Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 112: Sự phát triển của đại bản doanh (2)




Dù sao bọn họ mỗi ngày ăn không đủ no, làm sao có dinh dưỡng cho cơ thể phát triển, còn có thể gắng gượng sống sót qua ngày đã rất khó khăn, mà chỉ sau mấy tháng bọn họ có thể nói là hoàn toàn thoát thai hoán cốt, hiện tại một gã yếu nhất trong tinh anh huấn luyện doanh đã có thể một mình đấu với mấy chục tên binh lính hải quân, không tính tới binh của hải quân bản bộ cùng với binh lực trú đóng ở Tân thế giới, dù là Grand Line nửa đoạn trước cũng có thể một cân mười mà không tồn tại nguy hiểm.

Đây chỉ là thành quả mấy tháng mà thôi, nếu cho bọn họ thời gian mấy năm thì hoàn toàn rất khủng bố, nhưng bù tại tiêu hao tài nguyên cũng rất khủng khiếp, hiện tại tổ chức bọn họ thu mua đại lượng thảo dược ở đông hải làm cho giá cả gia tăng mấy lần, hàng cũng càng lúc càng khan hiếm, dù sao thảo dược không phải đột nhiên một đêm mọc ra, chúng phải có thời gian trưởng thành.

Mà phải nuôi dưỡng thời gian dài mới thành thục được, điều này cũng làm nên dược thảo đi qua bọn họ trắng trợn càn quét mà trữ hàng ở các đảo mỗi ngày một ít đi, hàng mới thì vẫn không kịp bổ xung lượng bị mua đi mỗi ngày một nửa, cũng còn một điều may mắn là các thương nhân ở ba vùng biển còn lại phát hiện dược thảo ở đông hải có thể bán được giá cả rất cao.

Nên bọn họ bắt đầu tổ chức mua sắm dược thảo ở ba vùng biển khác chuyên chở đến đông hải chào hàng, từ có kiếm chênh lệch giá cả làm giàu, cũng nhờ như vậy mà thị trường cung ứng thảo dược mới khó khăn lắm duy trì không bị đoạn hàng, điều này cũng giáng tiếp trợ giúp tổ chức của bọn họ vẫn có thể trắn trợn gia tăng hiệu xuất huấn luyện hiện tại trong thời gian ngắn, vì xuất hiện điều ngoài ý muốn này làm cho kế hoạch của bọn họ có chút thay đổi.

Hiện tại bọn họ đã ngưng lại việc thu dưỡng cô nhi, nếu thị trường thảo dược còn có thể cung ứng số lượng lớn thì bọn họ có thể buông thả tay chân ra nhận người, nhưng thực tế cùng mộng ảo khác biệt rất lớn, dù cho thế giới này thảo dược sinh trưởng nhanh hơn địa cầu gấp mấy chục lần, nhưng không ngăn được thị trường nhu cầu đại a, chỉ riêng một mình chính phủ thế giới cùng hải quân đã là nguồn tiêu thụ chiếm cứ một nửa thị trường của thế giới One Piece rồi.

Một nửa còn lại chia đều cho các tổ chức khác như hải tặc, thế giới ngầm, lục quân, hư hư thực thực không quân, quân cách mạng, các vương quốc lớn nhỏ và các gia tộc ở tứ hải, cuối cùng một phần nhỏ mới được rao bán ra thị trường cho người khác mua, có thể thấy được dược thảo dư lại tuôn ra thị trường rất ít ỏi, hiện tại tập trung gần như bốn biển dược thảo tại đông hải mới miễn cưỡng đủ cho tổ chức bọn họ bồi dưỡng binh lực.

Thế giới này không giống như hiện thực, nơi này mấy trăm năm dù cho có chính phủ thế giới sừng sững không ngã, vẫn ép các thế lực khác không ngóc đầu lên được, nhưng chiến tranh vẫn xảy ra mỗi ngày, người chết vẫn rất nhiều, từ khi chính phủ thế giới thành lập đến nay hơn 800 năm nhưng chiến tranh lớn nhỏ vẫn tiếp tục diễn ra ở các nơi trên thế giới.

Cũng vì điều kiện địa lý cùng hoàn cảnh tự nhiên ở thế giới này gây nên, những hòn đảo đều rất cách biệt với thế giới bên ngoài, bởi vậy một khi xảy ra xung đột vũ trang thì chính phủ thế giới rất khó nhúng tay tham dự, và chiến tranh thì sẽ bị thương chết người, bị thương thì cần chữa trị, từ đó tiêu hao thảo dược rất lớn. 

Bởi vậy thực chất nhìn như tất cả thảo dược tứ hải đều tập trung về đông hải cung cấp tổ chức bọn họ mua sắm, nhưng nếu tính cả thế giới tiêu hao mỗi ngày thảo dược thì bọn họ chưa chiếm được 1% tổng số, cũng may từ mấy tháng trước Lâm có tính tới điều này rồi, cho nên hắn trước khi đi từng đưa một bản kế hoạch cho sư tỷ Fiona, yêu cầu bọn họ gia tốc kiến tạo một đại khu vực nuôi trồng dược thảo, hiện tại trải qua mấy tháng nuôi trồng đã có lượng lớn thảo dược đã thành công nảy mầm, phát triển rất tốt có thể một hai năm sau là bọn họ có thể tự cung tự cấp rồi.

Và trong lúc trồng trọt bọn họ còn phát hiện một điều bất ngờ, mỗi khi bào chế một lô dược phương, thì đến cuối cùng sẽ còn lại một ít cặn bã thảo dược thừa lại, bỗng nhiên có một ngày bọn họ cảm thấy cặn bã này vức đi thì phí quá, dù chỉ là chất cặn còn lại nhưng tồn trong đó dược tính cũng không ít.

Sau đó bọn họ mới bỗng nhiên nghĩ tới nếu như thử rải đều lên một mẫu đất có gieo trồng hạt giống thảo dược, sau đó tưới nước lên cho bột cặn bã này tan rã thấm vào trong đất, thử xem có thể kích thích thời gian sinh trưởng của dược thảo nhanh hơn không, không ngờ bọn họ thật thành công, chỉ mấy ngày sau một mẫu đất đó hạt giống thành công nảy mầm.