Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1727: Mượn đao giết người (1)




Chương 1727: Mượn đao giết người. (1)

- Chết!

Hạo Nguyệt Quận Vương bụm má trái huyết nhục mơ hồ, trong ánh mắt vô cùng âm độc, mặc dù mình bị Lâm Minh hủy dung, nhưng mà linh hồn của hắn đánh trúng Lâm Minh, chỉ cần làm cho Lâm Minh thất thần trong nháy mắt, hắn cũng có thể cùng ngân giáp võ sĩ xông lên đánh Lâm Minh trọng thương.

Nhưng khi Lâm Minh trúng công kích linh hồn của Hạo Nguyệt Quận Vương, hắn căn bản không quan tâm, chỉ cầm Phượng Huyết Thương lao tới Hạo Nguyệt Quận Vương.

Chỉ mấy hô hấp qua đi, sắc mặt của hắn tái nhợt không còn chút máu, công kích tinh thần của Hạo Nguyệt Quận Vương chẳng khác ném đá vào biển, không có gợn sóng gì cả.

Cái gì?

Hạo Nguyệt Quận Vương xuất thân Hồn Tộc, thủ đoạn mạnh nhất là công kích linh hồn, vì vậy trong công kích của hắn ẩn chứa công kích linh hồn.

Hạo Nguyệt Quận Vương dùng vật chất công kích không có gì, nhưng mà muốn ngăn cản công kích linh hồn rất khó khăn, rất nhiều địch nhân của hắn đều nuốt hận vì công kích linh hồn của hắn.

Trước đó Hạo Nguyệt Quận Vương va chạm với Lâm Minh, công kích linh hồn đánh vào người Lâm Minh, dựa theo tình huống lúc trước, đối thủ của hắn cho dù không bị Hạo Nguyệt Quận Vương nhất kích tất sát, cũng bị hao tổn linh hồn, xuất hiện thất thần ngắn ngủi, đến lúc đó Hạo Nguyệt Quận Vương có thể thừa cơ ra chiêu.

Nhưng mà hắn dù thế nào cũng không nghĩ tới, Lâm Minh sắc mặt không biến hóa, làm cho Hạo Nguyệt Quận Vương hoàn toàn há hốc mồm.

- Ngươi... Ngươi có Thiên Tôn Linh Bảo phòng ngự linh hồn?

Giọng của Hạo Nguyệt Quận Vương chột dạ, hắn đã triệt để sợ hãi, hắn ẩn ẩn ý thức được, hôm nay chỉ sợ hắn phải chết!

Thực lực Lâm Minh vượt xa hắn, cho dù Thần Hư thái tử cùng Hồng Viêm có năng lực phá vạn ma lĩnh vực, hắn cũng không chống được tới lúc đó.

Hạo Nguyệt Quận Vương tuổi cũng không lớn, hắn còn có tiền đồ huy hoàng, thậm chí có khả năng đặt chân tới Thiên Tôn cảnh, dưới loại tình huống này, tử vong đối với Hạo Nguyệt Quận Vương mà nói tuyệt đối là chuyện đáng sợ nhất!

- Lâm Minh! Tuy ta đối nghịch với ngươi khắp nơi, nhưng mà ta không có thật hại ngươi, ngươi buông tha ta đi, ngươi có thể gieo nô ấn lên người của ta, ta có thể làm thủ hạ trung thực của ngươi!

Hạo Nguyệt Quận Vương dùng chân nguyên truyền âm nói với Lâm Minh, chuyện này làm cho Lâm Minh ngoài ý muốn, bởi vì có quá nhiều võ giả tình nguyện chết cũng không nguyện làm nô lệ của kẻ khác, Hạo Nguyệt Quận Vương lại chủ động nói như vậy, làm cho Lâm Minh càng đánh giá thấp kẻ này.

Thời điểm này, khóe mắt Hạo Nguyệt Quận Vương đột nhiên chớp động một tia hàn quang, thân thể của hắn như độc xà bạo phát, một tia chớp màu tím hiện ra trong mi tâm Hạo Nguyệt Quận Vương.

Trong sát na này hắn thiêu đốt một tia thần hồn.

Võ giả thiêu đốt máu huyết có thể đổi lấy lực lượng cường đại hơn bình thường. Nhưng đối với võ giả Hồn tộc mà nói, còn có sát chiêu lợi hại hơn thiêu đốt máu huyết, chính là thiêu đốt thần hồn!

Bởi vì thần hồn mới được là căn bản tính mạng của Hồn Tộc. Đối với Hồn Tộc mà nói, một khi thiêu đốt thần hồn chính là tổn thương vĩnh viễn, ít có khả năng bổ trở lại, Hạo Nguyệt Quận Vương vì cầu sinh mà thiêu đốt thần hồn.

Một khắc này, khóe mắt Hạo Nguyệt Quận Vương bắn ra oán hận hung lệ, hắn vốn có cơ hội đặt chân lên Thiên Tôn, hiện tại thiêu đốt thần hồn, cơ hồ đã buông ta cơ hội đặt chân lên Thiên Tôn. Ngày sau trừ phi có đại cơ duyên. Nếu không đừng mong đột phá.

Tất cả là do Lâm Minh ban tặng, hắn làm sao không hận?

Lưu được núi xanh, không lo không có củi đốt, Hạo Nguyệt Quận Vương vì mạng sống đã liều mạng rồi!

Trong tích tắc Hạo Nguyệt Quận Vương thiêu đốt thần hồn, bên cạnh Hạo Nguyệt Quận Vương, Thánh tộc ngân giáp võ sĩ cũng thiêu đốt bổn mạng máu huyết, cùng liều mạng với Lâm Minh.

Trường đao của hắn chém vỡ hư không, mười ánh sao lóe lên trên thân đao, đao mang như ngân hà đổ xuống.

Nhìn thấy cảnh này. Lâm Minh lui về phía sau một bước, trực tiếp tế Hỗn Nguyên chung ra.

Khi Lâm Minh bước vào nửa bước Thánh Chủ, hắn thao túng Thiên Tôn Linh Bảo càng mạnh.

Keng --

Hỗn Nguyên chung vang lên, tiếng chuông kéo dài như âm thanh đại đạo, rung động lắc lư thiên địa!

Tuy Lâm Minh không sợ Hạo Nguyệt Quận Vương cùng ngân giáp võ sĩ, nhưng mà đối phương đã liều mạng. Hắn cũng không nên tiếp, dù sao hắn còn có địch nhân phía sau, chính là hư ảnh Hắc Long chiếm lấy Ám Long thương.

Nếu như mình toàn lực ra tay, có khả năng tạo cơ hội cho hư ảnh Hắc Long.

Rầm rầm rầm!

Lực lượng cuồng bạo không ngừng đánh lên Hỗn Nguyên chung, Hạo Nguyệt Quận Vương thần hồn công kích cực kỳ xảo trá, lại thẩm thấu xuyên qua sóng âm của Hỗn Nguyên chung, công kích tinh thần chi hải của Lâm Minh.

Nhưng mà trải qua sóng âm suy yếu, công kích này đối với Lâm Minh không tạo được uy hiếp gì.

Thời điểm công kích linh hồn xâm nhập vào tinh thần chi hải của Lâm Minh, trực tiếp bị bích hồn chiến linh đại thành đánh nát, rồi sau đó, công kích linh hồn tiêu tán.

Lâm Minh liên tiếp lui về phía sau, hắn cầm Hỗn Nguyên chung ngăn cản đa số công kích, bản thể hắn thừa nhận trùng kích lại cũng không nhiều!

- Đáng chết! Đáng chết!

Trong nội tâm Hạo Nguyệt Quận Vương gấp đến độ thổ huyết, hắn đã dốc sức liều mạng công kích Lâm Minh, nhưng căn bản không tổn thương tới Lâm Minh chút nào, loại cảm giác này không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung.

- Thực tiếc nuối, ngươi phải chết ở đây...

Mười ngón tay Lâm Minh liên tục, Vạn Ma Sinh Tử Luân xoay tròn trên đầu hắn, vô số phù văn Tu La pháp tắc hiện ra, quay quanh Vạn Ma Sinh Tử Luân, thần bí và phong cách cổ xưa.

Lâm Minh ý định mau chóng giết chết Hạo Nguyệt Quận Vương cùng ngân giáp võ sĩ, chỉ cần giết hai người này, còn lại Hồng Viêm cùng Thần Hư thái tử, cho dù hai người tách ra trốn, Lâm Minh cũng có nắm chắc giết bọn chúng!

Thời điểm này, tại nơi khác của chiến trường, Thần Hư thái tử cùng Hồng Viêm cũng phát sinh dị biến. Bọn chúng đã phát hiện Hạo Nguyệt cùng ngân giáp võ sĩ sắp không được!

- Chúng ta không có thời gian, chỉ có một cơ hội này, nếu không Lâm Minh giết đám Hạo Nguyệt xong, cùng Hắc Long ác linh liên thủ giết chúng ta, chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

- Phải phá vỡ vạn ma kết giới này!

Thần Hư thái tử khi nói chuyện cũng cắn răng một cái, cũng thiêu đốt một đám thần hồn, thời điểm thiêu đốt thần hồn này, nội tâm Thần Hư thái tử đang nhỏ máu, thế nhưng mà hắn không có lựa chọn nào khác.

Toàn thân của hắn có kim quang bao phủ, sau lưng hắn có chín khe hở, chẳng khac gì thần linh.

Xuy xuy xùy!

Hư không bị linh hồn chi lực xuyên thủng, hai mắt Thần Hư thái tử huyết hồng, ở bên cạnh hắn, Hồng Viêm cũng thiêu đốt bổn mạng máu huyết!

Đối với Thánh tộc mà nói, máu huyết trọng yếu không thua gì linh hồn đối với Hồn Tộc.

Hai người này là thực muốn liều mạng.

Mà thời điểm này cách bọn họ không xa, khóe miệng hư ảnh Hắc Long cười dữ tợn, nó chậm rãi hiện thân, hai cái móng vuốt đánh vào hư không, từng đạo phù văn bị nó đánh ra, không ngừng gia cố vạn ma kết giới.

Vạn ma kết giới vốn dày đặc, lúc này lại nặng nề không gì phá nổi.