Võng Du Thiên Hạ

Chương 69: Lãnh địa tình hình ?




Gần một giờ sau Hoàng Thiên đi tới quản trường, nhìn đứng ngay ngắn chỉnh tề một trăm tên đấu sĩ nô lệ, nói:

- Như hôm trước đã nói, hôm nay chính là của các ngươi khảo nghiệm. Cũng là của các ngươi hy vọng. Chỉ cần các ngươi vượt qua khảo nghiệm, nô lệ thân phận trên người các ngươi sẽ không còn. Hơn nữa ta sẽ cho phép những người vượt qua được trở thành ta thân vệ. Mỗi tháng được phát tiền lương đầy đủ, đãi ngộ còn tốt hơn bình thường chiến sĩ.

- Tốt. Tạm thời không nói chuyện này. Hôm trước trên đường trở về đây các ngươi có lẽ cũng biết bên trong lãnh địa của ta có một số con Đại Hùng làm loạn. Như vậy đây chính là của các ngươi khảo nghiệm, tiêu diệt toàn bộ bọn chúng, sau đó đem tai phải của chúng về chỗ ta. Ta sẽ có đặc biệt ban thưởng.

- Cầm lấy trong tay các ngươi đao, đi giết bọn chúng. Vì các ngươi thoát khỏi nô lệ thân phận, cũng là vì tương lai của con cháu các ngươi thân phận. Để sau này có tốt đẹp hơn cuộc sống, các ngươi có muốn hay không thực hiện khảo nghiệm này?

- Nghĩ về tương lai các ngươi lấy vợ, sinh con. Các ngươi có dám đi hay không?

Hoàng Thiên cao giọng nói. Như vậy khảo nghiệm có hai mục đích. Thứ nhất là tiêu diệt trong lãnh địa lũ Đại Hùng quấy phá, thứ hai là kiểm tra trình độ vũ lực của họ. Có hay không đủ yêu cầu làm hộ vệ của mình.

Đám nô lệ đấu sĩ nắm chặt lấy trong tay vũ khí, nghĩ tới những chuyện Hoàng Thiên nói. Cả đám thoáng chốc trở nên xúc động, hét lớn:

- Chủ nhân. Chúng ta nguyện ý.

Âm thanh có thể nói là vang vọng vô cùng. Bốn xung quanh dân chúng đã kéo tới vây xem không ít người.

Hoàng Thiên thấy đám đấu sĩ khí thế đã không sai biệt lắm, hắn nói:

- Tốt. Đã như vậy các ngươi nhanh chóng xuất phát. Các ngươi thông qua khảo nghiệm sớm một chút, như vậy các ngươi thân phận nô lệ cũng kết thúc sớm một chút.

Nhìn đám nô lệ đấu sĩ rời khỏi, Hoàng Thiên tay cầm xích sắt dẫn theo Linda cùng Lindis trở lại trang viên của mình.

Về việc nô lệ có hay không bỏ trốn, hắn không quá quan tâm. Dù sao trong tay mình có khế ước nô lệ, trừ khi bọn họ chết, nếu không đừng hòng thoát được. Bởi vì đây cũng không phải là thật dị giới, đây chỉ là phó bản dị giới.

- Thiếu Gia.

Esly nhìn thấy Hoàng Thiên trở lại, lập tức đi tới chào hỏi.

Hoàng Thiên gật đầu, sau đó đi tới ngồi xuống ghế. Linda cùng Lindis tức khắc tách ra quỵ xuống ở bên cạnh hắn.

- Esly, nói một chút tình hình trong lãnh địa hiện tại.

- Thiếu gia, hiện tại trong lãnh địa.....

- ......

Esly nói rất lâu, mà Hoàng Thiên cũng rất chăm chú nghe nàng nói ra từng vấn đề một. Không có cách nào, ai nói lãnh địa này là của hắn.

- Esly, thật ra những vấn đề trên nói khó giải quyết thì cũng không phải, mà dễ dàng thì cũng không phải. Hiện tại trong lãnh địa có bao nhiêu người?

Đợi Esly nói xong, hắn nghĩ nghĩ một chút rồi hỏi. Nàng nêu ra vấn đề tưởng như rất nhiều, nhưng đối với Hoàng Thiên xem ra chỉ thiếu duy nhất một thứ là có thể toàn bộ giải quyết.

- Thiếu gia, hiện tại trong lãnh địa có 1230 người.

Esly đứng ở giữa nhà, tay cầm sổ sách nói.

- Ta muốn gia tăng lãnh địa lãnh dân số lượng!

Hoàng Thiên nói ra cái này nghiêm trọng đề tài, Hoàng Sa Thành nhân số là 1230 người! Rất khó tưởng tượng một cái thành trì cư nhiên chỉ có ít như vậy người!

- Lúc trước lãnh địa bị chiến tranh bao phủ khiến lãnh địa rất nhiều người đều bất đắc dĩ rời đi quê nhà. Thời gian gần đây lại còn thường xuyên bị Đại Hùng quấy phá, muốn đã rời đi dân cư quay trở về khả không lớn!

Esly cười khổ lắc đầu, tỏ vẻ muốn trước kia lãnh dân trở về không quá hiện thực!

Hoàng Thiên trầm ngâm trong chốc lát, ngẩng đầu lên nghiêm túc nói:

- Hiện tại chiến tranh đã kết thúc, trong lãnh địa Bạo Hùng cũng sẽ nhanh chóng bị tiêu diệt. Dân cư nếu như biết được tin này chắc chắn sẽ có không ít người trở về. Hơn nữa ta dự định ban bố Lệnh Khai Hoang.

Esly nghe hắn nói thần sắc có chút mê mang, tỏ vẻ không nghe hiểu!

- Chính là cho phép bình dân ở Hoàng Sa Thành khai phá đất hoang, hai năm đầu không cần giao nộp bất luận cái gì thuế! Mà chúng ta mục đích chính là mượn cơ hội này tăng lên dân cư đi vào lãnh địa định cư. Chỉ cần có dân cư tức là sẽ có người tài , như vậy vừa rồi những vấn đề kia sẽ được giải quyết. 

Hoàng Thiên rất kiên nhẫn mà giảng giải cho Esly.

- Người quá thông minh rồi, Thiếu gia. 

Esly nghe xong nội dung sau khi, nhịn không được mở miệng ca ngợi hắn.

Này đối với trước mắt Hoàng Sa Thành tới nói thật là một cái kế hoạch tốt, ít nhất có dân cư về sau bọn họ có thể thoải mái phát triển kinh tế, nông nghiệp cùng quân sự!

- Thiếu Gia, ta lập tức đi dán Lệnh Khai Hoang.

Esly nói xong hưng phấn chạy ra ngoài.

Hoàng Thiên nhìn vẫn còn đang ngoan ngoãn quỵ gối dưới chân mình Linda cùng Lindis, nói:

- Đi, chúng ta đi dạo lãnh địa một chút.

Gọi là dạo lãnh địa nhưng thật hắn muốn tìm hiểu một chút, lãnh địa của mình có hay không cái gì đặc biệt.

Hơn một giờ sau dưới sự chỉ đường của dân chúng hắn đi vào một tiệm rèn.

- Lãnh chúa đại nhân!

Từ bên trong đi ra một trung niên nhân cường tráng vô cùng, đặc biệt là hai bắp tay hắn, còn thô to hơn cả vòng eo của Linda cùng Lindis. Hắn vừa nhìn thấy Hoàng Thiên hắn lập tức khom người cúi chào.

Hoàng Thiên gật đầu, cười nói:

- Không cần khách khí. Ta nghe mọi người nói ngươi là thợ rèn tốt nhất Hoàng Sa Thành?

- Đều là mọi người yêu quý cho nên gọi như vậy. Lãnh chúa đại nhân hôm nay đến đây là?

Trung niên nhân vẫn khom người nói. Nhắc đến thợ rèn giỏi nhất, hắn còn có chút tự hào.

- Không mời ta đi vào?

- Thật xin lỗi lãnh chúa đại nhân. Là thảo dân sơ xuất, xin mời ngài.

Hoàng Thiên gật đầu đi vào bên trong. Có điều hắn cũng không có vào nhà, mà là liếc mắt nhìn thấy xưởng rèn sau đó đi tới đó.

- Ngươi tên Khải Sắt?

- Đúng vậy, lãnh chúa đại nhân.

- Khải Sắt, ngươi có thể rèn vũ khí, áo giáp...

- Đúng vậy Lãnh chúa đại nhân. Nhà ta bốn đời đều rèn vũ khí. Chỉ có điều đến đời tiểu nhân chắc sẽ tuyệt hậu.

Khải Sắt có chút ngập ngừng nói. Một nhà mấy đời chuyên rèn luyện vũ khí, áo giáp.... Nhưng mà mấy năm gần đây Lãnh địa nghèo đói, cho nên cũng không còn đặt làm vũ khí nữa. Hắn hiện tại chỉ thỉnh thoảng rèn một chút nông cụ, bán cho thôn dân theo yêu cầu.

- Sẽ không. Ta lần này tới là muốn yêu cầu ngươi rèn luyện vũ khí. Đơn đặt hàng đầu tiên là 100 bộ vũ khí cùng áo giáp.

Hoàng Thiên cười cười vỗ vai hắn.

- Thật sự? Lãnh chúa đại nhân.

Khải Sắt có chút kích động, 100 bộ vũ khí áo giáp có thể là vài năm gần đây hắn nhận được lớn nhất một đơn hàng. Nhưng ngay sau đó nhớ tới điều gì, sắc mặt lại ủ rũ xuống. Lãnh địa hiện tại nghèo đói, Lãnh chúa muốn rèn vũ khí nhưng sẽ có tiền trả?

Thấy hắn như vậy, Hoàng Thiên như đoán ra điều gì. Hắn từ trong túi lấy ra 20 đồng vàng, đưa cho Khải Sắt, nói:

- Đây là tiền đặt cọc. Nếu như không đủ lại tới tìm ta.

- Đủ, tuyệt đối đầy đủ, Lãnh chúa đại nhân.

Khải Sắt cầm chặt lấy 20 đồng vàng, kích động vô cùng nói. Hắn đã rất lâu không có được cầm vàng đâu.

- Khải Sắt, ta yêu cầu là tốt nhất vũ khí cùng áo giáp. Hơn nữa cũng phải trong thời gian nhanh nhất hoàn thành. Ngươi có làm được?

- 1 Tháng, chỉ cần 1 tháng Lãnh chúa đại nhân. Thảo dân sẽ đi liên hệ toàn bộ thợ rèn có trong lãnh địa, đảm bảo trong một tháng có thể hoàn thành.

Khải Sắt lập tức đưa ra đảm bảo.

- Rất tốt. Nếu một tháng sau hoàn thành sản xuất lời nói, lúc đó ngươi sẽ có thưởng.

Hoàng Thiên nói xong câu đó liền dẫn theo Linda cùng Lindis rời khỏi.

Khải Sắt vội vàng cúi chào, sau đó kích động chạy vào nhà cất giữ tiền rồi cũng chạy ra ngoài. Hắn hiện tại đương nhiên là muốn nhanh chóng đi thông báo cho những thợ rèn khác. Lần này cho dù làm ngày làm đêm cũng phải hoàn thành, bởi vì hắn hiểu được, Lãnh chúa đại nhân đặt làm vũ khí trang bị. Thì có nghĩa là Lãnh chúa muốn bồi dưỡng lại bên trong lãnh địa binh lính, một lần nữa chỉnh đốn lại lãnh địa.

Một Lãnh địa điều quan trọng nhất cần có không phải là gì khác mà chính là lực lượng Quân đội. Quân đội hùng mạnh thì sẽ đảm bảo được cho trong Lãnh địa dân chúng an toàn. Dân chúng an toàn thì chắc chắn các ngành nghề khác sẽ nhanh chóng phát triển.