Võng Phối Khi Ảnh Đế Gặp CV Đại Thần

Chương 46: 46: Chương 44






Edit: SamLeo-kun
Ôn lão gia tử bưng ấm trà long tĩnh ngồi uống bên cạnh, nghe vậy chậm rì rì lên tiếng, "nam thì sao hả? cháu dâu nhà mấy ông có ai vừa đẹp vừa nổi tiếng như của nhà tôi hả?"
Lộ Tề đứng kế bên nghe được chỉ cảm thấy cằm cũng sắp rớt luôn rồi.

Sau đó Ôn lão gia tử lại nhìn thấy bánh bao nhỏ Ôn Ngôn đang kéo ống tay áo Ôn Nhiên, vẫy vẫy tay kêu đứa nhỏ qua.

Ôn Ngôn thắc mắc nhìn Ôn Nhiên, giọng non nớt cất tiếng, "baba, con có thể đi qua không?"
Thấy Ôn Nhiên gật gật đầu, Ôn Ngôn mới bước sang, Lộ Tề bên cạnh vừa ăn một bụng giấm, đứa nhỏ này rốt cuộc có còn nhớ được ai nhặt nó về không đó!
Ôn lão gia tử sờ sờ đầu đứa nhỏ hỏi Ôn Nhiên, "Đây là?" trong mắt tràn đầy hiếu kỳ, đứa bé này thật manh á, đáng yêu hơn mấy thằng nhóc quậy phá chỉ biết chơi đánh trận phá ổ chim trong quân khu nhiều!
Vẻ mặt lạnh lùng của Ôn Nhiên lúc này có phần nhu hòa, "Đây là con trai con, tên Ôn Ngôn, tiểu Ngôn, vấn an ông cố, kêu ông cố."
Ôn Ngôn ngoan ngoan kêu một tiếng "Thưa ông cố."
"Con trai? Chuyện gì? Mày không phải làm bậy sau lưng Lộ Tề đi?" lão gia tử nghỉ hưu cả ngày buồn chán, một đám lão gia tử cùng ông chơi cờ cũng không hay ở, vì thế gần đây ông đam mê xem phim tình cảm lúc 8 giờ, bổ não rất là có bộ dáng.

Càng nghĩ càng thái quá, "Ông nói cho mày biết, Ôn Nhiên, ông tiếp nhận mày và Lộ Tề cũng không có nghĩa là mày có thể ra ngoài làm bậy! người nhà họ Ôn chúng ta không thể làm cái loại bạc tình câu tam đáp tứ!"
Ôn Nhiên không biết làm sao, "ông nội, đây là con trai Lộ Tề nhận nuôi, ông nói mò cái gì thế, bớt xem phim 8 giờ lại, người lớn vầy mà còn cứ như đứa nhỏ."
Lộ Tề đứng kế bên đã cười không nói ra lời, hoàn toàn không còn căng thẳng, thật không ngờ Ôn lão gia tử dễ thương như vậy đó.


Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx
Ôn lão gia tử hơi ngượng, khuôn mặt già nua đỏ lên, gượng gạo chuyển đề tài, "vào ngồi hết đi."
Thế là Ôn Nhiên cứ như vậy thuận lý thành chương dẫn một lớn một nhỏ vào nhà.

Sau khi vào cửa Ôn lão gia tử trước đánh tiếng chào hỏi Lộ Tề, "Lộ Tề đúng không? gọi con Tề Tề được không?" vô cùng vui vẻ hòa nhã
Lộ Tề hơi thụ sủng nhược kinh nói, "Thưa ông....!Ông gọi con sao cũng được ạ QWQ"
Ôn lão cười híp mắt sờ sờ râu, "không biết cha mẹ con bây giờ đang ở đâu, nếu có cơ hội hi vọng có thể gặp gỡ họ một lần."
"ách...!ở bắc cực." nhắc tới cặp bố mẹ đã chơi điên cuồng đến bắc cực, Lộ Tề cũng khó mà mở miệng.

Ôn lão sửng sờ, nghĩ nghĩ chọn lời, "cha mẹ con thật sự là...!hết sức tiêu sái.

Vậy đợi họ về, có thể giúp ông bày tỏ nguyện vọng muốn gặp mặt được không?"
Lộ Tề im lặng, cái cảm giác de ja vu gia trưởng gặp mặt chuẩn bị lo liệu hôn sự là chuyện gì đây.

Lời tiếp theo của Ôn lão đã trực tiếp chứng thực suy đoán của cậu, như sấm sét giữa trời quang đánh tới, "Nếu đã quyết định muốn sống cùng nhau, tìm thời gian đi nước ngoài một chuyến nhận giấy đăng ký kết hôn đi.

Trong nước cũng cử hành hôn lễ, chí ít phải để cho mọi người biết cả hai đều đã có chủ, không phải chuyện nhỏ nói chơi thôi.

Thanh niên an tâm rồi là chuyện tốt."
Ôn Nhiên ngồi kế bên còn vô cùng nghiêm túc gật gật đầu, "Con đã nghĩ kỹ rồi, nếu Tề Tề đã công khai rồi, bọn con xem thời gian tổ chức hôn lễ."
Lộ Tề nói chuyện đầu lưỡi cũng lắp bắp, "Này, này không phải quá gấp...."
Sắc mặt Ôn Nhiên sa sầm, giọng nói gợi cảm lại đầy từ tính khàn khàn, "chẳng lẽ em không muốn kết hôn với anh?"
"Không phải a....!chỉ là quá nhanh em cảm thấy hơi khẩn trương a, QWQ, em vẫn chưa chuẩn bị tốt tâm lý."
Ôn Nhiên cười vô cùng đẹp mắt, sáp lại gần nói nhỏ bên tai Lộ Tề, "em không phải cũng đã là người của anh rồi sao? Em còn mắc cỡ gì nữa?"
"Anh anh anh nói bậy cái gì!! Ông nội còn đang ở đây đó!" Lộ Tề cả kinh.

Ôn Nhiên nhìn ông nội một cái, Ôn lão gia tử bên cạnh nhanh chóng ôm Ôn Ngôn đi sang chỗ khác dạy nó đánh cờ, động tác không chậm hơn năm đó lên chiến trường đánh giặc bao nhiêu.

"Hiện tại ông nội đi rồi, chúng ta từ từ bàn bạc chuyện hôn sự đi"
"...." Cuối cùng biết da mặt Ôn Nhiên được di truyền từ ai.


Bữa trưa là Lộ Tề và cô bếp cùng nấu, cậu vì biểu diễn một chút trù nghệ của mình mà chủ động tiến vào bếp chuẩn bị một bàn món ăn sở trường.

Ôn lão gia tử vừa ăn vừa gật đầu, trực tiếp bị mua chuộc, "Ừ, món Tề Tề làm thật không tồi, ngon hơn đám con dâu của mấy ông bạn ông nhiều lắm! Bọn nó mấy đứa thanh niên cưới được cũng kêu cái gì nè, năm ngón tay không dính nước mùa xuân." Trên mặt vô cùng hài lòng đắc ý.

Lộ Tề ngồi bên cạnh ân cần gắp đồ ăn, "ông nội ăn nhiều chút, không đủ con lại làm thêm."
"Đủ rồi đủ rồi, con đừng bận nữa.

Nói nói Tề Tề tay nghề này của con với mùi vị ở nhà hàng Vân Phong giống thiệt đó." Lão gia tử ăn sắc mặt hồng nhuận, sau đó đột nhiên lại thở dài, "đáng tiếc nhà hàng đó mỗi ngày bán số lượng giới hạn...!mỗi lần muốn ăn còn phải kêu cảnh vệ viên sáng sớm chạy đi xếp hàng mua cho ông."
"Phốc, ông nội à, sau này không cần nữa, ông muốn ăn thì kêu cảnh vệ viên gọi điện thoại qua đó sẽ có người giao tới cho ông.

Con đã nói với họ xomg hết rồi."
"Hả?" Ôn lão gia tử chưa kịp phản ứng.

Ôn Nhiên ở kế bên lột tôm cho Ôn Ngôn, chậm rãi trả lời, "bởi vì nhà hàng đó là của nhà Tề Tề mở."
Trong chớp mắt, ánh mắt Ôn lão gia tử nhìn Lộ Tề hiện lên kim quang lấp lánh, đứa cháu dâu này quả thực là báu vật mà, càng nhìn càng vừa lòng nha!
...!Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx
Vì vậy sau khi gặp mặt gia trưởng, Ôn Nhiên cứ như thế thuận theo lẽ thường dọn vào nhà Lộ Tề.

Cậu liếc anh, "sáng mai anh dẫn Ôn Ngôn đi làm thủ tục nhập học, em cũng nên về đoàn phim rồi.


tuy phó đạo diễn vẫn đang trông coi nhưng dù sao cũng cần phải trở về nhìn một chút."
Ôn Nhiên nhìn cậu, im lặng một lát rồi lên tiếng, "thực sự không cần gấp, nếu không đưa Ôn Ngôn qua Mỹ học đi, giáo dục bên đó vẫn tốt hơn trong nước."
Lộ Tề đáp lời, "Anh muốn dẫn nó cùng về Mỹ?"
"Không, là dẫn cả hai cùng về."
"Em suy nghĩ đã, nhưng mọi thứ của em đều ở Trung Quốc..."
Thấy Lộ Tề có hơi động tâm, Ôn Nhiên dẫn dắt từng bước, "Bên Mỹ rộng lớn cởi mở hơn nhiều, vả lại người biết em cũng không nhiều.

Em có thể tự do tự tại đi chơi khắp nơi, trải qua cuộc sống của người bình thường.

Dù sao chúng ta cũng có thể tự làm cơm, cũng không cần lo lắng vấn đề ăn không quen.

Ôn Ngôn ở bên đó có thể tiếp nhận giáo dục song ngữ, từ nhỏ đã có thể nói ngoại ngữ lưu loát, chẳng lẽ không khốc sao?"
Lộ Tề nghe điều đầu tiên đã bắt đầu động lòng rồi, trải qua cuộc sống của người bình thường, không cần sống dưới ánh đèn, đây chẳng phải tâm nguyện trước nay của mình sao.chỉ là hiện tại vẫn chưa phải lúc, do đó cậu do dự một lát trả lời, "Để xem lại."
Ôn Nhiên ôn nhu nói, "Nếu em không thích anh mở chi nhánh công ty trong nước, chủ lực đặt trong nước, thật ra đều được hết chỉ cần em thích là được."
Lộ Tề cảm thấy vành mắt ươn ướt, biết bao may mắn gặp được một người bằng lòng vì mình từ bỏ nhiều như vậy chứ, được Ôn Nhiên thích may mắn làm sao QAQ
Edit: SamLeo-kun.