Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2404: Sinh tử tịch diệt




Tốc độ ma phương nhanh đến khó tịn, mục tiêu của nó là một trong ba tòa ma tháp.

Bên cạnh sáu tế đàn có ba tòa ma tháp to lớn, hướng bay của ma phương là ma tháp cao ba mươi ba tầng.

Đinh keng!

Lâm Minh, Thánh Mỹ hay Minh Đồng không kịp làm ra phản ứng, ma phương đã đập mạnh vào cánh cửa ma tháp cao ba mươi ba tầng.
Xung lực mạnh mẽ khiến cánh cửa rung bần bật, đồ đằngÁc Ma trên cánh cửa như sống lại, đôi mắt lóe tia sáng đỏ máu, trận văn vô tận chuyển động bay ra ngăn cản ma phương trùng kích.

Khoảnh khắc những trận văn hiện ra đã bị ma phương đánh nát hơn phân nửa.

Đinh keng!

Lại vang tiếng nổ điếc tai, so với lần va chạm trước hầu như không có bất cứ khoảng cách. Phù văn Ác Ma vỡ nát mảng lớn biến thành luồng sáng bay tứ tán, cánh cửa dần như bị ma phương đụng mỡ.

Trong khoảnh khắc Minh Đồng hoàn toàn biến sắc mặt, vì gã nghĩ đến một chuyện làm gã như rơi vào hầm băng.

Minh Đồng hét to một tiếng:

- Nguy rồi!

Minh Đồng liều lĩnh lao hướng ma phương.

Minh Đồng có được năng lực khống chế mộ Ma Thần, tốc độ nhanh tới cực han. Minh Đồng hầu như có thể lợi dụng pháp tắc không gian hoàn thành thuấn di.

Chỉ chớp mắt Minh Đồng đã đến trước ma phương, vươn đôi vuốt ma bao bọc đại thế thiên địa chụp thẳng xuống ma phương.

Thánh Mỹ thấy cảnh này thì vô cùng lo lắng:

- Lâm Minh!

Cửu Nhi ở trong không gian ma phương, nếu ma phương bị chấn động kịch liệt có khi nào Cửu Nhi bị gì không?

Lâm Minh cũng căng thẳng thần kinh, lúc này hắn không có năng lực gì hỗ trợ ma phương. Lúc trước Lâm Minh đã rót hết lực lượng vào ma phương, hiện tại chỉ có thể tin tưởng vào ma phương.

Răng rắc!

ma phương cứng rắn né thoát vuốt ma của Minh Đồng, lại trùng kích vào cửa lớn ma tháp.

Cánh cửa rung bần bật, phù điêu Ác Ma trên cửa đã có một vết rạn.

Kít ktí ktí!

Đằng sau cánh cửa vang tiếng xiềng xích bị kéo căng như có tồn tại đáng sợ nào đó muốn vùng thoát khỏi trói buộc.

Minh Đồng căng thẳng thần kinh lại chộp hướng ma phương:

- Chết tiệt!

Chợt một linh hồn trùng kích cực kỳ lạnh băng như kiếm bén bắn ra khỏi cửa ma tháp đâm vào trán Minh Đồng. Người Minh Đồng run lên, đại thế thiên địa quanh thân gần như tán loạn!

Bùm!

ma phương lần thứ bốn đụng mạnh vào cửa cổng ma tháp, vết rạn mở rộng hơn.

Ngay sau đó là lần va chạm thứ năm, thứ sáu.

Lâm Minh trút xuống lực lượng vào ma phương đã bị hao hết, cổng ma tháp bí ẩn rốt cuộc bị đánh mở.

Lâm Minh, Thánh Mỹ nín thở nhìn chằm chằm cửa ma tháp từ tử mở ra.

Minh Đồng biểu tình cực kỳ khó xem.

Một thanh âm tràn ngập thương cổ như phát ra từ tận cùng thời gian truyền đến:

- Thật không ngờ vào phút cuối sinh mệnh còn được thấy truyền nhân của Vĩnh Sinh Chi Thạch, nhìn trút xuống sinh mệnh kéo dài huyết mạch . . .

Thanh âm truyền vào tai người dẫn đến linh hồncộng minh.

Thanh âm này không đơn giản là lời ra pháp theo mà bản thân thanh âm đã là đại đạo chi âm.

Thùng thùng thùng!

Tiếng bước chân nặng nề, tiếng xích sắt kéo dài dưới đất. Một bóng người tóc tai bù xù ra khỏi ma tháp.

Người đó không quá cao to, toàn thân bao trong trường bào màu đen. Trường bào đã hoàn toàn rách nát, người quấn xiềng xích, hơi chật vật. Dưới mái tóc dài xõa tung che giấu đôi mắt có thể chứa vũ trụ ngân hà.

Lâm Minh hít một hơi, hắn lờ mờ đoán ra thân phận của người này.

Có thể khiến ma phương rung động, làm Thánh Mỹ nghe thấy linh hồn triệu hoán, lại bị phong trong ma tháp ba mươi ba tầng, Lâm Minh chỉ nghĩ ra đượcmột người.

Đó là chủ nhân trước của ma phương, người sáng tạo Thánh Điển có quan hệ khá nhiều với Thánh Mỹ, Bất Hủ quân vương!

Xem ra Bất Hủ quân vương chết thật rồi.

Lâm Minh biết xuất hiện trong Đế Cốt Hải nghĩa là Bất Hủ quân vương đã chết, chỉ có tàn hồn bị phong vào ma tháp.

Thánh Mỹ đứng bên cạnh Lâm Minh nín thở, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm nam nhân trước mắt không chớp cái nào. Thánh Mỹ cảm giác linh hồn run rẩy.

Tâm tình Thánh Mỹ khó thể bình tĩnh, nàng linh cảm sắp được vén màn bí mật thân thế.

Bất Hủ quân vương nhìn chăm chú vào Thánh Mỹ, buông tiếng thở dài thườn thượt:

- Tất cả là mạng.

Giọng điệu Bất Hủ quân vương lạnh nhạt khiến người nghe không hiểu ý nghĩa thật sự trong lời gã nói.

Đôi mắt Minh Đồng đỏ ngầu nhìn chằm chằm Bất Hủ quân vương đột nhiên xuất hiện, mặt tràn đầy sát khí âm u:

- Bất Hủ!

Từ ban đầu Minh Đồng kinh hoàng đến khi cửa ma tháp bị phá mở, Bất Hủ quân vương xuất hiện thì gã bình tĩnh trở lại:

- Khi ngươi còn sống đúng là oai phong một cõi, nhưng ngươi đã chết từ lâu, còn lạimột lũ tàn hồn bị Khốn ma Tác trấn áp trăm ức năm trong Phong Ma tháp, ngươi còn lại bao nhiêu lực lượng?

Khóe môi Minh Đồng cong lên dữ tợn:

- Như thế nào? Mùi vị bị phong ấn ra sao?

Minh Đồng nhanh chóng phân tích thực lực giữa mình và Bất Hủ quân vương.

Danh tiếng Bất Hủ quân vương đem lại uy hiếp rất lớn.

Nhưng hiện đứng trước mặt Bất Hủ quân vương chỉ là tàn hồn, Minh Đồng có thể khống chế lực lượng thế giới mộ Ma Thần, so sánh thì chưa chắc Bất Hủ quân vương mạnh hơn gã.

Càng phân tích Minh Đồng càng tràn trề tự tin:

- Ta khuyên ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn cút vè Phong Ma tháp đi. Nếu để chủ nhân của ta tự mình đến đây, bỏ tàn hồn của ngươi vào luyện hồn đại trận luyên ngàn năm, vạn năm cho ngươi chịu đủ nỗi khổ luyện hồn!

Nghe Minh Đồng hăm dọa nhưng Bất Hủ quân vương không thèm để bụng, gã cười khẽ lạnh nhạt nói:

- Thật là thế đạo thay đổi, bây giờ một con chó cũng dám sủa trước mặt bổn tọa. Đừng nói là ngươi, xem như chủ tử nuôi con chó nhà ngươi đến Đế Cốt Hải cũng không dám nói ra lời như vậy. Nếu hắn có thể hoàn toàn khống chế nơi này đã sớm trường sinh bất diệt!

Bất Hủ quân vương miệt thịt đã chọc Minh Đồng bừng lên lửa giận:

- Ngươi nói cái gì!

Minh Đồng vung tam xao kích, đại thế thiên địa điên cuồng ngưng tụ.

Minh Đồng hét to một tiếng:

- Cút về Phong ma tháp của ngươi đi!

Kích đâm vào Bất Hủ quân vương.

Bất Hủ quân vương nhích người, hai tay duỗi thẳng đè xuống Minh Đồng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đại thế thiên địa bên người Minh Đồng đột nhiên tan tác, không chỉ thế, đại thế thiên địa hình thành phong vân tụ tập bên người Bất Hủ quân vương. Chúng nó hình thành bão tố gần xoay quanh bên cạnh Bất Hủ quân vương, theo gã khống chế.

Đại thế thiên địa mặc cho Bất Hủ quân vương trở lại.

- Sao có thể như vậy?

Không nói Minh Đồng giật bắn người, Lâm Minh và Thánh Mỹ cũng vô cùng ngạc nhiên. Lực lượng thế giới vốn do Minh Đồng khống chế ngược lại rơi vào tay kẻ địch Bất Hủ quân vương.

Chẳng lẽ đây là sai sót của Hồn Đế? Sao Hồn Đế có thể phạm sai lầm như vậy được?

Bất Hủ quân vương phớt lờ Minh Đồng, không thèm giải thích chỉ vỗ chưởng.

Trong chưởng này không chỉ ẩn chứa lực lượng thế giới còn có ý cảnh pháp tắc sinh tử của riêng Bất Hủ quân vương.

- Sinh Tử Tịch Diệt!

Lực lượng cuồng bạo tuôn ra, Minh Đồng bị đại thế thiên địa tỏa định. Minh Đồng theo quen dùng đại thế thiên địa nắm giữ sống chết của người khác lần đầu tiên bị đại thế thiên địa kiềm chế, lần đầu tiên gã cảm nhận sự bất lực vô biên khi một con người đối diện thế giới.