Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1125: Cửu Cửu Mệnh Vẫn (hạ)




Ánh sáng lấp lánh, Lâm Minh tay cầm Phượng Huyết Thương, tóc dài xõa tung, khí huyết toàn thân tuôn trào!

Xung quanh, tất cả trưởng lão Tiêu Dao Đảo đều chìm vào im lặng. Lâm Minh thật sự chống đỡ qua được ngũ hành đại kiếp, dựa vào sinh mệnh lực mạnh mẽ, cùng lực ý chí ngang ngạnh!

Hiện giờ, hắn bắt đầu tái sinh thân thể, vết thương khép lại.

- Chống qua ngũ hành đại kiếp, tuy rằng Lâm Minh bị trọng thương, nhưng một khi khôi phục, hắn sẽ có chỗ tốt rất lớn! Thật là khủng khiếp, Lâm Minh đi đến bước này, đã không đơn giản là Cửu Vẫn hoàn mỹ, mà là vượt trên Cửu Vẫn, chỗ tốt chồng thêm.

Mộ Thủy Thiên giọng run run nói, điều này cũng như đề thi khoa cử ở phàm giới, Lâm Minh vượt qua 33 trọng thiên, Mệnh Vẫn tầng chín đã là điểm cao nhất, Trạng Nguyên cao đẳng. Nhưng mà trên điểm tối đa còn có đề phụ, hiện giờ Lâm Minh lại vượt qua ngũ hành đại kiếp, tương đương làm luôn cả đề phụ này.

Lâm Minh đi tới bước này, đúng là may mắn mới gặp được, không chỉ riêng thiên phú là tạo thành, phải có đủ loại cơ duyên thúc đẩy, không thể tái lập.

Ma Phương, hai Thần Võ vô thượng, pháp thể song tu đến mở ra sáu môn, mỗi một môn đều hoàn mỹ, cơ duyên đó mới dẫn động ngũ hành đại kiếp.

Nên biết, Lâm Minh bắt đầu từ Hậu Thiên kỳ, đã tiêu hao tài nguyên vượt qua mấy cảnh giới lớn, Luyện Thể kỳ dùng Ma Tâm Toái Tinh của Toàn Đan kỳ, Hậu Thiên kỳ dùng Phạm Thiên Long Căn của Mệnh Vẫn kỳ, Tiên Thiên kỳ dùng Thiên giai Ma Thần Chi Cốt của Thần Hải, Toàn Đan kỳ sử dụng số lượng tài nguyên mà Thần quốc mạnh nhất cũng ăn không tiêu, Mệnh Vẫn kỳ dùng tinh huyết Phượng Hoàng, Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả mà Thánh chủ cũng phải động lòng, còn có Long cốt Chí Tôn mà cường giả Giới Vương cũng phải đỏ mắt!

Cơ duyên tích lũy trên đường đi, đến ngày hôm nay bộc phát hoàn toàn, mới thúc đẩy Lâm Minh đi tới thành tựu này!

"Hạt giống thế giới, Hạt giống thế giới..."
Lâm Minh nhắm mắt, cảm giác thân thể, hắn còn chưa tìm được Hạt giống thế giới, nhưng phát hiện trong quá trình chống đỡ ngũ hành đại kiếp vừa nãy, lực ý chí của hắn được rèn luyện rất lớn, vô tình phá vỡ trói buộc chiến linh Hoàng Kim thành hình, đạt tới Hoàng Kim tiểu thành.

"Hạt giống thế giới của ta..."
Lâm Minh nhíu mày, đột nhiên ý thức được điều gì, ngẩng đầu nhìn lên, trên bầu trời vẫn còn mây đen cuồn cuộn, năng lượng vẫn còn đang ngưng tụ.

"Đó là... còn chưa kết thúc?"
Trong lòng Lâm Minh chợt ngưng trệ, cùng lúc còn có Mộ Thủy Thiên , Mộ Thiên Tuyết cũng phát hiện không đúng. Bọn họ ngẩng đầu nhìn kiếp vân trên trời, hoảng sợ hô lên:
- Thiên kiếp còn chưa kết thúc!

- Không chỉ là ngũ hành đại kiếp Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, còn thêm cả Phong cùng Lôi. Trong kiếp vân kia ẩn chứa năng lượng Phong Lôi đại kiếp!

Ngũ hành là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, nhưng bình thường sẽ đặt Phong Lôi cùng với ngũ hành, gọi chung là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi. Kỳ thật Phong Lôi không thuộc ngũ hành, mà là Tốn cùng Chấn trong bát quát, Tốn đại biểu Phong, Chấn đại biểu Lôi.

Hai loại năng lượng này hình thành thiên kiếp, còn hung dữ hơn cả ngũ hành đại kiếp!

Nhất là Lôi kiếp, đây là hình thái chủ yếu của thiên kiếp, Lôi là lực thiên phạt! Trong truyền thuyết thần chi nắm giữ lôi đình tự nhiên, sẽ nắm giữ thiên kiếp.

Mộ Thiên Tuyết nhìn kiếp vân ngày càng dày đặc trên bầu trời, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, ngũ hành đại kiếp, cộng thêm Phong Lôi đại kiếp, tổng cộng bảy loại, bảy loại đại kiếp nạn, có lẽ còn chưa là cực hạn...

- Số 3 là bắt đầu, số 9 là tối đa, cho nên Mệnh Vẫn lấy 3 làm số nguyên, 9 là viên mãn. Có những đại yêu tuyệt thế độ kiếp, thường thường sẽ là cửu trọng thiên kiếp, có lẽ Lâm Minh còn trải qua kiếp số không chỉ là Phong Lôi, sau Phong Lôi còn có hai kiếp nữa! Tổng cộng 9 kiếp!

- Còn có 2 kiếp, vậy...
Mộ Thủy Thiên không nói nên lời, nhưng nàng cũng đồng ý cách nói của Mộ Thiên Tuyết.

Nhìn chung toàn bộ quá trình võ giả độ Mệnh Vẫn, thành Thần Hải, tổng cộng phải độ chín lần Mệnh Vẫn, mỗi ba lượt Mệnh Vẫn là một giai đoạn. Ba lượt Mệnh Vẫn đầu là "tinh", tinh là máu thịt, cũng là tái lập thân thể; Ba lượt Mệnh Vẫn giữa là "khí", khí là năng lượng, cũng là tái tạo đan điền; Ba lượt Mệnh Vẫn cuối cùng là "thần", thần là là linh hồn, cũng là tái lập linh hồn.

Vừa đúng đơn vị là 3, tổng cộng 9 lần, chia làm cô đọng tinh khí thần, đây cũng là 3 loại.

Mà lần Mệnh Vẫn thứ 9 cuối cùng, cũng lấy 3 làm đơn vị, Nhất trọng thiên là 3 dặm, Cửu Vẫn thấp nhất chính là ba dặm mây nguyên khí, tiến lên là mỗi 3 dặm một cấp bậc.

Mãi cho đến 33 trọng thiên cuối cùng, 99 dặm mây nguyên khí, cũng lấy 3 và 9 làm cực hạn, khắp nơi đều thể hiện thiên đạo hoàn mỹ. Lâm Minh độ thiên kiếp dưới tình huống hoàn mỹ, sẽ không chỉ độ 7 lần.

Đúng ra phải là 9 lần!

Mộ Thủy Thiên nhìn Lâm Minh phải đối mặt thiên kiếp lần sau mạnh hơn lần trước, không biết 2 kiếp cuối cùng sẽ mạnh đến cỡ nào.

- Lâm Minh phải độ không phải Mệnh Vẫn tầng chín theo bình thường, mỗi lần hắn độ thiên kiếp đều phải dày vò tẩy rửa thân thể, chân nguyên, linh hồn, ý chí! Có thể tính là 9 lần Tiểu Vẫn, Mệnh Vẫn của Lâm Minh không chỉ là 9 tầng Mệnh Vẫn, mà là Cửu Cửu Mệnh Vẫn!

Mệnh Vẫn lấy 9 làm cực hạn, không thể có Mệnh Vẫn tầng mười, điều này vi phạm pháp tắc thiên đạo. Nhưng giữa 9 và 10 lại tồn tại số 9.9, cũng là Cửu Cửu Mệnh Vẫn, cực hạn trong cực hạn!

Cửu Cửu Mệnh Vẫn, dị số trong Mệnh Vẫn!

Giữa lúc Mộ Thủy Thiên cùng Mộ Thiên Tuyết nói chuyện, Phong Lôi đại kiếp đã giáng xuống!

Cơn gió rít kéo xuống, toàn thể tối đen như giao long dữ tợn, chúng nó giương nanh múa vuốt, phát ra âm thanh vạn quỷ gào khóc, tựa như vô số âm hồn ẩn chứa trong đó! Cơn gió này khiến da đầu người ta tê dại, càng khủng bố hơn cả gió lốc không gian trong đường hầm không gian từ hạ giới phi thăng Thần Vực!

Sau Phong kiếp, tiếp theo là Lôi kiếp!

Lôi kiếp đã không cách nào hình dung được, cả một biển rộng màu tím, ánh sáng vô tận bao phủ cả Tiêu Dao Cung, trong trời đất chỉ còn lại màu tím khiến người ta hoa mắt!

Phong Lôi song kiếp đồng thời bùng nổ!

Phụt!

Xung quanh Tiêu Dao Cung, rất nhiều trưởng lão phụ trách trận pháp che giấu đồng thời chấn động, trận bàn dưới chân vỡ tan thành phấn, hộc máu văng ra!

Ngay cả Mộ Thủy Thiên cũng sắc mặt trắng bệch, liên tục lùi lại!

Lực thiên đạo, phá tan mọi giam cầm, bất ứ ai cũng không thể giúp Lâm Minh độ kiếp, dù là bọn họ chỉ khiêu khích dư sóng năng lượng thiên đạo cũng đã bị thiên đạo cắn trả. Không phải tu vi mạnh là có thể chống đỡ, người càng mạnh, chịu lực thiên phạt cũng càng mạnh!

Nhưng mà, thiên đạo sẽ không dùng lực lượng vô thượng xóa bỏ mọi tồn tại làm trái nó, cái gọi là trời không tuyệt đường người, thiên đạo vẫn sẽ chừa lại một đường sống cho người!

Đây chính là pháp tắc thiên đạo, thần thánh không thể xâm phạm, nhưng lại có thể khiêu chiến nó, cho ngươi nghịch thiên mà đi. Nó tràn ngập mâu thuẫn, không thể ước đoán!

- Hỏng rồi!
Mộ Thủy Thiên vừa lùi lại, ý niệm liên lạc bên trong Tiêu Dao Cung, vận dụng lực lượng Tiêu Dao Cung mở ra đại trận hộ đảo!

Chuyện đến giờ, nàng đã hiểu không có khả năng thật sự giam cầm năng lượng thiên đạo mà Lâm Minh độ Cửu Vẫn, nhất định sẽ lọt vào thiên đạo cắn trả, hiện tại điều duy nhất nàng làm được là sử dụng đại trận hộ đảo, bố trí thủ thuật che mắt, làm cả Tiêu Dao Đảo biến mất trong một thời gian ngắn. Chỉ có thể cầu mong lúc này không có đại năng tiến đến Hồng Hoang Hải vực, bằng không chỉ cần liếc qua là sẽ nhìn thấy dị thường trên Tiêu Dao Đảo.

- Lực lượng này... Lực thiên đạo, không ai có thể chống cự!
Rất nhiều trưởng lão Tiêu Dao Cung nhìn thấy cả Mộ Thủy Thiên cũng bị thiên đạo cắn trả mà bị thương nhẹ, phát ra tiếng kinh hô. Ở trong mắt bọn họ, Mộ Thủy Thiên chính là nhân vật như thần tiên.

Nhìn thấy Phong Lôi đại kiếp khủng bố, cảnh tượng khủng khiếp như tận thế, đây không còn là người ngăn cản được!

- Lâm Minh sẽ ngã xuống như vậy ư?
Dù biết rõ Lâm Minh thực lực siêu phàm, nhưng nhìn thiên kiếp khủng bố kia, các trưởng lão này thật sự không còn lòng tin. Bọn họ còn chưa kịp phản ứng, Lâm Minh đã bị Phong Lôi đại kiếp nuốt sống!

Dưới thiên uy mênh mông, bóng người Lâm Minh lay lắc trong gió, bé nhỏ không đáng kể gì!

Máu Phượng Hoàng, thiêu đốt!

Tà Thần lực, bùng nổ!

Lâm Minh dốc hết sức, ở đằng sau hắn, liên hoa Đế Tôn như đóa hoa nuốt đủ máu tươi, nở rộ xinh đẹp!

Đế Tôn liên hoa cũng bị Phong Lôi đại kiếp cắn nuốt!

Lực thiên đạo, không gì cản nổi! Lực lượng sinh mệnh, trở nên cực kỳ yếu ớt ở trước mặt pháp tắc thiên đạo!

- Mau lui, mau lui ra sau!
Các đệ tử thân truyền Tiêu Dao Đảo, cùng các trưởng lão đối mặt với lôi kiếp ngập trời đều chạy ra sau, sợ bị xẹt trúng!

Đây là thiên kiếp mà yêu nghiệt Lâm Minh kia dẫn tới! Đệ tử thân truyền không cần nói, bọn họ chạm tới một chút là tuyệt đối sẽ tan thành tro bụi!

Còn các trưởng lão cũng tuyệt đối không dám cho thiên kiếp tới gần, dù thực lực của bọn họ vượt qua Lâm Minh, nhưng thiên kiếp không phải năng lượng bình thường, ngươi chạm vào nó là mạo phạm uy nghiêm của nó, sẽ dẫn tới thiên kiếp dị biến. Tu vi càng mạnh, dẫn tới lực thiên phạt càng mạnh, cho nên tu vi là vô dụng ở trước mặt thiên kiếp!

Bọn họ cũng không cho rằng thiên phú của mình có thể so sánh được gì với Lâm Minh, hắn dẫn tới thiên kiếp, là địa ngục tận thế thật sự!

Chủ đảo Tiêu Dao Đảo đã bị thiên kiếp lật tung, rất nhiều cung điện, lầu các hoàn toàn hủy diệt trong Phong Lôi đại kiếp. Kiến trúc, linh thụ trên Tiêu Dao Cung bị gió kiếp quét qua liền thành tro bụi, bị kiếp lôi đánh trúng thì hóa thành cháy khét!

Ầm ầm ầm!

Mặt đất rung chuyển, rất nhiều đất bị hóa thành bụi phẩn, hoàn toàn bốc hơi, mặt đất xuất hiện rất nhiều những chỗ lõm, nếu đổ nước vào những chỗ đó, sẽ thành những cái hồ thật lớn.

Trong tình cảnh màu tím đen như tận thế, không ai có thể dùng cảm giác tra xét được tình cảnh trong Phong Lôi đại kiếp, ngay cả Mộ Thiên Tuyết, Mộ Thủy Thiên cũng không thể.

Bọn họ chờ chừng nửa nén nhang, Phong Lôi đại kiếp mới chầm chậm yếu đi, cuối cùng tiêu tán.

Năng lượng trong trời đất từ từ tiêu tán, mọi thứ trở về bình lặng, chỗ Lâm Minh đứng lúc trước đã chìm sâu xuống dưới.

Mọi người đều vội vàng nhìn vào chỗ lõm đó.

- Lâm Minh, hắn còn đứng đó!

- Trời ạ, hắn... hắn...

Các đệ tử Tiêu Dao Đảo xôn xao kinh hô, Diệp Thủy Đồng vô thức che miệng, môi cùng ngón tay run run, lo quá sẽ rối, dù cho võ giả thần kinh cứng cỏi như Diệp Thủy Đồng cũng không dám xem.