Chương 36: Tang thi song sinh
Toàn bộ đèn được bật lên, quanh đoàn xe nhất thời sáng như ban ngày, nhưng bọn hắn phát hiện bốn phía đoàn xe bị một tầng sương mù dày đặc bao phủ, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một đôi mắt màu đỏ lúc ẩn lúc hiện trong lớp sương mù dày đặc.
"Có gì đó... Mọi người chú ý cẩn thận! Chuẩn bị chiến đấu!" Chợt cảm thấy nguy cơ, Thôi Chí lập tức đánh động mọi người chuẩn bị chiếu đấu.
Nhóm dị năng giả vận sức chờ phát động, quân dân bình thường cũng đều nắm chắc súng trường, về phần những dân thường, mỗi một người đều cầm một thanh mã tấu rồi cũng bảo trì im lặng tuyệt đối.
Lúc này, Sở Tử Khiên đem kính cửa xe mở ra, vung tay lên, liền xuất ra [Phong Vũ Vân] uy lực mạnh mẽ. Vài chiếc xe trong đám xương mù gần đó nháy mắt đều bị đẩy ra xa, nhưng mọi người chỉ kịp thấy vài cái bóng vọt tới gần đoàn xe, một đoàn tang thi đột ngột xuất hiện tại cửa kính xe, sương mù dày đặc liền lần nữa tụ lại, lần này còn dày đặc hơn ban đầu.
Loại tình huống này rất không thích hợp, sương mù này dày đặc đến quá mức quỉ dị, còn có tang thi không biết vì sao lại tụ tập được đến đây.
Lục Văn Ngạn mở hệ thống bản đồ ra xem xét, nhất thời bị chấm đỏ rậm rạp chấn kinh. Một đoàn tang thi bị hấp dẫn đến này không chỉ có từ trạm xăng dầu gần đó mà còn có một ít là theo từ Ninh Thành đến, bên cạnh đó một lớp đi từ hướng bờ ruộng hẳn là tang thi trong những thôn trang gần đó.
Bọn họ đúng ra không thể hấp dẫn nhiều tang thi như vậy, thậm chí là hấp dẫn tang thi ở tận Ninh Thành theo một đường đến đây. Còn phải nói tới màn sương mù quỷ dị dày đặc này, có vấn đề, nhất định có vấn đề...
Lục Văn Ngạn biết phải thừa dịp lúc tang thi không vây quanh để rời khỏi nơi này, nhưng sương mù dày đặc quỷ dị lại cản trở tầm mắt bọn họ, không nhìn thấy mặt đường, bọn họ căn bản không thể rời đi.
Thấy bộ dáng Lục Văn Ngạn cau mày, Đường Ngọc ngồi cạnh có chút sợ hãi đưa tay nắm vạt áo hắn.
Lục Văn Ngạn cúi đầu nhìn cậu bé, trong lòng vừa động, "Tiểu Ngọc, em có thể thấy được tình huống xung quanh không?"
Đứa nhỏ khẽ gật đầu, sợ hãi nói, "Thật nhiều quái vật ăn thịt người đang đi về phía chuáng ta, rất đáng sợ."
Lục Văn Ngạn nghe vậy cặp mắt sáng lên, năng lực của cậu nhóc có thể nhìn xuyên tất cả những chướng ngại vật, quả nhiên là có thể thấy, "Em có thể nhìn xem xung quanh có quái vật nào đặc biệt kỳ lạ hay không?"
Nhóc con nghệch đầu, ước chừng là không thể hiều được quái vật đặc biệt kì lạ là ý gì, quái vật này đó không phải đều rất đặc biệt kỳ lạ sao?!
Lục Văn Ngạn nhịn không được trong lòng khẽ thở dài, cậu bé vẫn còn quá nhỏ, trông cậy cậu nhóc nhận dạng tang thi biến dị thật là đã làm khó nhóc con rồi.
Cậu bé con cảm nhận được Lục Văn Ngạn biểu tình lộ ra một chút thất vọng, bé con nhấp mím môi, bỗng nhiên đưa tay nắm lấy tay Lục Văn Ngạn. Lục Văn Ngạn khó hiểu liếc nhìn một cái, còn chưa kịp nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy hoa mắt lên, tình cảnh bên ngoài đột nhiên hệt như phim truyền hình hiện lên trước mắt hắn, hơn nữa lại là 360 độ không góc chết đặc biệt rõ nét, hắn có thể thấy rõ mỗi một động tác của tang thi, thậm chí còn hỗ trợ thêm âm thanh, tiếng gầm rú đặc biệt sống động.
Hắn rất nhanh phát hiện ra hai tang thi đặc biệt khác thường, bọn chúng tay nắm tay, luôn trốn sau lưng những tang thi khác, một con trong đó trong miệng không ngừng phát ra tiếng gầm rú kỳ quái, tiếng gầm rú không giống như những tang thi bình thường khác trầm thấp khàn khàn, mà là một loại âm thanh hùng hậu, đồng thời vang lên cùng với âm thanh của những tang thi khác giống như một loại kết hợp gì đó.
Mà một tang thi khác dường như cảm giác được gì đó, đột nhiên đem ánh mắt màu đỏ nhắm ngay hướng Lục Văn Ngạn, thật giống như phát hiện có người đang quan sát nó.
Trước mắt Lục Văn Ngạn lại lại hoa lên, những hình ảnh âm thanh ấy đều biến mất, hắn cuối đầu nhìn đứa bé, lại phát hiện nhóc con đã buông tay ra, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch như bị kinh sợ.
Lục Văn Ngạn lập tức hiểu rõ, hẳn là vừa rồi quan sát xung quanh cậu nhóc bị cặp mắt thị huyết hung hãn của tang thi dọa sợ. Lục Văn Ngạn đem cậu bé ôm vào trong lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng, trấn an bé, đông thời nhìn vào bản nhiệm vụ hệ thống của mình.
Ngay tại thời điểm vừa rồi hắn đối mắt cùng với cặp mắt đỏ đến nhỏ máu đáng sợ kia thì có một nhiệm vụ của hệ thống nhảy ra.
[Hệ thống] Ngài đã kích hoạt nhiệm vụ, nhận hay không? Yes or No
Lục Văn Ngạn lập tức chọn nhận.
[Nhiệm vụ] Tiêu diệt hai sinh vật ma hóa biến dị ngăn cản đường đi. [Chú ý: Đôi sinh vật ma hoá có chung một lượng máu, cần phải tiêu diệt cùng lúc.]
[Phần thưởng nhiệm vụ] Kinh nghiệm: 20000 điểm, Tinh thạch cấp 2: 20 khối, Đan dược sơ cấp: 1 viên, Kỹ năng môn phái: 3 quyển.
Tang thi song sinh.
Xem ra tất cả những điều này là do hai tang thi song sinh kia giở trò, một tên thì dùng âm thanh dẫn đồng bọn đến, một tên thì dùng sương mù vây bọn hắn lại chỗ này chờ chết. Bọn chúng vậy mà có chung lượng máu, thật khó giải quyết!
Mắt thấy tang thi càng ngày càng nhiều, Lục Văn Ngạn biết không thể tiếp tục kéo dài được nữa. Hắn đem tình hình vừa rồi nhờ vào dị năng của Đường Ngọc mà thấy được kể cho bọn Sở Tử Khiên nghe, có thể đối phó với tang thi sương mù kia chỉ có phong hệ của Sở Tử Khiên, mà một tang thi khác dùng âm thanh triệu hồi cũng không được khinh thường, nói không chừng có thể khống chế tang thi tiến hành công kích, những người khác phải cùng tiến lên mới đối phó được.
Bọn Sở Tử Khiên sau khi nghe xong lời của Lục Văn Ngạn, tuy rằng cảm thấy hai tang thi này rất khó giải quyết, nhưng bọn họ cũng rất hưng phấn. Cấp bậc dị năng tất cả bọn họ đều mới đột phá đến cấp 2, nhất là Phương Cảnh Dương và Sở Tử Khiên, cấp bậc dị năng bọn họ vừa đạt tới cấp hai trung cấp, họ đang muốn động thủ một chút để thử xem uy lực dị năng của bản thân.
Thật là một đám hiếu chiến...
Lục Văn Ngạn hơi hơi nhếch mép, phần nhiệt huyết trong người cũng bị đám gia hoả này dấy lên.
Mở cửa xe, tám người cùng nhau đi xuống, Lục Văn Ngạn để cho Đường Ngọc dùng dị năng tìm phương hướng hai tang thi song sinh, Sở Tử Khiên lập tức dùng gió xoáy thổi tan sương mù chỗ đó, đao phong sắc bén lập tức đánh lên người tang thi.
Lớp tang thi phía trước ngã xuống, hai tang thi song sinh liền bị bại lộ, Lục Văn Ngạn lập tức nhân cơ hội xem xét tin tức của bọn chúng. Quả nhiên đều là tang thi biến bị cấp hai, một là hệ âm thanh, một là hệ khí.
Tang thi song sinh nhận ra nguy hiểm, tang thi hệ âm lập tức dùng âm thanh triệu hồi tang thi gần đó lại "hộ giá", mà tang thi hệ khí tiếp tục dùng sương mù dày đặc che chắn tầm mắt bọn họ.
Đáng tiếc có Đường Ngọc ở đây, sương mù này đối với bọn họ căn bản là vô dụng, đứa bé lúc này đã được trấn tỉnh không ít, cậu nhóc nắm chặt tay Lục Văn Ngạn, dùng âm thanh sợ hãi nói cho mọi người biết hướng đi của tang thi.
Hỏa cầu của Ngô Lỗi liên tục phóng ra ngoài như không cần tiền, xác tang thi hư thối, rất dễ bắt lửa, bị hỏa cầu ném trúng lập tức bắt lửa, tang thi không có chỉ số thông minh căn bản không biết lửa này sẽ gây thương tổn gì nên từng lớp từng lớp chỉ biết nghe theo lệnh của tang thi hệ âm thanh mà ngây ngốc bước về trước, còn chưa đi đến được trước mặt bọn họ đã bị đốt thành tro bụi, suy sụp ngã xuống.
Tu trúc của Lưu Khoan cũng uy lực kinh người, chặt chẽ bảo hộ phía sau mọi người, thường thường từ dưới đất nhô ra một loạt măng đem toàn bộ chân tang thi đâm thành bùn nhão, không có hai chân tang thi tự nhiên ngã xuống, sau đó lại bị măng xỏ thành tổ ong.
Lý Minh Viễn và Triệu Hoàng Bác hai người dùng tường đất và tường nước ngăn ở hai bên trái phải, chặn tang thi tập kích từ mặt bên, một khi bọn chúng dừng lại, trường đao trong tay Phương Cảnh Dương lập tức tiếp đón đầu bọn chúng, hắn lực lớn kinh người, mỗi đao vung ra liền lấy một đầu.
Nơi đây huyết tinh tràn ngập, thân thể đứa nhỏ phát run, nhưng độ ấm từ lòng bàn tay người kia truyền đến giúp hắn có dũng khí đối mặt với những quái vật này, hắn cũng muốn mạnh lên, hắn tự nhủ với bản thân, mình phải bảo vệ người ấy, người đã cứu mình khỏi tay những người xấu, lại vì mình mà trị thương, rồi còn thu lưu mình, anh trai Lục Văn Ngạn. Mất đi cha, cậu bé đã đem Lục Văn Ngạn trở thành người thân duy nhất trên đời này.
Cậu nhóc cố gắng quan sát động tĩnh xung quanh, dưới sự trợ giúp của bé con, sương mù dày đặc ảnh hưởng mọi người đến hàng thấp nhất, bọn họ chỉ cần theo hướng bé con chỉ mà đánh tới là được, cơ hồ tang thi không thể uy hiếp được họ.
Nhưng bọn họ cũng hiểu rõ, dị năng là hữu hạn, nếu đem so sức chịu đựng bọn họ hợp lại cũng có phần thắng, bất quá tang thi này đều không biết mệt mỏi càng là không sợ chết. Cho nên phải tốc chiến tốc thắng.
Sở Tử Khiên và Lục Văn Ngạn cùng nhau công kích hướng tang thi song sinh, Sở Tử Khiên phát động Phong Vũ Vân lần thứ ba, sương mù cùng lúc tiêu tán, cũng cắt nát rất nhiều tang thi vướng bận. Lục Văn Ngạn thừa lúc tầm mắt không gặp trở ngại, dùng kỹ năng hệ châm với hai tang thi.
Châm dùng cho tang thi hệ âm là [Chỉ hành] bị bao trùm trạng thái hoãn tốc, tang thi hệ khí là [Thất tâm] trạng thái nghịch tập, hắn trong một phút không thể sử dụng dị năng, nói cách khác bọn họ có thời gian một phút không bị sương mù quấy nhiễu.
Kỹ năng hệ độc của Lục Văn Ngạn không chút nào lưu tình hướng tang thi hệ khí phóng tới, cột máu rất nhanh giảm xuống, nhưng nó trừ tránh né và rống giận, cái gì cũng không làm được. Nếu là bọn Sở Tử Khiên, có lẽ còn có cơ hội tránh né công kích, nhưng nó lại cố tình gặp được Lục Văn Ngạn người mang hệ thống trò chơi. Một khi bị hệ thống xác định mục tiêu, thì trừ khi hắn chạy ra khỏi phạm vi phóng của kỹ năng, nếu không thì căn bản không có khả năng tránh được công kích của Lục Văn Ngạn.
Tang thi hệ âm cũng ốc không mang nổi mình ốc, kỹ năng của nó bị hoãn lại, muốn chạy trốn cũng không có khả năng, nó chỉ có thể liều mạng kêu gọi tang thi tiểu đệ xung quanh lại hỗ trợ làm khiên thịt, ngăn lại đao phong sắc bén của Sở Tử Khiên.
Lục Văn Ngạn biết hai tang thi này phải được gết cùng một lúc, nếu không bọn chúng sẽ tiếp tục sống lại, nhưng điểm này Lục Văn Ngạn cũng thể nói với Sở Tử Khiên, nên chỉ có thể trước tiên giữ lại 20% lượng máu của tang thi hệ khí, lại xoay qua giúp Sở Tử Khiên công kích gia hỏa tang thi chỉ biết tránh sau lưng kia.
Thời điểm bọn Sở Tử Khiên xuống xe, Thôi Chí, Sở Tử Nghiên và nhóm quân nhân Ninh Thành cũng nghe thấy động tĩnh. Họ nghe âm thanh cũng biết là bọn Sở Tử Khiên đã xuống xe, đang chiến đấu với tang thi, bọn họ cũng muốn xuống xe hỗ trợ, nhưng bên ngoài sương mù rất dày đặc, bọn họ lại không có Đường Ngọc trợ giúp, căn bản không thấy rõ vị trí tang thi, mà hiện tại là buổi tối, hành động của tang thi nhanh nhẹn hơn ban ngày rất nhiều, nếu bọn họ tùy tiện xuống xe, chẳng những không giúp được gì, còn có khá năng trở thành điểm tâm cho tang thi. Cho nên bọn họ không thể không nén xuống tâm tình lo lắng, chờ đợi sương mù dày đặc quỷ dị này tan đi.
Lúc này tang thi hệ khí bị che dị năng, sương mù dày đặc dần trở nên loãng hơn, Thôi Chí lập tức mở cửa xe, cùng nhóm đội viên cùng nhau đem tang thi tụ tập chung quanh xe xử lý. Sở Tử Nghiên sau khi xuống xe thấy Sở Tử Khiên đang đấu cùng một đoàn tang thi, lập tức vội chạy qua muốn giúp hắn một phen.