Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 201: Sào huyệt!




Võ giả áo đen cười khổ một tiếng, nói:

- Bản thân ta là muốn đào, vậy cũng phải có thực lực mới được, loại bảo bối này không nhất định chỉ có hai đầu Lôi Đình tích dịch coi chừng, rất có thể là một tộc quần Lôi Đình tích dịch nhỏ, ta đi qua, sợ rằng còn chưa đi đến sẽ chết.

- Cho dù là thuận lợi đi tới, lại may mắn không có gặp phải bất kỳ Lôi Đình tích dịch nào trông chừng, thiên tài địa bảo Lôi hệ này cũng không phải là ta có thể với tay dây máu ăn phần, loại vật này, bên trong hàm chứa lực lôi đình cường đại, đừng nói là thiên tài địa bảo Lôi hệ, cho dù là Lôi Đình thảo năm trăm năm ta cũng không thu được.

Võ giả áo đen vừa nói vừa chỉ chỉ thanh niên Dịch Cân kỳ nằm trên mặt đất kia.

Lâm Minh nói:

- Bất kể ngươi phỏng đoán có đúng hay không, tình báo này của ngươi đối với ta mà nói cũng rất có giá trị, nói như vậy, ngươi muốn thù lao như thế nào?

Võ giả áo đen trong lòng vui mừng, hắn quả thật tồn tại tâm tư như thế, đối phương ăn thịt, hắn có thể húp chút nước là tốt, hắn do dự một chút, nói:

- Ta lại không biết có phải là thật có bảo vật hay không, nói thù lao vẫn còn sớm, chẳng qua là... Tiền bối có thể xuất thủ cứu sư đệ của ta trước hay không, nếu như chậm thêm một thời gian ngắn nữa, cả đời này của hắn có thể đều phải tàn tật...

Võ giả áo đen nói tới đây cũng có chút khó xử, đối phương nếu là một lão yêu quái không biết bao nhiêu tuổi, sợ rằng có thể đã nghe được hắn và sư đệ hắn nói chuyện với nhau lúc trước, hắn chỉ có thể hy vọng vị cao nhân này không nên so đo.

Quả nhiên Lâm Minh nói:

- Không thành vấn đề.

Đối với loại lũ tiểu nhân vật nằm trên mặt đất này, Lâm Minh quả thật lười so đo.

Hắn lấy ra bình đan dược nhỏ từ trong Tu Di giới, đi tới bên người song bào thai nữ tử.

Dùng linh hồn lực dò xét hơn phân nửa thân thể thanh niên bị đốt trọi, Lâm Minh phát hiện trong cơ thể hắn lưu lại không ít lôi đình lực bạo ngược, cũng là bởi vì những thứ lôi đình lực này tàn phá. Cho nên thanh niên này mới mạng ở sớm tối.

Lâm Minh nắm tay của tên thanh niên lên, phát động Lôi Linh trong cơ thể, dễ dàng rút lôi đình lực trong cơ thể thanh niên ra, hấp thu toàn bộ lôi đình lực đến bên trong Lôi Linh.

Tiếp theo hắn lấy ra một viên dược hoàn, tiện tay bắn ra, dược hoàn trực tiếp đi vào trong miệng thanh niên.

Hai tỷ muội mặc dù không biết Lâm Minh đút thuốc gì cho nhị sư huynh, nhưng là chỉ xem bộ dạng sáng bóng của đan dược kia còn có mùi thuốc nồng nặc tản mát ra, là có thể đoán được đây tuyệt đối là linh đan có giá trị không rẻ.

Nghe nói linh đan cao cấp, một viên giá trị trên ngàn lượng vàng cũng là chuyện bình thường không hệ trọng, thậm chí còn có đan dược trên vạn lượng vàng, có thể trực tiếp tăng tu vi của võ giả lên.

Nếu là thật sự có thể có được loại đan dược như vậy thì tỷ muội chính mình cũng không cần vì Dịch Cân kỳ mà đau khổ làm liều a, nghĩ tới đây, ánh mắt hai tỷ muội nhìn Lâm Minh đều có chút hâm mộ cùng nóng rực lên.

Lôi đình lực đã bị Lâm Minh di trừ, hơn nữa đan dược rất nhanh đã thấy hiệu quả, vốn là thanh niên đã hôn mê hừ nhẹ một tiếng. Tỉnh lại, hắn mờ mịt nhìn ra bốn phía, đả kích trầm trọng để cho hắn nhất thời không nhớ ra được vừa mới xảy ra chuyện gì.

- Tốt lắm.

Lâm Minh tùy ý đứng lên, nói với võ giả áo đen:

- Chúng ta có thể đi.

- Ừm, cảm ơn tiền bối.

Võ giả áo đen muốn để tỷ muội song sinh lại ở chỗ này chiếu cố nhị sư đệ, nhưng là không yên lòng, không thể làm gì khác hơn là mang theo bọn họ cùng đi.

Võ giả áo đen nghiên cứu cực kỳ sâu về dấu chân cùng dấu vết hoạt động của Lôi Đình tích dịch, cho dù là đi tới tảng đá cứng rắn trên mặt đất, dưới tình huống dấu chân đã bị chặt đứt, hắn vẫn căn cứ theo mùi cùng dấu vết, nhắm chuẩn xác lộ tuyến lúc đến của Lôi Đình tích dịch.

Cuối cùng, hắn mang theo Lâm Minh tập trung về sào huyệt của hai đầu Lôi Đình tích dịch.

- Chính là chỗ đó, ở phía sau tảng đá lớn đó.

Võ giả áo đen chỉ chỉ một chỗ huyệt động cực kỳ bí mật ở không xa, huyệt động kia toàn bộ là từ quặng nguyên từ tạo thành, thoạt nhìn tối như mực, giống như miệng khổng lồ của dã thú.

Lâm Minh dùng linh hồn lực dò xét một phen, bên trong huyệt động quả nhiên tản mạn lôi đình lực mãnh liệt ra phía ngoài, một chuyến này tới đúng rồi.

Cũng nhờ có võ giả áo đen này, nếu không hắn căn bản là tìm không được nơi này.

Lâm Minh nói:

- Các ngươi ở bên ngoài chờ là được rồi, ta đi vào.

Nếu như dời tảng đá lớn kia đi, độ rộng của hang động vượt qua một trượng, vừa lúc đủ cho một đầu Lôi Đình tích dịch thông qua, xem ra tảng đá này là Lôi Đình tích dịch vì che giấu huyệt động mà đặc biệt đưa đến, tựa như một đạo môn, mỗi lần xuất nhập đều phải đóng cửa lại.

Lâm Minh tản ra linh hồn lực, rụt rè cẩn thận đi vào trong huyệt động, hoàn cảnh bên trong âm u ẩm ướt. Tuy nhiên không thể ảnh hưởng đến cảm giác của Lâm Minh.

Hắn đại khái đi khoảng cách vài chục trượng, phía trước trở nên rộng mở trong sáng, trong huyệt động h một chỗ không gian cực kỳ rộng lớn. Mặt đất khắp nơi đều có vũng nước, thỉnh thoảng có thể nghe được thanh âm “lạch cạch, lạch cạch” của giọt nước, lọt vào tai rõ ràng.

- Cảnh sắc nơi này cũng không tệ.

Lâm Minh thầm nghĩ trong lòng, nhưng trong lòng luôn luôn vẫn duy trì cảnh giác cao độ, đúng lúc này, trong lòng hắn đột nhiên rùng mình, cảm giác được một cỗ sát ý khóa chính mình lại, một loại cảm giác nguy hiểm cực độ từ đáy lòng dâng lên, sau một khắc, hồng quang chợt lóe, một đạo lôi đình không hề báo trước bổ vào trên người Lâm Minh!

- Lôi Đình tích dịch.

Trong nháy mắt Lâm Minh rút Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương ra, đầu Lôi Đình tích dịch này so với hai đầu trước gặp phải đều mạnh hơn, tia chớp màu đỏ tràn vào thân thể của mình càng thêm bạo ngược, mặc dù Lâm Minh có Lôi Linh cũng không thể áp chế trong nháy mắt.

Mà đúng lúc này, Lôi Đình tích dịch núp trong bóng tối kia gào lên, liên tiếp bảy tám đạo lôi đình màu đỏ như bão tố oanh kích ở trên người Lâm Minh.

“Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!”.

Nham thạch cũng bị chém đứt, mà Lâm Minh tựu đứng ở trung tâm lôi đình này, tất cả lôi đình lực toàn bộ đều bị hắn hấp thu hết, cảm giác tê dại mãnh liệt cùng đau đớn vọt tới như thủy triều, vừa bắt đầu Lâm Minh có chút khó chịu, nhưng là theo đại lượng lôi đình lực bị hấp thu, Lâm Minh cũng là mơ hồ cảm thấy hưng phấn.

- Hảo gia hỏa, là một đầu Lôi Đình tích dịch tương đương với võ giả Ngưng Mạch đỉnh phong, chưa chắc đã kém so với Xi Cốt Đả.

Nhận rõ thực lực của Lôi Đình tích dịch này, Lâm Minh hết sức hưng phấn, không nghi ngờ chút nào, đầu Tích Dịch này cũng là dựa vào dị bảo Lôi thuộc tính kia mới có thể tiến hóa thành công.

Lôi Đình tích dịch cũng phát hiện lôi đình lực lúc bình thường mọi việc đều thuận lợi oanh kích ở trên người Lâm Minh không có hiệu quả gì, nó gào thét một tiếng, xông về phía Lâm Minh, muốn đẩy Lâm Minh đụng vào trên tường đá, biến thành thịt nát.

Lâm Minh hét lớn một tiếng, chân trái lui về phía sau một bước, để ở nham thạch giống như sắt đúc, rồi sau đó hai cánh tay Lâm Minh giơ lên cao, cả người bột phát chân nguyên, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương giống như núi cao nặng nề đập phá xuống.

Ầm!

Một thương của Lâm Minh nện ở trên sống lưng Lôi Đình tích dịch, cùng lúc đó, thân thể của hắn mượn lực nhảy dựng lên, mà Lôi Đình tích dịch kia lại mạnh mạnh mẽ mẽ đụng vào phía trên nham bích, cả huyệt động cũng là chấn động mạnh một cái, đại lượng đá vụn đổ rào rào lăn xuống.

Võ giả áo đen cùng hai tỷ muội lưu lại ở bên ngoài sơn động nghe thấy tiếng thú hô cùng tiếng va chạm kịch liệt bên trong, sắc mặt đều có chút trắng bệch.

Hai tỷ muội thậm chí đang suy nghĩ có nên rời đi trước một chút hay không, vạn nhất vị tiền bối cao nhân kia ở bên trong có một điều không hay xảy ra, rồi sau đó hung thú lao ra, các nàng sẽ phải chôn theo a.

- Sư huynh, ngươi xem chúng ta không phải là...

- Không có chuyện gì.

Võ giả áo đen khoát tay áo, nghe tiếng hô, hắn có thể đoán được thực lực của đầu Lôi Đình tích dịch bên trong kia, hẳn không phải là đối thủ của Lâm Minh.

Hắn vốn tưởng rằng hai đầu Lôi Đình tích dịch một đực một cái lúc trước gặp phải là vợ chồng, hiện tại mới biết được, chúng nó chỉ sợ là mẫu tử, mà này đầu trong huyệt động này, mới là Tích Dịch giống đực trưởng thành lợi hại nhất.

Sưu!

Lôi Đình tích dịch quất một đuôi ra, Lâm Minh điên cuồng gào thét một tiếng, Luyện Lực Như Tơ bột phát, giơ thương không chút do dự nghênh đón cái đuôi đập phá đi xuống.

Răng rắc!

Kim thạch đập vào nhau nổ tung, Trọng Huyên Nhuyễn Ngân Thương của Lâm Minh bị cong lại thành trăng tròn!

Mặc dù Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương có co dãn rất tốt, cũng không chịu nổi phản chấn của lực đánh vào khổng lồ như thế, võ giả bình thường đã sớm vỡ vụn gan bàn tay thậm chí gãy xương cánh tay.

Song sau khi Lâm Minh tiến vào Vu Thần tháp, đã cường tráng lên rất nhiều, thế nhưng ngạnh sinh sinh chống được lực trùng kích của lần này, ngược lại là đuôi của Lôi Đình tích dịch bị Luyện Lực Như Tơ đánh cho bị thương.

- Chết.

Lâm Minh không hề lãng phí thời gian nữa, trực tiếp mở Tà Thần lực Lôi Hỏa Sát!

Đối phó với cao thủ Ngưng Mạch đỉnh phong, Lâm Minh chỉ có thể dùng được một chiêu mạnh nhất, cùng lắm thì đi núp trong sơn động khôi phục, không khôi phục tới đỉnh trạng thái tới đỉnh phong thì sẽ không đi ra ngoài nữa.

Lôi Hỏa đan vào cùng một chỗ, trong nháy mắt tách ra quang hoa sáng lạng chói mắt trong sơn động u ám, phảng phất giống như một mặt trời dâng lên trong sơn động trống rỗng.

Tia sáng chói mắt mãnh liệt phóng ra cả phía ngoài sơn động, làm cho võ giả áo đen cùng hai thiếu nữ sinh đôi ở ngoài cũng mờ mắt không ra, ngay sau đó bọn họ chỉ nghe một tiếng ầm vang, so với tiếng hô của Lôi Đình tích dịch lúc trước còn muốn vang dội hơn không chỉ gấp mười lần!

Một đạo sóng xung kích nhìn bằng mắt thường thấy từ trong huyệt động màu đen lao ra, vốn là tảng đá lớn ngàn cân dùng để làm cửa ở huyệt động kia liền giống bị gậy bóng ngựa trong môn pô- lô đánh trúng, trong nháy mắt bay ra ngoài.

Cả sơn động, bao gồm cả mặt đất nham thạch dưới chân bọn họ cũng rung động kịch liệt, đại lượng đá rơi từ đỉnh núi lăn xuống, thậm chí trong nháy mắt đó, hai thiếu nữ cũng hoài nghi huyệt động này sắp lún xuống.

Lúc này, ở trong sơn động, đại lượng máu tươi trào ra đã nhiễm đỏ mặt đất, Lâm Minh chống Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, nhìn thi thể Lôi Đình tích dịch khổng lồ trước mắt, thở phì phò từng ngụm từng ngụm.

Mặc dù sau khi tiến vào Vu Thần tháp, thực lực Lâm Minh tăng lớn, nhưng là tương đối ứng với Lôi Hỏa Sát, chân nguyên mà Lôi Hỏa Sát cần dùng cũng tăng nhiều.

Dùng tới một lần, Lâm Minh vẫn là sẽ bị rút đi đến gần bốn thành chân nguyên, tiêu hao tương đối lớn.

Tiện tay vứt một viên đan dược vào trong miệng, lấy ra một viên Chân Nguyên thạch không ngừng hấp thu chân nguyên bên trong, chẳng qua là hơi khôi phục một chút, Lâm Minh liền đứng lên tiếp tục đi tới bên trong sơn động, hắn thậm chí không kịp lấy Lôi châu trong Lôi Đình tích dịch đã chết kia ra.

Lâm Minh đã dùng linh hồn lực dò xét qua, trong sơn động không còn những địch nhân khác cùng uy hiếp nữa, mà ở cuối sơn động, một gốc cây trúc màu đỏ tựu cắm rễ ở trên mặt đất quặng nguyên từ cứng rắn, quật cường sinh trưởng.

Phía trên thân cây trúc quấn quanh lấy ba tia chớp màu đỏ nổ đùng đoàng, lá trúc bén nhọn như lợi kiếm.

Lôi đình lực vô cùng cường đại, liên tục không ngừng phun ra từ trong cây trúc này, không nghi ngờ chút nào, cũng là bởi vì cây trúc này, lôi đình lực trong cái sơn động này mới có thể dồi dào như thế.

Cây trúc này hiển nhiên chính là thiên tài địa bảo Lôi hệ trong miệng võ giả áo đen.