Editor: Ưu Tịch
Sáng sớm hôm sau, rốt cuộc Bạch Phượng Hoàng cũng được nghe tiên quan báo lại, Thượng Đế bệ hạ bị phạt hứng sét đánh cả đêm đã hồi cung, liền lập tức đứng dậy mặc quần áo đến Lăng Tiêu cung cầu kiến, cẩn thận hỏi Thượng Đế về việc Tướng Diêu trùng sinh.
Lúc này, ở Nam Hoa, Hư Ngụy cũng còn đang ôm Mãng Xà tinh đang quấn chặt lấy mình mà khò khò ngủ, tiến tới gõ cửa phòng Tư Mệnh tiên quân.
Trong lòng Hư Ngụy, đối với mối quan hệ tay ba giữa Bạch Phượng Hoàng, Linh Linh và Bạch Cốt Tinh chung quy vẫn muôn phần rối rắm lại lo lắng.
Mới đầu, đùng một cái không biết Tà Thần Tướng Diêu chui từ đâu tới, hắn đã lo nghĩ rất nhiều. Sau đó lại phát hiện hắc bào yêu quái ấy thế mà lại là Cộng Công! Nay, lại liên lụy tới bên người Xích đế đứng sau Bạch Phượng Hoàng... Năm đó, Xích đế đã từng có một hồi đại chiến Thiên giới với Cộng Công, giờ những nhân vật trọng yếu năm ấy từng bước từng bước liên tiếp xuất hiện. Lại thêm trước đây Bạch Phượng Hoàng cũng đã thử nghiệm một phen ở U tuyền, cũng đã xác minh suy đoán của bọn họ: Đại họa U tuyền lần trước quả thật có chỗ kỳ quái, hiện tại gần như có thể khẳng định là do Tướng Diêu gây nên .
Mà Tuyền Châu Huyết thi trận xảy ra không lâu sau đó, chỗ nào cũng hiển lộ những điều quỷ dị kỳ quái.
Đối phương không tiếc công, tỉ mỉ bày ra một cái thiên đại cạm bẫy như vậy, mượn tay Hư Ngụy khởi động Huyết thi trận. Địa sát Huyết thi trận ấy uy lực kinh người như thế, bọn họ căn bản là không hề có cơ hội tìm được một đường sống. Nhưng không ai ngờ, kẻ đã thiết kế ra thế trận này, thế nhưng đột nhiên thu tay lại vào giây phút cuối cùng, thả cho bọn họ một con đường sống.
Không! Nói 'Thu tay lại' cũng không chính xác. Mục đích của bọn họ, cũng không giống như muốn lấy tính mệnh của mấy người bọn hắn, lại càng giống thử hơn.
Thử cái gì đây? Hư Ngụy cũng không thể nói rõ, khi ấy hắn hôn mê bất tỉnh, cũng không hiểu rõ tình huống lúc đó. Sau đối với Hi Chân và Linh Linh hắn đều cẩn thận hỏi qua, đem quá trình đó xoay đi vần lại trong lòng rất nhiều lần, bài trừ hết thảy những khả năng không thể xảy ra, để cuối cùng còn sót lại một lí do duy nhất, tuy rằng làm người ta khó có thể tin, nhưng cũng là kết luận cuối cùng.
Âm mưu Tuyền Châu Huyết trận, mấu chốt không ở đâu khác, mà ngay trên một người hắn vẫn xem nhẹ, nhìn như cũng không giống như một người trọng yếu, Linh Linh. Nói cách khác, việc mà kẻ thiết kế Địa sát Huyết thi trận muốn thử thăm dò, có liên quan tới chuyện của Linh Linh.
Thử cái gì chứ? Hư Ngụy nghĩ đến nổ đầu cũng nghĩ không ra nguyên cớ.
Mà đối với lai lịch của Cốt Đầu, Hư Ngụy sớm đã có hoài nghi. Đương nhiên hắn tự biết, cho dù trực tiếp đến hỏi, Hi Chân cũng sẽ không nói cho hắn. Hắn liền có lòng muốn từ phía Linh Linh để tìm hiểu phương diện này.
Nhìn thái độ Bạch Phượng Hoàng, hắn cũng có thể mơ hồ đoán biết Cốt Đầu cùng Bạch Phượng Hoàng và Linh Linh trước kia có liên quan với nhau, trong khoảng thời gian đó tất nhiên bọn họ cũng cất dấu một ít chuyện không để người biết. Nếu có thể biết lai lịch Linh Linh, có lẽ những nghi hoặc này có thể tìm được đáp án.
Khi còn ở trên thiên đình, đa phần thời gian hắn cũng luôn ru rú trong nhà, không hay hỏi đến tiên gia bát quái sự* xung quanh. Về chuyện tình yêu của Bạch Phượng Hoàng, hắn có nghe nói qua một ít, nhưng rốt cuộc cũng không được đầy đủ, đành đi thỉnh giáo Tư Mệnh tiên quan.
*Đại ý ở đây là Hư Ngụy muốn nói hắn là người kín tiếng ít lời, không hay thọc mạch vào chuyện riêng của những vị tiên khác.
Nói đến việc này, Tư Mệnh tiên quan quả thật thao thao bất tuyệt. Hắn muốn làm thuyết thư giảng chuyện, Hư Ngụy cũng không tiện đánh gãy, chỉ đành ôm Mãng Xà tinh đang ngồi trên đầu gối, chăm chú nghe hắn kể.
Đầu tiên Tư Mệnh tiên quan rót một ly trà uống nhuận hầu, thanh thanh cổ họng liền bắt đầu giảng:
Việc này nói đến cũng rất dài, phải ngược dòng đến mấy ngàn năm về trước, chính là sau khi Cộng Công giận mà húc đổ Bất Chu sơn.
Khi đó, chư thần vô tôn*, ai nấy cũng làm theo ý mình. Trong đó, hai thế lực cường đại nhất, chính là hai bên Cộng Công và Chuyên Húc**. Vì tranh đoạt đế vị, cả hai lưỡng bại câu thương, ngược lại khiến cho đương kim Thượng Đế thừa dịp chiếm lợi, trở thành Thượng Đế tối cao, lại dùng thủ đoạn sét đánh lôi đình nhanh chóng dẹp tan đám loạn thần, phân phong chư thần làm tứ phương Đại đế, sau đó lại dùng mấy trăm năm lấy cường quyền và thủ đoạn, như tằm ăn rỗi, mở rộng thế lực khắp nơi, cuối cùng nhất thống Thiên giới, trở thành đương kim Thượng đế duy nhất mà Thiên giới cúi đầu.
*Chư thần vô tôn: Không có người đứng đầu.
**Theo truyền thuyết Trung Quốc cổ đại, ông là Thiên Đế ở phương Bắc, tên là Cao Dương, cháu của Hoàng Đế. Theo Sử ký, Hoàng Đế và Luy Tổ có 2 con trai là Huyền Hiêu và Xương Ý. Xương Ý được phong ở Nhược Thủy, lấy người con gái của thị tộc Thục Sơn là Xương Phó và sinh ra Chuyên Húc.
Hoàng Đế: Vị đế vương trong truyền thuyết, còn được gọi là Hiên Viên Hoàng Đế, được suy tôn là tổ tiên của dân tộc Trung Hoa cùng với Viêm Đế và Thần Nông. Hoàng Đế được xem là người phát minh ra xe kéo, thuyền, nhà cửa phòng ốc, văn tự, âm luật, lịch pháp, hệ thống quan chức... là những yếu tố tối cần thiết của nền văn minh.
Luy Tổ: là một nhân vật nữ trong huyền sử Trung Quốc. Theo Sử Ký Tư Mã Thiên - Ngũ Đế bản kỷ và một số thư tịch quan trọng khác thì bà là chính phi của Hiên Viên Hoàng Đế. Tương truyền Luy Tổ là con gái của Tây Lăng thị thời viễn cổ, Công Tôn Hiên Viên hồi còn làm thủ lĩnh bộ lạc Hữu Hùng nghe tiếng bà đoan trang hiền thục đã mang đồ sính lễ sang Tây Lăng thị hỏi cưới. Bà sinh được hai đứa con, trong đó có Xương Ý, sinh ra cháu là Chuyên Húc.
Khi đó, Bạch Phượng Hoàng chưa được phong làm Nam Thần tôn, hắn lại nhờ trận chiến Côn Luân- Bất Chu sơn mà một trận thành danh, nổi tiếng khắp tứ hải bát hoang, kế tục Chúc Dung nhậm chức Hỏa thần, lại càng vì có công lớn tại Côn Luân mà được Tây Vương Mẫu nương nương thu làm thủ hạ Đại đệ tử, được nương nương vạn phần yêu thích. Mắt thấy hắn đến tuổi kết hôn, nương nương liền thỉnh Thượng Đế chỉ vì việc hôn nhân của hắn. Mà lần này Bạch Phượng Hoàng quả thật đã trèo cao, Thượng Đế bệ hạ vì hắn chọn thê tử, chính là một vị trong Thần Long tộc Long Tổ ở Khứ Hồi —— Thủy Nữ.
Lại nói tiếp, tính đến thời điểm hiện tại, Bạch Phượng Hoàng tên xấu xa hắn, kỳ thật cũng đã từng sở hữu tới ba vị hôn thê. Bỏ qua Bạch Linh, cùng với Đại công chúa Thần Long tộc Long Thấm bây giờ, vị hôn thê đầu tiên của hắn lai lịch lại bất phàm, đó chính là Thủy Nữ đại danh đỉnh đỉnh.
Nói tới vị Thủy Nữ kia thực sự là có bối cảnh cực kì lớn. Nàng là Thần Long tộc Long Tổ xuất thân từ Khứ Hồi, là Thần Long nhất vĩ (vĩ là đuôi) đầu tiên. Hiện nay tứ hải Long tộc, cho dù không có quan hệ sâu xa với nàng cho lắm, cũng phải gọi nàng một tiếng Thuỷ tổ. Nàng lại còn là đệ tử của Nam Hải thần đế 'Thúc'.
Vào thời điểm Bàn Cổ tổ thần khai thiên tích địa, thế gian này vốn tồn tại ba vị thần đế: Thần đế Hỗn Độn tối cao, Nam Hải thần đế Thúc cùng với Bắc Hải thần đế Hốt. Bọn họ sinh ra từ hồng mông, sinh tồn trong thời Thái cổ, là những vị thần sinh ra từ tự nhiên thời đại viễn cổ cách đây hơn mười vạn năm —— “Tự nhiên thần” là chỉ những vị thiên thần sinh ra từ thiên địa linh khí tự nhiên dựng dục(sinh) ra, Bàn Cổ, Hỗn Độn, Thúc cùng với Hốt đều là Tự nhiên thần, cùng với đám thần tiên thế hệ sau được sinh ra căn bản không phải là cùng một đẳng cấp.
Thủy Nữ là đệ tử Thúc đế, ngươi ngẫm lại bối phận của nàng cao bao nhiêu?
Côn Luân Tây Vương mẫu ngươi hẳn là biết đến, thế nhưng vị ấy là đệ tử Bàn Cổ thần tổ, xem như vị đại thần thượng cổ thứ hai. Tây Vương mẫu phụng mệnh Bàn Cổ thần tổ, chủ chưởng Tây hải Côn Luân, mà Thủy Nữ cũng từ mấy vạn năm trước, từ sau khi Thúc đế đại nạn tiêu vong, tiếp nhận mệnh lệnh từ Thúc đế, là nữ thần chưởng quản Khứ Hồi trông coi Ngũ sơn thần trận. Vốn từ xưa đã có thuyết tây Côn Luân đông Khứ Hồi, Khứ Hồi ở Bắc Hải cách xa tới cả tỉ lý, là tới tận cực đông, nơi nguồn nước khắp thiên hạ hội tụ, là thánh địa của thần tiên, lại là nơi phong ấn bộ tộc Thượng cổ ác thú Hỗn độn, là địa phương đặc biệt quan trọng. Sau khi đương kim Thượng Đế nhất thống Thiên giới, cũng ban ngọc chỉ thân phong Thủy Nữ làm thần tôn đứng đầu Khứ Hồi, nàng và Thánh Mẫu Côn Luân đứng đầu Dao Trì nổi danh là tôn chủ đại thần.
Nhưng Bạch Phượng Hoàng lại không mong muốn làm vợ chồng với người thậm chí hơn hắn mấy ngàn mấy vạn tuổi.
Khi đó tuổi hắn còn rất trẻ, tuổi trẻ tất khí thịnh, làm sao có thể đồng ý mặc cho cường quyền bài bố? Hắn một lòng kéo dài hôn sự, mà hắn kéo dài cũng hiệu quả, sau đó đến một ngày, cũng chính là năm trăm năm sau khi Cộng Công húc đổ Bất Chu sơn, Thủy Nữ bỗng nhiên biến mất. Sợ là nàng giống như mọi vị thượng cổ đại thần khác, đại nạn đã đến, liền trở về thiên địa gặp Bàn Cổ tổ thần rồi đi.
Bạch Phượng Hoàng tên xấu xa này thực vui vẻ một thời gian, đoạn thời gian đó hắn cũng không chịu đi tới Khứ Hồi, mỗi khi Tây Vương mẫu truyền lời cho hắn muốn hắn tới Khứ Hồi, hắn nếu có thể chắc đã trốn tới chân trời mất. Sau khi Thủy Nữ biến mất, bỗng một lần kia, hắn liền chủ động nhận việc xin đi giết giặc mà tới Khứ Hồi, một chuyến đi này khi trở lại liền đưa về một hải xà vốn đang say ngủ ngàn năm.
Nói tới Bạch Phượng Hoàng của thiên đình, quả thực chính là cái tên nổi tiếng phong lưu khắp tứ hải bát hoang.
Hắn nhân việc bất mãn với hôn sự cùng Thủy Nữ, cho nên tác phong hắn bắt đầu trở nên có vấn đề. Đáng tiếc hàng năm Thủy Nữ ẩn cư tại Khứ Hồi, ngay cả mặt mũi cũng không lộ ra dù chỉ một lần, bộ dạng nàng là sông hay suối, đồng bằng hay đồi núi nhấp nhô thế nhân cũng không ai biết được, cũng không thèm quan tâm chuyện ngoại giới. Cho nên Bạch Phượng Hoàng tên khốn này có vô tình vô sỉ, cố ý gây sự như thế nào đi chăng nữa, chuyện tình của hắn huyên náo đến mức tứ hải bát hoang đều biết, Thủy Nữ thủy chung vẫn kín như bưng, chưng ra cái loại phong thái ta mặc kệ ta không thèm quan tâm ngươi —— ngươi phong lưu hay không phong lưu đối với ta chỉ là việc cỏn con còn không bằng sợi lông mao, dù sao có công mài sắt, có ngày nên kim* cũng là ngươi, mà không phải lão tử.
*Ý Thủy Nữ là phong lưu nhiều, xxoo đương nhiên cũng nhiều, dùng nhiều thì gậy sắt cũng thành kim châm đó mà....
Bạch Phượng Hoàng đợi đã lâu mà vẫn không thấy được tin tức từ hôn, hắn vừa tức vừa buồn bực lại không có cách nào. Nghĩ đến hắn là một thanh niên trẻ trung phơi phới hội tụ đủ điều kiện tốt đẹp như thế lại bị chôn vùi trong tay một lão bà, nhất thời đầu óc bị cửa kẹp, liền không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, đơn giản vò đã mẻ lại sứt, ở trên con đường tác phong có vấn đề này, càng chạy càng trật.
Ngày ngày tháng tháng, thằng nhãi này coi như thực sự bị phong lưu hóa, danh phù kỳ thực, cho dù sau này Thủy Nữ tự dưng biến mất, hôn sự cũng không giải quyết được gì, hắn cũng không có cơ hội quay đầu lại là bờ .
Trên thiên giới sau này không biết có một gã nào đó chuyên đi lưu truyền danh ngôn, Bạch Phượng Hoàng liền bị hắn truyền miệng cho người đời, khắp nơi khẩu khẩu tương truyền cho Tứ hải bát hoang Tam giới Lục đạo, nói 'Vừa thấy ngọc lang lầm chung thân'.
'Ngọc lang' đương nhiên là chỉ người phong lưu phóng khoáng, đi tới đâu là để lại nợ tình tới đó, làm cho biết bao cô nương thầm thương trộm nhớ hàng đêm tơ tưởng, mà lỡ dở chung thân, trong số đó đương nhiên là có Phượng vương Bạch Phượng Hoàng (ở đây nói là Bạch Ngọc Thư nhưng từ đầu truyện tới giờ chỉ thấy tên Phượng vương là Bạch Phượng Hoàng, còn Bạch Ngọc Thư chỉ là tên của một mảnh hồn của hắn nhập xuống trần gian thôi mọi người nhé). Thế nhưng nào có ai hay, vị 'Ngọc lang' phong lưu thành tính này, hắn cũng từng là một thiếu nam ngây thơ nóng nảy chờ mong một tình yêu thuần khiết ngọt ngào, hắn cũng là bị người hiểu lầm, mà người gián tiếp khiến hắn đến nông nỗi này, Thủy Nữ, đến giờ mặt cũng chưa thấy đâu, 'Vừa thấy' (ý anh này bảo là trước giờ chưa ai thấy mặt Thủy Nữ, vừa lộ diện làm hôn thê Bạch Phượng Hoàng liền làm ảnh bị hiểu lầm to tướng) không làm gì hơn liền làm cho 'Lầm' đến tình thế bực này, thành một kẻ phong lưu xấu xa khắp tứ hải bát hoang không ai không biết, thật đúng là bi kịch.
Trong Nam Hỏa cung của hắn, suốt cả ngày khắp nơi đều là oanh oanh yến yến khắp nơi nũng nịu lôi lôi kéo kéo, hắn quả thật có chút hư hao quá độ. Vừa vặn đi một chuyến tới Khứ Hồi nhặt được Hải xà tinh này, là một sinh linh cực độ thuần khiết do hải tâm (giống trái tim của biển, ý nói linh khí của Khứ Hồi) nuôi dưỡng, thế nhưng cực kì bổ dưỡng, hắn đã nghĩ muốn lấy nó để bồi bổ thân mình, đầu tiên là trở về Dịch Trì- nơi linh khí dư thừa nhất trong Nam Hỏa cung để tĩnh dưỡng, tĩnh dưỡng xong sẽ làm 49 món thịt rắn đủ loại. ==”””
Kết quả tên ngốc ấy lúc đó mới vừa chưởng quản chức Nam Thần tôn, vẫn còn rất nhiệt tình, vội vàng với những công vụ của Nam Hải, nhất thời quên khuấy mất hải xà. Chờ đến khi hắn nhớ lại, hải xà kia được linh khí trong Dịch Trì tẩm bổ, thế nhưng lại vỡ lòng có thần thức. Như thế này rồi thì hắn khó mà ăn được nữa, sẽ bị xem như là sát sinh, Bạch Phượng Hoàng chỉ có thể đem hải xà này trở thành sủng vật nuôi dưỡng trong cung.
Hải xà này cũng có thiên tư cực cao, tính ra nó chỉ được nuôi dưỡng ở Dịch Trì bất quá năm mươi năm ngắn ngủi, liền có thể hóa thành hình người. Cũng giống như trẻ mới sinh, nó mang hình dáng là một tiểu nữ oa bốn, năm tuổi, lần đầu tiên hóa thành hình người chính là ở trước mắt Bạch Phượng Hoàng.
Ngày hôm ấy, là lúc nửa đêm, Bạch Phượng Hoàng phong lưu xong rồi hồi cung. Sau đó, hắn đi tới Dịch Trì đào hạt sen ăn. Lúc hắn đang ghé vào bên cạnh ao vùi đầu đào bới, chợt nghe một tiếng vui cười kiều kiều thúy thúy của hài đồng ngay gần bên tai, trên mặt bỗng nhiên có xúc cảm mềm mềm lành lạnh. Hắn ngẩng đầu liền gặp, dưới ánh trăng u tĩnh, trong tầng tầng lớp lớp lá sen trùng điệp, một tiểu nữ nhi bốn năm tuổi, mặc một thân váy đỏ nhỏ nhắn, trên đầu điểm trang một nụ hoa nhỏ nhắn, trên khuỷu tay là một dải lụa trắng xinh đẹp tha thướt, ngồi ở trên chiếc lá sen xanh lục nhìn hắn cười khúc khích, đôi mắt to đen nháy ẩn sau làn tóc mai vụt sáng long lanh, cánh tay nhỏ bé trắng noãn, mềm mại lành lạnh nghịch ngợm sờ soạng trên mặt hắn.
Bạch Phượng Hoàng đem nàng ôm trở về. Một kẻ chưa từng chăm sóc đứa nhỏ như hắn vậy mà đối với tiểu nữ oa này cũng có vài phần yêu thích, hắn gọi nàng là Linh Linh, thường sau khi phong lưu xong, sau khi về còn nhớ rõ đi xem học nghiệp của nàng, quan tâm ăn mặc của nàng.
Mà tiểu hải xà này thay đổi bộ dáng cũng rất chậm rãi, nàng chỉ tốn năm mươi năm liền tu luyện thành hình người, nhưng lại mất tới mấy ngàn năm để trưởng thành thành một tiểu cô nương mười bốn, mười lăm tuổi. Tiểu cô nương từ bé vốn đã luôn ngưỡng mộ, không muốn xa rời Bạch Phượng Hoàng. Mà Bạch Phượng Hoàng tên xấu xa này ngày thường cao lớn tuấn mỹ, phong độ uy phong, quyền cao chức trọng lại là đại thần tiên pháp lực cao thâm, đúng là đối tượng hoàn hảo để nhóm tiểu tiên tử Thiên giới điên cuồng mê luyến. Bạch Phượng Hoàng đã đi qua vạn bụi hoa, lại chẳng dính dù chỉ một phiến lá, làm sao có thể để một tiểu xà tinh như nàng vào trong mắt.
Hắn là một Nam Thần tôn cao quý, vạn phượng chi vương Phượng vương, lại có được huyết thống thượng cổ thần đế nổi trội xuất sắc, xứng đôi được với hắn đương nhiên là nữ tử vĩ đại số một số hai Thiên giới. Hắn cũng không muốn làm ra bất cứ mối quan hệ bất chính nào với sủng vật của mình, liền đưa tiểu cô nương cho Tây Vương Mẫu làm thủ hạ sai phái, thế nên hai người tách ra, một đoạn thời gian dài sau không gặp lại.
Lại nói hai người này chỉ sợ cũng là nghiệt duyên thiên định, Bạch Linh ở chỗ Tây Vương mẫu cố gắng tu đạo, lại nhu thuận nghe lời, Thánh mẫu nương nương cũng phi thường yêu thích nàng, liền cho nàng làm một đảo chủ. Đáng thương nàng dù có cố gắng nỗ lực đến mấy, cũng chỉ là một tiểu tiên nữ nhỏ bé như hằng hà sa số những hạt cát ven Tây Hải, muốn có địa vị không có địa vị, muốn xuất thân không xuát thân, cho tới bấy giờ cũng không ở trong danh sách tuyển thê của Bạch Phượng Hoàng.
Lại nói tới năm ấy, thiên đình phát hiện phong ấn ngũ tiên trận giam Hỗn độn Thú tộc có biến động khác thường, liền lệnh cho Bạch Phượng Hoàng đi trước tới Khứ Hồi xem xét. Bạch Phượng Hoàng hắn ta bị hơn mười con Hỗn Độn thú lao ra khỏi phong ấn đánh cho trọng thương ngã vào biển sâu, Bạch Linh đúng lúc đuổi tới liền lao theo xuống đáy biển cứu được hắn. Tên ngu ngốc đó mơ mơ màng màng cũng không biết là người nào cứu hắn, nhưng tật xấu phong lưu của hắn lại tái phát, nhu tình chân thành cầm tay người ta lên, đưa tín vật đính ước, còn thề son sắt nói tương lai nhất định phải cưới người ta làm Thần phi của mình.
Sau này hắn trở về thiên đình lại quên khuấy mất chuyện này, hắn hứa loại chuyện này trong một năm không đến mười lần thì cũng phải đến tám lần, hắn cho tới bây giờ chỉ diễn đúng lúc mà thôi. Chính là lúc này quả nhiên là hắn lại bị lật thuyền trong mương, hắn không nhớ rằng hắn đã đem tín vật đính thân phượng tộc bọn họ kim vũ linh cho người ta, còn tưởng rằng để ở trên biển, còn hoàn toàn không có nguy cơ ý thức lại thông đồng với tam công chúa Thượng Thần Long tộc, suốt ngày phong hoa tuyết nguyệt thật là phong lưu thích ý. Việc này lan đến Tây Hải, vài vị tỷ muội của Bạch Linh vì nàng bất bình, liền đem việc này kiện lên cấp trên của hắn là Thượng Đế.
Thượng Đế đối với việc xử lý việc tranh cãi cảm tình của Bạch Phượng Hoàng đã cực kỳ thuần thục, thằng nhãi này một năm nháo những việc như thế này không biết bao nhiêu lần. Kết quả tỷ muội Bạch Linh đem ra tín vật phượng tộc đính hôn, Thượng Đế lập tức quá sợ hãi, sợ hãi than cho Bạch Phượng Hoàng thằng nhãi này rốt cục cũng có ngày lật thuyền trong mương. Thượng Đế rất là coi trọng, lập tức nghiêm túc hạ lệnh Bạch Phượng Hoàng phải ngay lập tức cưới Bạch Linh làm vợ.
Bạch Phượng Hoàng mặt ngoài đáp ứng, nhưng vẫn tìm đủ mọi loại lý do kéo dài hôn sự, lén vứt vị hôn thê sang một bên mà thân thiết với tiểu tam. Cũng không nghĩ rằng Bạch Linh cô nương này quả nhiên là nữ tử bưu hãn hung mãnh nhất Thiên giới từ trước tới nay, không có người thứ hai! Nay Thiên giới chúng tiên gia nói về nàng, người nào không giơ ngón tay cái lên tán dương một phen rằng không ai có thể quyết đoán và có dũng khí như nàng?
Đừng nhìn cô nương này bình thường nũng nịu, nhu thuận lại dịu ngoan, nếu chỉ biết nhẫn nhịn chịu đựng làm sao có thể lưu danh sử sách! Nàng trực tiếp mang thượng cổ thần khí 'Cửu thiên thần võng' từ chỗ Tây Vương Mẫu, tóm gọn lấy Long Tam nhi kia bắt về trên đảo của nàng, cột vào trên trụ Thiên Nhai, dùng Hồng Liên nghiệp hỏa thiêu rụi nàng ta.
Đáng thương Long Tam công chúa kia, một đại mỹ nhân như hoa như ngọc, giờ lại bị thiêu đến mức toàn thân cháy sém. Chờ đến khi Bạch Phượng Hoàng tới nơi, Long Tam công chúa chỉ kịp mảnh mai u oán gọi to một tiếng: "Ngọc lang..." Liền hương tiêu ngọc vẫn.
Thượng Đế tức giận! Bạch Linh này cũng không nghĩ là mình muốn đắc tội, cũng không đắc tội nổi Thần Long tộc hay sao! Thượng Đế vì bình ổn oán khí Thần Long tộc, hạ lệnh đem Bạch Linh đánh xuống mười tám tầng địa ngục nhận hết luyện ngục khổ, còn không cho nàng chết, thế nào cũng phải tra tấn nàng vĩnh viễn sánh cùng thiên địa.
Đáng thương Bạch Linh vì Bạch Phượng Hoàng tên khốn này rơi vào cái kết cục thê thảm như thế, ở dưới mười tám tầng địa ngục ngốc mười tám năm, Bạch Phượng Hoàng lại chưa bao giờ đi xuống gặp nàng. Sau đó không lâu liền truyền ra tin Bạch Phượng Hoàng phụng mệnh Thượng Đế cưới Thần Long tộc đại công chúa, Bạch Linh nhất thời luẩn quẩn trong lòng liền nhảy xuống Vong Xuyên...
Một nữ tử khổ sở như vậy, ngươi nghĩ có nên nói trong cuộc sống của nàng, chuyện duy nhất có thể khiến người nghe hơi chút mỉm cười, liền chỉ có thể là —— Bạch Phượng Hoàng tên xấu xa đó đến giờ này ngày này cũng vẫn không thành thân cùng Thần Long tộc đại công chúa, lại không biết nguyên do vì sao?
——————
Tác giả có chuyện muốn nói nè.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: ta sẽ nói ra thân phận của hai nhân vật trọng yếu nhất, dừng ở đây bài này mọi nhân vật cũng đã đều xuất hiện.
Thứ nhất, Hỗn Độn Thần đế
Tính danh: Hỗn Độn
Thân phận: Thượng cổ Thần đế tối cao, cùng
Nam Hải thần đế 'Thúc', Bắc Hải thần đế 'Hốt' đều là nhóm thiên thần đầu tiên cùng sinh ra với Bàn Cổ khai thiên tích địa. Chết vào thời Thái cổ, lấy tinh khí của Thần hóa thành Hỗn Độn ác thú làm ác chung quanh, bị nam bắc hai vị thần đế phong ấn nhốt xuống dưới Ngũ Thần sơn trận, đây chính là chung cực đại BOSS.
Bên ngoài: có thể giữ bí mật sao?
Nhân vật độc thoại: Tướng Diêu, Hậu Khanh (lưu ý nè, tên của “Hậu Khanh” trong convert không phải “Hậu Khanh”, mà là “sau khanh”, ta không thể dịch nổi nó là cái gì, nên đành viết bừa, có gì sai sót mong mọi người bỏ quá cho nhé), hai vị ái khanh các ngươi xử trí mọi chuyện nhanh lên một chút, lão tử còn đang bị phong ấn trong trận Ngũ Thần nhìn trông mong chờ có người thả lão tử đi ra huyết tẩy tam giới a uy~.
Thứ hai, Long Khởi Thuỷ Nữ
Tính danh: Thủy Nữ
Thân phận: Thượng cổ nữ thần, đứng đầu Khứ Hồi, đệ tử Nam Hải thần đế 'Thúc', thừa kế di chí của Thúc đế thủ vệ Khứ Hồi. Cộng Công giận húc đổ Bất Chu sơn, làm cho toàn bộ nước trong thiên hạ chảy ngược trở lại Khứ Hồi, phong ấn Hỗn Dộn Thú tộc ngũ tòa thần sơn phát sinh dị động, Thủy Nữ phải lấy thần lực gắn kết lại phong ấn Ngũ Thần trận, năm trăm năm sau hao hết thần lực mà tiêu vong.
Bề ngoài: Tóc đen mắt xanh, thanh sam thủy sắc có thêu văn sức ngân long, váy dài thướt tha, phong tư yểu điệu, là hiền tài biển đông ngưng tụ linh khí tạo thành, dung mạo có thể cùng nhật nguyệt tranh huy.
Nhân vật độc thoại: Ta tức! Lão tử còn muốn xuất hiện hơn mười chương về sau, ni mã hiện tại đem bổn tọa tha khỏi cuộc chơi, tác giả ngươi rốt cuộc muốn thế nào?!