Sau khi kết thúc ghi hình, hai người còn tách ra trả lời phỏng vấn.
“Có vừa lòng với người cộng sự này không?” Nhân viên công tác cười hỏi Ngu Miểu.
Ngu Miểu dường như không do dự mà gật gật đầu: “Vừa lòng chứ, nếu không thì làm sao em lại chọn anh ấy.”
“Nếu cho em cơ hội đổi cộng sự em có chọn đổi không?”
Ngu Miểu lắc đầu: “Không đổi ạ, vì sao phải đổi?”
Cô nói xong lại dừng một chút, sau đó ánh mắt nhìn nhân viên công tác cũng mang theo một chút tìm tòi nghiên cứu: “Vấn đề này có phải là có bẫy gì hay không? Nếu mà em nói có thì mấy người lập tức để phụ đề là “Ngu Miểu không hài lòng với cộng sự là Vấn Cảnh Hoà”? Hay là lập tức nói cho Vấn Cảnh Hoà là em muốn đổi cộng sự?”
Nhân viên công tác: “…”
“Thủ pháp cắt nối biên tập của tiết mục như thế em đều biết đấy nhé.” Ngu Miểu hừ một tiếng, có chút đắc ý dạt dào: “Em sẽ không mắc bẫy của mọi người.”
Nhân viên công tác không nhịn được mà nở nụ cười: “Chúng tôi không nghĩ sẽ làm vậy, nhưng mà em thật sự cung cấp ý tưởng tốt cho chúng tôi đấy.”
“?” Sự đắc ý của Ngu Miểu biến mất trong nháy mắt.
Nhân viên công tác không trêu cô nữa mà tiếp tục hỏi: “Tham gia tiết mục này có cảm nhận gì không? Sẽ lo lắng chính mình làm không tốt sao?”
Ngu Miểu rũ rũ mắt, thần sắc cũng trở nên nghiêm túc hơn: “Đây là lần đầu tiên em tham gia chương trình giải trí như vậy, đối với em mà nói thì khó khăn rất lớn, em thật sự lo mình làm không tốt, cũng sợ mình kéo chân sau của Vấn Cảnh Hoà, nhưng em sẽ tận lực làm đến mức tốt nhất!”
Đến lượt Vấn Cảnh Hoà phỏng vấn, tổ tiết mục bắt đầu hỏi những vấn đề giống như cũ.
“Tôi chọn Ngu Miểu là bởi vì tôi cảm thấy cô ấy có không gian trưởng thành, thậm chí sẽ toả sáng trước mắt mọi người trên sân khấu.” Vấn Cảnh Hoà lo lắng đến người xem cũng hiểu lầm lý do anh chọn Ngu Miểu nên vừa lúc mượn cơ hội này để giải thích: “Cô ấy tuyệt đối có năng lực như vậy, đổi thành anh, anh có thể dùng thời gian ba tháng là có thể debut thậm chí còn biểu hiện tốt như vậy sao?”
Câu hỏi lại này cũng làm nhân viên công tác sửng sốt, nhưng lại tự hỏi theo bản năng rồi lắc lắc đầu: “Tôi không làm được.”
Vấn Cảnh Hoà mím môi cười khẽ: “Điều này không thể tách khỏi sự nỗ lực của cô ấy, chỉ cần tạo hình thêm chút, cô ấy nhất định sẽ toả sáng giống như kim cương.”
“Nghe vậy thì chắc anh rất tự tin về cô ấy nhỉ?” Nhân viên công tác cười hỏi.
Văn Cảnh Hòa gật đầu: “Đương nhiên, tôi tin cô ấy.”
“Cho nên anh trước nay cũng sẽ không có ý tưởng thay đổi cộng sự đúng không?”
Vấn Cảnh Hoà khẽ nhíu mày: “Mấy người cũng hỏi cô ấy vấn đề như vậy sao?”
Nhân viên công tác bị câu hỏi này làm sửng sốt, nhưng vẫn gật gật đầu rồi cười hỏi: “Chúng tôi hỏi rồi, anh tò mò đáp án của Ngu Miểu là gì không?”
Khoé môi Vấn Cảnh Hoà hơi mím, anh tò mò nhưng mà không muốn hỏi, cũng không muốn để người khác phát hiện.
“Tôi không có ý tưởng đổi cộng sự.” Anh nói rồi nhanh chóng giải thích: “Bài hát cũng sắp viết xong rồi, không cần phải đổi.”
“Trùng hợp thật, Ngu Miểu cũng có ý tưởng như vậy.”
Trong lòng Vấn Cảnh Hoà hơi vui vẻ, ngay cả khuôn mặt cũng có nhiều thêm vài phần ý cười.
“Tham gia tiết mục này anh có cảm nhận gì? Anh mới ra khỏi show debut, đây lại là một cuộc thi khác.”
Biểu tình của Vấn Cảnh Hoà hàm chứa sự tự tin, trả lời: “Đối với tôi mà nói, cho dù đã debut thì lúc ấy mới là bắt đầu trận chiến thực sự, mà tôi cũng không sợ phải cạnh tranh như vậy vì nó sẽ khiến tôi trưởng thành.”
Tiếng nói của anh dừng lại rồi nói thêm: “Tôi rất vui vẻ khi có thể tham gia tiết mục này.”
Bởi vì gặp được cô.
***
Suy đoán trên mạng về danh sách “Idol Song” rất nhiều, sau đó Weibo Official đã trực tiếp công bố danh sách có trong tay, thậm chí còn trực tiếp là báo trong biển người.
Nhất cử nhất động này trực tiếp làm vài fans không muốn idol của mình đến tan nát cõi lòng hoàn toàn, bởi vì tia hy vọng cuối cùng đã bị đánh vỡ.
… Cứu mạng, vì sao Chu Hàn lại đến? Vì sao Vấn Cảnh Hoà cũng đến? Idol cũ mới của tôi ở cạnh nhau…
… Tổ tiết mục cố ý đúng không, mấy người đều tụ tập những người có nhân khí không tồi vào với nhau nếu không phải vì nhiệt độ tôi cũng không tin
… Có thể nhìn ra được dã tâm của tổ tiết mục…
… Tôi nói đây là chương trình yêu đương, mọi người có ý kiến gì không?
… Nói chương trình âm nhạc gì chứ, tuấn nam mỹ nữ luyện tập ở cạnh nhau, không rung động thì lừa lừa quỷ à??
… Tôi thay đổi, tôi không chịu được…
… Tốt lắm, hoá ra Hồng Nương* chính là mấy người???
(*: Bà mối)
… Không có idol nhà tôi, tiết mục này tôi nhất định sẽ xem hết ha ha ha
… Đến đây! Có ai thích xem tuấn nam mỹ nữ tương tác với nhau như tôi không?
… Mọi người đoán xem ai là cộng sự của ai đi!
… Đoán Vấn Cảnh Hoà và Ngu Miểu sẽ là cộng sự, dù sao cũng có quan hệ với Thẩm Yến, hai người không biết chừng đã quen biết trước rồi, chọn lẫn nhau cũng không kỳ quái
… Khi nào thì phát sóng nhỉ, sắp gấp chết tôi rồi!
Trên mạng vốn đang suy đoán danh sách nghệ sĩ thì giờ biến thành suy đoán cộng sự, lại bởi nghệ sĩ tham gia tiết mục có nhân khí cao, tiết mục có thể nói đã nổi lên trước khi phát sóng, mỗi ngày đều có cư dân mạng vào thúc giục nhanh chóng phát sóng tiết mục ra.
Ngu Miểu đi công diễn, cũng có fans tò mò cô cộng sự với ai.
“Chờ phát sóng tiết mục thì mọi người sẽ biết thôi.” Cô không thể tiết lộ nên chỉ có thể nói vậy.
Kết quả ngày hôm sau lúc cô đến Bắc Thần đã bị fans vây bên ngoài chụp được ảnh.
Sau đó trên mạng đều truyền ra việc cô là cộng sự của Vấn Cảnh Hoà.
Ngu Miểu: “…”
***
Việc viết lời này cũng là lần đầu tiên Ngu Miểu làm, cho dù cô đã nghe giai điệu rất nhiều lần nhưng hình như linh cảm không muốn đến tìm cô, chỉ viết được vài câu, còn là những câu cô không thực sự vừa lòng.
Lúc Vấn Cảnh Hoà gọi điện thoại cho cô, Ngu Miểu đang ngồi trước bàn xoá xoá sửa sửa lời bài hát trong vở.
Lúc cô nhận điện thoại cũng có chút kinh hoảng: “Alo, Vấn Cảnh Hoà, lời bài hát em còn chưa viết được, anh đến nghiệm thu ư?”
“Anh không phải đến nghiệm thu.” Vấn Cảnh Hoà cười nhạt: “Chỉ là cảm thấy có lẽ em cần được trợ giúp nên gọi cho em.”
Khoé môi Ngu Miểu mím nhẹ, có chút ngượng ngùng nói: “Em không viết được lời.”
“Có thể là em cần một chủ đề, sau đó em viết cụ thể hoá chủ đề đó ra là được.” Vấn Cảnh Hoà nói.
Ngu Miểu hơi giật mình: “Chủ đề?”
Vấn Cảnh Hoà ở bên kia im lặng trong chớp mắt, mở miệng nhắc nhở: “Ví dụ như là tình yêu.”
“Tình yêu?” Ngu Miểu trở nên hưng phấn: “Hình như có thể đấy, vậy em đi viết ngay!”
Cô nói xong thì vội vã tạm biệt rồi cúp máy.
Vấn Cảnh Hoà nhìn cuộc gọi bị tắt thì chân mày nhíu chặt, đột nhiên cảm thấy chủ đề này không phải quá tốt.
Kết quả Ngu Miểu viết được hai lời thì lại bị kẹt.
Lúc Tư Điềm tắm rửa xong đi vào đã thấy bộ dáng vò đầu bứt tai của Ngu Miểu, cười hỏi: “Làm sao thế? Viết lời không thuận lợi à?”
“Rất không thuận lợi.” Ngu Miểu thở dài: “Vốn dĩ không biết nên viết gì, Vấn Cảnh Hoà nói cho mình là có thể viết về tình yêu, kết quả mình căn bản không biết viết về tình yêu như thế nào.”
Tư Điềm ngồi xuống rồi hỏi: “Trước kia cậu đã từng yêu đương chưa?” “Chưa.” Ngu Miểu lắc lắc đầu, ngay sau đó lại nói: “Mình chỉ từng xem phim thần tượng, nhưng mà chính bản thân lại chưa từng thử, cũng không biết tưởng tượng như thế nào.”
“Đương nhiên là có thể rồi, cũng không có ai quy định chưa từng yêu đương thì không viết được tình ca cả.” Tư Điềm nhìn cô nói: “Cậu có lúc nào đối mặt với người khác thì mặt đỏ tim đập hoặc là vừa nhìn thấy anh ấy sẽ không nhịn được mà rung động, vui vẻ khẩn trương hay không. Có cảm giác không nhìn thấy anh ấy thì rất muốn gặp, thậm chí đến mơ cũng mơ thấy anh ấy hay không?”
“…” Những bệnh trạng này hình như cô có cả?
Ngu Miểu im lặng thật lâu, mới ngẩng đầu nhìn Tư Điềm giống như cảm thấy có chút không thể tin: “Tình trạng mà cậu nói có quan hệ với việc thích một người ư?”
“Đúng vậy, thích một người không phải đều có tình trạng như vậy hay sao?” Tư Điềm trả lời.
Trong não Ngu Miểu dường như trong nháy mắt có thêm một tiếng sấm, làm cho đầu cô vang lên ầm ầm.
“Nhưng mà theo đuổi idol cũng sẽ có loại cảm giác này chứ?” Cô có chút không tin.
Tư Điềm sờ sờ cằm, nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Điều cậu nói thì có chút giống vậy, nhưng không hoàn toàn giống nhau.”
Ngu Miểu vội vàng hỏi: “Chỗ nào không giống nhau cơ?”
“Theo đuổi idol càng giống một loại tình cảm, đó chỉ là idol, cậu biết khoảng cách giữa hai người với nhau.” Tư Điềm phân tích: “Trước kia cậu theo đuổi idol sẽ muốn anh ấy trở thành bạn trai mình còn không nhịn được mà cách anh ấy gần hơn sao? Có lẽ đây chính là sự khác nhau giữa idol và đàn ông, còn khác nhau rất lớn.”
Ngu Miểu ngây ngẩn cả người, trong lòng cũng trở nên hoảng loạn: “Mình, mình biết rồi…”
“Cho nên cậu tưởng tượng ra thứ tình cảm đó chắc sẽ viết được lời.” Tư Điềm cười nói: “Cố lên!”
Ngu Miểu rũ mi mắt, căn bản không dám để Tư Điềm phát hiện sự hoảng loạn trong đáy mắt của mình, cô bò về bàn, lúc này trong đầu cũng lộn xộn.
Nhưng giống như Tư Điềm đã nói, những cảm xúc lộn xộn kia dường như nói được ra miệng, trở thành lời ca dưới ngòi bút của cô.
***
Lại là một lần ghi hình.
Lời bài hát của Ngu Miểu đã sớm giao cho Vấn Cảnh Hoà, sau khi lời bài hát được Vấn Cảnh Hoà sửa chữa và bổ sung, Ngu Miểu cũng luyện tập rất nhiều lần, lần này đến đây để ghi âm.
Tên của ca khúc đã đặt xong, là “Memory”.
“Lời bài hát sửa như vậy em vừa lòng không?” Vấn Cảnh Hoà cười hỏi.
Ngu Miểu gật đầu lung tung, làm sao cô có thể không hài lòng, có một đoạn trong đó là được lấy từ tâm tình khi mình nhìn thấy nam sinh dưới cái nhìn của cô, đây là cảm nhận chân thật nhất của cô khi đứng dưới sân khấu lúc ấy, được cô gói ghém lại thay đổi cách để viết ra.
Cho nên cô có chút sợ Vấn Cảnh Hoà có thể nhìn ra, nhưng hiện tại tâm tư của cô còn chưa được chải chuốt rõ ràng, cho nên cũng không dám thể hiện ra ngoài.
Đạo diễn cùng đi đến đây sau khi nhìn lời bài hát cũng kinh ngạc: “Đây là hai người viết cùng nhau sao? Tôi còn tưởng là đôi tình nhân nào đang trong lúc cuồng nhiệt viết ra đấy.”
Gương mặt Ngu Miểu nóng lên, căn bản không dám nhìn Vấn Cảnh Hoà.
Thật ra thần sắc Vấn Cảnh Hoà tự nhiên, nói với đạo diễn: “Đây là anh đang khen chúng tôi viết lời hay chân thật à?”
Đạo diễn cười nhìn nhìn hai người, nói một câu ý vị thâm trường: “Luôn cảm thấy hai người đến nhầm tiết mục.”
Ngu Miểu nhanh chóng cắt ngang: “Chúng ta bắt đầu ghi âm đi.”
Cô sợ nói thêm gì đó thì sẽ bại lộ.
Phiên bản Vấn Cảnh Hoà hát tuy là thoải mái tươi mát nhưng lại thiếu một chút sức sống, luôn cảm thấy không hề hoàn chỉnh. Cho đến khi hoàn thành bộ phận ghi âm của Ngu Miểu, bài hát này mới chân chính trở nên hoàn mỹ.
Ngu Miểu vốn đang lo lắng giọng hát của mình không tốt, cô sau khi được Vấn Cảnh Hoà cổ vũ đi vào phòng ghi âm cũng thoải mái thả lỏng hơn.
Cũng là lần đầu tiên mà cô phát hiện âm thanh của mình lại hợp với Vấn Cảnh Hoà như vậy, vì vậy nên cũng không nhịn được mà vui vẻ.
Nhưng Ngu Miểu nghe âm thanh của Vấn Cảnh Hoà lại luôn cảm thấy rất quen thuộc, hình như trước kia đã nghe qua ở nơi nào đó.
Sau khi kết thúc ghi hình thì tổ tiết mục rời đi, Ngu Miểu vẫn còn ở ngồi ở chỗ đó phát ngốc.
Vấn Cảnh Hoà thấy người đi rồi, nên nói: “Hai ngày nữa chúng ta hẹn một thời gian cùng đến phòng luyện tập tìm linh cảm cho vũ đạo nhé.”
Ngu Miểu sửng sốt một chút, nhìn anh nói: “Anh có thể nói tiếp không?”
“Em có ý gì?” Vấn Cảnh Hoà hơi giật mình.
Bỗng nhiên trong đầu Ngu Miểu dường như hiện lên cái gì, sau đó đứng dậy đi đến trước mặt Vấn Cảnh Hoà rồi duỗi tay che khuất nửa gương mặt của anh, chỉ lộ ra một nửa mặt tinh xảo.
“Em nên sớm nghĩ ra.” Cô đột nhiên nở nụ cười: “Chúng ta trước kia từng gặp nhau ở bên ngoài Bắc Thần có đúng không? Cái lần mà em giúp anh ngăn fans lại ấy.”
Đáy mắt Vấn Cảnh Hoà tràn đầy ý cười: “Anh còn nghĩ là cả đời em sẽ không đoán ra được.”
Ngu Miểu có chút ngượng ngùng: “Chỉ là em không nghĩ đến, hoá ra idol mà em theo đuổi em đã quen trước đó, bây giờ thậm chí còn có thể hợp tác với nhau, thật là thần kỳ.”
Vấn Cảnh Hoà trầm ngâm một lúc lâu, đột nhiên hỏi: “Anh với em chỉ là idol thôi sao?”
Ngu Miểu bỗng nhiên ngước mắt, có chút sững sờ: “Đúng vậy, em là fans của anh.”
“Idol em theo đuổi chỉ có một mình anh thôi sao?” Vấn Cảnh Hoà không nhịn được mà lại hỏi.
Lúc này Ngu Miểu trầm mặc, cô thật sự cũng có vài idol, tuy rằng sau khi debut quá bận không có thời gian chú ý đến tin tức của idol nhưng mà vẫn tồn tại.
Vấn Cảnh Hoà thấy vậy cũng từ từ mở miệng: “Anh tương đối muốn làm idol duy nhất kia của em.”
- -----oOo------