Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 535: Uy hiếp




- Hai người này, của cải xem như không tồi.

Lâm Minh lật xem Tu Di giới của Cổ Việt và Trát Nạp, lẩm bẩm.

Huyết Sát tinh trung phẩm trong Tu Di giới của hai người có đến mấy trăm khối, ngoài ra các loại đan dược, bảo khí cũng có không ít. Tuy rằng đều không phải rất quý báu, ít nhất không đến mức khiến Lâm Minh lại gặp phải tình huống xấu hổ không có Huyết Sát tinh đế dùng.

- Ồ? Huyết Sát tinh thượng phẩm?

Tiện tay từ trong Tu Di giới của Cổ Việt lấy ra một cái hộp ngọc hình chữ nhật, trong hộp ngọc bày một viên tinh thạch màu đỏ tươi sáng bóng.

Một viên Huyết Sát tinh thượng phẩm giá trị một trăm viên Huyết Sát tinh trung phẩm, ngay cả Cổ Việt cũng chỉ có một viên mà thôi.

Huyết Sát tinh cùng Chân Nguyên thạch bản chất tương đồng, đều ẩn chứa lượng lớn năng lượng có thể dùng cho tu luyện. Tuy nhiên Chân Nguyên thạch chỉ có thể dùng để ngưng tụ chân nguyên, tu luyện đan điền. Mà Huyết Sát tinh chẳng những ẩn chứa lượng lớn nguyên khí đất trời, còn ẩn chứa huyết sát khí, có thể dùng cho tinh luyện thân thể, tẩm bổ linh hồn nhiều loại công hiệu.

Võ giả chính đạo cũng có thể sử dụng Huyết Sát tinh, không ai lại ngại khí huyết lực của mình quá mức cường đại.

Cộng thêm sự thưa thớt của Huyết Sát tinh cũng liền tạo thành giá cả của Huyết Sát tinh cao hơn nhiều so với Chân Nguyên thạch.

Đem viên Huyết Sát tinh thượng phẩm này cầm vào trong tay, Lâm Minh bắt đầu hấp thu năng lượng tinh thuần bên trong.

Một viên Huyết Sát tinh thượng phẩm, tuy rằng giá trị một trăm Huyết Sát tinh trung phẩm, nhưng là năng lượng huyết sát ẩn chứa trong đó lại chỉ hơn năm mươi lần Huyết Sát tinh trung phẩm, dùng mất một vi chẳng khác nào lãng phí năm mươi viên Huyết Sát tinh trung phẩm.

Đương nhiên, hiệu suất dùng Huyết Sát tinh thượng phẩm tu luyện sẽ cao hơn rất nhiều.

Tuy nhiên chỉ vì điểm hiệu suất này liền lãng phí một nửa năng lượng, cho dù là thiên tài của tông môn lớn nào đó cũng không bỏ được. Đây cũng là nguyên nhân trên người Cổ Việt chỉ có một viên Huyết Sát tinh thượng phẩm.

Lâm Minh hiện tại, chỉ cầu hiệu suất. Huyết Sát tinh còn có thể kiếm lại, thời gian lại không chờ người. Hắn nghĩ có thể sớm ngày có được vốn liếng chống lại Huyễn Vô Cực, trở về Nam Thiên Vực.

Đó là nơi cơ sở của hắn.

Nguyên khí trời đất tinh thuần và khí huyết lực không ngừng tràn vào trong thân thể Lâm Minh, hào quang trên Huyết Sát tinh cũng dần dần ảm đạm.

Ở Huyết Sát Nguyên, Hỏa nguyên khí tương đối loãng, huyết sát khí lại nồng đậm vô cùng, thời điểm này, dùng Chu Tước Cấm Thần lục để tu luyện đan điền liền kém xa không bằng Đại Hoang kích quyết.

Năng lượng tinh thuần trong Huyết Sát tinh cùng sát khí ẩn chứa trong hình xăm Thiên Ma kết hợp cùng một chỗ, bị Lâm Minh tham lam hấp thu luyện hóa, Đại Hoang kích quyết đi chính là sát đạo, dùng để luyện hóa huyết sát khí không gì thích hợp hơn.

Trong kinh mạch của Lâm Minh, năng lượng nóng rực chạy chồm, một vòng lại một vòng tụ vào đan điền, hình thành khí xoáy chân nguyên cuồn cuộn.

Trong quá trình này, linh hồn và thể xác Lâm Minh đều được tẩm bổ.

Các loại công pháp đều có điểm mạnh và điểm yếu của nó. Tỷ như công pháp chính đạo bình thường sau khi đến Tiên Thiên, thiên hướng tu luyện linh hồn.

Mà công pháp ma đạo, sau khi Tiên Thiên vẫn như trước thiên hướng rèn luyện khí huyết và thân thể.

Chỉ dựa vào tu luyện Chu Tước Cấm Thần lục sẽ chỉ thiên hướng tu luyện chân nguyên Hỏa hệ, đi cũng chỉ là hệ thống tụ nguyên đơn nhất. Tương lai sau khi thành tựu Mệnh Vẫn, sẽ bày ra hệ thống công pháp quá mức đơn bạc, từ đó thực lực có hạn.

Nếu có thể có Đại Hoang kích quyết thiên hướng công kích, giết chóc để bổ sung, vấn đề này sẽ bị làm yếu đi rất nhiều.

Đạo lý này rất nhiều người đều hiểu, nhưng mà lại không có biện pháp, tông môn lớn bình thường, có một bộ truyền thừa đỉnh cấp là không tệ rồi, có tông môn nào có thể giống như Lâm Minh, bên người có phần đông công pháp đỉnh cấp, có thể chọn học. Nên biết, lúc trước Lôi Kinh Thiên ở cảnh giới trì trệ không tiến, bởi vì một bộ Thượng Cổ ma quyển không tiếc mạo hiểm thân bại danh liệt, câu kết Nam Hải Ma Vực.

Tu luyện không biết thời gian, Lâm Minh đắm chìm trong tu luyện không biết bao lâu, mở mắt nhìn đèn trên bàn đã tắt, bốn phía mờ mờ, dường như đã là lúc sáng sớm.

Hắn đứng lên, xương cốt toàn thân nổ vang một tràng “lách cách”, thanh âm rất giòn tan. Huyết Sát tinh thượng phẩm trong tay phải đã hoàn toàn ảm đạm, không còn lại bao nhiêu năng lượng, mà trên người mình dính nhầy nhầy đều là mồ hôi. Trong mồ hôi còn mơ hồ mang theo một ít tơ máu, có một mùi máu tanh tràn ra.

Nội thị đan điền, tu vi Tiên Thiên sơ kỳ củng cố thêm một bước, đã rảo bước tiến lên hướng Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong.

- Ở Tiên Thiên sơ kỳ đã đình trệ mấy tháng rồi, không biết lúc nào có thể đột phá Tiên Thiên trung kỳ, công pháp ma đạo tu luyện quả thật nhanh hơn nhiều so với chính đạo. Nếu ta có thể đột phá Toàn Đan trước hai mươi hai tuổi, không biết so với cường giả Mệnh Vẫn đến tột cùng sẽ như thế nào...

Lâm Minh suy nghĩ miên man, đang muốn đi tắm một cái, đột nhiên trong lòng thoáng động, lắc mình một cái tới cửa, nhẹ nhàng đẩy cửa ra.

Ở ngoài phòng, một cô bé xinh xắn tựa vào trên cửa, đầu gật gà gật gù, hiển nhiên là bởi vì cực kỳ buồn ngủ, bởi vậy mà đứng ngủ gật.

- Uyển Nhi.

- A!

Cô bé sợ nhảy dựng, giật mình tỉnh lại:

- Đại nhân, ta...

Uyển Nhi giống như một đứa bé làm sai chuyện.

- Ngươi đứng ở đây làm gì? Sao không đi ngủ?

Uyển Nhi vội nói:

- Là đại nhân bảo ta canh ở ngoài phòng...

Lâm Minh không còn gì để nói. Hắn chỉ là thuận miệng nói một câu, không nghĩ tới Uyển Nhi đứng ở ngoài phòng một buồi chiều lại thêm tròn một đêm. Nàng chẳng qua là một người thường, đứng lâu như vậy chân đều sưng lên rồi nhỉ.

Tuy nhiên đây cũng là vận mệnh của hầu gái. Đám nha hoàn của rất nhiều nhà phú quý đều phải cả đêm canh ở ngoài phòng ngủ của chủ nhân. Rót nước, bưng chậu nước tiếu, một tiếng gọi nhất định phải chạy tới. Nếu là ở trong cung lại càng nghiêm khắc, ngay cả ngáp đều phá hỏng quy củ, phải chịu hình vả miệng. Mà sau khi nha hoàn già đi, thường thường già không chỗ nào nuôi dưỡng. Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều nha hoàn muốn làm thị thiếp.

Uyển Nhi đây là lần đầu tiên gác đêm, ngủ gật là biểu hiện lười biếng không hiểu chuyện, cho nên nàng mới kinh hoảng thất thốt.

- Ngươi đi ngủ đi.

Lâm Minh khẽ thở dài một hơi. Lúc trước hắn muốn chuộc thân cho Uyển Nhi, tuy nhiên nghĩ lại vẫn là thôi. Ở Cực Tinh thành này, một người bình thường cho dù có thân tự do cũng là thịt cá mặc người xâm lược mà thôi. Nếu như cho nàng tiền tài như vậy lại sẽ càng gọi tới tai họa bất ngờ, còn không bằng để nàng theo Vi Nương an toàn hơn một chút, về phần Lâm Minh mang theo nàng, càng là chuyện không có khả năng. Ở loại địa phương nguy hiểm này, Lâm Minh không có khả năng phân tâm đi bảo hộ một người thường.

- Ta...

Uyển Nhi muốn nói lại thôi.

- Đi ngủ.

Lâm Minh dùng giọng không cho phép cự tuyệt, Uyển Nhi đành phải khom người cáo lui.

Lâm Minh không đi tầng hai, hắn tính toàn trước tiên ở tầng thứ nhất tu luyện đến Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong. Hiện tại hắn cách trình độ này đã không xa rồi.

Cứ như vậy, Lâm Minh mỗi ngày tu luyện, ăn ở đều ở trung tâm phục vụ võ giả này.

Bình thường rửa mặt, tắm rửa giặt giũ thì do Uyển Nhi chiếu cố. Nhoáng một cái, mười lăm ngày trôi qua, Lâm Minh cách Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong chỉ còn cách một đường.

Một ngày này, Lâm Minh đi ra khỏi trung tâm phục vụ này, hắn muốn đi Thông Thiên tháp tầng hai xem xem.

Võ giả của Thông Thiên tháp tầng hai và võ giả ở tầng một thực lực chênh lệch rất lớn, Cổ Việt ở tầng một thực lực đỉnh cao, ở tầng thứ hai chỉ là dưới cùng.

Số lượng võ giả tầng một có mấy vạn, tầng hai lại chỉ có mấy ngàn, chênh lệch gấp chục lần. Trong những người này, có thể nói là ngọa hổ tàng long. Đi tới nơi này, cho dù là thiên tài cấp thánh cũng không dám rêu rao, thậm chí không dám tùy tiện giao thủ cùng người cảnh giới tương đồng với mình. Nói không chừng đối phương chính là một thiên tài cấp đế tương lai có thể phong hoàng xưng đế.

Thời gian mười lăm ngày này, Lâm Minh ở chỗ Hứa Nham cũng có một số hiểu biết đối với tầng hai Thông Thiên tháp. Dựa theo quy củ của Thông Thiên tháp, võ giả tầng một không thể tiến vào tầng hai, mà võ giả tầng hai có thể tùy ý ra vào tầng một, nhưng là không thể chủ động giết người ở tầng một. Một khi vi phạm quy củ, sẽ lọt vào sự đuổi giết của chấp pháp đội.

Lâm Minh dựa theo giới thiệu của Hứa Nham, đi đến lối vào tầng hai. Bởi vì là sáng sớm, người trong thông đạo Thông Thiên tháp rất ít, lúc này lối vào tầng hai lại càng là không có đến một người.

Một bục đá màu xám lẻ loi hiện ra trước mặt Lâm Minh. Trên bục đá có một Truyền Tống trận loại nhỏ, chỉ cần nhét lệnh bài giấy thông hành tầng hai là có thể trực tiếp truyền tống đến tầng hai.

Lâm Minh từ trong Tu Di giới lấy ra giấy thông hành, đúng vào lúc này hắn đột nhiên cảm giác một luồng sát khí cực kỳ bí ẩn tập trung, trong lòng chợt nghiêm. Toàn thân hắn sát khí tràn ngập:

- Ai?

Hư không yên lặng một lát, sau đó truyền ra một giọng cười âm hiểm:

- Hắc hắc... Tiểu tử, thật mẫn cảm.

Theo đó, hư không bên cạnh Lâm Minh vặn vẹo một hồi, hai tên một cao một thấp mặc áo choàng màu đen đi ra.

Người áo choàng đen thấp kia là một Ải Ma, mặt đầy nếp nhăn, giống như một viên quả hạch đào nhăn nheo, hai mắt mờ đục. Thật sự không thể tưởng tượng, hắn kỳ thật chỉ là một thanh niên ở Ải Ma tộc.

Về phần người cao kia, da toàn thân ngăm đen như một hòn than, hắn xuất thân Man tộc. Lúc này, hắn đầy vẻ nghiền ngẫm nhìn Lâm Minh, dường như thợ săn đang đánh giá con mồi của mình.

Lâm Minh mặt không đổi sắc sờ Tu Di giới, toàn thân chân nguyên vận chuyển. Tuy rằng bởi vì hệ thống tu luyện bất đồng, hắn không thể chuẩn xác cảm giác được tu vi cảnh giới của đối phương nhưng lại có thể căn cứ khí thế phán đoán ra. Hai tên trước mắt tuyệt đối cường đại hơn nhiều so với Cổ Việt.

- Hắc hắc, không cần khẩn trương, chúng ta là võ giả tầng hai. Yên tâm, chúng ta sẽ không giết ngươi, bởi vì... Quy tắc không cho phép.

Lâm Minh cũng không ngoài ý muốn, người rõ ràng cường đại hơn Cổ Việt tới từ tầng hai rất bình thường.

- Hai vị tìm tại hạ làm gì?

- Chúng ta tìm ngươi là muốn ngươi giúp chúng ta một chuyện nhỏ.

Ải Ma áo choàng đen há mồm nói. Võ giả Ải Ma tộc ngay cả lưỡi cũng là màu đen, thoạt nhìn như là lưỡi cóc.

- Xin lỗi, không hứng thú!

Lâm Minh không chút nghĩ ngợi liền lạnh giọng từ chối.

- Hắc hắc, đừng vội từ chối. Nếu không, ngươi có thể sẽ hối hận.

Ải Ma áo choàng đen tự tin nói. Nói rồi, hắn búng tay một cái, một cái trận bàn xoay tròn bay ra, lơ lửng giữa không trung. Trên trận bàn, trận văn tầng tầng phức tạp lóe lên, một đoạn hình ảnh trống rỗng hiện ra, cảnh tượng trong hình ảnh chính là trung tâm phục vụ võ giả mà Lâm Minh vừa ở.

- Ồ?

Lâm Minh thoáng sửng sốt, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại trận bàn ảo giác kỳ dị này.

Trong hình ảnh, Lâm Minh nhìn thấy Hứa Nham đang giáo huấn Vương Đông, nhìn thấy Vi Nương rời giường rửa mặt, nhìn thấy Uyển Nhi vừa mới giặt quần áo cho mình, đang chuẩn bị ngủ.

Mà đúng vào lúc này, một luồng năng lượng màu xám kỳ dị bao phủ trung tâm phục vụ võ giả. Ngay sau đó, tất cả mọi người đều như mất hồn. Vi Nương, Uyền Nhi trực tiếp ngã xuống đất, Hứa Nham duy trì thời gian mấy hơi thở cũng ngã, mất ý thức.

Là tinh thần công kích!

Sắc mặt Lâm Minh trầm xuống:

- Ngươi muốn làm gì?