Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 341: Sự do người làm!




- Ngươi... Ngươi muốn kết giới bảo vệ, hấp thu Ma Tâm Toái Tinh võ cực thiên hạ!

Chu Tâm Ngữ ngây dại, đây quả thực là một cái ý nghĩ vô cùng điên cuồng.

Đừng nói là loại thánh dược Ma Tâm Toái Tinh này, cho dù là đan dược nhất cấp như Nhập Thiên đan, trước khi võ giả bình thường dùng cũng phải tắm rửa dâng hương, sau đó tự giam mình ở bên trong tĩnh thất, bày ra các loại pháp trận phòng ngự, tiến vào trạng thái tuyệt đối an tĩnh mà không người nào quấy rầy, mới có thể vận công nuốt.

Nhưng là hiện tại Lâm Minh thân ở trong tình huống, công kích phía ngoài không ngừng, kết giới không ngừng run rẩy, mặt đất đều đang chấn động, thậm chí còn không biết lúc nào năng lượng kết giới hao hết, dưới tình huống như vậy, Lâm Minh lấy tu vi Ngưng Mạch kỳ, hấp thu Ma Tâm Toái Tinh chỉ cao thủ Tiên Thiên mới có thể dùng?

Đúng là điên!

- Lâm công tử, cái này sao có thể được, ngươi đây là đang tự sát!

Trong lòng Chu Tâm Ngữ khẩn trương.

- Ngoại trừ cách này, không có phương pháp xử lý tốt hơn.

Lâm Minh cong ngón búng ra, dưới sự dẫn dắt của tinh thần lực, chất lỏng màu đỏ trong bình thủy tinh bay vụt đi ra ngoài, ngưng tụ thành viên cầu màu đỏ.

Lâm Minh làm sao không biết, cái quyết định này điên cuồng tới mức nào.

Ma Tâm Toái Tinh đối với hắn mà nói là một loại linh dược hoàn toàn xa lạ, nuốt vào sẽ như thế nào hắn hoàn toàn không rõ ràng lắm.

Có lẽ sẽ không chịu nổi năng lượng tẩy lễ, bạo thể mà chết.

Cho dù hắn chống đỡ được, Mộng Cảnh kết giới chỉ có thể kiên trì mấy canh giờ, nếu như mình không thể hấp thu hoàn toàn dược lực ở bên trong mấy canh giờ, khôi phục đến trạng thái chiến đấu, như vậy chính là phải chết!

Ầm!

Theo một tiếng vang thật lớn có thể, kết giới nổ tung kinh khủng vang lên ở ngoài, mặt đất đột nhiên chấn động, Hoàng Tử Hiên rốt cuộc xuất thủ. Ở bên trong kết giới, Lâm Minh có thể thấy rõ ràng nhất cử nhất động của đám người Hoàng Tử Hiên, loại cảm giác bị áp bách này tựu giống với một phàm nhân đối mặt với một đầu mãnh hổ trong tình hình cách một tầng mặt thủy tinh tùy thời có thể bể tan tành.

Võ giả thông thường ở trong hoàn cảnh này căn bản khó có thể tĩnh tâm vận công, chuẩn bị không tốt một cái liền tẩu hỏa nhập ma.

Mà Lâm Minh lại hấp thu Ma Tâm Toái Tinh vượt cấp dưới tình huống như vậy, hơn nữa muốn khôi phục lực chiến đấu ở bên trong mấy canh giờ.

Lâm Minh nhìn chất lỏng màu đỏ tản ra khí tức cổ xưa mênh mang trước mắt, tâm niệm vừa động, chất lỏng chia ra làm hai. Trong đó một nửa bay về phía Lâm Minh.

Chẳng qua là bị chất lỏng màu đỏ này nhích tới gần, Lâm Minh đã cảm giác huyết mạch cả người mơ hồ sôi trào lên, phảng phất nhận được kêu gọi mãnh liệt nào đó.

Ma huyết hảo tà khí!

Vô luận con đường phía trước hiểm trở như thế nào. Ta chỉ tin, sự do người làm!

Hưu!

Nửa Ma Tâm Toái Tinh bị máu tươi Lâm Minh hòa tan tiến vào trong miệng Lâm Minh.

Chất lỏng màu đỏ vừa vào miệng, một cỗ khí ngai ngái nhất thời truyền khắp khoang miệng, đây là mùi vị máu.

Hai mắt nhắm lại. Chặt đứt giác quan thứ sáu, Lâm Minh tiến vào Không Linh võ ý, trong khoảng thời gian ngắn, vô luận là cả vùng đất chấn động hay là nổ tung cũng hoàn toàn không quan hệ cùng Lâm Minh.

Song, loại trạng thái Không Linh này của Lâm Minh mới duy trì mười tức thời gian, liền bị đau đớn kịch liệt trào ra từ đan điền cắt đứt.

Rống!

Ở bên tai Lâm Minh, một tiếng ma hống vang động núi sông nổ vang giống như sấm sét, trực tiếp chấn cho hai lỗ tai Lâm Minh nổ vang, lỗ mũi tràn đầy máu.

Đây... Đây là cái gì?

Trong lòng Lâm Minh kinh hãi, hắn rõ ràng có cảm giác, bên trong giọt dịch Ma Tâm Toái Tinh, ẩn chứa một cỗ ý chí khổng lồ mà kinh khủng, cuồn cuộn mãnh liệt, che lấp sông núi biển rộng.

Tàn niệm U Minh đại đế còn sót lại?

Ý nghĩ này mới vừa nhô ra, Lâm Minh chỉ cảm thấy đại não chấn động.

Ầm!

Thần thức Lâm Minh đột nhiên bị kéo về tinh thần chi hải, ở bên trong đầu óc của hắn xuất hiện vô số cảnh tượng lộn xộn. Mỗi một phần cảnh tượng cũng vô cùng chân thật.

Vô số ác ma từ trong tinh thần chi hải phóng lên cao, trên da bọn họ hiện ra màu lam xám như kim loại, da thịt cả người đầy sừng, trên người quấn xiềng xích thô to, trong tay xách theo lưỡi hái Tử Thần.

Hống hống hống...

Từng tiếng ma hống truyền đến. Tất cả ác ma cũng xung phong liều chết tiến về phía Lâm Minh, mà lúc này Lâm Minh cũng phảng phất hóa thân làm một thượng cổ Ma Thần, đầu đầy tóc đỏ, cầm Khai Sơn đại phủ trong tay, lăng không mà đứng.

Cán búa của cái búa lớn kia dài ước chừng một trượng, thô như cánh tay, búa rộng chừng ba thước, lưỡi búa đỏ sẫm như máu, tản ra một cỗ khí hung lệ, làm cho lòng người kinh sợ.

- Giết giết giết!

Thượng cổ Ma Thần vung cái búa lớn, tất cả ác ma xông lên toàn bộ bị một búa chém vỡ!

Trong nháy mắt đó, phần còn lại của chân tay đã bị cụt bay ngang, máu tươi bắn ra bốn phía.

Mỗi khi thượng cổ Ma Thần giết chết một ác ma, đều phải uống máu tươi kia, ác ma bị hút máu, hai mắt thất thần, sinh cơ hoàn toàn không có, xong ở phía sau bọn họ, vô số ác ma cuồn cuộn mãnh liệt xung phong liều chết đi lên.

Máu ma nhiễm đỏ trường thiên.

Ma Thần này chẳng lẽ chính là U Minh đại đế?

Tâm thần Lâm Minh chấn động, trong lòng hắn có cảm giác mãnh liệt, hết thảy trước mắt cũng không phải là huyễn tượng thuần túy, mà sợ là đã từng chân chân thật thật phát sinh qua, chân chính tồn tại ở trong trí nhớ U Minh đại đế!

Như vậy những thứ ác ma này rốt cuộc là cái gì, từ đâu tới đây? Bối cảnh bột phát trận đại chiến này là cái gì? Rốt cuộc người nào chính người nào tà?

- Ha ha ha ha ha...

Thiên địa trong lúc đó, đột nhiên vang lên tiếng cuồng tiếu của U Minh đại đế, hùng tráng mênh mang, vang dội xuyên suốt thiên hạ!

Một cỗ ý chí phá thiên không, nghịch thiên địa tùy ý bột phát ra như biển gầm!

Cự phủ chỉ thiên, chân đạp cả vùng đất, trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn!

Oanh!

Tràng diện chiến trường ác ma ầm ầm phá toái, Lâm Minh chỉ cảm thấy tinh thần chi hải của mình phảng phất nứt vỡ trong sát na, hắn chợt mở hai mắt ra, lại thấy áo mình đã bể tan tành, cả người là máu!

Mà nụ cười huyết sắc của Chu Tâm Ngữ trước mắt đã sớm mất hết, không biết như thế nào cho phải, thấy Lâm Minh mở mắt, trong lòng Chu Tâm Ngữ vừa lo vừa vui, run rẩy nói:

- Lâm công tử, Lâm công tử...

Lâm Minh muốn há mồm nói gì đó, kết quả vừa há miệng, một ngụm lớn máu tươi tựu xông ra, Lâm Minh rốt cuộc hiểu được chỗ bá đạo của Ma Tâm Toái Tinh này, trong đó ẩn chứa năng lượng tinh thuần kinh khủng đồng thời ẩn chứa ý thức còn sót lại của U Minh đại đế.

Nuốt Ma Tâm Toái Tinh vào, sẽ đồng thời phải đối mặt đối với sự phá hủy thân thể cùng ý thức!

Ở ngoài kết giới, đám người Hoàng Tử Hiên còn đang công kích, Mộng Cảnh kết giới rung động càng ngày càng lợi hại, nham thạch ở chỗ kết giới rơi xuống đất sớm đã bị chấn thành bã vụn.

Song những thứ này, Lâm Minh lại căn bản cũng không có tâm tư chú ý, toàn thân hắn giống như bị ngàn vạn cây kim ghim vào, vạn cây đao đâm vào, loại đau đớn này mặc dù lấy ý chí của Lâm Minh cũng khó mà ngăn cản.

Thậm chí làm cho lòng người sinh ra ý niệm sống không bằng chết.

Hắn giống như một con tôm co lại trên mặt đất, hàm răng cũng bị hắn lại cắn gần như muốn vỡ vụn.

Ầm!

Ý thức hỗn độn lần nữa, ý thức còn sót lại của U Minh đại đế tràn vào tinh thần chi hải của Lâm Minh như thủy triều, như muốn phá hủy!

Võ giả bình thường, khi nhận được hành hạ cực độ đến mức tận cùng, cảm giác không bằng chết, phòng bị trên tinh thần vô cùng yếu ớt, bị ý thức còn sót lại trong Ma Tâm Toái Tinh đột kích, vô cùng có khả năng trở thành ngu ngốc lúc đó.

Cao thủ Hậu Thiên đỉnh phong cũng tuyệt đối không chịu nổi đả kích đồng thời như vậy, cho nên Ma Tâm Toái Tinh chỉ có cao thủ Tiên Thiên có tu vi đến trình độ nhất định mới có thể miễn cưỡng phục dụng.

Tu vi Lâm Minh chỉ có Ngưng Mạch kỳ, ngay tại lúc này bị ý chí của U Minh đại đế xông vào tinh thần chi hải, may là hắn ý chí kiên cường, cũng bị xông đến nhức đầu muốn nứt, hai lỗ tai chảy máu.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Ở trong thời gian ngắn ngủi tính bằng thời gian thở, ý thức còn sót lại không biết oanh kích liên tục bao nhiêu lần, trong tinh thần chi hải của Lâm Minh sóng lớn ngập trời, xong hắn đúng là vẫn còn chịu đựng!

Ý thức còn sót lại của U Minh đại đế đánh sâu vào, vốn là một cửa ải mà võ giả dùng Ma Tâm Toái Tinh khó vượt qua nhất, nhưng là đối với Lâm Minh mà nói, cũng là hữu kinh vô hiểm.

Dù sao trước đó, Lâm Minh từng liên tục cắn nuốt mảnh nhỏ trí nhớ của đại năng ở Thần Vực hai lần, U Minh đại đế cường thịnh trở lại, cũng không thể so sánh với đại năng ở Thần Vực.

Lâm Minh cứ cắn răng như vậy, dùng ý thức cùng linh hồn của mình, ngạnh sinh sinh tiêu trừ ý thức của U Minh đại đế, trong lòng hắn rõ ràng, nếu muốn hấp thu năng lượng trong Ma Tâm Toái Tinh, đầu tiên phải tiêu trừ sạch ý thức còn sót lại của U Minh đại đế.

Linh hồn lực cùng ý thức lực tiêu trừ lẫn nhau đau nhức không cách nào tưởng tượng, như vậy tựu giống với dùng vết thương máu thịt bầy nhầy mài ở phía trên giấy ráp.

Đây mới thực sự là thống khổ khi linh hồn xé rách, ban đầu, lúc Lâm Minh mảnh nhỏ trí nhớ của đại năng ở Thần Vực cũng không có trải qua thống khổ mãnh liệt như vậy, dù sao đại năng Thần Vực còn sót lại chẳng qua là linh hồn vô chủ, không có chút ý thức bản thân nào, chỉ có bản năng của linh hồn. Mà U Minh đại đế còn sót lại lại là ý thức lưu lại chân chân chính chính, muốn hủy diệt ý chí nghịch thiên địa, nghiêng thế gian còn sót lại này, tuyệt không phải chuyện dễ dàng.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, thất khiếu Lâm Minh chảy máu, quỳ rạp trên đất, nham thạch dưới người hắn cũng đã bị máu tươi nhuộm đỏ, nếu như không phải là sau khi Lâm Minh tiến vào Vu Thần tháp, khí huyết lực cường đại hơn rất nhiều so sánh với thường nhân, hiện tại đã chết bởi vì mất máu quá nhiều.

Sau khi đã trải qua thống khổ cực độ trong thời gian dài, Lâm Minh rốt cuộc ngạnh sinh sinh tiêu trừ ý thức còn sót lại của U Minh đại đế.

Kể từ đó, năng lượng trong Ma Tâm Toái Tinh mặc dù cuồng bạo bất tuân như cũ, nhưng sau khi không có ý thức của U Minh đại đế chỉ huy, cuối cùng có thể bị Lâm Minh điều động từng điểm từng điểm.

- Tôi Tủy!

Trong đầu Lâm Minh quanh quẩn ý niệm duy nhất này, đem hết toàn lực vận chuyển phương pháp Tôi Tủy trong “Hỗn Độn Cương Đấu kinh”, khống chế năng lượng trong Ma Tâm Toái Tinh, rót vào trong xương cốt, thời gian còn lại của hắn đã không nhiều lắm!

Ban đầu, lúc Lâm Minh dùng năng lượng Nhập Thiên đan để Tôi Tủy, bởi vì Luyện Cốt của Lâm Minh quá mức triệt để, xương cốt hoàn mỹ tỉ mỉ, kiên cố như kim thạch, năng lượng rót vào hết sức khó khăn, Tôi Tủy cũng thật là không dễ.

Lâm Minh vốn tưởng rằng lần này ép năng lượng Ma Tâm Toái Tinh vào cũng sẽ khó khăn như thế, nhưng hắn lại nghĩ lầm rồi, năng lượng của Ma Tâm Toái Tinh này, giống như thủy ngân trầm trọng, không gì cản nổi.

Nó như mũi nhọn đang sống chui vào bên trong xương cốt Lâm Minh, chảy tới cốt tủy.

Năng lượng vào tủy, một khắc kia, Lâm Minh tựu cảm giác cốt tủy mình bị rơi vào dầu sôi, theo đó mà đến chính là đau đớn vào tủy.

Xuy xuy xuy!

Tạp chất trong xương tủy bị năng lượng đốt cháy, cảm giác như vậy, giống như là đặt cốt tủy chiên ở trong chảo dầu, ngạnh sinh sinh chiên tạp chất.

Mồ hôi của Lâm Minh rơi như mưa, đây đã là một bước cuối cùng khi hấp thu Ma Tâm Toái Tinh.

Ở bên trong đau nhức, Lâm Minh vẫn duy trì đầu óc thanh tĩnh như cũ, năng lượng trong nửa viên Ma Tâm Toái Tinh căn bản không đủ để hoàn thành toàn bộ Tôi Tủy, hắn phải lựa chọn, đầu tiên rèn luyện một phần thân thể.