Vũ Động Càn Khôn

Chương 948: Thu hoạch




Uỳnh!

Bàn tay Lâm Động biến thành trảo, hấp lực bùng phát, một quả Lôi Đình Tâm vừa bay lên từ thạch động lập tức bay tới tay hắn.

- Quả thứ tư!

Lâm Động cầm Lôi Đình Tâm trong tay, cảm nhận nguồn năng lượng lôi đình thuần túy bên trong nó, ánh mắt không khỏi có phần nồng nhiệt. Chỉ trong mười phút hắn đã có được bốn quả, thu hoạch lần này cũng khá hậu!

Cất đám Lôi Đình Tâm kia đi, Lâm Động nhìn Mộ Linh San ở đằng trước. Lúc này cô bé đang phấn khích tìm kiếm Lôi Đình Tâm khắp nơi. Ở phía xa hơn không ngừng có năng lượng nguyên lực cuồng bạo tỏa ra, loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng tàn sát.

Trong thung lũng lôi nham này tuy có không ít Ngân thi nhưng cũng không phải cái nào cũng biến ra Lôi Đình Tâm, vì thế số lượng không thể thỏa mãn được lòng tham không đáy của tất cả.

Hơn nữa, tin tức ở đây không ngừng truyền ra ngoài, Lâm Động cũng nhìn thấy thỉnh thoảng lại có những ánh mắt rực cháy nhìn về phía đáy hồ mà lao tới.

Hiển nhiên rất nhiều cường giả đều nhận được tin tức và muốn đến tranh đoạt Lôi Đình Tâm, mà trong điều kiện sư nhiều cháo ít này thì khó tránh khỏi những trận huyết chiến.

Nhưng cũng may bọn họ từng nghe đến tên của hai người bọn Lâm Động, biết hai người này khó đối phó nên tạm thời không ai đến quấy rầy. Nhưng Lâm Động cũng biết đó chỉ là tạm thời mà thôi, đến khi Lôi Đình Tâm càng ngày càng ít thì những cường giả kia sẽ bị lòng tham che mờ lý trí.

Sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra hỗn chiến ác liệt!

Lâm Động mím môi, ánh mắt lóe lên sự sắc lạnh. Những kẻ kia không động đến hắn thì thôi, nhưng nếu thật sự có ý đồ với Lôi Đình Tâm trong tay hắn thì hắn sẽ cho bọn chúng biết thế nào gọi là mất cả chì lẫn chài.

Lâm Động dần tiến sâu vào trong thũng lùng, Lôi Đình Tâm ở vùng ngoài này gần như hết rồi.

Phía sau cách đó không xa, Bàng Hạo lạnh lùng nhìn hai người Lâm Động đang tiến sâu vào thung lũng với ánh mắt sắc bén.

- Hắc hắc, hình như bọn chúng có đến gần mười quả Lôi Đình Tâm, không hề ít hơn chúng ta!

Bên cạnh Bàng Hạo, một nam tử nhàn nhạt nói. Hắn chính là một trong ba người từng giao đấu với Mộ Linh San, cũng là một trong Tứ Ma Tướng của Cửu U Môn.

- Không sao, cứ để bọn chúng từ từ lấy!

Bàng Hạo cười lạnh lùng:

- Đợi khi bọn chúng lấy đủ rồi thì sẽ khiến bọn chúng phải giao hết ra đây!

Tuy thực lực của Lâm Động có mạnh mẽ hơn so với dự liệu, nhưng điều này không khiến Bàng Hạo e dè, kẻ đơn độc cũng dám tranh giành với Cửu U Môn, thật là không biết sống chết!

- Hãy cố hết sức lấy Lôi Đình Tâm, kẻ nào tranh giành, giết!

Bàng Hạo quay lại dặn dò, đám cường giả Cửu U Môn nghe vậy, ánh mắt đều lóe hung quang, sau đó lao tới những nơi có lôi quang hiện ra.

Lúc này Lâm Động đã vào sâu trong thung lũng, mười phút sau hắn lại lấy được hai quả Lôi Đình Tâm nữa. Nhưng khi càng vào sâu la càng nhận thấy có vấn đề, Dị Ma Khí trong những cỗ Ngân thi trong động phủ càng ngày càng đậm đặc!

Rõ ràng những cường giả ở đây bị xâm thực nghiêm trọng hơn những người ở ngoài kia. Tông phái trong động phủ thế này ở thời đại đó chắc cũng vinh quang một thời, nhìn quy mô số lượng cường giả này không hề thua kém một Tông phái siêu cấp, nhưng không ngờ vẫn bị Dị ma tấn công thành thế này.

- Hì hì, Lâm Động ca ca, muội có sáu quả Lôi Đình Tâm rồi!

Mộ Linh San tiến lại gần, trong tay cô bé lại có thêm hai quả Lôi Đình Tâm nữa, xem ra thu hoạch của cô cũng không ít.

Lâm Động cũng cười, định nói gì đó thì ánh mắt bỗng tối lại, ngẩng lên thì thấy xung quanh không biết từ bao giờ xuất hiện năm đạo nhân ảnh đang nhìn hai quả Lôi Đình Tâm trong tay Mộ Linh San với ánh mắt thèm thuồng.

Xem ra cuối cùng rắc rối cũng tìm đến rồi!

- Chư vị, Lôi Đình Tâm ở những nơi khác vẫn còn không ít, ta khuyên các vị nên đi lấy đi, đừng nhất thời bồng bột!

Lâm Động nhìn năm người đó, lạnh lùng nói.

Hắn có thể cảm nhận được thực lực của những người này không hề yếu, bốn người là Sinh Huyền Cảnh Đại thành đỉnh phong, nam tử đầu trọc đứng đầu là Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn.

- Hắc hắc, khẩu khí ngông cuồng thật!

Nam tử đầu trọc nghe thấy, trong mắt lóe hàn quang, nhìn Mộ Linh San ở bên cạnh. Nếu là bình thường hắn cũng không muốn động vào tiểu sát tinh này, nhưng trước sự mê hoặc của Lôi Đình Tâm, rõ ràng lý trí của nhiều người trở nên yếu ớt.

- Hai ngươi lợi hại thế nào cũng chỉ có hai người, lẽ nào năm người bọn ta lại sợ? Bọn ta cũng không quá đáng, chỉ cần giao ra một nửa là bọn ta sẽ đi, thế nào?

Một kẻ cười nhạt nói.

- Chia một nửa?

Lâm Động nhếch mép cười, khẽ nói:

- Không biết trong tay năm vị có bao nhiêu?

- Tiểu tử, lẽ nào ngươi có ý đồ với Lôi Đình Tâm trong tay bọn ta?

Nam tử đầu trọc trong mắt lóe hung quang, lập tức nhận ra ý tứ của Lâm Động.

- Chính xác!

Lâm Động cười, đồng thời thân hình lao tới như tên bắn.

- Linh San, động thủ!

Mộ Linh San lật tay cất hai quả Lôi Đình Tâm vào túi Càn Khôn, sau đó lấy Sinh Tử Quan Cái ra, hừ một tiếng rồi nhanh chóng xông tới.

Lâm Động nhằm thẳng vào nam tử đầu trọc Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn, mười đạo Hoa văn Thanh Long quấn quanh người, mọi hành động đều tỏa ra năng lượng mạnh mẽ.

Tốc độ hắn cực nhanh, chớp mắt đã xuất hiện phía trước nam tử đầu trọc kia, sau đó tung ra một quyền.

- Hừ!

Nam tử đầu trợc kia thấy vậy, ánh mắt lấp lánh hắc quang, bỗng chốc thân thể hắn như biến thành sắt thép.

Binh!

Nắm đấm cả hai gặp nhau, sóng năng lượng kinh người lan tỏa khiến lôi tương ở xung quanh cũng nổ tung.

Cơ thể Lâm Động hơi rung lên, lực thôn phệ trong cơ thể cuộn trào thôn phệ năng lượng đang xâm nhập, còn nam tử kia bị đánh bật lại mấy bước.

- Tiểu tử giỏi lắm, quả nhiên có chút bản lĩnh!

Nam tử kia thấy mình rơi vào hạ phong, sắc mặt trở nên ngưng trọng, qua một quyền vừa rồi hắn có thể biến sức mạnh của Lâm Động mạnh hơn hắn một bậc!

Lâm Động siết tay, nhếch môi cười một cái rồi lại xông tới, không cho hắn bất cứ cơ hội lấy hơi nào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Khi Lâm Động đang quần đấu với nam tử đầu trọc, Mộ Linh San cũng tìm tới bốn cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành đỉnh phong kia. Sinh Tử Quan Cái trong tay vung lên, sắc mặt bốn kẻ đó lập tức trở nên khó coi, vì bọn chúng nhận ra dù bọn chúng đông người nhưng vẫn không thể chặn được nữ đồng nhìn có vẻ nhỏ bé này!

Lúc này bọn chúng mới thầm kêu khổ, xem ra trước đó Mộ Linh San hoành hành trên đảo đúng là cũng có bản lĩnh không nhỏ.

Nhưng lúc này hối hận thì đã muộn, ánh mắt Mộ Linh San đầy phấn khích, bốn kẻ kia đã biến thành con dê béo đem dâng Lôi Đình Tâm đến tận cửa, nếu bỏ qua thì quá thiếu đạo trời.

Uỳnh uỳnh!

Mộ Linh San đã dùng tốc độ nhanh nhất kích bại bốn cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành đỉnh phong, sau đó không chút khách khí lấy toàn bộ Lôi Đình Tâm của bọn chúng.

Bên Lâm Động, nam tử trọc đầu cũng bắt đầu thê thảm, công kích của hắn dường như không có tác dụng với Lâm Động, còn công kích của Lâm Động lại khiến hắn đau đến tận óc.

- Coi như các ngươi giỏi, chúng ta đi!

Nam tử đầu trọc lại bị bay ngược ra phía sau, cổ họng có vị ngọt, sắc mặt tối sầm nhìn Lâm Động đang xoa nắm đấm, sau đó nhìn bốn người kia thương tích đầy mình, nghiến răng rồi chạy đi.

Thấy vậy, bốn kẻ kia cũng chỉ đành theo sau.

Lâm Động không có ý đuổi theo, lúc này hắn không có thời gian.

- Hử?

Nhưng bỗng nhiên hắn cúi xuống nhìn, ở sâu trong thung lũng đột nhiên bắn ra hơn chục đạo hắc quang quỷ mị bắn lên năm người kia.

- Phụt!

Sắc mặt bốn gã cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành đỉnh phong lập tức tái nhợt, cúi xuống nhìn thì thấy một cánh tay khô quắt xuyên thủng ngực!

Chủ nhân của cánh tay đó là một cỗ Ngân thi toàn thân màu bạc, mắt lóe hắc quang.

- Phụt!

Nam tử Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn tuy mạnh hơn một chút, tuy bị hộc máu nhưng cũng giữ được cái mạng, hắn ngẩng lên kinh hãi nhìn đám Ngân thi đột nhiên công kích.

- Linh San, đi thôi!

Thấy cảnh tượng này, đồng tử Lâm Động co rút lại, kéo Mộ Linh San lao về hướng khác. Ngay sau đó hắn nhìn thấy từ sâu trong thung lũng đột nhiên có vô số Ngân thi lao ra. Dường như ở đây đã có biến cố rồi!