Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 186: Lang độc




Ở ngoài Vu Thần tháp, thời gian đã qua bảy ngày bảy đêm.

Ngao ô!

Vu Thần thánh địa u ám yên tĩnh đột nhiên truyền đến một tiếng sói tru, một con hủ lang cỡ nghé con vọt tiến vào. Bên mép nó lủng lẳng mảnh vụn thịt thối, trên người một mùi tanh tưởi, hàm răng trắng ởn lộ ra ngoài, nhỏ nước miếng, ánh mắt xanh thẳm trong hoàn cảnh u ám đặc biệt sáng ngời.

Mà trước mặt hủ lang, một cô bé đang chạy băng băng rất nhanh, nàng rõ ràng là Na Y.

Lúc này, trên khuôn mặt non nớt của nàng cũng không sợ hãi và hoảng loạn, ngược lại là cắn răng, liều mạng thúc giục chân nguyên trong cơ thể, phát huy ra tốc độ cực hạn của mình.

Nhưng Na Y dù sao chỉ là Luyện Tạng kỳ, hơn nữa nhân loại vốn không giỏi chạy bằng hung thú, nàng làm sao so được với hủ lang Dịch Cân đỉnh phong?

Hủ lang càng đuổi càng gần, Na Y đã có thể nghe thấy tiếng gió vù vù sau lưng, thậm chí có thể cảm nhận được hơi nóng hủ lang thở ra.

Rống!

Hủ lang phi thân vồ tới, vuốt sói sắc bén đâm thẳng sống lưng mảnh mai của Na Y.

- A!

Na Y dồn hết lực lượng cuối cùng, nhảy mạnh về phía trước, nhưng mà vuốt sói vẫn xé rách lưng của nàng, quần áo rách mướp, máu thịt bầy nhầy

Phịch!

Na Y ngã mạnh trên mặt đất, thân thể lăn vòng vòng, mà lúc này hủ lang lại lần nữa vồ tới. Lần này, vuốt sắc của nó nhắm chuẩn cổ họng của Na Y.

Vào khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, trong mắt Na Y chợt lóe hàn quang.

Vù!

Tiếng lưỡi dao sắc bén xé gió đột nhiên vang lên, một cây phi lao huyền thiết cỡ ngón tay cái từ trong lỗ thủng vách tường bắn ra, trực tiếp đâm trúng thân thể bay lên của hủ lang, máu tươi bắn ra!

Ngao ô ô...

Hủ lang kêu thảm một tiếng, bị cây phi lao ẩn chứa lực lượng thật lớn bắn bay, trực tiếp cắm trên mặt đất, nhưng mà còn chưa hết. Ngay khi hủ lang ngã mạnh trên mặt đất, mặt đất đột nhiên xuyên ra một loạt đao trận sắc bén. Mũi đao hàn quang um tùm trực tiếp đâm vào thân thể hủ lang.

Phốc!

Hủ lang giống như một con chó chết bị đâm vạn đao xuyên tim, chết đến không thể chết lại.

Thấy một màn như vậy, Na Y phun ra một hơi nặng nề, hư thoát nằm trên mặt đất, sau lưng nàng đã đầy vết máu, ba miệng vết thương vuốt sói để lại sâu có thể nhìn thấy xương.

Cảm giác đau đớn như thủy triều truyền ra từng đợt, trên trán Na Y rịn ra từng hạt mồ hôi.

- Tỷ tỷ!

Na Thủy nhào tới, nhìn thấy tỷ tỷ trọng thương, nước mắt nàng sớm đãngừng được, chảy ra ào ào.

Đối với Na Thủy mà nói, tỷ tỷ chẳng những là hy vọng của nàng, cũng là gửi gắm tinh thần của nàng. Nếu Na Y xảy ra chuyện, nàng cũng sẽ mất dũng khí sống tiếp.

- Ta không sao... Nghỉ ngơi một chút là tốt rồi.

Na Y miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, trong lòng lại chua xót vô cùng.

Nàng vẫn là xem nhẹ tốc độ của hủ lang, kết quả bị thương nặng như vậy.

Bên ngoài còn có một con hủ lang, với trạng thái hiện tại của mình làm sao có thể giết chết nó?

Thực vật chỉ còn lại một ngày cuối cùng, Na Y lại một mực không đi Vu Thần tháp. Nàng phỏng chừng, trạng thái hiện tại của mình nhiều nhất thông qua tầng thứ ba Vu Thần tháp tiến vào tầng thứ tư, rồi sau đó nửa bước khó tiến thêm.

Vu Thần thánh địa chỉ có thể vào một lần, là cơ hội trọng yếu nhất trong đời nàng. Nếu chỉ có thể tiến vào tầng thứ tư, ngày sau nàng dựa vào cái gì báo thù cho cha mẹ?

Hai lời thề độc, một là bảo vệ muội muội, một là báo thù. Nàng một cái đều không muốn dứt bỏ.

Nếu có thể ở Vu Thần thánh địa tu luyện một năm, đạt tới Dịch Cân kỳ, lại vào Vu Thần tháp, Na Y tin tưởng mình ít nhất có thể tiến vào tầng thứ năm. Nếu ở trong Vu Thần tháp có thể đột phá Luyện Cốt kỳ, như vậy dù không có ngựa nàng cũng có nắm chắc rất lớn dần theo muội muội xuyên qua rừng cây hoang dã.

Nhưng hiện tại vấn đề lớn nhất chính là khuyết thiếu thực vật, trừ phi giết chết hai con hủ lang kia.

Na Y tự nhiên không phải đối thủ của hủ lang, nàng liền làm ra một quyết định điên cuồng. Lấy chính mình làm mồi nhử dụ hủ lang tiến vào Vu Thần thánh địa, sau đó dựa vào cơ quan trong Vu Thần thánh địa tiêu diệt nó.

Biết rõ sau khi tiến vào Vu Thần tháp, đề cao thực lực của mình rồi lại đi dẫn dụ hai con hủ lang kia nắm chắc càng lớn, nhưng là Na Y không cam lòng. Không cam lòng vì hai con hủ lang mà lãng phí mất cơ hội thí luyện trọng yếu nhất trong đời.

Nàng muốn cược một lần!

Hủ lang cũng không phải một mực ăn xác thối, ngẫu nhiên sẽ ăn vật sống. Na Y thừa dị một con hủ lang rời đi tìm kiếm con mồi sống, đem một con hủ lang khác dẫn vào, dùng cơ quan tiêu diệt.

Nhưng đánh cược của nàng lại thất bại một nửa, nàng xem nhẹ tốc độ của hủ lang, bị thương nặng.

Móng vuốt hủ lang là có độc!

Hủ lang hàng năm ăn xác thối, trong cơ thể có thi khí thi độc, bị chúng nó trảo thương sẽ dính ôn dịch, không trị mà chết.

Hiện tại thực vật sắp hết, bên ngoài còn có một con hủ lang, mình còn bị hủ lang trảo thương, nên làm thế nào rời khỏi vùng đất chết này?

Na Y cắn môi, rút chủy thủ cắm bên đùi ra, ném cho muội muội nói:

- A Thủy, trong thư viện của thánh địa có rất nhiều sách, ngươi tìm một ít sách không có giá trị quá lớn, lấy ra đây. Đốt một đống lửa, nu đỏ chủy thủ, cắt rụng thịt thối miệng vết thương sau lưng ta xuống...

Nghe thấy Na Y nói vậy, Na Thủy sợ nhảy dựng, nhìn miệng vết thương máu thịt bầy nhầy sau lưng tỷ tỷ, nàng làm sao xuống tay được!

- Tỷ... Tỷ tỷ...

- Nhanh đi, vuốt sói có độc, nếu không không còn kịp nữa!

- Ta... Ta biết rồi.

Na Thủy cắn răng, xoay người muốn đi thư viện, cầm một ít sách không có giá trị gì, dựa theo Na Y nói, đốt một đống lửa nung chủy thủ nóng rực.

Cầm chủy thủ này, tay của Na Thủy đều phát run. Nàng lúc nhỏ ngay cả gà đều chưa từng giết qua, hiện tại lại phải hạ đao sau lưng tỷ tỷ, hơn nữa còn là chủy thủ bị nung nóng rực.

- A Thủy, ngươi có thể, chậm nữa thi độc khuếch tán, vậy không còn kịp rồi!

Na Y cắn một mảnh vải, chờ đợi đau đớn buông xuống. Nếu như không phải miệng vết thương ở sau lưng, nàng căn bản không cần Na Thủy đến làm.

Na Thủy khóe mắt rưng rưng, xé áo sau lưng tỷ tỷ, máu rỉ ra ở miệng vết thương đó đã hơi biến thành màu đen. Quả nhiên như Na Y nói, vuốt sói có độc.

Na Thủy hô hấp dồn dập, hiện tại nàng không xuống tay được cũng phải xuống, nếu không tỷ tỷ sẽ chết.

Đúng lúc một đao muốn cắt xuống, Na Thủy đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân sau lưng, trong lòng cả kinh, vụt quay đầu, chủy thủ cũng theo đó chỉ ra phía sau.

- Ai?

Na Thủy lúc này đã thần hồn nát thần tính.

Mà ngay trong nháy mắt nàng xoay người nhìn thấy người tới, nàng lại đột nhiên ngây ra. Ở phía sau nàng, đang đứng một thiếu niên quần áo tả tơi, tuy rằng hắn mặc chật vật nhưng là vẻ mặt lại có một cỗ khí chất tự tin bình tĩnh.

Mộc... Mộc Lâm...

Na Thủy có chút dại ra, ngay sau đó nước mắt lăn xuống ào ào. Nếu như không phải cùng Mộc Lâm quá xa lạ, nàng thật sự muốn nhào tới khóc lớn một trận:

- Mộc... Mộc Lâm ca ca, van cầu ngươi, cứu tỷ tỷ của ta. Nàng bị hủ lang trảo thương, trúng độc rồi!

A Y cũng nhìn thấy Lâm Minh, trong lòng nàng tràn ngập không thể tin, Mộc Lâm còn sống!???

Tại sao lại như vậy! Trong bút ký của Nạp Nhan Đạt, Nạp Nhan Đạt chỉ dừng lại trong Thần quốc mấy canh giờ mà thôi, mà Lâm Minh lại ở bảy ngày bảy đêm.

Bảy ngày bảy đêm... Hắn rồi lại bình yên trở về?

Lâm Minh nhìn thoáng qua miệng vết thương của Na Y, máu ở đó đã bắt đầu biến thành màu đen.

Lâm Minh thò tay ấn lên lưng Na Y, một luồng chân nguyên theo đó tràn vào trong cơ thể Na Y. Hiện giờ Lâm Minh thao túng chân nguyên đã đạt tới trình độ lô hỏa thuần thanh, mấy ngàn luồng chân nguyên hóa thành sợi nhỏ dệt thành một tấm lưới lớn, trùm lên miệng vết thương.

Phụt!

Một mũi tên máu đen từ trong miệng vết thương của Na Y vọt ra, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi Lâm Minh đã bức ra toàn bộ thi độc trong cơ thể Na Y.

Rồi sau đó, Lâm Minh từ trong Tu Di giới lấy ra một bình sứ nhỏ, rắc một nhúm bột phấn màu trắng lên lưng Na Y. Đây là kim sang được cực phẩm, một lạng giá trị mấy trăm lượng vàng.

Lâm Minh đưa bình sứ nhỏ cho Na Thủy, nói:

- Bôi thuốc cho tỷ tỷ cô đi.

Na Y lúc này áo cởi một nửa, Lâm Minh cảm thấy mình bôi thuốc không quá thuận tiện.

- Ồ... Tốt.

Na Thủy mới kịp phản ứng lại vội vàng bôi thuốc cho tỷ tỷ. Nàng vừa bôi thuốc vừa không kìm nổi lén nhìn Lâm Minh cảnh tượng Lâm Minh nhẹ nhàng bâng quơ bức máu độc trong cơ thể Na Y ra vừa rồi để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng nàng.

Cảnh tượng này, thậm chí so với lúc trước Lâm Minh ra tay như gió xử lý nam nhân mặt khỉ và nam nhân đầu trọc càng khiến Na Thủy trí nhớ khắc sâu.

Nàng vốn tưởng rằng Lâm Minh chỉ là sức chiến đấu mạnh, không nghĩ tới hắn còn có thể dùng loại biện pháp này chữa thương.

Trong lúc vô tình, Lâm Minh ở trong lòng Na Thủy đã thành nhân vật không gì không làm được.

Thuốc trị thương bôi lên miệng vết thương, cảm giác đau đớn trên người Na Y lập tức giảm nhẹ.

Không bao lâu sau, nàng liền cảm thấy miệng vết thương ngứa ngáy, đó là cảm giác khi miệng vết thương lành lại mới có.

- Đây đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Vì sao lại có hung thú?

Lâm Minh chú ý tới xác hủ lang ở một bên, kỳ quái hung thú là như thế nào tiến vào Vu Thần thánh địa.

Na Thủy lau khô nước mắt, đem đầu đuôi sự tình nói hết cho Lâm Minh.

Lâm Minh nghe xong trong lòng có chút áy náy, không nghĩ tới hắn đi thí luyện sinh tử bảy ngày, tạo thành nguy cơ lớn như vậy cho hai tỷ muội bọn họ.

Lâm Minh từ trong Tu Di giới lấy ra một ít thịt nướng, hoa quả và bánh bao đưa cho Na Thủy và Na Y nói:

- Hiện tại không sao rồi, ăn trước đi. Lát nữa chúng ta liền ra ngoài.

Tu Di giới có một điểm tốt, đó chính là giữ tươi. Thực vật bỏ vào bao lâu đều sẽ không biến chất, ngược lại rất tươi mới.

Na Thủy nhìn thấy những thực vật thơm ngào ngạt này, không tự giác nuốt một ngụm nước miếng.

Mấy ngày nay, hai tỷ muội ăn đều là lương khô cứng ngắc, nhạt như nước ốc. Không chỉ như thế, bọn họ một ngày còn chỉ có thể ăn một chút xíu, sớm đã đói đến tóp bụng.

Hiện tại nhìn thấy nhiều thực vật mới mẻ ngon lành như vậy, Na Thủy sớm chảy nước miếng.

Vội vàng cầm bánh bao thịt nướng cho tỷ tỷ, mình cũng cầm lên một miếng, đang định ăn từng miếng lớn, nhưng lại nghĩ tới Lâm Minh đang ở bên cạnh nhìn lập tức có chút ngượng ngùng. Miệng vốn há to cắn lên miếng thịt nướng, lại chỉ xé ra một miếng nhỏ.

Ở trước mặt Lâm Minh, Na Thủy không tự giác giữ hình tượng thiếu nữ của mình.

Lâm Minh nhìn trong lòng buồn cười, cố ý nói:

- Các cô ăn trước, ta ra ngoài xem xem.

Nói xong hắn liền đứng dậy, vốn là hắn muốn ra ngoài giải quyết con hủ lang kia, nhưng là nghĩ tới Vu Thần thánh địa này cơ quan tầng tầng, liền đánh mất ý niệm này, chờ sau khi Na Y thương khỏi cùng ra ngoài cũng tốt.

Mặt Na Thủy hơi ửng đỏ, tuy nhiên lúc này cũng bất chấp nhiều như vậy nữa, ăn từng miếng lớn.

Na Y cũng ăn không ít, hai tỷ muội quả thật là cực kỳ đói.