Võng Du Mục Sư Nghịch Tập

Chương 22: Tử trận!




Khúc Chu Sơn là một bản đồ cách xa Thiên Long thành cửa tây chừng ba bốn dặm. Quãng đường tới đó là phong cảnh giang hồ cổ đại, có rất nhiều loại hình quái như là Rắn mãng lv11, Mèo hoang lv12, Lộc Hưu lv14 xuất hiện bên đường. Chúng có lúc đi một mình, có lúc lại đi theo đàn, di chuyển rất tự nhiên, tuy nhiên sẽ không rời khỏi địa bàn quá xa, trông rất đặc sắc.

Tưởng Thần mất gần nửa giờ mới đi đến Khúc Chu Sơn, cây cối ở đây tương đối cao nhưng không quá dày đặt, xen kẽ là những bụi gậm lớn, đủ loại hình thực vật, bãi đất trống cũng rất nhiều.

Nếu chú ý sẽ nhận ra, các bãi đất trống chỉ có vài cây cỏ trong rừng đều là bãi quái. Có thể nhất thời sẽ không thấy chúng vì chúng có thể đã di chuyển đi rất xa, nhưng chỉ cần tìm lòng vòng một chút là sẽ thấy.

Tưởng Thần đã đi qua hai bãi đất trống rộng lớn, đó là bãi quái Viên Hầu và Phong Lang, đều không phải Hoa Hùng nên Tưởng Thần cũng không có đồ sát, dẫu sao Lv của hắn là 22, giết quái lv 1x này nửa ngày cũng chẳng nhích nổi lên 10% EXP, đó là đã tính luôn Thiên Mệnh Đế Vương đã cộng thêm 80% EXP thu được.

Quanh co một hồi lâu, Tưởng Thần cuối cùng cũng nhìn thấy một đầu Hoa Hùng ở phía xa, càng đi đến gần hắn càng thấy nhiều đầu Hoa Hùng hơn xuất hiện.

Lúc này nội tâm Tưởng Thần là một mảnh tĩnh lặng khó hiểu, hoàn toàn không có suy nghĩ gì, chỉ có thức là hoạt động.

Hắn nâng Thanh Phong kiếm lên rồi cấp tốc chạy nhanh đến một đầu Hoa Hùng, khi khoảng cách chỉ còn 5m, thuộc tính biểu liệt của Hoa Hùng tự động hiện lên trên đầu nó.

Hoa Hùng

HP: 3.000

Lv15

Công kích 40 - 50

Hùng Trảo: cào mạnh vuốt vào đối phương, công kính phụ gia 70 sát thương.

Tưởng Thần lập tức vung nhanh Thanh Phong kiếm chém vào thân Hoa Hùng.

-30

-34

-29

Phát hiện bị tấn công, Hoa Hùng gầm lên giận giữ, Hùng Trảo kỹ năng hung hăng đập về phía Tưởng Thần.

Tưởng Thần nghiêng người tránh né, nào ngờ một tay của nó vừa qua, tay thứ hai liền ập đến, hắn cũng không cố ý tránh né mà ngược lại còn chém trả đầu Hoa Hùng

-53

-45

-51

Nhìn ra lực công kích của Hoa Hùng hơn hẳn Tưởng Thần. Nhưng mà cứ 1s mà hồi 5M HP thì...

Tưởng Thần dùng sát thương thấp liên tục công kích Hoa Hùng, bào mòn HP của nó từng chút một, chẳng mấy chóc Hoa Hùng gầm lớn rồi uỷ khuất ngã xuống.

Không ngờ đánh gần năm phút mà đối phương lại vẫn đầy máu, 1% HP cũng không thấy tuột, Hoa Hùng chết đầy uỷ khuất a!

Nhưng mà không sao, đồng bạn sẽ đi theo nó cho vui nhà vui cửa, Tưởng Thần sau khi giết nó xong liền nhặt lên vật phẩm Hùng thủ bỏ vào hành trang, tiếp đó hắn nhắm thẳng một đầu Hoa Hùng khác đánh tới.

-34

-25

-31

Hắn không hề có một kỹ năng công kích vật lý, chỉ thuần là đánh chai, bào mòn HP đám Hoa Hùng từng chút, bọn chúng cũng không có khả năng hồi HP biến thái như hắn, dần dần có thật nhiều đầu Hoa Hùng ngã xuống.

Tưởng Thần cũng thu thập được 12 cái Hùng thủ, đánh một chút nữa sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Đang lúc chuẩn bị xông lên chém đầu Hoa Hùng tiếp theo. Tưởng Thần chợt nhíu mày nhìn thẳng lên bầu trời, hắn cảm thấy có gì đó rất áp lực đang đến.

Tinh thần lực khổng lồ lúc này triệt để phát huy, hắn có thể chắc chắn trên bầu trời đang chuẩn bị giáng thế một tồn tại gì đó khủng bố.

- Nhanh lên, là bên này!

Tưởng Thần đảo mắt nhìn về một bên rừng, hắn nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc ở đó, đứng cách hắn chừng hai trăm mét. Đó là đại công chúa và cô bé nha hoàn, cô nha hoàn lúc này vô cùng hoảng sợ, đứng sát phía sau đại công chúa. Ngược lại đại công chúa rất can đảm, mày liễu nhíu lại nhìn lên hư không.

Tưởng Thần nhìn thấy hai người đó, nhưng hai người lại không thể thấy hắn. Đây là trạng thái tinh thần đề cao cực điểm của hắn, 500m bán kính, không cọng lá ngọn cỏ nào qua được mắt hắn!

Chức năng tự động giám định khiến hắn thấy được lực chiến của đại công chúa là 8.640.000, rất khủng khiếp đối với thường nhân, con bé nha hoàn là 1.220.000 lực chiến. Tiếc là chỉ xem được lực chiến, tên thì không.

Tưởng Thần nhíu mày, đảo mắt nhìn lên không trung, đàn Hoa Hùng lúc này không hiểu sao đã sợ hãi chạy đi mất dạng.

- Ha-ha-ha, tìm thấy ngươi rồi! Mau dâng cho ta, mau dâng cho ta nguồn máu tươi dồi giàu đó! Ha-ha-ha

Hư không bỗng vang lên tiếng cuồng tiếu như sấm gầm, bầu trời bỗng nhiên xé toạc, từ bên trong một dòng huyết hà tanh tởm trông như vải lụa nhanh như chớp giáng xuống, mục tiêu là Tưởng Thần!

Tốc độ nhanh đến độ không tưởng nổi, huyết hà vừa mới xuất hiện đã đánh đến trước mặt Tưởng Thần, hắn phản xạ vô cùng nhanh chóng, một tay vung chưởng tung ra!

Nội lực phá thiên đánh đến huyết hà, nhưng không ngờ lại đánh xuyên mà không phải phá vỡ như Tưởng Thần nghĩ, đồng tử hắn co rút.

- Ha ha ha, ta muốn ngươi!

Thanh âm sấm động tiếp tục vang dội, huyết hà xuyên qua chưởng phong của Tưởng Thần rồi nhanh như chớp ầm một tiếng giáng thẳng lên người hắn, đem hắn bao bọc trong huyết hà.

Tưởng Thần há hóc mồm, cảm giác huyết tinh như suối thác trào ra.

-50.000.000!

-50.000.000!

...

-50.000.000!

-50.000.000!

- Ha ha ha sảng khoái sảng khoái!

Đó là những lời cuối cùng khi mà Tưởng Thần ý thức trở bên mơ hồ.

Giả tạo, bất cẩn, hời hợt đó là ngươi sao Chiêu Thần? Tĩnh lại thôi, đó không phải là ngươi...

Trong tâm khảm Hắn vang lên câu tự thoại bi thương. Nhưng, rất quyết đoán!