Vũ Khí Hình Người

Chương 386: Khách Sạn Tránh Tai Ương (61): Tự sát?




Edit: Ry

Cô đã nói là nhất định sẽ làm được, kể cả khi tự tiện rời khỏi Khách Sạn Tránh Tai Ương sẽ gặp phải trừng phạt, Bé Năm cũng chắc chắn sẽ giết Lý Phát Tài trước.

Đây là lời hứa của cô với nữ quỷ.

Người chơi không thể tự tiện hứa hẹn, nhất là trong phó bản, lời hứa của người có thiên phú sẽ hình thành ràng buộc.

"..." Nữ quỷ chậm rãi gục đầu.

Các người chơi có thể trông thấy phần cổ bị thối rữa của cô chảy ra mủ đen.

Khuôn mặt đẫm máu cũng dần nát rữa, sau đó dần ảnh hưởng tới toàn thân.

Nữ quỷ đang biến thành dạng lệ quỷ có ngoại hình kinh khủng hơn.

Cô vẫn không nói gì, từ chối giao lưu.

Bé Năm chớp mắt, ngồi đó không lên tiếng, cho đối phương thời gian để cân nhắc.

Ông Chú hơi không đành lòng, cũng ngồi xuống khuyên nhủ: "Tôi biết là tên đó hại cô tự sát, hại cô thành quỷ. Cô cũng muốn tự tay giết gã... Nhưng tình thế không cho phép. Tôi hi vọng cô có thể đồng ý, nếu không để hoàn thành nhiệm vụ, chúng tôi chỉ có duy nhất một lựa chọn."

Họ không thể vì cảm thông mà vứt bỏ tính mạng của mình.

Ông Chú vừa nói xong, cơ thể nữ quỷ bỗng bật lên, phản ứng đột nhiên trở nên dữ dội.

Nữ quỷ bắt đầu ra sức giãy giụa, làm đống xích màu trắng kịch liệt chấn động.

Số 1 ngẩn ra, một lần nữa gia tăng lực khống chế. Gã khó hiểu nhìn cô, không rõ tại sao nữ quỷ đột nhiên phản ứng mạnh như vậy...

Trong mắt Số 1, gã có thể thấy rõ oán khí đột nhiên tăng vọt, bao phủ khắp phòng.

Đến cả ban đầu bị trói lại nữ quỷ cũng không phản ứng mạnh như thế.

Nguyên Dục Tuyết cũng nhận ra.

Tay cậu đặt trên Phá Hồng Mông, khuỷu tay hơi hướng ra ngoài tạo một góc vi diệu. Cổ tay căng chặt, thấy được cả phần gân nổi lên lờ mờ, da thịt trắng nhởn không có nổi chút hồng hào.

Cậu đã sẵn sàng để rút đao.

Nhưng cuối cùng, Nguyên Dục Tuyết rủ mắt, cuối cùng vẫn không rút Phá Hồng Mông, giắt nó vào thắt lưng, ngồi xuống kiểm tra tình trạng của nữ quỷ.

Khi thiếu niên vươn tay, những ngón tay mảnh khảnh nõn nà sắp chạm vào má nữ quỷ, nữ quỷ lại vùng dậy.

Cô ngả người ra sau, để ngón tay cậu sượt qua má ---

"Đừng chạm vào tôi!" Âm thanh thê lương vang lên.

Có thể thấy được tâm tình dao động cả trong lời nói.

Nữ quỷ ngửa người ra sau, hơi giương mặt lên, để lộ hoàn chỉnh khuôn mặt hư thối.

Nó đã bị "hủy hoại" nghiêm trọng hơn trước, máu thịt sền sệt pha trộn với nhau không phân biệt được bộ phận nào là bộ phận nào.

Người chơi chỉ nhận ra được phần mắt đã biến thành hai cái lỗ máu.

Lỗ máu đang không ngừng trào ra chất lỏng tanh nồng như hai dòng huyết lệ.

Ông Chú cũng đờ đẫn.

Ông nhận ra là những gì mình nói đã kích thích nữ quỷ, không khỏi nghĩ lại xem vừa rồi mình nói gì quá đáng à?

... Đúng là không được khoan dung cho lắm, nhưng là sự thật mà, đâu tới nỗi quá đáng.

Để hoàn thành nhiệm vụ, trọn vẹn cả đôi đàng, nếu nữ quỷ không thể chấp nhận thì ngay cả Nguyên Dục Tuyết cũng không giữ được cô.

Các người chơi chỉ có duy nhất một lựa chọn là giết cô.

Họ chưa từng giấu việc này.

Thậm chí vừa rồi ra tay với nữ quỷ, Số 3 cũng không hề nương tay, hoàn toàn là sát chiêu. Lúc đó cũng không thấy nữ quỷ kích động như vậy...

Nữ quỷ khó khăn đứng dậy, muốn lùi ra sau.

Cô vẫn không tránh thoát được trói buộc, cơ thể bị những sợi xích trắng trói chặt.

Xiềng xích điên cuồng chấn động, vang lên những tiếng leng keng, dần siết chặt. Nhưng nữ quỷ làm lơ, tiếp tục giãy giụa. Cơ thể cô dần xuất hiện những vết máu do xiềng xích thắt chặt.

Số 1 cau mày.

Gã không thể tiếp tục kiềm chế nữ quỷ nữa.

Tuy là cũng có thể cho thêm một tầng mật ngữ, nhưng làm vậy chắc chắn sẽ khiến cô ta hồn phi phách tán.

Số 1 do dự, cuối cùng vẫn không làm vậy.

Nguyên Dục Tuyết lẳng lặng nhìn nữ quỷ đã rơi vào trạng thái điên cuồng.

Hai cái lỗ máu trên mặt cô quét qua từng người trong phòng, sau đó chuyển sang một hướng, nhìn chằm chằm nơi đó, như thể có cái gì khiến cô khắc cốt ghi tâm, không thể quên được.

Các người chơi biết.

Đó là hướng căn phòng ban nãy Số 3 dẫn Lý Phát Tài đi.

Cô ấy đang "nhìn" Lý Phát Tài.

Khuôn mặt đẫm máu lẫn lộn ngũ quan, không thể phân biệt được cái nào với cái nào, đột nhiên nứt ra một kẽ hở.

Một đường cong kì dị, cao cao giơ lên.

Suy đoán không mấy vui vẻ thì đó hình như là môi cô ấy ---

"Tự sát?"

"Ha ha, ha ha, ha ha ha ha —— "

Tiếng cười thê lương quái dị quanh quẩn trong căn phòng.

Nguyên Dục Tuyết bỗng nhìn về phía căn phòng ở cuối hành lang, hơi do dự, sau đó nhẹ nhàng quệt một đường.

Phá Hồng Mông chĩa xuống đất, một cái lồng bảo hộ bao trùm căn phòng này, che giấu mọi động tĩnh.

"Gã nói với các người như vậy à?"

Không gian trở nên im ắng tới kì lạ, không ai nói gì, lẳng lặng nghe tiếng xiềng xích va chạm cùng với giọng nói thê lương khản đặc của nữ quỷ.

Cô thù hằn nhìn từng người.


"Gã ta thế mà dám nói với các người là tôi tự sát ---"

Hai cái lỗ trên mặt nữ quỷ tuôn ra nhiều chất lỏng hơn.

Bề ngoài khủng bố như vậy khiến khó ai có thể đồng cảm, hay liên tưởng tới dáng vẻ rơi lệ của con người, nhưng người chơi đều biết nữ quỷ đang rất... Đau khổ và không cam lòng.

Cứ như có một sợi xích cũng len lỏi vào lồng ngực họ, siết chặt trái tim, tạo ra một vết thương.

"Tôi, không, tự, sát." Cô gằn từng chữ: "Không một ai muốn sống sót hơn tôi."

Oán niệm mênh mông vọt tới, cuốn tất cả mọi người trong phòng vào trong một đoạn kí ức.

Đó là kí ức về chấp niệm của cô.

...

Các người chơi tận mắt nhìn thấy...

Nửa đoạn trước cũng giống như những gì Lý Phát Tài kể.

Cô gái bị cưỡng hiếp xong, mắc chứng trầm cảm.

Tính cách cô vốn hiền lành nhút nhát, sau khi bị xâm hại, cú sốc quá lớn gây ảnh hưởng nặng tới tinh thần, nên cô không dám báo cảnh sát, cứ đờ đẫn sống qua ngày. Là cha mẹ cô phát hiện tình trạng của con gái không ổn, hỏi thăm mới biết được sự thật.

Nhưng lúc đó đã quá trễ.

Cha mẹ cô là giáo viên, tính nết cổ hủ nghiêm khắc, nhưng luôn hết lòng yêu thương đứa con gái duy nhất này.

Khi biết mọi chuyện, họ phẫn nộ vô cùng, trước hết làm thủ tục tạm nghỉ học cho cô, rồi dốc lòng an ủi làm bạn, đồng thời tích cực tìm kiếm nhân chứng vật chứng, hi vọng có thể tố cáo Lý Phát Tài. Tiếc rằng quá trình phạm tội của gã quá chặt chẽ, không một kẽ hở. Hay nói đúng hơn là xung quanh có quá nhiều người giúp gã che giấu tội ác, mà khi họ biết được chân tướng cũng đã quá trễ, gần như không còn bằng chứng, nhân chứng cũng không tìm được.

Mọi thứ đi vào bế tắc.

Rất nhiều lần nữ sinh định phí hoài bản thân, tình trạng tâm lý rất không ổn định.

Nhưng có cha mẹ làm bạn, lại thêm ham muốn sống cũng vô cùng mãnh liệt. Hai tháng sau khi chuyện đó xảy ra, tình trạng của cô đã ổn định hơn. Có lẽ một thời gian nữa là có thể trở lại cuộc sống bình thường.

Nhưng tin dữ tới vào đúng lúc này.

Cô mang thai.

Sau khi bị xâm hại, nữ sinh quá hoảng loạn, không biết phải làm gì, thẫn thờ sống qua mấy ngày. Nếu không phải đúng đợt nghỉ ở nhà bị cha mẹ phát hiện, trạng thái tinh thần của cô sẽ còn tệ hơn. Mà sau đó cha mẹ đưa cô tới bệnh viện kiểm tra, xác nhận không mắc bệnh truyền nhiễm gì, lại quên mất việc tránh thai.

Chuyện này nữ sinh không nói cho cha mẹ.

Cô biết họ nhất định sẽ muốn cô phá cái thai này.

Tất nhiên cô cũng không muốn giữ đứa bé này, chắc chắn sẽ phá thai. Chỉ là trước khi làm vậy, nữ sinh muốn làm gì đó cho bản thân.

Cô muốn mượn cái thai này, đòi lại công bằng cho chính mình.

Nữ sinh nghĩ cách liên lạc với Lý Phát Tài, nói cho gã biết cô có bằng chứng chứng minh gã xâm hại mình.

Cô đã mang thai.

Thật ra chỉ với cái thai thì không thể xác nhận là Lý Phát Tài phạm tội, chỉ có thể chứng minh là họ từng xảy ra quan hệ, không thể chứng minh là cưỡng ép hay đồng thuận.

Nhưng Lý Phát Tài có tật giật mình, gã chưa từng nghĩ tới việc nữ sinh sẽ mang thai.

Mấy tháng qua gã đắm chìm trong hưởng lạc, đã hoàn toàn quên đi quá khứ phạm pháp của mình. Vụ việc bất ngờ này hiển nhiên vượt xa dự đoán, khiến gã luống cuống.

Nữ sinh lại nói, cô không có hứng thú với việc tố cáo Lý Phát Tài, vì dù có thành công thì gã cũng chỉ ngồi tù vài năm.

Nhưng cô biết Lý Phát Tài rất giàu, nên cô yêu cầu có tiền bồi thường, nhận được đủ tiền cô sẽ phá thai.

Ngồi tù hay đưa tiền?

Với loại con nhà giàu tiêu tiền như nước giống Lý Phát Tài thì đây hoàn toàn không phải là câu hỏi lựa chọn.

Bọn họ trao đổi điều kiện, địa điểm hẹn là căn hộ cao cấp Lý Phát Tài vừa mua.

Mục đích của nữ sinh không phải là vòi tiền.

So với bị tiền bịt miệng, cô muốn tận mắt nhìn thấy Lý Phát Tài vào tù, còn mình có bồi thường về kinh tế theo luật pháp là được.

Nên mặt ngoài là trao đổi, thực tế nữ sinh lén mang theo bút ghi âm, hi vọng có thể dùng buổi "giao dịch" này, ghi âm lại chứng cứ, nộp lên tòa để tố cáo gã.