Xung quanh có tiếng gió gào thét nhưng tiếng tim đập bên trong lại càng thêm rõ ràng, thậm chí tiếng trước còn kịch liệt hơn tiếng sau.
Trước mắt Ngu Miểu là một mảnh hắc ám, nhưng lúc này cô lại không chút sợ hãi.
“Không cần nghĩ đến dưới chân là kính, coi chỗ này là sân khấu, em chỉ cần chuyên chú đi về phía trước là được.” Tiếng nói của Vấn Cảnh Hoà dịu dàng làm người khác tin tưởng theo bản năng.
Trong đầu Ngu Miểu lập tức hiện lên hình ảnh sân khấu, chỉ là cô ở dưới đài còn Vấn Cảnh Hoà đứng trên sân khấu.
Bởi vì bị che mắt lại, Ngu Miểu cũng đi từng bước về phía trước chỉ là không khó đi như vừa rồi.
Tổ tiết mục vốn muốn để hai người đi trên cầu kính ghi hình một vài tư liệu sống không giống nhau, cho nên lấy phần thưởng ra dụ hoặc. Chỉ là không nghĩ đến Vấn Cảnh Hoà sẽ dùng chiêu này, bọn họ cũng chỉ nói là đi hết chứ không nói cần phải mở mắt mà đi.
Nhưng mà tư liệu sống như vậy, bọn họ cũng thấy rất vui mừng.
Ngu Miểu cũng không nhớ mình đi được bao lâu, Vấn Cảnh Hoà nói làm sao thì cô làm vậy, cho đến khi đi đến đài ngắm cảnh.
“Chỗ này là đài ngắm cảnh, em muốn nhìn xem không?” Vấn Cảnh Hoà nhẹ giọng hỏi.
Ngu Miểu nghĩ nghĩ, cô đến chỗ này vốn dĩ để ngắm cảnh thì bịt mắt toàn bộ hành trình cũng kỳ cục nên gật đầu nói: “Em muốn nhìn một chút.”
Lúc này Vấn Cảnh Hoà chậm rãi buông tay ra.
Ánh sáng xâm nhập vào, Ngu Miểu nhíu nhíu mày sau đó chậm rãi mở mắt để thích ứng với ánh sáng này.
Trước mặt là dãy núi xanh tươi, dường như còn có thể nghe thấy tiếng chim hót thanh thúy, vách núi cao ngất nhìn không thấy đáy, phảng phất có mây mù lượn lờ.
Thật đẹp.
Ngu Miểu hít sâu một hơi, cô cảm thấy đến không khí của nơi nàng cũng ngọt hơn không khí trong thành phố nhiều.
Nếu xem nhẹ dưới chân cô là kính trong suốt, cô nhất định càng chuyên tâm thưởng thức cảnh đẹp hơn.
Vấn Cảnh Hoà cười nhìn về phía cô: “Cảm giác thế nào?”
“Chỉ cần em không cúi đầu thì em sẽ không biết mình đi trên kính.” Ngu Miểu ngẩng cao đầu cắn răng nói.
Vấn Cảnh Hoà không khỏi nở nụ cười, sau đó hỏi: “Đường quay lại em còn muốn bịt mắt không?”
Ngu Miểu trầm tư, cuối cùng quyết định: “Em muốn tự mình đi thử xem.”
Vấn Cảnh Hoà hơi hơi mím môi, nói: “Nếu không thoải mái thì nói với anh.”
Ngu Miểu gật gật đầu.
Khi quay lại Ngu Miểu nỗ lực để mình không nhìn kính dưới chân, chỉ nhìn chằm chằm điểm đến ở phía trước nhưng tốc độ đi đường nhanh hơn nhiều so với lúc nãy.
Cuối cùng cũng đến điểm đích.
Ngu Miểu thở dài nhẹ nhõm, thậm chí không muốn quay đầu lại nhìn một cái.
Sau đó cô duỗi tay về phía tổ tiết mục đòi phần thưởng: “Quyền đổi trình tự sân khấu của chúng em đâu?”
Nhân viên công tác cười nói: “Camera đều đã ghi lại rồi sẽ không mất đâu. Nếu cô nguyện ý mở mắt đi thêm một vòng thì chúng tôi có thể cho cô một thẻ có cơ hội xem diễn tập của các đội khác.”
Ngu Miểu:?
Sự cạn lời trôi qua, cô cười tủm tỉm mở miệng: “Nếu tổ tiết mục trực tiếp để chúng em lấy hạng nhất, em không chỉ có thể mở mắt đi một vòng mà chạy một vòng cũng được, thậm chí bảo em đứng chổng ngược đi một vòng cũng không sao.”
Tổ tiết mục: “…”
***
Chơi nhiều trò kích thì thì sẽ dễ bị đói, Vấn Cảnh Hoà đưa Ngu Miểu đến một quán ăn được đánh giá rất tốt.
Ngu Miểu bởi vì phải quản lí dáng người cho nên rất lâu không dám ăn nhiều thịt như vậy, hôm nay đúng lúc là một cơ hội tốt.
Giang Đình vẫn dặn dò một tiếng: “Khắc chế một chút.”
Chờ kết thúc chương trình thì Universe phải chuẩn bị Mini Album thứ hai, cho nên phương diện quản lý dáng người vẫn rất nghiêm khắc.
Ngu Miểu thật sự muốn khắc chế một chút, mà khi đồ ăn đều được đặt trên bàn cô có chút không nhịn được.
Thấy vậy nên Vấn Cảnh Hoà nói: “Ngày thường phương diện ăn uống có phải quản rất nghiêm hay không?”
Ngu Miểu nhìn thoáng qua phía Giang Đình rồi gật gật đầu: “Idol mà, gần như đều phải như vậy, anh thì sao?”
“Năng lực tự kiềm chế của anh còn khá ổn, không có yêu thích quá lớn với chuyện ăn uống cho nên cũng không khó.” Vấn Cảnh Hoà cười trả lời.
Vẻ mặt Ngu Miểu đầy hâm mộ nhìn anh: “Vậy thì thật tốt, cũng sẽ không mập lên.”
Khoé môi Vấn Cảnh Hoà hơi mím, hỏi: “Làm idol phải hy sinh rất nhiều, đặc biệt là phương diện ăn uống, nếu em biết thì vì sao lúc ấy lại chọn việc debut làm idol?”
Vấn đề này từ ngày đầu tiên anh biết tin Ngu Miểu debut đã bắt đầu tò mò, anh quen cô từ trước khi debut, khi đó cô thậm chí đến luyện tập sinh cũng không phải, tất cả đều giống như không có dấu hiệu gì.
Ngu Miểu trực tiếp ngây ngẩn cả người, cô muốn vào giới giải trí là bởi Vấn Cảnh Hoà nhưng nguyên nhân như vậy sao có thể nói cho anh, thậm chí còn ở trước ống kính.
Cô rũ mi mắt xuống, khoé môi mím nhẹ, trong đầu lại không ngừng chuyển động, muốn tìm một lý do để qua loa lấy lệ.
“Nếu mà em không muốn nói thì…” Vấn Cảnh Hoà nhìn thấy cô đang do dự cũng không hỏi tiếp.
Ngu Miểu ngước mắt, cười nói: “Thật ra cũng không có lý do đặc biệt gì, em cũng sắp tốt nghiệp rồi, dù sao cũng phải tìm việc nuôi sống chính mình.”
Tổ tiết mục đang chờ mong: “…”
Lý do thật giản dị tự nhiên.
“Anh thì sao?” Ngu Miểu thật ra còn tò mò lý do Vấn Cảnh Hoà vào giới giải trí hơn.
“Do nhàm chán.” Vấn Cảnh Hoà cong cong môi, gương mặt vào lúc này phảng phất có thêm vài phần kiêu ngạo khó thuần: “Đánh cược với người khác, nhìn xem vào giới giải trí có thể nổi tiếng hay không.”
“Anh thắng rồi chứ.” Ngu Miểu khiếp sợ: “Ai mà không có mắt nhìn như vậy chứ?”
Văn Cảnh Hòa cười như không cười nhìn cô nói: “Anh Thẩm.”
Ngu Miểu: “…”
Tốt rồi, coi như cái gì cô cũng chưa nói.
Cô trầm mặc một lúc lâu, sau đó nhìn về phía tổ tiết mục nói: “Đoạn này cắt đi cho em nha, em không muốn đến lúc đó nhận được điện thoại của anh em.”
Tất cả các nhân viên công tác đều không nhịn được mà trực tiếp cười thành tiếng.
***
Sau khi kết thúc ghi hình, Ngu Miểu quay về ký túc xá rồi mệt mỏi nằm trên sô pha.
Tư Điềm vừa nhìn thấy cô thì bát quái mà thò qua: “Sao thế? Hôm nay hẹn hò vui vẻ không?”
“Không phải hẹn hò.” Ngu Miểu hữu khí vô lực giải thích: “Đây là ghi hình tiết mục.”
Lúc này Khúc Hân cũng đi từ trong phòng ra, thấy Ngu Miểu cũng vô cùng cao hứng: “Chị Miểu Miểu đã hẹn hò về rồi à.”
“…” Ngu Miểu đã lười phải giải thích.
Lộ Kim Dao đi vào phòng bếp rót cho cô chén nước rồi cười nói: “Hai đứa đừng trêu Miểu Miểu, em ấy đã không chống đỡ nổi rồi.”
“Để cô ấy chống đỡ không nổi còn có người khác đi?” Tư Điềm cười hắc hắc: “Cậu không biết video cắt nối biên tập CP của cậu với Vấn Cảnh Hoà đã lên hot search rồi sao?”
Ngu Miểu:?
“Em xem rồi, lỗ tai chị Miểu Miểu đỏ lên.” Khúc Hân giơ tay làm chứng.
Ngu Miểu dường như là đứng lên trong nháy mắt rồi nói: “Video đâu? Em nhìn xem.”
Khúc Hân cầm điện thoại đến đây, sau đó tìm được video. Phụ đề trên video là hướng yêu thầm, dường như đều là màn ảnh Vấn Cảnh Hoà nhìn Ngu Miểu, rất nhiều cảnh đều là chương trình phóng đại cắt nối biên tập ra, nhưng nhìn thì giống như có chuyện như vậy.
Đối ứng với video đấy, có người nói là song hướng yêu thầm, dường như đều là màn ảnh hai người lén nhìn lẫn nhau, trong đó còn có cảnh tượng lỗ tai Ngu Miểu đỏ bừng khi hai người gập bụng tiếp xúc.
Sau khi xem xong, tim Ngu Miểu đập gia tốc, vừa không thể tin được: “Vấn Cảnh Hoà thật sự nhìn em chằm chằm nhiều lần như vậy sao?”
“Nhất định rồi, nếu không làm sao cắt ra được.” Khúc Hân cảm thấy là thật.
Tư Điềm lại cười nói: “Chắc là Miểu Miểu nhìn nhiều hơn rồi, cậu nói lúc Vấn Cảnh Hoà gập bụng cách cậu gần như vậy, cậu sẽ không nghĩ gì sao?”
“Nghĩ, nghĩ cái gì chứ?” Trên mặt Ngu Miểu nóng lên: “Chúng mình là quan hệ fans và idol thuần khiết!”
Tư Điềm liếc nhìn cô rồi cười chế nhạo: “Cậu cảm thấy thuần khiết, bây giờ mọi người đều cảm thấy hai người đang yêu đương.”
Ngu Miểu nhéo nắm tay, thở phì phì nói: “Đây là bịa đặt!”
“Chị Miểu Miểu, siêu thoại* của CP hai người cũng đã được thành lập, trong vòng một tuần fans tăng mười vạn.” Khúc Hân nói.
(*: những bài viết trong một group mạng xã hội nói về các nhân vật nổi tiếng, có tính đề tài và độ thảo luận cao, hấp nhẫn nhiều người tham gia “hóng”.)
Ngu Miểu kinh ngạc mở to hai mắt: “CP của chúng em tên là gì?”
“Dư Ôn.” Khúc Hân trả lời.
Ngu Miểu không nhịn được mở điện thoại ra lướt Weibo, fans bây giờ đã có 15 vạn, tất cả bên trong đều đang cắn đường.
“Em tham gia chương trình này không phải chương trình âm nhạc à?” Cô đột nhiên trở nên nghi hoặc.
Lộ Kim Dao lại cười mở miệng vào lúc này: “Coi là chương trình yêu đương cũng hoàn toàn không thành vấn đề.”
Ngu Miểu: “…”
***
Tập thứ ba của “Idol Song” được phát sóng, bởi vì có nhiệt độ hai tập trước nên người đến xem lần này cũng nhiều hơn.
Tổ tiết mục cũng biết nhân khí của nhóm Ngu Miểu và Vấn Cảnh Hoà cao nhất cho nên lúc cắt nối biên tập đặt bộ phận của hai người ở cuối cùng.
Chương trình tổng cộng hơn một tiếng, hai nhóm Sầm Tuyết và Đinh Ngữ Nhi chiếm hơn nửa tiếng, chỉ dư lại 10 phút cho Ngu Miểu và Vấn Cảnh Hoà, tất cả những nội dung còn lại đều để lại tuần sau.
[Tổ tiết mục thật đểu giả!]
[Biết Dư Ôn nổi tiếng nhất, cố ý chỉ chiếu một chút ở phía cuối sau đó câu người tập sau lại đến xem]
[Hu hu hu tập sau Dư Ôn nhất định phải lên hình nhiều chút, cầu xin đấy]
Kỳ này tuy chỉ có mười phút nhưng nội dung trong đó lại vô cùng phong phú.
Đặc biệt là phần phỏng vấn mở đầu.
Khi tổ tiết mục hỏi hai người liên hệ với nhau như thế nào, kết quả hai người đều trả lời là gọi điện thoại, hơn nữa còn là mỗi ngày.
“Ai xin phương thức liên hệ của ai trước?” Tổ tiết mục hỏi.
Vấn Cảnh Hoà cười trả lời: “Tôi xin phương thức liên hệ của cô ấy trước, sau khi quyết định được cộng sự.”
Tổ tiết mục dường như bắt được tư liệu sống tốt, lập tức hỏi tiếp: “Vậy ai tương đối chủ động liên hệ với đối phương nhất?”
“Dường như đều là tôi chủ động gọi điện thoại cho cô ấy.” Vấn Cảnh Hoà cơ hồ là hỏi gì đáp nấy.
Anh hơi dừng lại rồi cười nói: “Vốn dĩ là tôi nên chủ động một chút.”
Sau khi đoạn này được phát sóng, tất cả bình luận đều là tiếng kêu.
[A a a a a a ai cắn vào rồi tôi sẽ không nói!”
[Cứu mạng, đây không phải tình yêu thì là gì!]
[Dư Ôn thật sự ngọt quá đi]
[Đây là niềm vui khi cắn CP sao, tôi cảm nhận được rồi hu hu hu]
[Lần đầu tiên cắn CP, có người nào nói cho tôi biết bao giờ thì Dư Ôn kết hôn không]
[Lầu trên đừng nóng vội, tôi đã mang theo Cục Dân Chính đến rồi!!!]
Hot search của hai người đều là các loại bị ngọt đến, mà căn bản lúc nagy Ngu Miểu không có thời gian để xem, bởi vì Lộ Kim Dao cũng vừa xem xong tập này của chương trình, ánh mắt chế nhạo của ba người làm cô thật sự không chống đỡ được, chỉ có thể về trốn trong phòng ngủ.
Nhưng không nghĩ đến là khi Ngu Miểu vừa vào phòng ngủ thì Vấn Cảnh Hoà đã gọi điện đến.
Cô xoa xoa ng.ực làm chính mình trấn định lại, sau đó mới nhận điện thoại: “Vấn Cảnh Hoà?”
“Anh vừa mới nhân dịp có thời gian nghỉ ngơi lúc luyện tập xem tiết mục đêm nay.” Tiếng nói của Vấn Cảnh Hoà mang theo ý cười mở miệng: “Sớm biết vậy anh nên chờ đến kết thúc rồi mở ra đoạn sau cùng.”
Ngu Miểu lại nghĩ đến phỏng vấn của anh, gương mặt bất tri bất giác nóng lên: “Em còn chưa xem, chúng ta có xuất hiện trong tập này sao?”
Cô không nhịn nổi mà hoảng loạn.
“Lên hình khoảng tầm 10 phút.” Vấn Cảnh Hoà cười trả lời: “Cũng không có bao nhiêu nội dung.”
Trong lòng Ngu Miểu thở dài nhẹ nhõm: “Em chờ được cut ra rồi xem vậy.”
Cô không nhịn được lại hỏi tiếp: “Anh luyện tập bận rộn như vậy sao lại gọi điện cho em?”
Vấn Cảnh Hoà ở bên kia hơi hơi im lặng trong chớp mắt, sau đó mở miệng: “Mỗi đêm đều gọi điện thoại cho em, anh đã quen rồi.”
- -----oOo------