Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 878: Vạn Cổ Ma Khanh liên lạc cùng Kỳ Tích Chi Hải




- Cứ nói không có việc gì.

- Vãn bối muốn hỏi chính là, vì sao Tạo Hóa tiền bối chiếu cố đối với vãn bối như thế?

Nghe được Lâm Minh hỏi như vậy. Tạo Hóa lão nhân cười ha ha. Hắn sờ sờ râu mép của mình, nói:

- Lâm tiểu hữu, thật ra thì lão hủ đến từ chính Thần Vực. Là người trông coi vị diện Thiên Diễn đại lục, chịu trách nhiệm võ giả phi thăng ở hai phía đại lục vị diện. Bởi vì Vị diện bị một loại lực lượng phong tỏa, phàm là võ giả Thần Vực Thần hải cảnh trở lên, không thể hạ chân thân xuống, chỉ có thể phủ xuống hình chiếu. Mà võ giả Thần Hải vị diện, muốn võ phá hư không cũng là gần như không thể nào, cần phải thông qua lối đi không gian đặc thù rời đi, mà ta chính là người tiến cử.

Tạo Hóa lão nhân nói ra một đoạn, Lâm Minh nghe được cả kinh trong lòng. Tạo Hóa lão nhân thậm chí có thân phận như vậy.

Hắn đến từ chính Thần Vực, là người trông coi vị diện Thiên Diễn đại lục!

Hơn nữa nghe ý tứ của hắn. Hiển nhiên hắn cũng biết Thánh Ma đại lục tồn tại. Vị diện này tổng cộng có hai cái đại lục, Thiên Diễn đại lục và Thánh Ma đại lục.

Bất quá Lâm Minh cũng cảm thấy hợp tình hợp lý. Tạo Hóa lão nhân đột nhiên phảng phất xuất hiện. Ở trong lịch sử Thiên Diễn đại lục vô cùng thần bí. Đám người Cửu Đỉnh Thái thượng Thần Hoàng ngay cả thân phận của hắn, tên họ cũng không biết.

Mặt khác, Tạo Hóa lão nhân ở Không gian ý cảnh cùng Thời gian ý cảnh có thành tựu cao như thế. Thiên Diễn đại lục cũng không có truyền thừa Thời Không ý cảnh, cũng nói rõ vấn đề.

Quả như đối phương đến từ Thần Vự. Đồng thời là người trông coi vị diện này, đặc biệt chịu trách nhiệm tiếp dẫn Phi Thăng Giả, như vậy thì không cần thiết lo lắng mình tương lai có thể uy hiếp thân phận thiên hạ đệ nhất nhân của hắn. Thậm chí có thể bồi dưỡng mình, nếu như có thể tiến cử một cái thiên tài đỉnh cấp đến Thần Vực, thì thế lực tiếp nhận hẳn cũng sẽ phân cho Tạo Hóa lão nhân không ít ban thưởng.

Lâm Minh nhớ tới Đế Thích Già là phi thăng ba ngàn năm trước, mà Tạo Hóa lão nhân cùng Dương Lạc Thiên đánh một trận cũng gần thời gian đó. Sau, Tạo Hóa lão nhân ngày càng già nua, lực lượng đi xuống dốc, ngược lại có đột phá, thực lực tinh tiến lần nữa. Vô cùng có khả năng bởi vì Đế Thích Già quá mức ưu tú, nên Thần Vực ban thưởng xuống nhiều. Như thế mới để cho Tạo Hóa lão nhân đột phá tiếp ở tuổi già, mà tuổi thọ cũng kéo dài hơn phân nửa.

Trong nháy mắt, Lâm Minh suy nghĩ cẩn thận vấn đề. Chẳng trách lúc trước Tạo Hóa lão nhân nhiều lần nói hắn dạy không được mình, lại càng không làm được sư phụ của hắn. Bởi vì hắn vô cùng hiểu rõ lai lịch của mình, e là pháp thể song tu cũng đã bị hắn nhìn ra.

- Nói như vậy, Đế Thích Già, thậm chí Ma Thủy Đại Đế cũng không phải như trong truyền thuyết bằng vào lực lượng bản thân võ phá hư không, mà là bị ngài dẫn độ đi?

- Phải a...

Tạo Hóa lão nhân tự giễu cười cười, có chút bất đắc dĩ nói:

- Lão hủ tư chất ngu dốt. Năm trăm tuổi vẫn như cũ dừng lại ở Thần Hải trung kỳ, vô vọng đột phá cảnh giới cao hơn. Cho nên, lão hủ liền chủ động xin đi tới hạ giới, tiêu dao tự tại.

Lâm Minh nghe Tạo Hóa lão nhân nói như vậy. Cảm giác có chút châm chọc, người của Thần Vực muốn xuống hạ giới. Thiên Diễn đại lục lại có một bầy lão giả muốn chen chúc lên Thần Vực. Có thể tư chất của bọn họ còn không bằng Tạo Hóa lão nhân, nhưng Tạo Hóa lão nhân ít nhất ở năm trăm tuổi đột phá Thần Hải trung kỳ, mà võ giả ở nơi này có thể làm được như thế, chỉ có nhân vật cấp Tư Đồ Hạo Thiên.

Như các loại lão giả Cửu Đỉnh Thái thượng Thần Hoàng, muốn đi Thần Vực tìm kiếm đại cơ duyên, muốn đi thử thời vận. Xem ra thật sự đi cũng chưa chắc sống tốt.

Cũng chỉ có loại người như Đế Thích Già và Ma Thủy Đại Đế đi Thần Vực mới có cơ duyên hi vọng vượt xa cảnh giới Thần Hải.

- Tiền bối mới vừa nói, vị diện Thiên Diễn đại lục bị lực lượng phong tỏa?

- Phải! Cỗ lực lượng này tới từ Kỳ Tích Chi Hải, phàm võ giả trên Thần Hải, không cách nào phủ xuống Thiên Diễn đại lục.

Tạo Hóa lão nhân nói tới đây lại lắc đầu. Nếu như không phải là nguyên nhân này, lúc ấy hắn lấy tu vi Thần Hải trung kỳ mới làm được người trông coi vị diện.

- Vậy Vạn Cổ Ma Khanh thì sao?

Lâm Minh thình lình hỏi.

- Ngươi cũng biết Vạn Cổ Ma Khanh cùng với Thánh Ma đại lục?

Tạo Hóa lão nhân hơi ngạc nhiên.

- Vâng... Vãn bối vô tình chiếm được truyền thừa của Ma Đế tiền bối, thông qua truyền tống trận trong Ma Thần Đế Cung, đi tới Thánh Ma đại lục, cũng thấy được Vạn Cổ Ma Khanh. Vãn bối rất muốn biết, Vạn Cổ Ma Khanh cùng Kỳ Tích Chi Hải rốt cuộc có liên hệ gì?

Lâm Minh không có bất kì giấu diếm, Tạo Hóa lão nhân vừa nhìn là biết nhân vật không có dã tâm. Nếu không cũng sẽ không đi làm người trông coi vị diện không có tiền đồ như thế. Huống chi, hắn cũng không quan đồ vật trong Ma Thần Đế Cung.

- Vạn Cổ Ma Khanh... Kì Tích Chi Hải...

Tạo Hóa lão nhân nghe Lâm Minh đồng thời đến hai cái tên này. Gương mặt lộ vẻ sùng kính cùng cảm khái:

- Cụ thể thời điểm hai nơi này phát sinh chuyện gì, lão hủ cũng không biết. Nhưng lão hủ có một chút suy đoán.

- Vâng! Mời tiền bối nói.

- Lâm tiểu hữu, ngươi biết hay không? Chỗ ở Thiên Diễn đại lục cùng Thánh Ma đại lục chúng ta, thật ra là một ngôi sao. Mà bản thể ngôi sao là hình tròn, tương tự với mặt trời trên không trung.

- Hình tròn?

Lâm Minh ngạc nhiên. Mặc dù hắn ở trong truyền thừa đại năng Thần Vực, cũng biết được một chút kiến thức ngôi sao. Nhưng đột nhiên biết được đại địa dưới chân mình là hình tròn, vẫn cảm thấy có chút thần kì.

- Vạn Cổ Ma Khanh đang ở phía dưới Kì Tích Chi Hải, có làm ngươi thêm một chút liên tưởng hay không?

- Này...

Lâm Minh xoay chuyển tâm niệm. Ý tứ của Tạo Hóa lão nhân chính là, Vạn Cổ Ma Khanh cùng Kì Tích Chi Hải trên cái tinh cầu này vị trí là đối diện: Một cái ở trên, một cái ở dưới. Loại vị trí địa lí kỳ diệu này, để cho Lâm Minh cảm giác mơ hồ bắt được cái gì, nhưng cũng nghĩ mãi mà không rõ.

Tạo Hóa lão nhân hít sâu một hơi. Ánh mắt có chút khiếp sợ nói, hắn chậm chạp nói:

- Nếu như lão hủ không đoán sai, Vạn Cổ Ma Khanh cùng Kì Tích Chi Hải là thông với nhau. Từ một vực sâu, xuyên qua cả cái tinh cầu, mà nguyên nhân tạo thành vực sâu này, vô cùng có thể là một đại năng Thần Vực, một chiêu đánh xuyên qua tinh cầu, lúc này mới lưu lại! Kì Tích Chi Hải lớn hơn nhiều so với Vạn Cổ Ma Khanh. Cho nên, lão hủ suy đoán, Kì Tích Chi Hải là mặt chính diện bị đánh sâu vào, mà Vạn Cổ Ma Khanh lại là chỗ xuyên thấu lưu lại.

- Cái gì?

Lâm Minh nghe được lời này của Tạo Hóa lão nhân. Đôi mắt trừng tròn xoe, tâm thần rung động tột đỉnh.

Tinh cầu Thiên Diễn đại lục lớn bao nhiêu? Không cách nào hình dung, sợ rằng đường kính vượt qua ức dặm.

Tinh cầu lớn như vậy bị một kích đánh xuyên qua. Như vậy, đây cần thực lực cỡ nào? Đúng là bất khả tư nghị, chẳng lẽ là nhân vật Giới chủ Thần Vực trong truyền thuyết?

Tạo Hóa lão nhân thở dài nói:

- Thần Vực quá lớn có vô số vị diện. Những đại năng Thần Vực kia, phất tay hủy thiên diệt địa. Một kích đánh xuyên qua một cái tinh cầu, đối với bọn họ mà nói không coi vào đâu...

Lâm Minh cùng Tạo Hóa lão nhân đi một đường về phía trước. Lâm Minh cầm trường thương màu đỏ trong tay mở đường tại phía trước. Một đường đi xuống, nguyên bản rừng rậm tràn đầy thực vật khổng lồ bắt đầu trở nên hoang vu. Mặt đất gồ ghề, khắp nơi lởm chởm đá, hiện ra hào quang màu xanh đen.

Ngẩng đầu nhìn lên trời, không trung có đá sáng lấp lánh như ngôi sao. Một mảnh không ngớt, lóng lánh màu bạc, như là dây chuyền bảo thạch.

Đúng lúc này, phía trước xuất hiện một bóng người. Lâm Minh chăm chú nhìn lại, lập tức rùng mình trong lòng.

Bóng người kia là một lão phụ, dung mạo già nua, thân thể còng xuống. Dĩ nhiên là - Tư Đồ Dao Hi!

- Làm sao có thể?

Trong mắt Lâm Minh thoáng hiện nét nghi ngờ. Hắn không sợ Tư Đồ Dao Hi. Đừng nói sau lưng còn có Tạo Hóa lão nhân. Cho dù một mình hắn chống lại cũng không sợ.

Chỉ là Lâm Minh cùng Tạo Hóa lão nhân, một mình tìm một chỗ không gian tiến vào. Tại đây có lẽ chỉ có hai người bọn họ mới đúng. Chẳng lẽ Tư Đồ Dao Hi thông qua cách khác cũng tiến nhập thế giới này? Cho dù như thế, những võ giả Tu La thần quốc khác đồng hành cùng nàng đâu?

Nhìn lại Tạo Hóa lão nhân, đã thấy hắn có chút trầm ngâm. Chợt mặt lộ vẻ mỉm cười, cũng không nói gì thêm, chỉ là nhìn Lâm Minh, hiển nhiên không định quản nhiều.

Lúc này, Tư Đồ Dao Hi tóc tai bù xù, trên người nhiều chỗ vết thương nhẹ, tựa hồ đã trải qua chiến đấu rất gian khổ. Nàng chứng kiến Lâm Minh, lảo đảo đi tới chỗ hắn:

- Đừng động thủ, phía trước xuất hiện một quái vật đáng sợ, nuốt rất nhiều người...

Đuôi lông mày Lâm Minh nhướng lên. Hắn cũng không để ý tới lời nói của Tư Đồ Dao Hi..., tại một khắc này, hắn cảm thấy một tia hư ảo không mượt mà trên người Tư Đồ Dao Hi, lại liên hệ ở chỗ này gặp được nàng ta không khỏe. Trong lòng hắn rùng mình, tình huống có chút không đúng.