tuyết đại nhân.

Không dám dùng đến không có nghĩa đây không phải công lao, cho nên trước khi Dương Khai đến, cả ba người chỉ biết vây quanh vật đựng đó mà ngắm không biết trời đất.

- Ừ, chuyện nhờ các người giúp đỡ trước đấy coi như vì việc công, ta vẫn còn một việc riêng muốn mấy vị giúp đỡ!

Dương Khai cảm thấy thời gian cũng khá khá rồi, không khí cũng coi như hòa hợp, chuẩn bị lại kiếm chút lời từ bọn họ.

- Tiểu huynh đệ cứ nói!

- Các người có phương pháp gì có thể nhanh chóng nâng cao công lực không?

Dương Khai vẻ mặt chờ đợi nhìn ba người.

- Nâng cao công lực?

Cáp Lực Tạp kinh ngạc, trong giây lát hiểu ra, cười to nói:

- Tiểu huynh đệ muốn nâng cao công lực của mình?

- Đúng vậy, đúng vậy. Lần này thâm nhập vào di tích thượng cổ, chính vì công lực của ta quá thấp cho nên Tuyết đại nhân mới không đưa ta đi cùng. Nếu như công lực của ta cao một chút, nói không chừng có thể cứu được Tuyết đại nhân trong lúc nguy cơ ập xuống, để đại nhân tránh được Huyền Âm Quỳ Thủy làm hại. Nếu như có thể lấy mạng của ta đổi lại bình an cho Tuyết đại nhân, cho dù có chết cũng có ngại gì. Cũng sẽ không liên lụy ba vị lâm vào hiểm cảnh hiện giờ, như đứng trên băng mỏng!

Dương Khai với bộ dạng vô cùng đau đớn, dường như rất thống khổ, tự trách mình.

Ba ngưảiời Cáp Lực Tạp đều là người từng, lẽ nào lại không biết hắn đang giả vờ giả vịt?

Chỉ có điều tên hộ vệ này hình như rất được Tuyết đại nhân coi trọng, nếu không đời nào chỉ đưa một mình hắn đến Vũ Bộc Tinh, càng không quan tâm đến sự an toàn của hắn, không cho hắn bước vào trong di tích thượng cổ.

Đợi sau khi Tuyết đại nhân thức tỉnh, nói không chừng còn phải dựa vào hắn nói vài lời hay để Tuyết đại nhân bớt giận.

Huống chi hắn không đem việc ở đây ra bẩm báo lên Chủ tinh, còn bắt tay với ba người họ giấu diếm đã coi như giúp một việc lớn rồi.

Bất kể là cần nịnh nọt hay báo đáp, cả ba đều cảm thấy nên thỏa mãn yêu cần không quá quá đáng này của Dương Khai. Chỉ là một võ giả Nhập Thánh nhị tầng cảnh muốn nâng cao công lực, bọn họ vẫn có thể đáp ứng được.

Lặng lẽ nhìn nhau mấy cái, trong lòng ba người lập tức đã có quyết định, Cáp Lực Tạp nói:

- Nếu là cách nhanh chóng nâng cao năng lực thì chỉ có thể siêng năng tu luyện. Chuyện này không vội được, sức mạnh của bất cứ ai cũng đều là thu hoạch từng chút từng chút một, nhưng...

Lão chuyển ý, nhếch miệng cười bảo:

- Thật ra ta có một cách nâng cao hiệu suất tu luyện.

Hai mắt Dương Khai sáng lên:

- Cách gì?

Nhẫn không gian trên tay Cáp Lực Tạp chợt lóe sáng, một thứ màu sắc diễm lệ như hoa lan xuất hiện trên tay lão. Cánh hoa của đóa hoa lan đó rất kỳ lạ, cánh hoa mở rộng giống như đầu của một đứa trẻ, ngũ quan rõ ràng, có vẻ hơi u ám.

- Thiên Linh Quỷ lan?

Bên kia Lâm Mục Phong và phu nhân trung niên đó nhất tề biến đổi sắc mặt, kinh ngạc lên tiếng, dường như không ngờ rằng đến loại trọng bảo này Cáp Lực Tạp cũng lấy ra. Nhất thời nhìn vẻ mặt Dương Khai đầy thú vị, như thể muốn nói, ngươi được hời to rồi.

- Cái này có ích lợi gì?

Dương Khai dò hỏi.

Cáp Lực Tạp vẻ mặt ngạo nghễ nói:

- Phụ trợ tu luyện. Ngươi trực tiếp dùng nó thì sẽ cảm nhận được cái huyền diệu bên trong.

Lâm Mộc Phong cũng nói:

- Vật này cũng không thấy nhiều, lão Cáp năm đó vì tranh thứ này mà đánh nhau với người ta đập đầu chảy máu, cảnh tượng ngày xưa rõ mồn một trước mắt, không ngờ lão giữ gìn gần một trăm năm cũng không nỡ dùng. Ta còn nghĩ lão làm mất lâu rồi.

Cáp Lực Tạp nhếch miệng:

- Không có người thích hợp để chọn, dùng nó làm gì? Lão phu đã là Phản Hư tam tầng cảnh rồi, dùng cái này cũng không nâng cao công lực được bao nhiêu. Vốn định dùng dẫn dắt hậu sinh vãn bối nào đó, nhưng ở Vũ Bộc Tinh mù mịt này lại không có một ai lọt vào mắt lão phu cả!

Dương Khai tay mắt lanh lẹ, không đợi lão nói hết liền cầm lấy Thiên Linh Quỷ lan, trực tiếp nhét vào chiếc nhẫn không gian mà hắn dùng để che mắt người khác.

Từ lời của hai người này, hắn hiểu được sự quý giá của Thiên Linh Quỷ lan, hơi đâu còn khách khí?

Sau đó mắt mở trân trân nhìn Lâm Mộc Phong.

Lâm Mộc Phong đang suýt xoa cảm khái sự phóng khoáng của Cáp Lực Tạp, chợt bắt gặp ánh mắt của Dương Khai, không kìm nổi da mặt căng ra, ngay lập tức hiểu ý vỗ đầu nói:

- Lâm mỗ nhớ ra rồi, ta cũng có một vài món đồ có thể giúp Dương tiểu huynh đệ.

Ý của Dương Khai đã rõ, rõ ràng là muốn nhân cơ hội này cố gắng kiếm chác một phen, lão đâu có thể vờ hồ đồ?

Cố nén đau lòng, ngoài mặt tỏ ra không có chuyện gì, bộ dạng như sớm đã có chuẩn bị. Trên nhẫn không gian lóe sáng lấp lánh, lão lấy ra một cái bình, còn chưa kịp mở miệng nói đã bị Dương Khai đột ngột cướp lấy.

Lâm Mộc Phong cười gượng gạo, hữu khí vô lực nói:

- Đấy là Tuyết Trì Tinh Tủy, là sản vật của một nơi được gọi là Tuyết Trì cấm địa. Mỗi một ngàn năm mới cô đọng ra một chén Tuyết Tủy chừng này, ta cũng chỉ có chút như vậy.

- Tác dụng!

Dương Khai lời ít ý nhiều, vừa hỏi vừa quan sát chiếc bình ngọc trên tay. Trong chiếc bình đó tản ra một cảm giác man mát, xuyên thấu qua thành bình, còn có thể thấy một số vật trắng như tuyết chứa bên trong bình. Không nhiều lắm, ước chừng chỉ có một mảnh to như móng tay.

- Tuyết Trì Tinh Tủy có tác dụng nhất đối với việc củng cố tâm cảnh, dùng một giọt, lợi ích vô cùng. Dương Khai tiểu huynh đệ ngươi đã muốn nhanh chóng nâng cao cảnh giới công lực của bản thân thì thứ này tất không thể thiếu.

Lâm Mộc Phong giải thích.

Mắt Dương Khai sáng lên, nhếch miệng cười lớn.

Thứ mà Lâm Mộc Phong đưa cùng với Thiên Linh Quỷ Lan của Cáp Lực Tạp đúng là hỗ trợ lẫn nhau. Một thứ có thể nâng cao hiệu quả tu luyện, một thứ có thể làm bình ổn tâm cảnh, tránh được những gánh nặng và di chứng mà công lực nhanh chóng nâng cao đem đến. Có thể nói thứ này cùng với Thiên Linh Quỷ Lan giá trị tương đương nhau.

Dương Khai vừa lòng thỏa ý cất vào nhẫn không gian.