Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 394: Kết quả (2)




Lâm từ lúc phát ra một chiêu Đại Diệt Thiên Trảm kia thì vẫn bất động, nhìn như hắn đang chờ Aokiji lần nữa ra chiêu.

Nhưng thực ra Lâm đang liều mạng điều tức, bình phục khí huyết bạo loạn trong cơ thể, thậm chí lúc này bên trong cơ thể Lâm.

Xương cốt cùng kinh mạch đều có rất nhiều vết nứt nhỏ, mặc dù trong ngắn hạn không ảnh hưởng tới đại cục.

Nhưng nếu không nhanh chóng chữa trị, thì những thương tích nhỏ này sẽ trở thành mầm họa, dù sao so với xương cốt còn đở một ít.

Kinh mạch bị tổn thương mới tinh là nghiêm trọng, nhất là hiện tại Lâm còn sỡ hữu Chân Khí nữa a, theo Lâm thoáng cảm giác được.

Hiện tại trong cơ thể Lâm Chân Khí vận chuyện chậm lại mấy lần, nhất là những kinh mạch bị thương kia.

Chân Khí vận chuyển qua những nơi này tốc độ hết sức chậm chạp. đừng nhìn hiện tại Lâm không dùng tới Chân Khí.

Nhưng Lâm có thể cảm giác được, sau này giúp đở lớn nhất của Lâm chính là Chân Khí.

Hơn nữa cảnh giới Chân Khí hiện tại không bị ảnh hưởng chút nào có thể mang ra ngoài đời thực a.

Cũng không cần tiêu tốn chút gì là có thể toàn bộ đồng bộ cùng hiện thực, như vậy ở trong thế giới One Piece.

Lâm vận chuyển một lần Chân Khí, đồng nghĩa ở hiện thực hắn vận chuyển Chân Khí một lần.

Mỗi Chân Khí gia tăng một tia, thì hiện thực cũng gia tăng một tia, hơn nữa nên nhớ trong thế giới One Piece này.

Thời gian tốc độ chảy nhanh hơn hiện thực quá nhiều, bởi vậy hiện tại Chân Khí bị ảnh hưởng tốc độ vận chuyển, nếu thời gian dài thì tổn thất đối với Lâm là rất lớn a.

Đừng nhìn hắn hời hợt phát ra một chiêu hủy thiên diệt địa như vậy, thực tế một chiêu vừa rồi hầu như vắt gần hết sạch thể lực còn lại của Lâm.

Còn làm Lâm bị một ít nội thương, lúc này Lâm vẫn đang gượng chống, nếu không phải ý chí Lâm đủ mạnh mẽ, thì khi phát xong một chiêu kiếm vừa rồi.

Lâm đã ngã xuống đất hôn mê vì thể lực tiêu hao quá lớn rồi, còn may vì chiêu kiếm vừa rồi quá mức rung động.

Làm cho Aokiji lập tức từ bỏ tiếp tục chiến đấu, nếu không Aokiji chỉ cần dùng ra một chiêu đơn giản cũng có thể lập tức để Lâm lộ ra chân ngựa.

Còn may nữ thần may mắn vẫn luôn đứng ở phía Lâm bên này, bởi vậy trong lúc Aokiji suy nghĩ và quyết định dừng lại cuộc chiến này, thì chút thời gian nhỏ bé này đối với Lâm cực kỳ quý giá.

Chỉ hơn mười giây nhỏ bé này, sức khôi phục biến thái của Lâm được thể hiện ra, dù chỉ khôi phục cho Lâm một chút xíu thể lực thôi.

Nhưng nhiêu đó cũng đã đủ để cho Lâm có thể hành động tự nhiên, chỉ cần không cùng người chiến đấu.

Thì nhìn từ bên ngoài không ai biết, lúc này Lâm đã gần như mất đi lực chiến đấu rồi.

Thậm chí nếu tiếp tục động thủ, thì sau này rất có thể Lâm sẽ bị một ít mãi mãi nội thương.

Không chỉ ảnh hưởng hắn sau này phát huy thực lực, còn có thể ảnh hưởng tới thực lực tiến bộ của Lâm.

Không tính khi đột phá kỹ năng hệ thống ban thưởng điểm thuộc tính, mà là những điểm thuộc tinh do Lâm thường ngày tu luyện mà gia tăng.

Đừng nhìn Lâm tu luyện mấy tháng mới gia tăng mười mấy hai mươi điểm thuộc tính mà thấy ít, ngược lại rất nhiều.

Hiện tại Lâm mạnh cỡ nào, sức mạnh đã có thể so sánh với Chuẩn Tứ Hoàng, mỗi gia tăng mười mấy điểm như vậy, không yếu hơn một ý Tá cấp hải quân toàn bộ sức mạnh tu luyện mấy năm a.

Trước đây khi còn ở Tá cấp, mỗi tăng mười điểm sức mạnh chính là mười điểm sức mạnh, nhưng khi từ Đại Tướng cấp trở lên.

Mười điểm sức mạnh chính là so với trăm điểm sức mạnh của Tá cấp a, mà Chuẩn Tứ Hoàng mười điểm sức mạnh có thể so với một trăm năm mươi điểm sức mạnh của Tá cấp rồi, chênh lệnh không thể bảo là không lớn. 

Hơn nữa lúc này trong lòng Lâm còn có chút may mắn, may mắn lúc này khi đột phá được hệ thống cường hóa một ít điểm thuộc tính.

Làm cho thể lực của Lâm lập tức hồi phục một ít, nếu không có một ít này thêm vào, thì đừng nói ý chí Lâm mạnh hơn gấp đôi, hắn cũng sẽ lập tức hôn mê tại chỗ.

Nghe Aokiji nói, thì Lâm lúc này cũng thở phào một hơi, trong lòng có chút mừng rỡ, nhưng ngoài mặt vẫn bất động thanh sắc, hắn cũng không vội trả lời Aokiji.

Lúc này theo âm thanh của Aokiji vang lên toàn trường, thì cả bên Lâm cùng hải quân đều ăn ý ngừng tay lại, cho dù là nơi trận chiến của Fiona mấy người cũng hòa hoãn lại.

Không gì khác bởi vì một hơi thở thế giới chết đi kia quá mức rung động, làm cho tất cả mọi người ở đây hầu như đều không còn bao lớn ý chí chiến đấu.

Bởi vậy khi nghe âm thanh của Aokiji vang lên, thì hai bên đều ăn ý ngừng tay lại, hiện tại người của hai bên đều chú mục lên Lâm.

Trong đó bên Lâm thì trong ánh mắt của mọi người đều là sùng bái, còn bên phía hải quân chỉ có kính sợ cùng sợ hãi, trước đó chiến trường cực kỳ ồn ào lúc này lại ngược lại hoàn toàn yên tĩnh.

Hơn một vạn người đều đồng loạt đang chờ đợi quyết định của Lâm, rất nhiều hải quân đều gian nan nuốt một ngụm nước miếng để trấn an tinh thần.

Bọn họ lúc này đã hoàn toàn không còn muốn tiếp tục đánh nữa, đừng nói trước đó hai lần bị thua thiệt thảm trọng, làm cho bọn họ đã in dấu sợ hãi rồi.

Một hơi thở vừa nãy kia càng phóng đại cái hạt giống sợ hãi kia trong lòng những hải quân này, Lâm nghe thấy cả chiến trường đột nhiên im ắng xuống thì trong lòng cười khổ.

Hắn biết những người này tại sao lại như vậy, có điều chuyện trong nhà chỉ có người trong nhà biết a, lúc này hắn điển hình là miệng cọp gan thỏ.

Dù vậy làm bộ cao thâm mạt trắc ai mà không biết, lúc này cho dù thân thể có hư hơn nữa, cũng phải gắng gượng thể hiện ra hùng phong, còn có thể cùng ba ngàn … đại chiến ba trăm hiệp.

Ánh mắt Lâm sắc bén như đao quét qua toàn bộ chiến trường, nhìn thấy có một chút hải quân đối mặt với ánh mắt của hắn quét tới đột nhiên lui lại hai bước, thì Lâm biết diễn kịch đã đủ rồi.