Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục

Chương 103: Chuẩn bị chiến đấu




- Alisia, cô nghĩ thế nào về trận chiến này?

Trần Văn Lâm hỏi Alisia Garnett, cô gái duy nhất trong nhóm người.

Alisia Garnett trầm mặc một chút rồi nói:
  • Lãnh Chúa, theo tôi thì chúng ta cần phải để ý kỹ khu vực phía tây Thị Trấn Markham. Ở phía đông thì đã có các Cứ Điểm tại Rừng Villiant và Cứ Điểm Hang Goblin phòng ngự, không cần lo lắng quá nhiều. Còn phía tây thì không có gì để chặn, ngoại trừ bức tường kia. Thung Lũng Ngọc mới thành lập, cũng chưa có quân đội đóng giữ tại đó.
Trần Văn Lâm gật đầu nói:
  • Tony Gelatin, ngươi dặn Titus Septim mang theo một trăm nghìn Thiết Giáp Kỵ Binh đóng tại Thung Lũng Ngọc. Trải rộng trinh thám, một khi có địch nhắm vào khu vực đó, chủ động xuất kích, tiêu diệt quân địch.
  • Farengar, lãnh đạo đội quân của Bang Hội Shadow, án ngữ tại tường thành khu vực Rừng Villiant.
  • Tony Gelatin, Alisia Garnett. Hai người các ngươi lãnh đạo quân đội lãnh địa, giữ chắc khu vực phía nam Thị Trấn Markham.
  • Tuân lệnh!
Trần Văn Lâm nghĩ nghĩ một chút rồi hỏi:
  • Tony Gelatin, ngươi nghĩ những Thiết Giáp Kỵ Binh kia cần nghỉ ngơi bao nhiêu lâu?
Liên tục di chuyển tốc độ cao trên chiến mã hai mươi ba ngày liền, không muốn mệt mỏi cũng khó.

Tony Gelatin nói:
  • Thưa Lãnh Chúa, chỉ cần ba ngày.
  • Được, vậy để mấy Thiết Giáp Kỵ Binh đó nghỉ bốn ngày, tập luyện lấy lại thể lực trong hai ngày. Một ngày trước khi trận chiến nổ ra, để Titus Septim dẫn đi một trăm nghìn người.
Nói đến đây, ánh mắt Trần Văn Lâm lóe lên:
  • Một trăm nghìn Thiết Giáp Kỵ Binh còn lại, để ta. Mọi người bắt đầu đi.
..........
  • Nàng đến đây làm gì? Có chuyện gì sao?
Trần Văn Lâm nghi hoặc nhìn Summer Tiber hỏi.

Cô nàng này từ khi đến đây, chỉ biết hưởng thụ, ăn uống không ngừng nghỉ, có chút béo lên a. Nhưng kỳ lạ sao, chỉ béo ở hai chỗ. Mấy chỗ còn lại, vẫn thon thả như bình thường. Phụ nữ đúng là động vật kỳ quái a. Không hiểu được, không khoa học.

Summer Tiber nhíu nhíu mi hỏi:
  • Ta đến chơi, không được sao? Bản công chúa đến thăm, không cảm thấy vinh hạnh sao?
Trần Văn Lâm trong lòng thở dài một tiếng, mười sáu tuổi, nhỏ quá a. Nếu lớn hơn một chút, mà dám dùng giọng điệu này, hắn không ngại mang nàng ra điều giáo một phen. Liếc nhìn Summer Tiber, hắn hỏi:
  • Được người đẹp đến thăm, vinh hạnh chứ. Thỏa mãn chưa. Có chuyện gì, cứ nói a.
Summer Tiber hừm hừm mấy tiếng rồi hỏi:
  • Nghe nói lãnh địa của ngươi chuẩn bị chiến tranh.
Trần Văn Lâm gật đầu:
  • Đúng vậy, mấy ngày nữa thôi. Nàng hỏi để làm gì?
Chuyện này trên khắp lãnh địa, ai ai cũng biết, nên Summer Tiber biết được cũng không có gì là lạ cả.

Summer Tiber không biết suy nghĩ gì đó một chút, rồi hỏi
  • Quân địch mạnh không? Các ngươi có đánh thắng được không?
Trần Văn Lâm hai mắt lật một cái, nói chuyện với con nít, thật là mệt, hỏi làm gì a. Nhưng hắn vẫn kiên nhẫn trả lời:
  • Được. Nàng hỏi làm gì? Có giúp ích gì được không?
Summer Tiber kiêu ngạo ưỡn ngực nói:
  • Tất nhiên phải hỏi a, ta cũng không muốn mới đến đây một thời gian, ngươi lại bị người ta chiếm đất. Vì an toàn, ta hỏi trước cho chắc.
Trần Văn Lâm tự tin nói:
  • Nàng quên ta là ai à?
  • Hừ hừ, đừng có suốt ngày mang cái danh đánh hạ Ải Zare ra lòe ta. Được rồi, hỏi vậy thôi, ta đi đây.
Trần Văn Lâm gọi với theo:
  • Nhớ dẫn Iris đi chơi.
Summer Tiber vẫy vẫy tay nói:
  • Biết rồi, khổ lắm, nói mãi.
Tính ra, tại Thị Trấn Markham, chỉ có Summer Tiber và Iris Volkirha là rảnh rỗi thường xuyên. Mặc dù vẻ ngoài trái ngược, nhưng hai người cũng khá hợp nhau, nên thường xuyên tụ tập đi chơi lung tung.

................

Trần Văn Lâm nhìn bản đồ một lúc, rồi khẽ nhẹ giọng nói:
  • Hina?
Bỗng nhiên, một bóng người xuất hiện bên cửa sổ.

Gương mặt xinh đẹp như thiên sứ, vóc dáng hoàn hảo như ma quỷ. Làn da trắng mịn màng, lần này nàng lại mặc một bộ Virgin Killer Sweater Dress (search thẳng tên này, hoặc là Áo Len Khiêu Khích ^^), quả thật là dụ hoặc chết người.

Hina Janet tiến đến gần, mùi hương thoang thoảng, nhu mì nói:
  • Lãnh Chúa, ngài tìm em có gì dặn dò ạ?
Trần Văn Lâm ho khan một tiếng, dời ánh mắt qua chỗ khác, đúng là dụ dỗ hắn phạm tội a. Tội lỗi, tội lỗi. Bình tĩnh.

Hô.

Trần Văn Lâm thở ra một tiếng, trầm giọng nói:
  • Để Ám Vệ hoạt động hết sức. Ta muốn bên Hoa Bắc Đế Quốc không có một chút tình báo nào.
  • Vâng, cam đoan hoàn thành.
..........

Thời gian một tuần nhanh chóng trôi qua.

Lúc này, các thế lực thuộc về Hoa Bắc Đế Quốc đã tiến đến rất gần bức tường thành phía nam lãnh địa của Trần Văn Lâm.

Lần này đến đây, có tổng cộng là mười ba thế lực. Ban đầu, tổng số lượng binh sĩ Hoa Bắc Đế Quốc tham gia phải lên đến bốn triệu người.

Nhưng mà biên giới cũng không phải dễ vượt qua như vậy, nhất là những Người Chơi thuộc về Liên Minh Hoa Bắc, đã bị Đế Quốc Sollie ở khu Civic cho vào danh sách đen. Lại thêm những Bang Hội dưới trướng gia tộc Rockefeller ngáng đường.

Cuối cùng, khi đến nơi này, mười ba thế lực, chỉ còn một triệu năm trăm nghìn người. Có thể nói là chưa đánh, đã thiệt hại khá nhiều.

Nhưng một triệu năm trăm nghìn người đã là một con số rất nhiều.

Lần này, tổng số binh sĩ của Trần Văn Lâm chỉ có hơn bốn trăm nghìn người. So với đối phương chưa bằng một phần ba.

Nhưng mà, khác biệt giữa hai bên là rất lớn. Một bên là quân ô hợp, thậm chí còn có xích mích với nhau không ít, thế lực của ai, tự người nấy lo. Còn một bên là quân đội hoàn chỉnh, tổng hợp giữa một trăm bảy mươi nghìn Người Chơi, hai trăm nghìn Thiết Giáp Kỵ Binh, và bốn mươi lăm nghìn binh sĩ Thị Trấn Markham.

Trang bị, cũng cách nhau một khoảng lớn.

Những Người Chơi kia toàn bộ đều được đưa cho trang bị phẩm chất lam ba sao.

Thiết Giáp Kỵ Binh thì tệ nhất cũng là lam ba sao, có một số ít còn sở hữu trang bị tím.

Binh sĩ của Thị Trấn Markham mới gọi là cách biệt lớn. Những đội đặc chủng như Trọng Kỵ Binh, Hắc Giáp Binh, Trường Cung Binh đều sử dụng một bộ trang bị phẩm chất tím hai sao có khắc Soul Gem.

Những đội còn lại, tệ nhất cũng là trang bị tím.

Toàn bộ đều được khắc Soul Gem.

Còn về phần những Người Chơi thuộc Hoa Bắc Đế Quốc, đa phần đều sử dụng trang bị phẩm chất lục. Cách biệt giữa hai bên không phải là nhỏ.

Nhiều hơn, không có nghĩa là mạnh hơn.
  • Thống Soái, quân địch tấn công.
Một thành viên Bang Hội Shadow nghiêm người, đứng bên cạnh Farengar von Chopin bẩm báo.

Farengar von Chopin lần này lãnh đạo một trăm bảy mươi nghìn Người Chơi thuộc về Bang Hội Shadow, bao gồm cả những Bang Hội phụ thuộc.

Farengar trầm giọng nói:
  • Để những binh sĩ cận chiến điều khiển Máy Bắn Đá, Máy Bắn Tên Liên Thanh, Bệ Phóng Lao trên tường thành. Toàn lực khai hỏa, đừng tiếc vật liệu. Ngày đầu tiên, ta muốn một kết quả tốt, để cổ vũ sĩ khí toàn quân
  • Tuân lệnh!
  • Kiếm Sĩ, Cuồng Chiến Sĩ, Võ Sư tiến về vũ khí thủ thành, địch vào tầm ngắm, toàn lực khai hỏa.
Sĩ khí, vô cùng quan trọng trong chiến đấu. Nên Farengar muốn trong ngày đầu tiên, phải đánh Người Chơi Hoa Bắc Đế Quốc thật đau, phải thắng thật lớn. Tốt nhất nên làm cho bọn chúng không lại gần được tường thành.

Đánh phủ đầu, làm khiếp sợ quân địch.

Farengar tiếp tục ra lệnh:
  • Hai mươi nghìn Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ, chọn cho mình chiến mã, chia ra làm bốn mươi đội, mỗi đội năm trăm người. Tiến ra ngoài thành, trải đều toàn bộ khu vực phía nam Rừng Villiant. Quân địch nếu vượt qua được tầm bắn của vũ khí thủ thành, thì chủ động xuất kích tiêu diệt.
  • Tuân lệnh!
  • Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ, xuất chiến.
Farengar nhìn về phía Người Chơi Cung Thủ và Pháp Sư nói:
  • Các ngươi hỗ trợ đội thủ thành.
  • Tuân lệnh!
Đùng đùng đùng.

Đoạn tường thành chỗ Rừng Villiant này dài tới ba trăm Kilomet, nên lượng Người Chơi bị dàn trải ra rất nhiều. Mỗi lần ra lệnh, đều phải dùng trống.

Thật ra mệnh lệnh này đã được Farengar von Chopin đưa đến toàn quân trước đây mấy ngày, hiện tại chỉ nói lại một lần, để toàn quân thực thi.

...............

Đoạn tường thành chỗ Thị Trấn Markham này có hình chữ V, Thị Trấn Markham thì nằm ở giữa hai cạnh chéo.

Phần đáy chữ V là một cái cổng lớn.

Lúc này, Tony Gelatin mang theo hai nghìn Trọng Kỵ Binh và năm nghìn Hắc Giáp Binh, tiến ra bên ngoài cổng thành.

Giống như Farengar von Chopin, Tony Gelatin cũng muốn đánh phủ đầu, đại thắng ngày đầu tiên. Nhưng hắn không chọn cách thủ thành như Farengar, mà sẽ chủ động xuất kích.

Trọng Kỵ Binh, vô địch Kỵ Binh.

Hắc Giáp Binh, vô địch Bộ Binh.

Chỉ cần hai đội này, với bảy nghìn binh sĩ, Tony Gelatin tự tin có thể đối đầu với đại quân trăm nghìn người của Hoa Bắc Đế Quốc, đánh một trận sảng khoái, rồi rút về như chưa xảy ra chuyện gì.

Thống Soái Cung Binh - Alisia Garnett sẽ làm chủ ba mươi tám nghìn binh sĩ còn lại, đánh bại bất kỳ đội quân nào dám đến gần, dám có ý định chiếm lấy Thị Trấn Markham.