Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 136: Đột phá Dịch Cân kỳ!




- Minh Thân phù... Ta hiểu được, ta là bởi vì vẽ Minh Thân phù này nên linh hồn lực tiêu hao quá lợi hại, cho nên mới ngủ lâu như vậy, bây giờ là... Lúc nào rồi?

Đồng hồ cát lớn trong phòng đã sớm chảy khô sạch, hiển nhiên Lâm Minh đã ngủ không ngừng trong thời gian một ngày.

- Hoàn hảo thành công, ta đã đoán sai về mức độ khó khăn khi vẽ Minh Thân phù, không nghĩ tới từng cái phù đều phải vẽ lâu như vậy, lúc trước ta vẽ chính là... Tụ Nguyên phù.

Lâm Minh vốn là tính toán vẽ hai loại Minh Thân phù là Tụ Nguyên phù cùng Đấu Chi ấn.

Tụ Nguyên phù khắc sâu tại ngực, có thể đề cao tốc độ hội tụ chân nguyên, do đó tăng tốc độ tu luyện của võ giả lên.

Mà Đấu Chi ấn khắc vào tay phải, thông qua việc cải thiện sự vận chuyển của chân nguyên, tăng phúc lực lượng chân nguyên, đề cao lực công kích khi võ giả sử dụng võ kỹ.

Hiện giờ Lâm Minh quan trọng là... Tu luyện, tự nhiên là phải vẽ Tụ Nguyên phù đầu tiên.

Lâm Minh ngồi xuống thí nghiệm một chút, quả nhiên, bởi vì Tụ Nguyên phù tồn tại, tốc độ hắn thu nạp nguyên khí thiên địa chuyển thành chân nguyên tự thân đã gia tăng thật lớn.

- Thiếu bốn thành tăng phúc! Tựa hồ bởi vì trạng thái tự mình thôi miên, tiêu hao thân thể, cho nên không có xuất hiện tình huống linh hồn lực cung cấp không đủ, mặc dù làm như vậy có thể sẽ khiến thân thể có thương tích, nhưng là Tụ Nguyên phù mà ta hoàn thành tốt hơn nhiều so sánh với trong dự đoán!

Lâm Minh mừng rỡ trong lòng, tốc độ tăng lên bốn thành đã là tương đối lớn.

Phải biết rằng, võ giả có thiên phú tam phẩm trung đẳng bình thường, bắt đầu tu luyện từ mười hai tuổi, ở dưới tình huống không cần đan dược cực phẩm phụ trợ, tu luyện tới bốn mươi tuổi có thể đạt tới Luyện Cốt sơ kỳ, trải qua thời gian ba mươi năm.

Mà võ giả có thiên phú tứ phẩm trung đẳng, đồng dạng bắt đầu tu luyện từ mười hai tuổi. Không dựa vào đan dược cực phẩm cùng công pháp đỉnh cấp, đại khái là ba mươi tuổi có thể bước vào Luyện Cốt sơ kỳ, trải qua thời gian hai mươi năm.

Cái này thật ra thì chỉ là chênh lệch mười năm, cũng chính là chênh lệch năm thành tốc độ tu luyện mà thôi.

Nhưng chính là năm thành tốc độ tu luyện này. Cũng là cực kỳ trọng yếu, võ giả ba mươi tuổi chính là lúc đang tráng niên, liền có hy vọng đột phá Ngưng Mạch kỳ rồi sau đó tuổi trẻ tăng trưởng trên phạm vi lớn, thực lực đề cao thật lớn, từ đó giống như cá chép vượt qua long môn.

Mà võ giả bốn mươi tuổi đạt tới Luyện Cốt kỳ, lại thường thường lập tức sẽ gặp phải vấn đề thân thể già yếu, kết quả thể lực hạ thấp. Chẳng những thực lực không so sánh được với võ giả trẻ tuổi đồng cấp, hơn nữa sau này cũng sẽ không tiến được thêm nửa bước nữa, đừng nói là đột phá Ngưng Mạch kỳ.

Cho nên Tụ Nguyên phù tăng phúc tốc độ tu luyện thêm bốn thành, đã là vô cùng khủng khiếp rồi.

- Tụ Nguyên phù chẳng qua là Minh Thân phù đơn giản. Sau này theo tu vi của ta tăng trưởng, còn có thể vẽ ra Minh Thân phù cường đại hơn, đến lúc đó, thiên phú của ta cũng sẽ không trở thành chướng ngại của ta!

- Lúc vẽ Tụ Nguyện phù ta suýt nữa bị hao tổn linh hồn, Đấu Chi ấn này vẫn còn là nhất đẳng, chờ thực lực của ta đề cao thêm một chút sẽ tính toán tiếp, dù sao Đấu Chi ấn chẳng qua là đề cao thực lực của Minh Thân phù, chỉ cần vẽ thành công trước khi giao thủ cùng Trương Quan Ngọc, cũng không coi là trễ.

Ngày qua ngày, mỗi ngày Lâm Minh cũng sẽ đi tới Thác Nước Hàn Đàm tu luyện “Hỗn Độn Chân Nguyên quyết”. Thác Nước Hàn Đàm với độ khó cấp mười, mỗi lần Lâm Minh ngồi xuống chính là bốn năm canh giờ.

Dưới tác dụng đồng thời của Tụ Nguyên phù cùng Không Linh võ ý. Tốc độ tu luyện của Lâm Minh có thể dùng bốn chữ một ngày ngàn dặm để hình dung!

Hôm nay trình độ tinh thuần của chân nguyên trong cơ thể Lâm Minh, dù cho so sánh với võ giả Luyện Cốt đỉnh phong, cũng đã thắng một bậc!

Lại qua thêm nửa tháng, cũng chính là giữa tháng thứ hai, Lâm Minh đang chìm đắm ngâm ở bên trong Thác Nước Hàn Đàm, sử dụng Không Linh võ ý để tu luyện đột nhiên tâm niệm vừa động, hắn phát hiện, chân nguyên sớm đã hoàn toàn tràn khắp nội tạng, bắt đầu từ từ thẩm thấu vào bên trong gân cốt.

- Dịch Cân kỳ, Luyện Thể tầng bốn!

Trong lòng Lâm Minh trở nên vui mừng, nhưng cũng không có quá nhiều kinh ngạc.

Võ phủ đưa cho khảo hạch đệ tử hạch tâm là để cho Lâm Minh ở mười sáu tuổi đạt tới Dịch Cân đỉnh phong, mà dựa theo tốc độ tu luyện này mà tiếp tục, làm được điểm này quả thực không cần tốn nhiều sức.

Võ giả bình thường, lúc đột phá một cái cảnh giới cũng sẽ có bình cảnh.

Nguyên nhân gây ra bình cảnh hơn phân nửa là do trụ cột không vững chắc, tỷ như võ giả Luyện Tạng kỳ bình thường, nếu như không có công pháp cực phẩm, không thông qua hàn đàm tôi luyện thân thể, có rất ít người có thể luyện tập để làm cho chân nguyên rót vào từng cái bộ phận rất nhỏ của ngũ tạng lục phủ, kể từ đó, người ấy khi bước vào Dịch Cân kỳ sẽ gặp phải bình cảnh.

Vốn là chân nguyên phân bố trong nội tạng cũng không nhiều, muốn tiến thêm một bước nữa để rót chân nguyên vào gân cốt không nghi ngờ chút nào chính là càng thêm khó khăn.

Cho dù về sau miễn cưỡng đột phá Dịch Cân kỳ, nhưng là Dịch Cân kỳ giống như trước căn cơ không ổn định, kết quả đột phá Luyện Cốt kỳ khó khăn, cuối cùng hoàn toàn không cách nào bước vào Ngưng Mạch kỳ.

Trụ cột của một cái cảnh giới không vững chắc, sẽ làm cho tu vi tinh tiến sau này càng ngày càng khó.

Nhưng là đối với Lâm Minh mà nói, lại hoàn toàn không tồn tại loại vấn đề này, chân nguyên của hắn đã sớm xâm nhập vào từng cái bộ phận của màng da nội tạng trong thân thể, thậm chí xâm nhập đến từng cái đơn nguyên thật nhỏ bên trong màng da của nội tạng, đối với hắn mà nói, đột phá Dịch Cân kỳ, Luyện Cốt kỳ, Ngưng Mạch kỳ hoàn toàn là đơn giản như nước chảy thành sông mà thôi.

Chỉ cần chân nguyên tích lũy đầy đủ, là có thể đột phá!

Thúc giục “Hỗn Độn Chân Nguyên quyết” đến mức tận cùng, Lâm Minh có thể rõ ràng cảm giác được cái cảm giác vô cùng kỳ diệu lúc chân nguyên tiến vào gân cốt.

Rất nhiều võ giả căn cơ không ổn định, gặp phải bình cảnh, bọn họ muốn đột phá Dịch Cân kỳ thường tường phải cần thúc giục chân nguyên, mạnh mẽ để cho chân nguyên dung hợp cùng gân cốt, mỗi ngày dung hợp một chút, dùng thời gian lâu dài để chậm rãi đột phá Dịch Cân kỳ, cho nên rất nhiều võ giả sẽ ngưng lại ở Luyện Tạng đỉnh phong tính ra thì mất mấy năm thời gian.

Mà Lâm Minh lại không phải như thế, chân nguyên tích trữ bên trong da thịt nội tạng của hắn đã đến cực hạn, như vậy cũng giống như là so sánh với một cái ao nước tích trữ đầy nước, bởi vì chân nguyên đã không dung nạp được nhiều hơn nữa, như vậy chân nguyên tự nhiên sẽ tràn đầy đến bên trong gân cốt, dung hợp cùng gân cốt.

Hai loại phương thức đột phá, cái nào tốt cái nào xấu, cũng đã có thể rõ ràng!

Lần này Lâm Minh đột phá, ước chừng kéo dài ba ngày, ba ngày nay, mỗi ngày Lâm Minh đều ở trong Thác Nước Hàn Đàm tu luyện sáu canh giờ, tổng cộng dùng mười tám canh giờ, chân nguyên rốt cuộc hoàn toàn dung nhập vào gân cốt, cái gọi là Dịch Cân, đúng là luyện tập để gân cốt cùng xương cốt.

Từ trong ngồi xuống lâu dài khôi phục như cũ, Lâm Minh rõ ràng có cảm giác chân nguyên trong cơ thể cuồn cuộn liên tiếp không ngừng, chống đỡ hàn khí của Thác Nước Hàn Đàm này đã trở nên dễ dàng.

Từ trong hàn đàm đi ra ngoài, Lâm Minh tùy ý xuất ra một chưởng, dọc theo bàn tay, thế nhưng tạo thành sóng gợn màu lam nhạt lúc ẩn lúc hiện, giống như gợn sóng nước.

Lâm Minh thấy đường sóng gợn này, ánh mắt ngưng tụ lại:

- Chân nguyên hóa hình... Không nghĩ tới ta có thể đạt tới cảnh giới chân nguyên hóa hình...

Bình thường võ giả Ngưng Mạch kỳ bởi vì chân nguyên cực độ dày đặc, có thể rõ ràng biến hóa thành thực chất, hoặc là, có chút võ giả ngút trời Luyện Cốt kỳ đỉnh phong, cũng có thể miễn cưỡng làm được, nhưng giống như Lâm Minh, ở Dịch Cân sơ kỳ thì đã có thể trở thành võ giả có chân nguyên hóa hình, cũng là người đầu tiên từ trước tới nay ở Thiên Vận quốc.

Nắm chặt quả đấm, trong lòng Lâm Minh thỏa thuê mãn nguyện.

- Chẳng qua là mới vào Dịch Cân kỳ, liền có thể đạt tới cảnh giới của võ giả Ngưng Mạch kỳ bình thường, không biết hiện tại ta so sánh với võ giả Ngưng Mạch kỳ bình thường còn có bao nhiêu chênh lệch, đợi đến khi ta bước vào Dịch Cân đỉnh phong, có thể đánh bại võ giả Ngưng Mạch kỳ bình thường hay không a?

Có thể đánh bại võ giả có thực lực Ngưng Mạch kỳ bình thường hay không Lâm Minh không dám khẳng định, nhưng là ở Dịch Cân kỳ đỉnh phong đánh bại Lăng Sâm, Lâm Minh đã có nắm chắc nhất định. Mặc dù Lăng Sâm có Tu La võ ý, nhưng làm sao địch nổi “Hỗn Độn Cương Đấu kinh”?

Còn đối với Lâm Minh mà nói, từ Dịch Cân kỳ tiến vào Dịch Cân kỳ đỉnh phong, chẳng qua là vấn đề thời gian.

- A, Lâm sư đệ! Thật là khách ít đến a!

Sư huynh chấp sự chịu trách nhiệm thủ hộ Mộc Nhân hạng sau khi thấy Lâm Minh, lập tức tiếu a a tiến lên đón.

Thất Huyền võ phủ có bảy đại trận tu luyện là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi, Mộc Nhân hạng chính là Mộc chi trận trong đó, lúc trước Lâm Minh chỉ đi qua Thác Nước Hàn Đàm cùng Cuồng Phong động, Mộc Nhân hạng này lại là lần đầu tiên tới, cho nên sư huynh chấp sự chịu trách nhiệm thủ hộ Mộc Nhân hạng thấy Lâm Minh liền phá lệ nhiệt tình, ai cũng nói không chính xác, mười mấy năm sau Lâm Minh sẽ trở thành phủ chủ tiếp theo của Thất Huyền võ phủ hay không, đến lúc đó, hắn đã có thể là người lãnh đạo trực tiếp của người lãnh đạo trực tiếp, tự nhiên phải hảo hảo nịnh bợ khi có cơ hội a.

- Sư huynh, ngại quá, tạm thời quyết định tới nơi này của ngươi, không có hẹn trước, không biết còn có vị trí hay không?

Sau khi Lâm Minh đột phá Dịch Cân kỳ, liền muốn thí nghiệm thực lực của mình một chút, mà ở bên trong bảy đại sát trận, Kim Giáp binh cùng Mộc Nhân hạng cũng là luyện tập bản lĩnh thực chiến.

- Có vị trí, ha ha, Lâm sư đệ lúc nào tới đều có vị trí.

Sư huynh chấp sự mỉm cười đầy mặt nói.

- Thật cảm tạ sư huynh, như vậy, phiền toái sư huynh giúp ta mở độ khó cấp mười một một chút.

- Độ khó cấp mười một?

Sư huynh chấp sự mở to hai mắt nhìn Lâm Minh, bình thường, độ khó cấp mười một chỉ mở ra đối với những người có Bài Danh thạch nằm trong mười tên đứng đầu, chẳng lẽ Lâm Minh đã có thực lực tiến vào những người có Bài Danh thạch của một trong mười người đứng đầu sao?

Điều này sao có thể, khảo hạch đệ tử hạch tâm cho Lâm Minh thời gian chính là ba tháng, ba tháng tiến vào mười Bài Danh thạch đứng đầu, đã đủ khoa trương, hiện tại, mới qua nửa tháng mà thôi, nếu là Lâm Minh đã có thể tiến vào mười Bài Danh thạch đứng đầu, vậy thì hắn đúng là quá nghịch thiên!

Sư huynh chấp sự kia đang có cảm giác bất khả tư nghị, đột nhiên phát hiện tu vi của Lâm Minh, hắn nhất thời mở to hai mắt nhìn, hỏi:

- Lâm sư đệ, ngươi đột phá? Dịch Cân kỳ!

- Ừm, vài ngày trước may mắn đột phá.

Sư huynh chấp sự không tự chủ được mà nuốt từng ngụm nước bọt, từ Luyện Tạng kỳ đến Dịch Cân kỳ có một bình cảnh không lớn không nhỏ, mặc dù đối với thời gian trôi qua mà nói, đột phá cái bình cảnh này là chuyện sớm hay muộn, nhưng là cũng không đến mức nhanh như vậy a, còn nhớ mang máng, mấy tháng trước, Lâm Minh mới vừa đột phá Luyện Tạng kỳ a.

Từ Luyện Tạng kỳ đến Dịch Cân kỳ chỉ dùng mấy tháng, đây là tốc độ gì a, ban đầu thiên phú của mình đã không tồi rồi, nhưng cũng dùng gần ba năm thời gian.

Lâm Minh này mười lăm tuổi đã là Dịch Cân kỳ, còn có hơn một năm nữa, đạt tới Dịch Cân đỉnh phong còn không phải giống như chơi trò chơi sao, nói không tốt thì Lâm Minh thậm chí cũng có thể đạt tới Luyện Cốt kỳ, nói cách khác, lần này hắn thông qua khảo hạch của Thất Huyền võ phủ đã là nắm chắc!

Đệ tử hạch tâm của Thất Huyền võ phủ sinh trưởng ở Thiên Vận quốc! Sư huynh chấp sự hít sâu một hơi, chỉ cần hắn gật đầu một cái, là tuyệt đối có thể trở thành thái thượng hoàng trên vạn người của Thiên Vận quốc!

- Sư huynh, mời mở độ khó cấp mười một một chút a.

Thấy sư huynh chấp sự kia đang ngẩn người, Lâm Minh nhắc nhở một câu.

- Nga, được được.

Sư huynh chấp sự này kịp phản ứng, điều khiển trận bàn mở Mộc Nhân hạng độ khó cấp mười một ra.