Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2181: Giam cầm (2)




Chương 2181: Giam cầm. (2)

Tạch tạch tạch...

Vào thời điểm này, trên không trung hồn hải của Lâm Minh xuất hiện ma phương cực lớn trấn áp xống, một đạo hắc khí bắn ra ngoài, dưới hắc khí bao phủ, Hoang hồn đang tàn sát bừa bãi đột nhiên như chuột gặp mèo, thoáng cái đã an tĩnh lại.

Hoang hồn đúng là quá cường đại, luyện hóa Hoang hồn là chuyện quá gian nan.

Ý niệm của Lâm Minh ngưng tụ thành sợi xích linh hồn.

Xíu!

Những sợi xích linh hồn này giống như rắn biển chui ra khỏi hồn hải Lâm Minh, dẫn dắt hồn hải như nước chảy bao phủ lấy đoàn hào quang Hoang hồn cực lớn kia.

Sợi xích linh hồn bao phủ bản thể Hoang hồn, sợi xích bén nhọn đâm thẳng vào trong đoàn hào quang kia, sau đó tiens vào chỗ sâu nhất trong linh hồn của Hoang.

Một sợi xích lại một sợi xích đâm vào như thế, hồn hải của LÂm Minh xuất hiện càng nhiều sợi xích, Hoang hồn bị gia cầm thật chặt, cuối cùng Hoang hồn chậm rãi chui vào trong hồn hải Lâm Minh, triệt để đắm chìm vào trong đó.

Trong lúc nhất thời, lực lượng linh hồn bành trướng như thủy triều, truyền dọc theo linh hồn Lâm Minh, loại cảm giác này làm hồn hải Lâm Minh tê dại, giống như bị sét đánh trúng người.

Hồn hải Lâm Minh thông qua tinh thần lực hấp thu hồn lực của Hoang hồn, giống như đang hút máu.

Lúc này Hoang hồn từ từ bị hồn hải của Lâm Minh hấp thu, cường độ, dung lượng hồn hải của Lâm Minh đều tăng lên thật khủng khiếp.

GIống như một biển cả thoáng cái bị một tinh cầu chui vào, lượng nước biển, chiều sâu, chiều rộng chắc chắn sẽ nở ra cực lớn.

Hơn nữa làm như vậy còn có một chỗ tốt, Lâm Minh bảo tồn hồn lực của Hoang lớn nhất, lúc tác chiến với thân thể Hoang lâu dài, Lâm Minh sẽ có thêm nhiều quyền chủ động.

Triệt để giam cầm Hoang hồn, đột nhiên Lâm Minh mở mắt

Thời điểm này Hồng nhi đang đứng sau lưng Lâm Minh, hai bàn tay nhỏ bé đặt lên huyệt Thái Dương của hắn, giúp Lâm Minh điều khiển ma phương trong hồn hải.

Lâm Minh có thể thuận lợi khống chế Hoang hồn như thế, toàn bộ nhờ vào ma phương trấn áp, lúc này cũng là như thế, đương nhiên Hồng nhi cũng có công lao thật lớn.

Nhìn thấy trên trán Hồng nhi đầy mồ hôi, bộ dáng này của nàng cảm khiến nội tâm Lâm Minh ấm áp.

- Cảm ơn ngươi, Hồng nhi!

Lâm Minh sờ cái đầu nhỏ của Hồng nhi, Hồng nhi thẹn thùng cười cười, có thể làm được chuyện gì đó cho Lâm Minh, nàng cảm thấy rất vui vẻ.

Vừa rồi Lâm Minh hấp thu Hoang hồn, thời gian tiến vào hồn hải nhìn thì không lâu, nhưng kỳ thật đã trôi qua hai ngày hai đêm. Mà quá trình này Thương Thiên Cổ Ấn vẫn chú ý tới Lâm Minh.

Nhìn thấy Lâm Minh tỉnh lại, lão khí linh hiểu rõ cái gì gọi là "Hậu sinh khả úy".

Hoang hồn thật sự bị hắn hàng phục, ai có thể nghĩ tiểu bối này có thể làm được như thế cơ chứ. Chẳng những giải quyết được mối họa lớn trong lòng của hắn, còn triệt để giam cầm luyện hóa Hoang hồn cho hắn sử dụng.

Hơn sáu ngàn năm qua đi, Lâm Minh đã phát triển tới trình độ này, nếu cho hắn thêm sáu ngàn năm, như vậy sẽ như thế nào?

Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn cảm khái một hồi, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, ánh mắt hắn nhìn qua Hồng nhi sau lưng Lâm Minh.

Cảm nhận được ánh mắt khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, Hồng nhi sợ người lạ nên bắt lấy góc áo Lâm Minh.

Hồng nhi nhát gan như thế, làm cho người ta khó mà tưởng tượng nàng lúc trước tỉnh táo và quyết đoán điều khiển ma phương trọng thương Hoang hồn.

- Chẳng lẽ nàng là... Khí linh vĩnh sinh chi thạch?

Thương Thiên Cổ Ấn không thể tưởng tượng nổi, tồn tại như ba thần khí này đã vượt qua vũ trụ, chúng rất khó sinh ra khí linh, vuawfsinh ra thì đã là tồn tại cường đại hủy thiên diệt địa, mà tiểu nữ hài trước mặt hiện tại không phải tình huống này.

Lâm Minh cầm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh buốt của Hồng nhi, ý bảo nàng không cần khẩn trương, cười nói:

- Tiền bối cho rằng như thế, nhưng mà Hồng nhi nói cho đúng chính là pháp tắc trong ma phương, kết hợp ý chí, năng lượng, khí huyết của một cường giả tuyệt thế kết hợp lại ngưng tụ thành sinh mệnh thể đặc thù, trước đó lần đầu tiên vãn bối gặp tiền bối, khi đó mang theo tiểu nữ hài Tiểu Ngư Nhi, nàng cũng là tình huống này, nhưng mà nàng là sinh mệnh thể do tử tạp ngưng tụ, có quan hệ với chủ nhân Tu La lộ.

- Tiểu Ngư Nhi... Tử tap... Chủ nhân Tu La Lộ.

Thương Thiên Cổ Ấn trầm tư, nói:

- Thì ra là tiểu cô nương kia... Ta nhớ nàng rồi... Năm đó Phong Thần Thiên Tôn bố trí Phong Thần Đại Trận, dường như đã tập hợp đủ cái gì đó, đi thăm dò cơ duyên tuyệt thế... Mà khi hắn trở về đúng là có mang theo một tiểu nữ hài, nhưng mà khi đó ta đã trấn thủ Phong Thần Đại Trận rồi.

- Đáng tiếc Phong Thần Thiên Tôn không có cơ hội đưa phần truyền thừa của mình phát dương quang đại, thời điểm phong ấn Hoang hồn đã liều mạng. Trước khi ta bắt đầu sứ mạng, thoáng cái đã trải qua ba tỷ sáu trăm triệu năm rồi...

Thương Thiên Cổ Ấn nói ra, Lâm Minh nghe xong cũng kính nể, ba tỷ sáu trăm triệu năm một mình thủ hộ nơi đây, khí linh Thương Thiên Cổ Ấn thừa nhận bao nhiêu cô độc, bao nhiêu trắc trở?

Nó sợ rằng đã không biết bao nhiêu lần chiến đấu với Hoang hồn, tiếp tục sứ mạng của mình, đồng thời tiêu hao tính mạng bản thân.

Nó giống như một bó đuốc đã đốt, nó vẫn thiêu đốt bàn thân chính mình, chiếu sáng con đường phía trước của Nhân tộc.

Ý thức được điểm này, Lâm Minh càng cung kính thi lễ với khí linh Thương Thiên Cổ Ấn.

Lão khí linh cười nói:

- Có lẽ hành lễ là ta mới đúng, nếu không có ngươi, ta nhất định bị Hoang hao tổn tới chết ở đây, hiện tại xem như ta được tự do, tuy tính mạng đã rách nát không chịu nổi, nhưng mà sống thêm triệu năm là không thành vấn đề, điền kiện tiên quyết là ta không bỏ mạng ngoài ý muốn.

Tuổi thọ khí linh còn dài hơn Nhân tộc nhiều, không khác gì Điện Linh nhất tộc.

Lâm Minh ôm quyền nói:

- Tiền bối... Vãn bối chuẩn bị thời gian này đi tới căn cứ Nhân tộc --- vũ trụ man hoang, không biết tiền bối tính toán gì không?

- Vũ trụ man hoang?

Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn hơi kinh ngạc.

Lâm Minh mang tiền căn hậu quả Nhân tộc bỏ chạy trối chết nói với Thương Thiên Cổ Ấn, Thương Thiên Cổ Ấn nghe xong thì rung động, thời điểm lần trước nó gặp Lâm Minh, bởi vì Lâm Minh có được ma phương cho nên suy đoán Lâm Minh có cơ hội cứu thế, nhưng mà nó không nghĩ hơn sáu ngàn năm sau, Lâm Minh từ Thánh Chủ đã sinh ra ảnh hưởng khủng bố tới đại kiếp nhận của Nhân tộc.

Vũ trụ man hoang có thể nói là vì Lâm Minh mới có, Lâm Minh thật sự có thể nói là con của vận mệnh.

- Lão già khọm ta không còn sống bao lâu, nếu như có tác dụng gì đó, vậy cứ phát huy nhiệt lượng thừa thôi.

Thương Thiên Cổ Ấn nói như thế, Lâm Minh hiểu ý cười lên, hắn biết rõ Thương Thiên Cổ Ấn đã quyết định đi theo mình tiến tới vũ trụ man hoang, ứng chiến Thánh tộc.

Hành trình của hắn đã bắt đầu như thế. (Nói nhảm cả chương thì có @@)

Trong tinh không vũ trụ vô tận, một chiếc linh hạm đang chạy chậm.

Trong linh hạm này, Lâm Minh ngồi xếp bằng trong mật thất, chậm rãi dung hợp Hoang hồn.