Nhiều lần hắn đều ở mấy cái bản đồ kỳ quái, Lý Kiêu hỏi hắn đang làm gì, hắn nói hắn đi hái thảo dược.
Lý Kiêu khóe miệng giật giật, hỏi hắn vì cái gì lại đi hái thảo dược.
Câu trả lời là để có thể tu thân dưỡng tính.
Loại tâm lý tiêu cực này của Oa oa không khóc thật sự là muốn làm cho người ta tức chết mà.
Lý Kiêu rốt cục nhịn không được nữa, thấy hắn ở Nam bình sơn liền dùng thần hành bay qua, đồng thời gởi qua một lời mời tổ đội.
Sau khi hai người tổ đội xong, Lý Kiêu mắt nhìn vị trí của hắn trên bản đồ, phi ngựa chạy đến.
Kết quả chỉ chốc lát sau, Lý Kiêu liền thấy thanh máu của Oa oa không khóc tuột xuống.
Sau đó lại được thêm đầy trở lại.
Lại tuột, lại thêm đầy.
Có người đang giết Oa oa, nhưng rõ ràng là không thể a, một vú em kỹ năng tốt như Oa oa, không có ba người thì không thể đánh chết được. Theo trên bản đồ thấy được, Oa oa không khóc đã ở rất gần Lý Kiêu, nhưng lập tức, thanh máu của hắn nháy mắt tuột xuống hơn phân nửa, làm cho Lý Kiêu vô cùng hoảng sợ.
Kết quả ở kênh đội ngũ lại toát ra một câu.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Hắc hắc, ngã xuống huyền nhai.”
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “…”
Chờ Lý Kiêu chạy đến bên cạnh hắn, phát hiện hắn đang ngồi dưới huyền nhai tĩnh toạ, phía trên huyền nhai còn có hai cái tên màu đỏ, tên đỏ thấy Lý Kiêu đến lập tức thúc ngựa chạy mất.
Lý Kiêu mắng Oa oa không khóc.
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Cậu muốn hái ở đâu cũng tốt, sao lại chạy đến Nam bình sơn hái, muốn chết a, vừa rồi nếu có ba người cậu đã sớm bị giết rồi.”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Ba người tôi cũng không sao, năm người thì có thể sẽ chết.”
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “…”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Người có thể cầm thương cưỡi ngựa mà giết được tôi, có thể cũng chỉ có mình anh thôi.”
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, cậu đừng nói mấy lời buồn nôn như vậy được không, rất dễ khiến cho người ta hiểu lầm.”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Hiểu lầm? Anh còn có thể hiểu lầm với người của mình là cỡ nào hạnh phúc a, tôi ngay cả cơ hội như vậy cũng không có.”
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “… Cậu có thể nói rõ ràng không? Từ lần trước thấy Loan câu xong thì u ám, cô nương người ta xinh đẹp như vậy ? Cậu lại chỉ trưng ra cái mặt thối.”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Ai, anh đã có đại sư là một mỹ nam tử, sẽ không hiểu đâu.”
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Hiện tại đang nói chuyện của cậu, đừng có kéo chuyện của tôi vào được không?”
Oa oa không khóc rõ ràng không thèm để ý tới Lý Kiêu nữa, quay đầu chạy lên phía trước thấy một gốc cây thảo dược, hắn liền ngồi xổm xuống xuất ra cái xẻng nhỏ bắt đầu đào.
Lý Kiêu cưỡi ngựa đi vòng vòng quanh hắn, một bên hỏi.
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Cậu nói xem cậu là làm sao vậy? Cậu cảm thấy Loan câu không đủ xinh đẹp sao?”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “… Không phải.”
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Vậy là không đủ ôn nhu?”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Anh từng thấy qua nàng ôn nhu sao?”
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “… Hình như là chưa thấy qua.”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Anh đừng chạy vòng vòng ở trước mặt tôi nữa, tôi chóng mặt quá!”
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Hôm nay cậu không nói rõ ràng tôi liền quấn lấy cậu không tha, tôi là đang muốn giúp cậu đó bạn hữu à, hãy mau đem nút thắt trong trái tim cởi bỏ đi a”.
Oa oa không khóc hoàn toàn bạo phát rồi, hắn đi được vài bước, rốt cục chịu không nổi nữa.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Thiên Vương lão tử cũng không giúp được tôi!”
Lý Kiêu càng thêm tò mò, đây là làm sao vậy?
Kết quả Oa oa không khóc nói một câu làm cho hắn hoàn toàn hóa đá.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Tôi thấy Loan câu đáng yêu như vậy, cứ tưởng nhất định là một nam hài tử a!”
Lý Kiêu ở trên mảnh đất Nam bình sơn đỏ rực, từng đợt gió thổi qua đỉnh đầu của hắn, thổi trúng hai cái râu gián run run, con ngựa dưới thân hắn nôn nóng lắc lắc đầu… qua hồi lâu hắn rốt cục phục hồi tinh thần lại.
Oa oa không khóc chán nản ngồi xổm người xuống, tiếp tục đào thảo dược.
Lý Kiêu nhìn hắn, thiên ngôn vạn ngữ giờ chỉ hóa thành một câu.
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Không có việc gì, Oa oa không khóc, đứng lên lột.”
Thời điểm Lộ Viễn login, liền thấy Lý Kiêu thất hồn lạc phách đứng ở chủ thành, cùng hắn chào hỏi, hắn đều chậm nửa nhịp mới đáp lại.
Lộ Viễn vẫn là lần đầu nhìn thấy hắn như vậy, còn tưởng rằng là trong nhà đã xảy ra chuyện.
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Anh làm sao vậy?”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Mẹ anh lại bức anh sao ?”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “… Không phải, không có gì, chính là cảm khái một chút thế sự vô thường mà thôi.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “… Anh ăn lộn thuốc rồi đi, không phải phong cách của anh a.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Quên đi, quản không được, chúng ta đi làm nhiệm vụ hằng ngày đi.”
Lý Kiêu cảm thấy Loan câu là bạn tốt của Lộ Viễn, cũng không đem chuyện này nói cho Lộ Viễn nghe cho thêm ngột ngạt, nhưng hắn không biết về phương diện khác, Lộ Viễn đã làm công tác tư tưởng cho Loan câu.
Loan câu vẫn luôn tùy tiện, tuy rằng tính cậu ta thích đùa giỡn, nhưng từ khi nào thì khép nép như vậy, Lộ Viễn nhịn không được lại gọi điện thoại qua cho Loan câu.
Kết quả cậu còn chưa có mở miệng thì Loan câu đã cầu xin tha thứ trước.
“Đại ca của tôi a, xin ngài đừng tới khuyên tôi nữa, từ ngày ngài chơi hòa thượng, thủ đoạn thuyết giáo càng ngày càng nhiều, tôi sắp chịu không nổi rồi.”
Lộ Viễn bĩu môi: “Ngã phật từ bi, thí chủ, quay đầu là bờ.”
Loan câu thiếu chút nữa trợn trắng mắt: “Từ bi ngươi muội a!”
“Cậu mắng tôi thật có sức sống đi, sao không chịu xuất ra sức sống như vậy lên game đối mặt với Oa oa a, đi đi a.”
“…Cậu không cần kích tôi.”
Lộ Viễn chính là kích thêm : “Không được.”
= Hãn =! ! ! Loan câu nhẫn nhịn: “Tôi có bao nhiêu nhu nhược cậu nhất định phải thử sao?”
“Cậu dám làm cho Oa oa xem thử không?”
“…” Loan câu rốt cục cam chịu nói, “Cậu không rõ !”
“Tôi có cái gì không rõ, không phải là cậu lo lắng hắn biết cậu là nam sao đó sẽ cảm thấy ghê tởm cậu sao?”
“Hiện tại đã không chỉ có như vậy !”
“Vậy thì còn cái gì nữa? Cậu nói a!”
“Nếu hiện tại tôi lên game, hắn đối tôi lãnh đạm tôi sẽ cảm thấy hắn có thể vẫn là thích con người trước kia của tôi, tôi sẽ cảm thấy thật cao hứng; nhưng nếu hắn đối tôi giống như trước kia, tôi sẽ cho rằng người hắn thích là Loan câu muội tử a! Nghĩ tới đó tôi đã muốn chịu không nổi chính mình !”
Loan câu một hơi nói xong, sau đó lại trầm mặc, điện thoại bên kia truyền đến nồng đậm tình tự không cam lòng cùng tự phỉ nhổ bản thân.
Lộ Viễn dừng một chút, nói: “Cậu là đang ghen tị với chị của cậu, nga không, cậu kỳ thật là đang ghen tị với chính mình”
Lộ Viễn cân nhắc một chút, vẫn là quyết định bén nhọn đâm vào trọng điểm, “Chính cậu tự tay tạo ra một hình tượng nữ tính ở trong lòng Oa oa, nhưng cậu hiện tại lại ghen tị với chính hình tượng đó, cậu đây là tự làm bậy không thể sống.”
Loan câu trầm ngâm suy nghĩ thật lâu, không nói lời nào.
Lộ Viễn tiếp tục nói: “Mặc kệ thế nào, cậu muốn tách hai người ra cũng tốt, hoặc là nhập làm một cứ vào vai một muội tử cũng tốt, cậu đều phải đem chuyện này giải quyết, không online như vậy đối Oa oa không khóc không công bằng.”
Lộ Viễn thở dài: “Đương nhiên, tôi rất hy vọng cậu cùng Oa oa không khóc ăn ngay nói thật, hắn sinh khí hoặc là thương tâm, đều là bởi vì con người chân thật của cậu, không phải ai khác.”
Lộ Viễn cảm thấy được bản thân nói ra ngôn từ sâu sắc như thế, nói đến nước miếng đều phải tung bay, nhưng Loan câu vẫn là không nói lời nào, vì thế cậu quyết định tung ra pháp bảo.
“Tôi có thể giảng một lần Bàn nhược đa tâm kinh, cậu có muốn nghe không?”
“…” Loan câu rốt cục bùng nổ, “Phật tổ như thế nào còn chưa đem ngươi thu phục! Ngươi là tên yêu nghiệt!”
Lộ Viễn cười cười: “Tám giờ tối thứ sáu có bang hội lôi đài, cậu tới đánh tôi nha.”
_______________________
Chương 45
Thông tin mới nhận: cuối tháng tư này bản 90: An sử chi loạn sẽ được cập nhật, điều này đồng nghĩa với việc Cái Bang sẽ xuất hiện (anh công của Minh giáo về rùi a, MG sẽ không còn FA nữa a~~~~~~~~~~), thật là mong chờ~~~~~~~