Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2289: Thân phận thần cốt (1)




Cho nên khi Lâm Minh áp chế ác ma lực, trận pháp trong tế đàn đã yên lặng lại, chuyện này làm cho tinh thần lực của Lâm Minh quét qua mà không hề bị ngăn cản, hoàn toàn liên hệ với thần cốt này.

Trong nháy mắt đó, Lâm Minh trong biển thần cốt cảm nhận được khí tức linh hồn chủ nhân nó lưu lại, nó cường đại, nhu hòa, thần bí và tinh khiết.

Thuộc tính linh hồn lực tinh khiết, không giống một nam nhân mà là một nữ nhân.

- Nữ?

Trong lòng Lâm Minh khẽ giật mình, vào thời điểm này "Hô" một tiếng vang nhỏ, hai hốc mắt thần cốt có hồn hỏa sáng lên.

Hai hồn hỏa trong mắt không giống nhau, mắt phải là đen nhánh, mắt trái là xanh đậm.

Hồn hỏa đen nhánh như minh vực, âm trầm khủng bố, hồn hỏa màu xanh đậm như thế ngoại đào viên, sinh cơ bừng bừng.

- Sinh tử luân hồi pháp tắc?

Trong lòng Lâm Minh chấn động, biểu tượng của hai hồn hỏa này chính là pháp tắc chí cao của nhân thể vũ trụ Thánh Điển.

Lâm Minh nhìn chằm chằm vào hai hồn hỏa này, trong thoáng chốc hào quang lưu chuyển trên thần cốt càng ngày càng mạnh, những ánh sáng này dần tụ tập lại, biến thành từng đạo quang điểm trải rộng cả xương cốt.

Nhừng hào quang này như mắt trận lớn nhỏ, nối liền với nhau chạy khắp thần cốt, khiến cho cả thần cốt như thiêu đốt lên, trở nên sáng long lanh hơn trước.

Người bình thường căn bản khó có thể phân biệt ánh sáng này đại biểu cho cái gì, nhưng mà Lâm Minh nhãn lực cỡ nào, hắn nhìn vào hào quang và ánh mắt sáng ngời.

Tất cả những quang điểm này chính là pháp tắc phù văn, những phù văn này quá nhỏ nên không nhìn ra được cái gì, chúng giống như chân ngôn phật gia, tầng tầng lớp lớp, không biết có bao nhiêu!

Cường giả tuyệt thế này sở tu pháp tắc cuối cùng nhất hóa thành phù văn, tuyên khắc trên xương cốt huyết nhục của bọn họ, kể cả Lâm Minh cũng là như thế, xương cốt và huyết nhục của hắn sau khi trải qua hai lần Thiên Tôn thiên kiếp đã dung hợp không biết bao nhiêu pháp tắc phù văn.

Nhưng mà những pháp tắc phù văn này kỳ thật cũng không thể bảo tồn lâu dài, khi cường giả chết đi, theo thời gian chuyển dời, chúng sẽ từ từ tiêu tán mất.

Còn có cường giả tuyệt thế sau khi chết không muốn xương cốt của mình bị mang ra nghiên cứu, trước khi chết sẽ đánh pháp tắc phù văn trong người xơ xác.

Như Lâm Minh nhìn thấy, đây là kỳ cảnh khi phù văn pháp tắc khắp trên xương cốt tồn tại mười tỷ năm, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng mà ngay sau đó xảy ra chuyện càng làm Lâm Minh chấn động..

Lâm Minh ngơ ngác nhìn qua mi tâm của thần cốt, chỗ đó có một đồ hình làm cho Lâm Minh sinh ra sóng to gió lớn!

Trong mi tâm của thần cốt là từng đám cánh hoa sáng ngời, những cánh hoa này giống như chu sa, chúng ngưng tụ, vây quanh mi tâm, tạo thành dị hỏa kỳ lạ.

Tổng cộng có chín cánh hoa, mỗi cánh hoa giống như thần hỏa xinh đẹp nhất thế gian, làm người ta mê ly.

Đồng tử Lâm Minh phản chiếu cánh hoa như cha sa đó, sững sờ đứng thật lâu, bảy ngàn năm trước, tính cả thời gian bế quan trong Uổng Tử Cốc là một vạn hai ngàn năm trước, Lâm Minh tiến tới Tu La cấm địa của thái cổ Thần tộc, tại Hàn Băng Kính hắ nhìn thấy nữ tử áo đen tuyệt thế..

Dung mạo nữ nhân này giống Thánh Mỹ như đúc, khí chất, thần thái, ánh mắt của các nàng cực kỳ tương tự, điều đó không có khả năng là trùng hợp.

Mà mi tâm của nữ tử này có cánh hoa.

Nhưng mà khác với thần cốt trước mặt, nữ tử thần bí trong Hàn Băng Kính lúc đó chỉ có tám miếng cánh hoa mà thôi, cánh hoa cuối cùng chỉ mở ra một chút, không có hoàn toàn mở rộng ra.

Nhưng mà bây giờ, cánh hoa lập lòe trước mặt Lâm Minh lại có chín miếng nở rộ ra, tươi đẹp xinh đẹp làm cho người ta mê say.

- Đây rốt cuộc là. . .

Trong đầu Lâm Minh hiện ra dung nhan tuyệt thế của Thánh Mỹ, hiện tại có hai khả năng, mỗi cánh hoa chính là ấn ký của một chủng tộc, thần cốt trước mặt và nữ tử trong Hàn Băng kính thuộc về tộc này.

Nhưng mà khả năng này rất nhỏ, dù sao nữ tử tuyệt thế vào mười tỷ năm trước cũng không nhiều.

Cho nên càng có thể là, thủy tinh cốt trước mặt chính là nữ tử mười tỷ năm trước, nàng chết ở chỗ này, hài cốt bảo tồn mười tỷ năm.

Chẳng lẽ Thánh Mỹ thật sự là cường giả tuyệt thế từ mười tỷ năm trước chuyển sinh sao?

Ý niệm này vừa hiện ra trong đầu thì Lâm Minh cảm giác vớ vẩn.

Dù sao thời gian mười tỷ năm qua lâu, có cường giả tuyệt thế nào trải qua mười tỷ năm chết đi có thể chuyển thế trọng sinh đâu?

Hơn nữa Thánh Mỹ tuy lợi hại, nhưng kỳ thật vẫn bị Hồn Đế áp chế, Thánh Mỹ cùng Hồn Đế cũng không phải bất hòa đơn giản như thế. Hai người bọn họ dùng thù oán để mà hình dung với nhau.

Nhìn từ điểm này, nếu Thánh Mỹ thật sự là nhân vật tuyệt thế mười tỷ năm trước chuyển thế, nàng cũng chưa chắc sẽ bị Hồn Đế ước thúc a?

Trong đầu Lâm Minh sinh ra đủ loại ý niệm trong đầu, hắn nhìn chín cánh hoa kia, nếu hắn cảm giác không sai, cánh hoa trên thần cốt và cánh hoa trên mi tâm của nữ tử trong Hàn Băng kính là cùng loại với nhau, chúng không riêng ngoại hình, ngay cả khí tức cũng giống nhau.

Mà về phần tại sao không xuất hiện cánh hoa như nhau, chuyện này chỉ sợ là công pháp thể hiện, ví dụ như -- Đại Chuyển Sinh Thuật!

Chuyển sinh một lần, mi tâm nữ tử xuất hiện một cánh hoa, chuyển sinh chín lần thì cánh hoa viên mãn.

Lúc ấy Lâm Minh tại Hàn Băng kính nhìn thấy nữ tử áo đen, nàng vừa vặn chuyển sinh đến lần thứ tám.

Lần thứ chín vẫn chưa xong!

Mà bây giờ nữ tử thần bí trước khi vẫn lạc. Hiển nhiên Đại Chuyển Sinh Thuật của nàng đã sớm viên mãn.

Suy nghĩ cẩn thận những điểm này, trong lòng Lâm Minh không biết là tư vị gì.

Đại đạo mênh mang, thiên địa vô tình, thần nữ thượng cổ khuynh quốc khuynh thành, phong hoa tuyệt đại cũng không tránh khỏi kết cục vẫn lạc. Mà những hùng chủ tuyệt thế, tuyệt thế thiên kiêu cũng hóa thành bụi bậm, toái cốt bay khắp chân trời xa xăm. Đây là vận mệnh, cũng là số mệnh. . .

Lâm Minh cúi đầu thật sâu trước thần cốt. Sau khi hắn cúi đầu thì hồn hỏa trong mắt thần cốt biến mất, chỉ còn phù văn ở mặt ngoài thần cốt là lóe lên, làm cho Lâm Minh có thể rõ ràng những lạc ấn pháp tắc phù văn trên đó.

Những phù văn này là nữ tử cường giả này tu luyện, trong đó ẩn chứa chính là Thánh Điển ghi lại nhân thể vũ trụ cùng sinh tử luân hồi!

So sánh với Thánh Điển, phù văn trên di cốt nữ tử này không có thứ tự, không có khúc dạo đầu, cũng không có chấm dứt, chỉ có vô tận phù văn, một đám phù văn phức tạp và huyền diệu.

Những phù văn này có nguồn gốc tại Thánh Điển, nhưng lại gia nhập lĩnh ngộ và lý giải của nữ tử này về Thánh Điển, cũng không phải giống Thánh Điển hoàn toàn.

Nếu như không thông hiểu Thánh Điển, nếu như không có căn cơ võ đạo thâm hậu, căn bản không nhìn ra những phù văn này là thế nào.

Mặc dù là Lâm Minh, muốn xem hiểu phù văn phức tạp trên xương cốt này cũng không dễ dàng, hắn chỉ xem và bằng vào trí nhớ cường đại ghi nhớ toàn bộ vào đầu..