Võng Du Chi Thần Ngữ Giả

Quyển 4 - Chương 27: Tiết 27




Editor: Toujifuu

***

Trong lòng ta nhảy một chút. Không thể phủ nhận, nghe thấy người khác không e dè ca ngợi mình trong lòng cũng có chút đắc ý, ta cũng là một tục nhân a.

“Vị khách mời thần bí sau cùng tôi nghĩ chỉ cần là người chơi Đông đại lục của trò chơi《 Thế Giới 》, hẳn là không ai không nhận ra hắn. Hắn từng ở trong sự chú mục của mọi người trình diễn ra cho chúng ta một thần tích, lấy lực một người cải biến kết cục của một trận chiến. Hắn là đệ nhất mà mọi người công nhận, tên của hắn trở thành tượng trưng của một chức nghiệp, dù cho hắn đã rời khỏi chúng ta, địa vị này cũng không người nào có thể lay động. Dung mạo của hắn được mọi người biết rõ, thân ảnh cộng vũ cùng Thanh Long trở thành kinh điển vĩnh hằng của《 Thế Giới 》! Người này là ai đây? Tôi nghĩ không cần tôi nói ra tên của hắn mọi người cũng nhất định đã biết rõ trong lòng. Kế tiếp, chúng ta hãy cùng nhau nhìn lại trận ‘Thần Hàng’ toàn giới chú mục trước đây nào!”

Hình ảnh trên màn hình thủy tinh khẽ chuyển, màn ảnh xuất hiện tường thành Đông Long. Từ trên tường thành nhìn xuống, bộ đội công thành rậm rạp tập kết ở ngoài thành. Ngay sau đó tiếng kèn vang, xung phong, công cửa, đánh nhau trực diện….. Rồi lại đến giằng co vào trung kỳ chiến trường, sự xuất hiện của hắc long, sau đó ta một thân bạch y bước lên đầu tường. Từ lúc mấy huynh đệ không nói gì nhìn nhau, đến khi ta vung tay lên tung Thần Thú Bát Quái Bàn, sau đó chính là toàn bộ quá trình của Thần Hàng. Lúc đó làm còn không cảm thấy gì, hiện tại từ một góc độ khác nhìn tình cảnh đó, thực sự có thể xưng là chấn động. Chưa bao giờ biết nguyên lai tràng diện của Thần Hàng lại đồ sộ như thế, khi Thanh Long lượn quanh trời không, vạn vật đều bị thần phục, đó là quân lâm thiên hạ chân chính! Quái vật lớn đó thật là ta triệu ra sao? Ta lại có chút không thể tin được.

“Trường hợp như vậy khiến người ta kích động cỡ nào, từ sau trận biểu diễn hoa lệ này số lượng người chơi lựa chọn trở thành ngự thú sư tăng vọt, vô số người chơi mới mộng tưởng có một ngày có thể đạt được cảnh giới như thế mà gia nhập hàng ngũ ngự thú sư. Hiện tại, các vị có muốn gặp một lần vị đệ nhất ngự thú sư trong truyền thuyết này không? Cho mời —— Mạc Ly.”

Lời nói của người chủ trì khiến cho khán giả kích động một trận. Ta có chút khẩn trương mà nhìn tràng diện hiện trường tình cảm quần chúng dâng trào, trong tim đập bang bang. Giống như cảm giác khi tiểu học lần đầu tiên lên đài lĩnh thưởng. Truyền tống trận góc gian phòng chớp động lên ngân quang, ta hít sâu một hơi rồi đứng lên đó.

Bên tai yên tĩnh, ta có thể cảm thấy gió nhẹ phất qua thân thể ta. Cũng có thể nghe thấy tiếng vang nhẹ do ngọc bội bảo thạch treo bên hông va chạm nhau phát sinh. Ta đứng ở trung tâm toàn trường, ngẩng đầu đáp lại những ánh mắt rơi trên người. Trong tâm tình thích thú lại có chút kiêu ngạo dâng lên.

Lặng im vài giây, từ phía sau truyền đến tiếng vỗ tay của một người, từng chút từng chút kiên định vang lên. Vì vậy những người khác cũng bị kéo theo, tiếng vỗ tay như thủy triều ùn ùn kéo tới mà trút xuống. Ta quay đầu lại, thấy Thiên Kiếm vỗ tay đứng lên cho ta một nụ cười. Ban nãy hẳn chính là anh ta. Ngồi cách anh ta không xa, còn có Diệu Dương. Ánh mắt của ta lướt qua trên người hắn, Diệu Dương cũng đang nhìn ta. Từ trong ánh mắt kia ta nhìn thấy sự thâm trầm không biết đại biểu cho tâm tình gì mà từ trước tới giờ chưa từng thấy qua, thẳng tắp nhìn chằm chằm ta. Ta cùng hắn nhìn nhau một hồi, cảm khái hàng vạn hàng nghìn. Đây là lần đầu tiên hắn nghiêm túc nhìn ta như thế, trước đây hắn luôn luôn nhìn thẳng phía trước, mà ta cũng đã quen ở phía sau hắn yên lặng ngóng nhìn.

Nỗ lực mà mỉm cười với hắn, ta chuyển ánh mắt ra trước. Nếu đã quyết định buông tay, vậy không cần nhìn lại lần nữa. Chỉ sẽ mang đến cho đôi bên phiền phức mà thôi. Thừa lúc còn có thể dễ tụ dễ tan mà nói tạm biệt, chung quy so với xé rách da mặt sau khi sống chết giây dưa trở mặt thành kẻ thù thì tốt hơn.

Thiên Kiếm vẫy tay với ta chỉ chỉ cái ghế trống bên cạnh. Ta cười gật đầu, đi đến bên chỗ anh ta. Thông qua một đoạn thang mây. Ta ngồi trên chiếc ghế dành cho khách mời cuối cùng.

Người tổng thể cũng đã đến đông đủ, lễ mừng sẽ chính thức bắt đầu. Người chủ trì kia đứng ra trung gian. Hắn chờ sau khi tâm tình của khán giả bình tĩnh lại mới cười vứt ra trái bom tiếp theo:

“Ngày hôm nay hiện trường của chúng ta náo nhiệt như thế. Khó có được nhất, là chúng tôi đã tụ tập được nhiều cao thủ đỉnh cao như vậy. Lần lễ mừng này chúng tôi chuẩn bị rất nhiều phương án hoạt động. Tin tưởng mọi người ở trên trang web đều đã thấy được, nhất định cũng có rất nhiều người đều đã đi bỏ phiếu đúng không? Ha ha, kết quả tôi phát hiện mọi người trong trò chơi thực rất có tình cảm yêu mến anh hùng a, chúng tôi đã thống kê qua có vượt quá 80% người chơi đều yêu cầu ở nơi đây cử hành một hồi thi đấu luận võ giữa những người chơi đứng đầu! Còn có rất nhiều người chơi nhiệt tâm đề xuất biểu đồ đối chiến mà người đó hy vọng thấy. Nói thật, theo tư tâm bản thân mà nói, trong đó có rất nhiều biểu đồ tôi cũng rất muốn thấy a, thế nhưng, bởi vì khẩu vị của mọi người bất đồng, vì vậy chúng tôi thực sự không cách nào thỏa mãn nguyện vọng của mỗi người, mà chúng tôi lại không muốn để cho mọi người thất vọng, làm sao bây giờ đây? Sau cùng chúng tôi quyết định, trận đại hội luận võ này khẳng định sẽ mở, thế nhưng chỉ coi như luận bàn, tuyệt không sắp xếp thứ hạng. Bởi vậy, đại hội luận võ luận bàn lần này sẽ không giống đại hội bình thường, chúng tôi trước hết sẽ mời hết thảy nhóm khách mời chức nghiệp chiến đấu ở đây tiến hành rút thăm, tiến hành vòng luận bàn đơn đối đơn đầu tiên. Người thắng vòng đầu tiên sau khi tiến vào đợt thứ hai, sẽ tiến hành rút thăm lần thứ hai, người rút được con số nằm phía trước dãy số còn có thể tự do lựa chọn người nằm phía sau dãy số để cùng tổ đội, đợt thứ hai là đấu đối kháng tiểu tổ hai người. Ha ha, có phải rất thú vị hay không? Để cho chúng ta cùng nhau mỏi mắt mong chờ đi! Kế tiếp tôi tuyên bố, rút thăm bắt đầu!”

Đích thật là rất thú vị, bọn họ làm như thế biến số bên trong sẽ rất nhiều. Cái gì mà đồng môn đập nhau, chức nghiệp tương khắc, cừu địch liên thủ….. Căn bản là cái gì cũng có khả năng a. Hơn nữa ngồi ở đây đều là đứng đầu trong đứng đầu, không người nào ‘cạn dầu’, trong loại hoạt động truyền hình trực tiếp toàn trò chơi này ai cũng không muốn mất mặt, vì vậy cho dù không có phần thưởng cũng sẽ toàn lực ứng phó. Khó trách bọn họ muốn ta lấy trạng thái toàn thịnh xuất hiện, hoá ra là vì như vậy.

Ta liếc nhìn hộp rút thăm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt, lại nghe tiếng hoan hô của mọi gười trên đỉnh đầu, xem ra tránh không khỏi. Thiên Kiếm bên cạnh đã rất sảng khoái mà rút ra một tờ, hy vọng đừng gặp phải anh ta, ta thực không có chút nắm chắc nào đối phó được kiếm thuật quỷ dị của anh ta. Nghĩ như vậy mà đưa tay vào, lấy được chính là số hai mươi ba. Duỗi dài cái cổ nhìn qua bên cạnh, may mắn, Thiên Kiếm lấy chính là số mười bảy.

Không bao lâu sau mọi người đều đã rút xong, hệ thống rất nhanh đã thống kê ra số thứ tự của toàn bộ mọi người song song là bảng đối chiến. Vận khí của ta không tồi, không chỉ không gặp phải Thiên Kiếm, cũng không gặp phải bất luận người nào của Đông Long. Rất tốt, chỉ cần không phải bọn họ, ta có thể dốc toàn lực mà không cần lo lắng gì.

Đối thủ của ta kêu Đoạn Trần, xếp thứ sáu Bảng kiếm sĩ. Người này hình như là một hiệp khách độc hành, ta hiểu rõ về hắn không nhiều. Thiên Kiếm sáp qua nhìn bảng đối chiến của ta, nói:

“Đặc điểm lớn nhất của Đoạn Trần là cân đối, tốc độ của hắn không phải nhanh nhất lực lượng cũng không phải lớn nhất, bất quá thắng ở chỗ nắm chặt rất đúng lúc đối với tiết tấu chiến đấu, có thể tùy cơ ứng biến các loại cục diện, là một người không dễ đối phó cho lắm. Đặc biệt hiện tại hắn cấp chín mươi chín, cậu chỉ có bảy mươi sáu, độ chênh lệch này không phải dễ bù đắp.”

“Nói cách khác hắn không phải loại hình tốc độ? Vậy còn có biện pháp. Anh đừng xem thường tôi, nói thế nào đi nữa tôi cũng là đệ nhất ngự thú sư, sẽ không đập chiêu bài của chính mình.”

Ta cười meo meo mà trả lời anh ta một câu, trong lòng đã có dự định.