Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1147: Phong Thần đại pháp




- Đây... Đây là... Ta không nhìn lầm chứ?

Lâm Minh dùng cảm giác tra xét cảnh tượng phạm vi mười dặm này, gần như không thể tin được đây là thật sự!

- Mạch khoáng Tử Dương tinh lớn như vậy? Không đúng, đây không phải là mạch khoáng Tử Dương tinh, mà là một khối Tử Dương tinh lớn vô cùng.

Bình thường Tử Dương tinh được sản xuất ra từ Tử Dương thạch mạch khoáng, giống lúc trước Lâm Minh ở Tử Sơn trong Bí cảnh Hồng Hoang tìm được Tử Dương thạch mạch khoáng cũng đã là đỉnh cấp mạch khoáng rồi, nhưng mà Tử Dương thạch kia cũng chỉ được khảm rải rác trong nham thạch Tử Sơn mà thôi, cho nên muốn khai thác ra, cần phải không ngừng sàng lcj, loại bỏ phế thạch và tạp chất.

Như vậy nhận được chỉ là Tử Dương thạch mà thôi.

Mà Tử Dương tinh là do rất ít Tử Dương thạch kết tinh ra, giống như kim cương trong tro núi lửa, đã ít lại càng ít.

Lúc trước ở trong Bí cảnh Hồng Hoang, trên trăm cao thủ Toàn Đan ở trong Tử Sơn trải qua vài ngày vài đêm không ngừng cố gắng, cũng chỉ khai thác được mấy tỉ Tử Dương thạch, trên vạn khối Tử Dương tinh đã chất thành ngọn núi nhỏ rồi.

Mà mà so với ngọn núi Tử Dương tinh trước mắt mà hiện tại Lâm Minh nhìn thấy thì thật sự là nhỏ bé không đáng kể.

- Trên thế giới này, lại có Tử Dương tinh lớn như vậy? Là thiên nhiên tạo thành? Hay là do người tạo nên?

Lâm Minh cảm thấy không thể tin, đây là tài phú cực lớn tới mức nào? Quả thực không thể tính toán.

Nếu là thiên nhiên, không thể tưởng tượng được làm sao mà pháp tắc và tự nhiên lực tạo nên Tử Dương tinh lớn và thần kỳ như thế!

Mà nếu như là người tạo nên, Lâm Minh nghĩ không ra là ai có bút tích lớn như vậy, chỉ sợ phải là Thiên Tôn mới có tài lực này à, nhưng mà ngày đó vị Thiên Tôn kia vì sao phải di lưu một khối Tử Dương tinh lớn như vậy chôn ở trong không gian thần bí trong lòng đất này, đây không phải lãng phí sao?

Đây không phải Tử Dương tinh này là tài phú mà vị Thiên Tôn kia lưu lại, chờ đợi người hữu duyên đến khai thác chứ? Nếu nói như vậy, Tử Dương tinh lớn như vậy, chỉ sợ là ngay cả Thánh địa thượng tầng cũng có thể mua được à.

Nếu như mình có thể có được nó mà nói, như vậy ngày sau tài nguyên còn không phải tùy tiện sử dụng sao? Trừ những thứ mà dùng Tử Dương thạch cũng không mua được ra, chẳng hạn như xương Thần Thú, Thần Võ vô thượng vân vân, thì những cái khác hoàn toàn có thể tùy ý tiêu sài!

Tuy nhiên nếu đúng thật là Thiên Tôn kế thừa, nếu muốn kế thừa thì cũng không phải đơn giản như vậy, Lâm Minh đang miên man suy nghĩ, thì đúng lúc này, Mộ Thiên Tuyết đột nhiên nói:
- Khối Tử Dương tinh dường như hợp thành một chữ...

Cảm giác của Mộ Thiên Tuyết so với Lâm Minh thì mạnh hơn nhiều lắm. Lâm Minh chỉ có thể nhìn được phạm vi mười dặm, mà Mộ Thiên Tuyết có thể nhìn thấy phạm vi mấy trăm dặm, có thể thoải mái nhìn thấy toàn cảnh Tử Dương tinh cực lớn kia.

- Chữ?

Lâm Minh tâm niệm vừa động, ý thức liên hệ với Mộ Thiên Tuyết. Dùng thị giác của Mộ Thiên Tuyết để nhìn xuống không gian thần bí này. Mà rốt cục hắn cũng thấy được cảnh tượng Tử Dương tinh này.
Tử Dương tinh cực lớn, hình thành một chữ thật dài kỳ dị, mỗi một đạo bút họa của nó, đều như mạch núi liên tục! Sự tồn tại của nó, dường như tách toàn bộ thế giới này thành hai bộ phận.

Toàn bộ tự tản phát ra một cỗ khí thế mênh mông, hùng hồn, dường như đã tại trong lòng đất này ngủ say vô số năm tháng vậy!

Mà từ này, Lâm Minh căn bản không biết.

- Đây hình như là... văn tự thời Cổ Thần Vực?

Lâm Minh nhớ tới cốt giản mua được ở Hội giao dịch, văn tự trên cốt giản đơn, so với văn tự nà có chỗ tương tự, hẳn là cùng 1 hệ thống.

- Quả thật là văn tự Cổ Thần Vực, mà văn tự này ta cũng nhận ra được.
Mộ Thiên Tuyết nói, nàng năm đó vì muốn đọc được toàn bộ Thương Khung Bá Điển trong ngọc giản cổ xưa mà nàng chuyên môn nghiên cứu văn tự Cổ Thần Vực, nghiên cứu đối với văn tự Cổ Thần Vực, xem như trong đại năng Thần Vực cũng là người đứng đầu.

- Nó là từ gì?
Lâm Minh trong lòng vừa động, mở miệng hỏi.

- Từ này là từ PHONG!

- Phong?
Tâm thần Lâm Minh chấn động, lại nhìn chữ này, dường như cảm giác được trong đó phong ấn một thế giới vậy, không thể phỏng đoán!

- Trận pháp phong ấn? Trời ạ! Là cái gì vậy, cần một khối Tử Dương tinh lớn như vậy tạo thành chữ này để phong ấn? Mà người bày ra trận pháp phong ấn này, lại có tu vi gì?

Lâm Minh cảm giác toàn thân chấn động, không ngờ dùng Tử Dương tinh luyện giống như một dãy núi luyện thành một từ PHONG, người có thể thi triển thủ đoạn như thế chỉ sợ rất có khả năng là Thiên Tôn!

Mà thứ bị hắn phong ấn trong đó, cũng sợ cũng là tồn tại cấp Thiên Tôn cấp siêu, chẳng nhẽ là Thần thú sao?

- Này... Mộ cô nương, ngươi có biết đại trận phong ấn này rốt cuộc tồn tại bao lâu không? Là người nào có thể bày ra? Ở viễn cổ đế đô, chẳng lẽ phát sinh qua đại chiến cường giả cấp Thiên Tôn sao?

Lâm Minh hít sâu một hơi, hỏi như thế.

Mộ Thiên Tuyết lắc lắc đầu, nói:
- Không thể suy tính, có lẽ là mấy ức năm, hơn một tỉ năm trước, thậm chí còn lâu hơn, so với Vạn Cổ Ma Khanh ở Thiên Diễn Đại Lục không biết đã xuất hiện sớm hơn bao nhiêu năm. Mà chữ Phong này, nếu ta không đoán sai thì rất có thể là do một loại Thần Võ vô thượng Phong Thần đại pháp viết thành...

Phong Thần đại pháp này chính là một bộ Thần Võ vô thượng, Mộ Thiên Tuyết cũng chỉ nghe nói qua, nó đến tột cùng như thế nào, Mộ Thiên Tuyết vẫn chưa gặp qua, chỉ là thấy ở trên điển tịch có miêu tả một chút, cảm giác chữ Phong cực lớn này cùng loại như vậy.

- Thần Võ vô thượng!

Lâm Minh dùng sức nuốt một ngụm nước miếng, cho đến bây giờ, hắn nghe qua Thần Võ vô thượng cũng chỉ đếm trên mấy ngón tay.

Trong đó hắn học được chỉ là một cái Thiên Ma võ ý, một cái Tà Thần lực, cái trước chỉ có một phần ba, cái sau rốt cuộc có đầy đủ hay không, Lâm Minh cũng không dám khẳng định.

Mà đây cũng là chuyện tình không thể làm khác được, Thần Võ vô thượng bình thường chỉ có 1 bản, kế thừa thời gian mấy trăm triệu năm, thường thường phải từng trải vô số cướp đoạt và chiến hỏa, rất có thể sẽ trở nên không trọn vẹn.

Mỗi một loại Thần Võ vô thượng, đều vô cùng quý báu. Ngay cả phụ thân Xích Chiến Vân, đại giới Giới Vương, cũng chỉ có mảnh vỡ ngọc giản một bộ Thần Võ vô thượng, mà chỉ là mảnh vỡ mà thôi, ngay cả Thần Võ vô thượng không trọn vẹn cũng đều chưa tính.

Chỉ có mảnh vỡ Thần Võ vô thượng căn bản không thể tu luyện, nhiều nhất chỉ là từ đó tìm hiểu một ít chiêu thức, công pháp mà thôi.

- Thiên Tôn bố trí Phong Thần đại pháp, phong ấn trải qua mấy ức năm, thậm chí một tỉ mấy năm, vậy tồn tại bị trấn áp kia chẳng lẽ còn có thể sống sao? Chỉ sợ Thiên Tôn năm đó phong ấn nó đều đã hóa thành đất xám rồi.

Lâm Minh nhìn Tử Dương tinh sơn trước mắt, trong lòng vô cùng kinh ngạc, tuy nhiên mặc kệ là tồn tại bị trấn áp kia có còn sống hay không, có thể khẳng định, hắn muốn đánh chủ ý vào Tử Dương tinh này chỉ sợ là không dễ dàng như vậy. Thiên Tôn bố trí, cho dù đã trải qua mấy ức năm, cũng vẫn khó có thể lay chuyển.

- Tiểu Ngư Nhi, ngươi nói Tử Dương thạch thai, không phải là thứ dụng dục trong lòng Tử Dương tinh sơn chứ?
Lâm Minh nhìn về phía Yến Tiểu Ngư luôn luôn trốn ở trong Tử Cực Giới, lên tiếng hỏi.

- Đúng vậy... Nó ở trong này.

- Chuyện này...
Lâm Minh trong lòng không biết nên khóc hay nên cười, kỳ thật lúc trước, hắn luôn luôn e sợ Yến Tiểu Ngư chính là Tử Dương thạch thai đã thành tinh, hóa thành hình người, nếu như vậy, nàng dùng Tử Dương thạch làm thức ăn, bao gồm có thể cảm giác được Tử Dương thạch, nhớ ở vị trí này, hết thảy đều có thể giải thích được, nói vậy thì phiền toái rồi, dù sao Lâm Minh không có khả năng lấy Yến Tiểu Ngư đi luyện dược.

Hiện tại, biết Yến Tiểu Ngư không phải Tử Dương thạch thai, Lâm Minh không khỏi cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng mà vị trí Tử Dương thạch thai này lại khiến trong lòng Lâm Minh đắng ngắt, Tử Dương thạch thai này ở trong phong ấn của Thiên Tôn, có thể lấy được sao?

Lâm Minh hỏi:
- Tiểu Ngư Nhi, ngươi sao lại biết được nơi này rõ ràng như vậy, nơi này cách mặt đất ít nhất 5000 dặm à, còn điểm nút không gian, Tử Dương tinh sơn quá lớn, ngươi có thể nhìn thấy thì cũng không tính ngoài ý muốn, nhưng... Tử Dương thạch thai dựng dục trong núi Tử Dương tinh nhỏ như vậy, ngươi cũng có thể nhìn thấy sao?

Lâm Minh cảm thấy rất khó để giải thích, mà Yến Tiểu Ngư lại nghiêng cái đầu nhỏ bé, nói:
- Đúng.. Đúng vậy, bởi vì... Nó có rất nhiều a.

Yến Tiểu Ngư vừa nói như thế, Lâm Minh sửng sốt một chút, ngay sau đó Mộ Thiên Tuyết nói:
- Tiểu Ngư Nhi nói rất đúng, quả thật có rất nhiều...

Mộ Thiên Tuyết nói chưa hết lời, hình chiếu cảm giác liền thông qua linh hồn của nàng truyền lại vào trong đầu Lâm Minh, sau đó Lâm Minh cũng thấy được cảnh tượng trong Tử Dương tinh sơn, mà vừa nhìn thấy, Lâm Minh trực tiếp há hốc mồm, thật lâu không thể khép lại.

Cảm giác tiến vào bên trong Tử Dương tinh sơn, có thể nhìn thấy, dường như trong đó bao gồm một cái thế giới, cũng không biết là năng lượng biến ảo ra, hay là vật thật, nơi này có phong ấn hồ nước, rừng rậm, thảo nguyên, thậm chí Thiên Cung to lớn, rất nhiều cảnh tượng... , thủ đoạn như vậy, quả thực nghe cũng chưa từng nghe qua.

Mà ở hồ nước, trong rừng rậm này lại có một ít sinh linh.

Trong đó có người, cũng có sinh vật khác, rất nhiều sinh vật hình dạng mơ hồ, dường như còn chưa được dựng dục hoàn toàn.

- Này...
Lâm Minh hít ngược một hơi khí lạnh, hôm nay, hắn thật sự được mở rộng tầm mắt, hắn cảm giác có loại cảm giác đối mặt với Vạn Cổ Ma Khanh năm đó, hết thảy cảnh tượng nhìn vào trong mắt đều làm đảo điên nhận tri của hắn.

Vạn vật có linh, trong truyền thuyết, cỏ cây, sinh linh, cho dù là một tảng đá, trên thế giới này, trải qua vô số thời gian và sinh trưởng, đều có thể thông linh, thành tinh.

Mà những linh vật Lâm Minh nhìn thấy trước mắt này, hiển nhiên chính là Tử Dương tinh dựng dục ra!

Mộ Thiên Tuyết nói:
- Dựng dục Tử Dương thạch thai phải có năng lượng khổng lồ và Tử Dương tinh tinh thuần nhất, lại phải trải qua thiên phạt và thiên đạo thanh tẩy, hấp thu vô số tinh hoa thiên địa, trải qua hơn ngàn vạn năm mới có thể thành hình! Một khối Tử Dương tinh, có thể dựng dục ra một cái Tử Dương thạch thai thì đã cực kỳ hiếm thấy, nhưng ở trong này, xuất hiện nhiều như vậy, chuẩn xác mà nói, nó đã không phải dựng dục sinh linh, mà là dựng dục ra một cái thế giới!

Thiên Tôn lưu lại Tử Dương tinh sơn to lớn như vậy, phẩm chất và năng lượng khổng lồ của nó không cần nghĩ cũng biết, lại trải qua Thần Võ vô thượng tế luyện, vượt qua thiên đạo tồn tại, trải qua một tỉ mấy năm, thậm chí có thể là mấy tỉ năm, hấp thu vô số tinh hoa thiên địa, sao có thể có thể chỉ dựng dục ra một cái Tử Dương thạch thai được chứ?

Hiện tại Mộ Thiên Tuyết và Lâm Minh chứng kiến, lại là một cái thế giới được dựng dục ra.

Chẳng những có sinh linh, còn có sống, núi, cỏ cây, đủ loại kỳ cảnh!
Mộ Thiên Tuyết hít sâu một hơi, nói:
- Trong Thiên đạo pháp tắc, động lực hình thành vạn vật chính là năng lượng, ngay cả vũ trụ chúng ta, ban đầu đều ở trong một đoàn năng lượng vô cùng nóng cháy mới dựng dục ra, dần dần hình thành tinh cầu, sông núi, hải dương, kế tiếp chính là vật chất thông linh, hình thành các loại sinh mệnh, hiện tại Tử Dương tinh sơn trước mắt chúng ta dựng dục ra tiểu thế giới, đúng là có hiệu quả như vũ trụ chúng ta.

- Trong truyền thuyết những đại năng kia, con đường võ đạo đi đến mức tận cùng, có thể chân chính sáng lập ra đại thiên thế giới, cũng là như thế đi, không nghĩ tới, chúng ta vốn chỉ là tìm Tử Dương thạch thai, lại tìm được rồi một cái thế giới Tử Dương thạch dựng dục ra.