Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 495: Khoảng cách mười dặm




- Hả?

Nhìn cảnh này, những đại sư trận đạo vây quanh trận pháp thượng cổ đều thầm kinh hãi!

Mọi người liền xôn xao, Huyễn Vô Cực vốn ngồi trên bàn đá cũng lập tức mở mắt, ánh mắt nhanh như chớp nhìn về phía màn phòng hộ cổ trận rung động.

Đã xảy ra chuyện gì?

Chẳng lẽ những Trận Pháp sư này thật là mèo mù vó chuột chết, mở ra trận pháp thượng cổ này?

Trong lòng Huyễn Vô Cực nhanh chóng xoay chuyển, nhấc chân, thân thể bắn vụt ra như mũi tên! Cùng lúc đó, các võ giả khác cũng nhanh chóng tới gần trung tâm dược viên!

Bạch Mi phương trượng cùng Nam Duẫn Vương ở trong động phủ vừa ý thức được gì không đúng, động phủ này ngăn cách cảm giác, bọn họ đang muốn ra xem xảy ra chuyện gì, đúng lúc này đại trận thượng cổ phát ra tiếng răng rắc, cổ trận đã mở ra!

Bạch Mi phương trượng cùng Nam Duẫn Vương biến sắc, phản ứng đầu tiên của bọn họ là, trúng kế!

Huyễn Vô Cực nhất định có biện pháp mở ra cổ trận, chỉ là lần đầu tiên mở ra thất bại, lừa hai người bọn họ vào động phủ này để dễ dàng độc chiếm Phạm Thiên Long Căn.

- Đồ cáo già!

- Đáng chết!

Bạch Mi phương trượng cùng Nam Duẫn Vương tông cửa xông ra, lúc này đã muộn.

Hai tầng cổ trận nam bắc, Lâm Minh mở ra ở phía nam, cũng là chỗ gần nhất với Huyễn Vô Cực.

Theo trận pháp mở ra, khí tức lạnh băng thượng cổ dày đặc phà vào mặt!

Thấy cảnh này, các Trận Pháp sư xung quanh không thể tin nổi, tuy rằng bọn họ thảo luận ngất trời, kỳ thật trong lòng hiểu rõ, thật sự bảo bọn họ mở trận là chuyện không thể nào.

- Thật sự mở ra!

- Phạm Thiên Long Căn!

- Trời ạ!

Đợi cho cổ trận hoàn toàn mở ra, võ giả xung quanh đồng loạt ra tay lao về phía Phạm Thiên Long Căn. Ngay lúc này, Huyễn Vô Cực quát lớn, nháy mắt vận chuyển U Minh ma công đến tầng cao nhất, bùng nổ chân nguyên toàn thân không hề giữ lại!

- Cút hết cho lão phu!

Tiếng gầm như sấm rền, Huyễn Vô Cực rút ra một thanh trường mâu dài một trượng hai xích, đập mạnh xuống.

Cả cây trường mâu to như cánh tay, như một con mãng xà to lớn, mũi mâu cổ xưa thô ráp nhìn không có gì nổi bật.

- Bảo khí thiên giai!

Các trưởng lão xung quanh ánh mắt lóe lên, từ trước khi vào Ma Thần đế cung đã nghe Nam Duẫn Vương nói Huyễn Vô Cực lấy được một món bảo khí thiên giai, không ngờ thật là vậy!

- Kẻ cản ta phải chết!

Huyễn Vô Cực rống lớn, trường mâu to quật thẳng xuống! Trong nháy mắt, không gian vặn vẹo, tiếng không khí bùng nổ đinh tai nhức óc.

Có một số lão quái Mệnh Vẫn tầng một thấy vậy, sắc mặt đại biến bay ngược ra sau.

Ầm!

Như trời cao giáng xuống tia sét, cả mặt đất sụp xuống, căn bản không ai có thể đến gần.

Huyễn Vô Cực cười to, chụp vào mặt đất, trực tiếp nắm lấy gốc Phạm Thiên Long Căn bên trong trận pháp phía nam, liền bay về phía Truyền Tống trận!

Lúc này, Bạch Mi phương trượng cùng Nam Duẫn Vương mới bay ra được mấy chục trượng, nhìn cảnh này, mắt muốn nứt ra, ngàn tính vạn tính, cuối cùng vẫn bị Huyễn Vô Cực tính kế!

Hai người bọn họ còn chưa đến kịp, mấy trưởng lão Mệnh Vẫn xung quanh trung tâm dược viên đã ùa lên, một gốc Phạm Thiên Long Căn ngoài thân cây ra, còn có chín cái rễ cây!

Huyễn Vô Cực kéo lấy thân cây quan trọng nhất cùng hai rễ cây to nhất mà thôi, còn để lại bảy đoạn rễ nhỏ hơn trong lòng đất!

Trong lúc vội vàng, Huyễn Vô Cực căn bản không kịp đào hết rễ cây, chừa lại cơ hội cho những lão quái Mệnh Vẫn khác.

Lúc này không cướp, còn đợi khi nào!

Mười mấy trưởng lão Mệnh Vẫn xông lên, chỉ nháy mắt, bảy nhánh rễ cây rơi vào tay người, thậm chí có nhánh rễ bị cắt làm hai!

Trong đó có hai nhánh rễ cây rơi vào tay Huyễn Vũ Thiếp.

- Ngươi dám! Để lại cho ta!

Nam Duẫn Vương đỏ cả mắt, ngay cả rễ cây cũng không còn! Hắn cùng Bạch Mi liên thủ có thể coi là vô địch trong những người ở đây, nhưng một cọng lông tơ cũng chưa lấy được!

Huyễn Vũ Thiếp cười duyên không để ý, trong nụ cười còn thoáng mang theo vài phần quyến rũ khiêu khích, tiếp theo thân thể đầy đặn của nàng bắn vụt đi như điện xẹt, đuổi thẳng theo chân Huyễn Vô Cực!

Những trưởng lão khác lấy được rễ cây, phàm là trưởng lão Nam Hải Ma Vực cùng Mặc Giao tộc đều không nói hai lời, quay đầu bỏ chạy!

Huyễn Vô Cực cũng trốn rồi, bọn họ không trốn còn không phải muốn chết hay sao!

Về phần trưởng lão Đại Thiện tự lấy được rễ cây, lại không cần thiết phải trốn, chủ của bọn họ ở ngay đằng sau.

- Nghiệp chướng!

Bạch Mi phương trượng cũng không thể bảo trì bình thản thường ngày, Phạm Thiên Long Căn bị cướp đi, hắn có thực lực số một số hai nơi này lại trắng tay!

- Đuổi theo! Vây quét bọn chúng, không tha một ai!

Bạch Mi phương trượng bay vụt lên, áo bào phần phật như những cơn sóng thần cuốn ra!

- Mục tiên tử, các ngươi cũng giúp lão phu một tay, Phạm Thiên Long Căn không thể rơi vào tay ma đạo, nếu có thể lấy về hết, lão nạp có thể nhường cho tiên tử một rễ cây!

Trong nháy mắt Bạch Mi phương trượng xông ra, chân nguyên truyền âm vang lên bên tai Mục Phượng Tiên. Trong lòng Mục Phượng Tiên khẽ động, nếu quả thật có thể lấy được một rễ cây, vậy đã vượt xa dự tính của nàng.

Lúc này, vì đuổi theo võ giả Nam Hải Ma Vực, Đại Thiện tự cùng Nam Duẫn Vương quả thật giúp bọn họ, lời hứa vừa rồi rất đáng tin cậy.

Cắn răng, Mục Phượng Tiên dẫn theo người Thần Hoàng đảo đuổi theo!

Võ giả Nam Hải Ma Vực phá cửa xông ra, Huyễn Vô Cực làm dẫn đầu, đi thẳng tới Truyền Tống trận.

- Ha ha, muốn đuổi theo lão phu?

Huyễn Vô Cực cười lạnh, lấy ra Huyền Lôi châu màu tím!

Huyền Lôi châu này là do tự mình Huyễn Vô Cực tham dự chế tạo, tu vi của hắn là Mệnh Vẫn tầng ba, lại là võ giả Lôi hệ, lại phối hợp Trận Pháp sư đỉnh cấp, làm ra Huyền Lôi châu có uy lực không thể coi thường.

- Chết hết đi!

Huyễn Vô Cực kích hoạt cấm chế trong Huyền Lôi châu, tiện tay ném ra đằng sau. Bởi vì nguyên nhân quán tính, những Huyền Lôi châu này đụng vào mặt đất liền bắn lên trên cao, tiếp theo lăn về phía các võ giả Nam Hải Ma Vực đang chạy theo.

Trưởng lão Nam Hải Ma Vực tự nhiên nhận ra Huyền Lôi châu này, cắn răng thúc đẩy chân nguyên, đẩy tốc độ tới cực hạn.

Đằng trước là chỗ rẽ hành lang, Huyễn Vô Cực khi bay tới góc vỗ vào vách tường, thân thể nhanh chóng chuyển hướng, các võ giả Nam Hải Ma Vực theo sau hắn cũng ồ ạt chạy qua đó.

Những Huyền Lôi châu lăn lộn va chạm vào vách đá như những viên đạn, tiếp theo là bùng nổ khủng bố!

Ầm!

Sóng xung kích điên cuồng lẫn lộn vô số sấm sét quét ra, bởi vì toàn bộ đường hầm có cấm chế bảo hộ, khiến sóng xung kích chân nguyên bùng nổ bị nén lại, càng thêm khủng bố!

Tốc độ sóng xung kích sắp tới cực hạn, còn những trưởng lão khác lại đang xông tới với tốc độ cực nhanh!

- Đáng chết!

Mấy trưởng lão xông tới trước đều liều mạng thúc đẩy chân nguyên, đồng thời rút vũ khí ra chém tới trước!

Bùm!

Sóng xung kích mạnh mẽ như những con man thú thượng cổ cực mạnh xông tới, mấy trưởng lão Mệnh Vẫn tầng một trực tiếp bị đụng văng ra, khí huyết quay cuồng.

Còn Mệnh Vẫn tầng hai dù có thể phá vỡ tường khí, nhưng tốc độ vẫn giảm mạnh, không thể tiến tới.

Lúc này, một tiếng quát lớn truyền tới:

- Tránh ra!

Tiếng quát như thủy triều liên miên, Bạch Mi phương trượng vung áo bào, xông thẳng ra khỏi đám người, những lôi đình bay tứ tán bị hắn phất tay quét sạch!

Theo ngay sau Bạch Mi phương trượng là Nam Duẫn Vương, sắc mặt hắn dữ tợn, mắt đỏ rực, cả người tràn ngập sát khí!

- Đuổi theo! Phàm là võ giả Nam Hải Ma Vực, giết không tha!

- Phàm là cướp được rễ cây trong tay người Nam Hải Ma Vực và Mặc Giao tộc, có thể được chia một nửa!

- Phàm là cướp được bảo vật khác, chúng ta không lấy!

Tiếng nói của Nam Duẫn Vương vang vọng bên tai mọi người, lúc này vì Huyền Lôi châu, khoảng cách giữa bọn họ và võ giả Nam Hải Ma Vực đã bị giật ra không ít!

Ở trong thế giới có pháp tắc quỷ dị này, lại là đường hành lang quanh co, Nam Duẫn Vương cùng Bạch Mi phương trượng khó có thể phát huy được tốc độ.

Từ dược viên đi Truyền Tống trận có khoảng cách mười dặm.

Mười dặm, hết sức ngắn ngủi!

Hơn nữa con rối ven đường đã bị dọn sạch, cạm bẫy cơ quan cũng bị đạp qua một lần, vị trí các cạm bẫy đều ghi như in trong đầu những lão quái, Huyễn Vô Cực chạy nhanh một đường không có gì cản trở!

Ở bên cạnh Huyễn Vô Cực là Huyễn Vũ Thiếp luôn theo sát, không biết nữ nhân này dùng bí pháp gì, thân thể như làn khói, lóe lên vài cái là mấy dặm, không hề chậm hơn Huyễn Vô Cực!

Lúc này, một tiếng hét thảm truyền đến, một trưởng lão Mệnh Vẫn tầng một Nam Hải Ma Vực rơi ở sau cùng bị Nam Duẫn Vương sôi trào sát ý một đao chém đứt xương sống lưng!

Hắn đặt chân vào Toàn Đan Chí Cực chưa đủ mười năm, tu vi yếu nhất trong các võ giả Ma Vực, ngay lúc này bị chém gãy xương sống lưng, đủ hiểu kết cục!

- Tôn trưởng lão đã chết.

Huyễn Vũ Thiếp nhíu đôi mi thanh tú.

- Hừ, chết thì chết, có thể kéo dài một chút thời gian, coi như dùng hết tác dụng.

Huyễn Vô Cực căn bản không để ý, so với Phạm Thiên Long Căn mà nói, ngã xuống một trưởng lão không phải họ Huyễn không đáng kể gì với hắn. Cười lạnh một tiếng, Huyễn Vô Cực lại lấy ra một viên pháp châu lam nhạt trong Tu Di giới, hạt châu này là Huyễn Vô Cực tìm được ở di tích thượng cổ cùng với Thượng Cổ ma quyển và sổ tay Ma Đế, tên là Kết Giới châu!

Với tốc độ của Huyễn Vô Cực, căn bản không sợ bị Nam Duẫn Vương cùng Bạch Mi phương trượng đuổi kịp, hắn chỉ vì chiếu cố những trưởng lão Nam Hải Ma Vực khác. Dù sao chết quá nhiều trưởng lão, cũng sẽ là đả kích không nhỏ đối với thực lực chỉnh thể của Nam Hải Ma Vực.

- Một đám con lợn, lão phu trăm ngàn gian khó, trả giá vô số mới mở ra Ma Thần đế cung, làm sao có thể trải đường cho người khác!

Dẫn động cấm chế Kết Giới châu, Huyễn Vô Cực ném ra ngoài!

Chờ những trưởng lão Nam Hải Ma Vực theo sau hắn đi qua, Kết Giới châu đột nhiên phát động, một đạo kết giới lam nhạt mở ra như mạng nhện, ngăn chặn hành lang.

Lúc này, Truyền Tống trận ở ngay trước mắt, còn Huyễn Vô Cực đã sớm tra xét Truyền Tống trận này, có thể sử dụng!

Chỉ cần đi qua Truyền Tống trận, hắn sẽ chạy ra bầu trời, còn những người khác đã không còn bí pháp của hắn, có thể sẽ bị nhốt trong Ma Thần đế cung, còn đi ra được hay không cũng là vấn đề lớn!