Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2097: Một đời người một nhân sinh (5)




Chương 2097: Một đời người một nhân sinh. (5)

Nhìn thấy mẫu thân đứng trong mưa, Lâm Minh đau lòng, hắn quá sốt ruột đi tìm Long Tôn, mà tuổi của hắn lại không thể đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, thừa dịp có cơ hội ra ngoài lần này nên đi, không nghĩ tới mẫu thân lo lắng cho hắn thành ra như thế này.

Hắn chạy tới chỗ mẫu thân.

- An, lần này ngươi quá hồ đồ...

Lâm mẫu oán trách, tuy ngữ khí trách cứ nhưng mà ánh mắt của nàng tràn ngập ân cần.

- An, ngươi không có bị thương gì chứ?

Lâm Minh lắc đầu, hắn thầm hạ quyết tâm, đời này hắn sẽ sống với phụ mẫu cho tới cuối nhân sinh, ở cạnh hai người cho tới tuổi già...

...

Trường phong ba này chấm dứt, vốn Lâm Minh cho rằng chuyện này trôi qua rất nhanh.

Nhưng mà hắn không ngờ sự thật không như thế,

Bởi vì sự kiện này cho nên Lâm thị thư viện và Chu Tước thần quốc đều xuất hiện một ít lời đồn đãi.

Ý tứ chính đại khái là phu phụ Lâm thị quá nuông chiều Lâm An, mà bản thân Lâm An chính là phá gia chi tử và dã hài tử (con hoang), xuất thân đê tiện, không có chỗ dùng, buồn nôn nhất là hắn mỗi ngày trừ trốn học thì đi gây tai họa.

Lần này hắn đi vào trong rừng rậm lịch lãm rèn luyện chạy loạn, trực tiếp quấy nhiễu quá trình lịch lãm rèn luyện.

Nếu như đệ tử Lâm thị thư viện gặp chuyện không may trong quá trình lịch lãm rèn luyện, học viện căn bản không quản, sẽ quy kết là tử vong ngoài ý muốn, loại chuyện này mỗi năm Lâm thị thư viện tổ chức lịch lãm đều có vài người.

Nhưng mà Lâm An này mất tích hơn hai mươi ngày, trực tiếp làm Lâm thị gia tộc điều động ngân giáp quân đoàn tinh nhuệ đi tìm, hao tổn quân phí, hành động lớn, phá hư thí luyện của thư viện.

Trong nội tâm đệ tử thư viện vô cùng bất mãn, Lâm An tính toán là cái gì, hắn chẳng có chút quan hệ nào với Lâm gia, hắn chỉ là con hoang bị phụ mẫu thân sinh ném đi mà thôi.

Thiên phú, tu vị của hắn giống như người bình thường, nếu như là bình thường, hắn chẳng là cái thá gì cả.

Phụ mẫu Lâm thị lại nuông chiều kẻ lông bông như thế, mặc hắn làm xằng làm bậy, còn chẳng khiển trách hắn chút nào, ngược lại còn huy động nhân lực đi tìm hắn về.

Loại chính sách bất công này làm uy tín phu phụ Lâm thị bị ảnh hưởng.

Có người thậm chí còn nói lý, phu phụ Lâm thị dù sao cũng chỉ là dân chúng chưa thấy qua các mặt xã hội mà thôi, nếu không phải bọn họ may mắn sinh ra đứa con trâu bò là Lâm Minh, chỉ sợ bọn họ đã sớm hết tuổi thọ, hóa thành xương khô.

Cho dù hiện tại Lâm Minh đưa bọn họ ngồi vào vị trí này, trong tư tưởng dân chúng thì bọn họ không thích hợp can dự vào bất cứ chuyện gì của Chu Tước thần quốc, không có quyền lợi điều động quân đội của Chu Tước thần quốc, bọn họ nên tìm nơi dưỡng lão đi.

Những nghị luận này có người hữu ý vô ý truyền vào tai của Lâm Minh.

Lâm Minh nhíu mày, hắn ở kiếp này chỉ muốn làm bạn với cha mẹ, hiếu kính bọn họ, hưởng thụ tình thương của cha và tình yêu của mẹ, lại cảm ngộ sinh tử luân hồi. (Vốn đoạn: hưởng thụ tình thương của cha và tình yêu của mẹ, ghi thành phụ mẫu nghe không hay, nên sửa lại)

Hắn không nghĩ cử chỉ vô tâm của hắn lại có người chỉ trích phụ mẫu hắn.

- Thật sự là nơi có người thì có tranh đấu, ta vốn không tranh quyền thế, không đoạt quyền lợi, không ngờ có người nhìn chằm chằm vào ta...

Lâm Minh có thể không quan tâm mình bị nghị luận gì, nhưng mà hắn không dễ dàng tha thứ cho kẻ gây chuyện cho phụ mẫu của hắn

Hắn có lẽ không cân nhắc thể diện của phụ mẫu hắn lúc trước, nhưng hành động của hắn đã khiến phụ mẫu bị không ít chỉ trích.

Hắn đi nhìn bảng xếp hạng của Lâm thị thư viện một chút, vì cổ vũ đệ tử tiến lên, sau núi của học viện lập một tấm bia trận pháp, trên đó khắc tên mỗi đệ tử ưu tú nhất lên đó.

Trừ chuyện đó ra, Lâm thị thư viện và Thất Huyền Vũ phủ là giống nhau, đều thiếp lập nhiều khảo hạch, mà mỗi lần khảo hạch đều có ghi chép, người bảo trì các ghi chép đều được đưa lên bản xếp hạng.

Bảng xếp hạng này mỗi ngày đều có đệ tử tới xem, thậm chí mỗi tháng có thể tới xem vài chục lần.

Mà Lâm Minh chưa bao giờ tới đây xem qua bao giờ.

Hắn hôm nay tới xem, trên đó có một cái tên mà hắn chú ý, người này tên là Tư Đồ Minh Nguyệt...

Nghe cái tên này, nữ hài có tên này lại nhiều lần xuất hiện trên bảng xếp hạng nhất, bởi vì nàng bảo trì vài ghi chép, thậm chí còn là người có ghi chép cao nhất trên bảng xếp hạng.

- Tư Đồ Minh Nguyệt?

Trong nội tâm Lâm Minh khẽ động, lai là họ Tư Đồ, Tư Đồ nhất mạch có nhiều người có dị chủng đan điền, thiên phú cực cao, chẳng lẽ...

Lâm Minh tùy ý hỏi một tên đệ tử đang xem bảng xếp hạng, nói:

- Tư Đồ Minh Nguyệt này là ai?

Đệ tử được hỏi dùng ánh mắt khó chịu nhìn qua Lâm Minh, nhưng mà hắn không dám không trả lời vấn đề của Lâm Minh, hắn nói:

- Ngươi ngay cả Tư Đồ Minh Nguyệt cũng chưa nghe qua... Nàng chính là đệ tử xuất sắc nhất gần đây, là muội muội của Tư Đồ Yêu Yêu, là cháu ngoại của Tư Đồ Yêu Nguyệt.

Đệ tử này nói ra đã chứng thực suy đoán của Lâm Minh, quả nhiên là đúng thế.

Tư Đồ Yêu Nguyệt là thiên tài của Tu La thần quốc năm đó, nàng có tử cực đan điền, tinh thông hắc ám pháp tăc,s thiên phú đứng đầu thế hệ trẻ Tu La thần quốc.

Về sau Tu la thần quốc truy sát Lâm Minh tới tận Thần Khí nhất tộc, buộc Lâm Minh đổ đấu, trong tranh tài cuối cùng, Lâm Minh đụng phải Tư Đồ Yêu Nguyệt.

Tuy Tư Đồ Yêu Nguyệt là nữ tử, nhưng mà cầm đại hoang huyết kích kịch chiến với Lâm Minh, đánh khó phân thắng bại, cuối cùng Lâm Minh dựa vào luyện thể thuật đánh bại nàng.

Tuy lúc ấy Tư Đồ Yêu Nguyệt lớn tuổi hơn Lâm Minh nhiều, nhưng có thể làm được điểm này cũng đủ kiêu ngạo rồi.

Mà Tư Đồ Yêu Yêu chính là muội muội của Tư Đồ Yêu Nguyệt, nàng cũng có tử cực đan điền, năm đó Lâm Minh quay về hạ giới, nhìn thấy nàng đang đại chiến với Lâm Hiểu Cáp, kỳ thật Lâm Hiểu Cáp không thể áp chế Tư Đồ Yêu Yêu, cuối cùng dựa vào các loại bảo dược đánh vững căn cơ nên mới dựa vào sức chịu đựng thủ thắng, từ phương diện này đã nói rõ kỳ thật Lâm Hiểu Cáp đã bại trong tay Tư Đồ Yêu Yêu.

Hiện tại Tư Đồ Yêu Yêu có cả con gái, hơn nữa nhìn bộ dáng lại là tử cực đan điền, thiên tài của Tư Đồ gia tộc này quá nhiều, tử cực đan điền chính là các nàng được di truyền mà có.

Mà hắn và Tư Đồ gia tộc dường như có duyên phận quá nhiều...

Lâm Minh học tập tại Lâm thị thư viện, lời đồn đãi vẫn tiếp tục xuất hiện.

Nếu như Lâm Minh thả cảm giác ra sẽ nghe được rất nhiều người chỉ trích hắn.

Phu thân Lâm thị dung túng con nuôi làm xằng làm bậy, không phải là các loại nghị luận bình thường gì đó, lời đồn càng ngày càng nghiêm trọng, thậm chí còn lan tràn tới vua và dân cả Chu Tước thần quốc.

Chuyện này làm Lâm Minh ngạc nhiên, hắn không cho rằng đây là chuyện lớn, nhưng mà có độc thủ ở sau màn khống chế hướng phát triển của dư luận.

Có người đang nhắm vào mình?