Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 625: Tuấn kiệt tụ tập




Cực Tinh tháp chủ mang theo mọi người đi về phía trước, không gian tại tầng thứ năm không cao như bốn tầng trước, thoạt nhìn cũng chỉ cao mười mấy trượng mà thôi, dọc đường đi thì mọi người đều yên lặng, nhưng trong không gian dường như tràn ngập một cảm giác áp lực làm cho người ta hít thở không thông, làm cho các võ giả không thể không điều động năng lượng để chống lại loại áp lực này.

Lâm Minh lại rất quen thuộc với nó, đây là Thiên Ma lực trường.

Thậm chí có thể không chỉ là một loại Tu La lực trường hoặc là Đế Tôn lực trường, mà là hai loại lực trường dung hợp với nhau.

Xoẹt... Xoẹt...

Trong không gian yên tĩnh này vang lên tiếng bước chân, hành lang âm u dường như không có điểm cuối, hai bên hành lang có từng trụ đèn trơ trọi, những trụ đèn này có chút giống với ý chí đăng hỏa mà Lâm Minh thấy trên Đế Giả chi lộ, chẳng qua là ngọn lửa trên những trụ đèn này đã sớm tắt rồi, chỉ được bao phủ bởi một tầng tro bụi rất dày.

Đi khoảng ba mươi phút, Cực Tinh tháp chủ rốt cuộc dừng lại, trước mặt hắn có hai cánh cửa màu đen, cánh cửa này cao mười trượng, trên cánh cửa có khắc các hoa văn vừa phức tạp lại vừa quỷ dị, tất cả hoa văn đều tập trung vào một bức hình Thiên Ma mười hai cánh tại trung tâm cánh cửa, bức hình Thiên Ma kia trợn trừng cặp mắt trống rỗng vô thần, mười hai chiếc cánh mở ra, tràn ngập cảm giác áp lực và thần bí.

- Đến rồi, nơi này chính là cửa vào.

Cực Tinh tháp chủ nhẹ nhàng đặt tay lên cánh cửa, nói:

- Thông Thiên tháp cấm bay, trong Vạn Cổ Ma Khanh cũng không ngoại lệ, vị trí của nó là sâu vạn trượng dưới lòng đất, nếu không thể bay, thì căn bản không thể đi xuống được, tuy nhiên... Có một vài chỗ lại khác, vị dụ như... Nơi này!

Cực Tinh tháp chủ nói tới đây, đột nhiên dùng sức đẩy cánh cửa ra, sau khi mở ra, nhìn thấy tình cảnh bên trong, Lâm Minh hít một hơi khí lạnh, phía sau cánh cửa này là một vùng tinh không vô biên vô hạn, từng vì sao sáng lấp lánh kia không biết là chân thật, hay là ảo giác do trận pháp hình thành.

- Vào đi, đây là thông đạo duy nhất có thể bay vào Vạn Cổ Ma Khanh, thông đạo của mười hai Thông Thiên tháp đều ngay nối với nhau, bay xuống dưới thì chính là cửa vào chính thức của Vạn Cổ Ma Khanh.

Cực Tinh tháp chủ nói xong, bay vào trong tinh không, thân thể hắn lập tức biến mất, ngay sau đó là Xích Viêm tôn chủ, Thân Công tôn chủ...

Lâm Minh là người thứ năm đi vào, nhảy vào trong tinh không vô tận này, hắn lập tức cảm giác được sát khí nồng đậm đến mức khủng bố ập vào mặt.

Một đường xuống phía dưới, nhiệt độ càng lúc càng thấp, sát khí càng lúc càng đậm.

Lâm Minh vẫn không sử dụng chân nguyên phi hành, mà hoàn toàn dựa vào trọng lực xuống phía dưới, tốc độ của hắn rất nhanh đã lên tới mấy chục trượng mỗi giây, tiếng gió vù vù bên tai, sát khí nồng đậm đến mức gần như sắp ngưng hóa thành thực chất.

Độ sâu của Vạn Cổ Ma Khanh trong lòng đất đã vượt qua vạn trượng, cộng thêm Cực Tinh Thông Thiên tháp vốn cao hơn mặt đất sáu ngàn, bảy ngàn trượng. Lần này hạ xuống gần hai vạn trượng, tương đương với hơn một trăm dặm.

Đây là một con số làm cho người ta phải kinh sợ, Lâm Minh cảm giác mình đã hạ xuống rất lâu, thì mới nhìn thấy vài tôn chủ phía trước mình bắt đầu giảm tốc độ, Lâm Minh cũng điều chỉnh Phong chi ý cảnh, làm cho tốc độ giảm xuống.

Tại độ sâu này, hàn khí chui vào trong xương cốt, tùy tiện thở ra một hơi thì đều là băng tinh, nếu phàm nhân ở trong này thì sẽ trực tiếp bị đông chết.

Càng đi xuống thì càng lạnh hơn.

Lúc này, Cực Tinh tháp chủ dừng lại giữa không trung, bắt đầu bay về một hướng, những người khác vội vàng đuổi kịp.

Lâm Minh bình tĩnh bay, toàn bộ không gian là một mảnh tối đen, không có chút tiếng vang nào, là một mảnh tĩnh mịch.

Ngửa đầu nhìn lên thì có thể thấy trên bầu trời cao có đầy sao. Trong lòng đất mà có thể nhìn thấy bầu trời chính là một chuyện rất khó tin, cũng không biết tinh không này là thật, hay chỉ là ảo giác.

Tốc độ của Cực Tinh tháp chủ cũng không nhanh, bay được gần nửa canh giờ, hắn mới hạ xuống một chỗ đất trống, trên đây đã tụ tập không ít người, những người này tụ tập cùng một chỗ, dường như vô tình tản ra một luồng khí thế làm cho lòng người phải kinh sợ, không ngờ gì nữa, bọn họ là cao thủ đỉnh cấp đến từ các Thông Thiên tháp khác, có tôn chủ, có Thiên Ma thất tinh.

Trong đó thì tôn chủ chiếm đại đa số, Thiên Ma thất tinh chỉ có một bộ phận nhỏ, hơn nữa một bộ phận nhỏ này còn là những người xếp hạng đầu trong Thiên Ma thất tinh của các đại Thông Thiên tháp.

Nếu là lúc bình thường tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh, cũng không có nhiều cao thủ tụ tập như vậy, nhưng nếu là lúc Vạn Cổ Ma Khanh phun trào thì lại khác, ngay cả tháp chủ của các đại Thông Thiên tháp cũng đều sẽ không bỏ qua cơ hội nay.

Nguy hiểm cao thì cũng có nghĩa là thu hoạch cao theo.

- Lâm Minh, trước mắt là người của Vân Tiêu tháp cùng Lam Ngân tháp, hai tòa Thông Thiên tháp này đều là thế lực mạnh hơn chúng ta, thực lực của Cực Tinh tháp chúng ta trong số mười hai Thông Thiên tháp thì đứng khoảng thứ tám, thứ chín, mà Vân Tiêu tháp này lại được xếp thứ nhất, Lam Ngân tháp cũng có thể được xếp vào trước năm.

Lâm Minh vừa hạ xuống đất, bên tai liền truyền đến tiếng chân nguyên truyền âm của Huyết Viêm tôn chủ, sau khi Huyết Viêm tôn chủ bị Cực Tinh tháp chủ khống chế, đã hết lòng hết dạ trung thành, mà Lâm Minh giả vờ bị khống chế này lại được Huyết Viêm tôn chủ coi là “đồng bạn” có thể hoàn toàn tin tưởng được.

- Như vậy, trong số bọn họ có người có thực lực mạnh hơn cả Huyết Viêm huynh ư?

Lâm Minh thuận miệng hỏi một câu, lần này tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh, ai cũng đều có thể trở thành địch nhân, hiểu biết một chút về tin tức của đối thủ cũng rất cần thiết.

- Đương nhiên là có, Vân Sát, Vân Ẩn của Vân Tiêu tháp đều mạnh hơn ta, còn có mấy người nữa có thể ngang với ta, ngoài ra, tuy rằng Đoan Mộc Quần của Vân Tiêu tháp không phải là tôn chủ, nhưng thực lực của hắn lại còn khủng bố hơn đại đa số tôn chủ, Đoan Mộc Quần xuất thân từ siêu cấp thánh địa, lúc trước hắn còn chưa tiến vào Đế Giả chi lộ thì thực lực cũng đã vượt qua Phong Thần một mảng lớn rồi, hiện tại được tiến vào Đế Giả chi lộ, thực lực của hắn e rằng cũng không dưới ta!

Tên của Đoan Mộc Quần thì Lâm Minh cũng không xa lạ gì, theo miêu tả của Huyết Viêm tôn chủ, Lâm Minh không kìm được đánh giá Đoan Mộc Quần một cái, dáng người đối phương thon dài, khuôn mặt anh tuấn, chỉ tùy ý đứng tại đó cũng toát ra một luồng khí tức như gió xuân làm cho người ta thấy thoải mái, khí chất, dung mạo, thực lực này, thật sự không thể sánh được.

Lâm Minh chỉ là nhìn thoáng qua, Đoan Mộc Quần đã có cảm giác, hắn quay đầu, khẽ mỉm cười với Lâm Minh.

Lâm Minh cũng gật đầu đáp lễ.

Theo động tác này của Đoan Mộc Quần và Lâm Minh, không ít người chú ý tới Lâm Minh.

Lâm Minh là một nhân loại, trong đám Cự Ma, Yêu Tinh, Man tộc, Ải Ma này, dáng vẻ của hắn rất chói mắt, cộng thêm tuổi và tu vi của hắn, thân phận của hắn đã rất rõ ràng rồi.

Ở trong Vương Giả Tù Lung một trăm lẻ tám ngày, chỉ vẻn vẹn điều này thôi cũng đủ để cho Lâm Minh nổi tiếng khắp Huyết Sát Nguyên rồi.

- Hắn chính là Lâm Minh ư?

- Đúng vậy!

- Quả nhiên hắn không đột phá Toàn Đan, thật sự là kỳ quái...

Đối với thiên tài cấp đế đỉnh cao mà nói, từ Tiên Thiên Chí Cực đến Toàn Đan, không cần tiến vào Đế Giả chi lộ thì cũng chỉ cần một, hai năm cũng sẽ đột phá được, Lâm Minh tiến vào Đế Giả chi lộ bảy tháng, mới tăng lên nửa tiểu cảnh giới, bất kể như thế nào thì cũng không thể giải thích được.

- Hắc hắc, đi thử hắn một chút xem thế nào!

Một tên võ giả Ải Ma tộc nói xong, đi về phía Lâm Minh, hắn chính là Vân Tiêu tháp Hắc Khôi tôn chủ, hắn chuẩn bị dùng khí thế để áp chế Lâm Minh một chút, ép Lâm Minh lấy ra một chút bản lãnh thật sự, xem thực lực của đối phương sâu cạn tới đâu.

- Đừng gây chuyện!

Vân Sát tôn chủ cản Hắc Khôi lại, nhíu mày nói:

- Hắc Khôi, ngươi làm cái gì? Sau khi tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh, ai cũng đều là địch nhân, trước khi tiến vào đã đắc tội với người khác, đến lúc đó rất dễ trở thành cái đích bị công kích, bị người khác bỏ đá xuống giếng, cho dù Lâm Minh không đột phá gì trong Đế Giả chi lộ, thì cũng không phải một kẻ dễ bị bắt nạt đâu!

Vân Sát tôn chủ hiển nhiên có địa vị không tầm thường trong Vân Tiêu tháp, làm cho Hắc Khôi chỉ đành từ bỏ ý đồ, tuy nhiên hắn vẫn có chút không cho là đúng, nếu nói tổng thực lực, Vân Tiêu tháp hoàn toàn xứng đáng đứng đầu trong mười hai Thông Thiên tháp, hắn cảm thấy Vân Sát quá mức cẩn thận rồi.

Theo thời gian trôi qua, lại có võ giả của vài Thông Thiên tháp nữa đi tới, bọn họ lần lượt là võ giả của Ngũ Sắc tháp, Bạch Thạch tháp cùng Cự Phủ tháp, cộng thêm Lam Ngân tháp, Vân Tiêu tháp cùng Cực Tinh tháp, tổng cộng sáu tòa Thông Thiên tháp, sáu tòa Thông Thiên tháp này hơi gần nhau, nên bọn họ tập hợp tại phía nam của Vạn Cổ Ma Khanh, sáu tòa Thông Thiên tháp khác thì ở phía bắc của Vạn Cổ Ma Khanh. Mười hai tòa Thông Thiên tháp hợp lại thành một vòng, vây Vạn Cổ Ma Khanh ở giữa.

Sau khi người của sáu đại Thông Thiên tháp đều đến đông đủ, một lão già mặc trường bào màu đen đứng lên nói:

- Các vị, hiện tại ta tuyên bố một chút quy tắc tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh.

Lão già đột nhiên xuất hiện này làm cho Lâm Minh chú ý, lão già này chỉ có tu vi Ma Vương tam tinh, tương đương với cường giả nhân loại Toàn Đan hậu kỳ, thậm chí còn kém hơn.

Tại Huyết Sát Nguyên, gần như không có người nào vượt qua tu vi Mệnh Vẫn, bởi vì một khi vượt qua Mệnh Vẫn thì sẽ có khả năng bị lực lượng thần bí sâu trong Huyết Sát Nguyên kia nguyền rủa, càng Mệnh Vẫn cao tầng thì tỷ lệ bị nguyền rủa lại càng lớn hơn.

- Lão hủ là Huyết Sát thần điện giám sát chấp sự, phụ trách lần mở ra Vạn Cổ Ma Khanh này, mặc dù tại đây, phần lớn các vị đã quen thuộc quy tắc, tuy nhiên lão hủ vẫn muốn nói lại một lần nữa!

- Một ngàn dặm xung quanh Vạn Cổ Ma Khanh tuyệt đối là cấm địa sinh mệnh, tiến vào thì chắc chắn phải chết, ngoài ra, từ một ngàn dặm tới một vạn dặm quanh Vạn Cổ Ma Khanh chính là phạm vi bên ngoài Vạn Cổ Ma Khanh, nơi này tràn ngập cơ duyên, nhưng cũng tràn ngập sát khí, có thể tìm kiếm được thứ gì thì dựa vào cơ duyên của từng người, càng đi vào sâu thì cơ duyên càng nhiều hơn. Trên nguyên tắc thì sau khi tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh, cấm giết chóc, tuy nhiên, vẫn luôn có kẻ thấy lợi quên nghĩa, gặp được loại tình huống này, nếu phòng vệ chính đáng, giết chết kẻ đó, thì cũng hợp tình hợp lý...

Lão già này nói tới đây, Lâm Minh âm thầm bĩu môi, cái gì mà “phòng vệ chính đáng”, cái gì mà “hợp tình hợp lý”, nói thì rất hay, kỳ thật vẫn là giết chóc mà thôi, võ giả chết trong Vạn Cổ Ma Khanh, ai còn đi truy cứu nguyên nhân cái chết của hắn nữa.

- Tuy nhiên... Có một điều phải chú ý, đó chính là giết chết kẻ khác trong Vạn Cổ Ma Khanh thì cũng có thể tích lũy huyết sát khí, nuôi dưỡng hình xăm Thiên Ma, dựa theo quy củ của Thông Thiên tháp, mười cánh trung kỳ là cực hạn, nếu vượt qua cực hạn này, lão phu sẽ dùng một vài phương pháp để làm tản đi huyết sát khí trên người các vị, những thủ đoạn này sẽ không tạo thành bất kỳ tổn thương nào cho các vị cả, mong mọi người phối hợp một chút!

Lão nhân nói tới đây, Lâm Minh âm thầm giật mình, thì ra là vậy, không trách được, hắn nhìn thấy rất nhiều tôn chủ đều có hình xăm Thiên Ma mười cánh trung kỳ, lúc trước hắn còn thấy kỳ quái, bình thường thì sau khi võ giả trở thành tôn chủ, sẽ không tham gia sinh tử chiến tại Huyết Sát Nguyên nữa, vậy thì sát khí của bọn họ đến từ đâu?

Từ mười cánh sơ kỳ đến mười cánh trung kỳ cần sát khí không nhỏ, ít nhất cũng phải giết hai, ba tên tôn chủ cùng cấp mới được, nếu chỉ giết Thiên Ma tám cánh thì sát khí sẽ tăng lên rất chậm, hơn nữa, cho dù Thiên Ma tám cánh cũng không phải là rau cải trắng để mà giết.