Editor: Toujifuu
***
Một đêm ngủ ngon, tâm tình tốt ngay cả mộng cũng không đến quấy rầy. Ưm, xem ra gần đây nhân phẩm có tăng lên. ^^
Khi lần nữa tiến vào trò chơi, vừa vặn là buổi sáng sớm. Trò chơi này được xưng là một thế giới khác, vì vậy hệ thống cũng làm khí trời vô cùng chân thực. Không khí sáng sớm của Hải Duyên Thành đặc biệt tốt, đón bình minh hóng gió biển, dễ chịu nói không nên lời.
Đứng ở địa phương logout một ngày trước ta đợi thẳng đến lúc mặt trời bò lên thật cao, không đợi được Lăng Thiên, lại đợi được một dải truyền âm. Mở ra là một tin nhắn, Lăng Thiên không đầu không đuôi mà nói một câu “Có việc, qua hai ngày tìm cậu.” như vậy rồi thất tung. Ngày đầu là Tiểu Lộ mấy nhỏ rời đi, hiện tại Lăng Thiên cũng chạy, ta đột nhiên phát hiện bản thân chỉ còn một mình, rõ ràng như là không có việc làm.
Làm gì mới tốt đây? Vốn chuyện ta có thể làm rất nhiều, bất luận là làm nhiệm vụ hay là luyện cấp, hoặc là đi chuẩn bị chút thứ để bổ sung bao tiền khô quắt đều là lựa chọn tốt, đáng tiếc ta nhấc không nổi nửa điểm hứng thú đối với những chuyện trước đây thường làm này.
“Chi, chi chi —— ”
Tiểu Bạch lủi ra từ phía sau ta, vô cùng thân thiết mà cọ trên mặt ta. Nhóc con này hiện tại rất có tinh thần, một chút cũng nhìn không ra bộ dáng mặt ủ mày chau ngày hôm trước. Ta thấy nó mới nhớ tới trong vòng tay hình như đã có thêm vài thứ đây.
Mở ra vòng tay, bên trong đầy hơn phân nửa. Tài liệu đánh ra từ trên người Đại Nhĩ Hầu ở sườn núi Tinh Nguyệt cùng trang bị đánh ra ở trong mê cung đều tích rất nhiều, xử lý toàn bộ cũng là một thu nhập không nhỏ.
Tương đối đặc biệt chỉ có ba kiện. Một kiện là thủy tinh cầu phong ấn con ấu Trệ kia, nhóc con xinh đẹp đang ngủ say bên trong, thân mình nho nhỏ phập phồng có quy luật, thường thường còn chậc chậc lưỡi. Ta lấy thủy tinh cầu ra ước lượng ước lượng, Tiểu Bạch nhanh chóng theo cánh tay của ta lẻn đến bên cạnh thủy tinh cầu, thập phần hiếu kỳ mà dán mặt lên nhìn. Ta nhu nhu cái đầu nhỏ lông xù của nó, nói:
“Nhóc này về sau sẽ đồng hành cùng chúng ta, bất quá nó bây giờ còn chưa ra được, anh không biết thế nào mới có thể để cho nó trở thành Truy Tùy Giả của anh. Đáng tiếc nhóc lại không thể nói chuyện, bằng không hẳn là có thể cho anh một đáp án chuẩn xác.”
Tiểu Bạch nghe xong lời oán giận của ta, chi chi kêu khoa chân múa tay, thấy vẻ mặt ta vẫn mờ mịt, nhất thời ủ rũ, nằm úp sấp nguyên người lên trên thủy tinh cầu, vô cùng ai oán mà nháy mắt với ấu Trệ trong thủy tinh cầu. Hoá ra hai nhóc con này đang ra ám hiệu? Đáng tiếc tiểu Trệ người ta còn đang ngủ, không đếm xỉa tới nó. ^^
“Được rồi, Tiểu Bạch, không cần bày khuôn mặt này cho anh nhìn. Anh sẽ nghĩ biện pháp đem nó ra.”
Có lẽ lão nhân kia nói đúng, nhóc con Tiểu Bạch này có thể thực sự có chút huyết thống tiên thú, bằng không thế nào sẽ thông minh như thế, còn biết bày sắc mặt với ta? -_-
Thu hồi thủy tinh cầu, ta lấy ra cây cung mới nhận được. Ngày đó ta chưa kịp nhìn kỹ, hiện tại lấy ra mới phát hiện đây thực sự là cây cung tốt.
“Thanh Linh (trường cung): 60~75, tốc độ bắn +5%, độ chính xác +5, có tỷ lệ nhất định kích phát nhị liên xạ. Yêu cầu: lực lượng 12, nhanh nhẹn 30, đẳng cấp 30. Bền: 60(60). Được chế tạo sư cung tiễn cấp đại sư dùng Tật Phong Chi Mộc tốt tỉ mỉ tạo hình mà thành, có thể bắn ra tiễn nhanh như gió, là một trong những trường cung ưu tú mà cung tiễn thủ yêu thích.”
Ta vừa nhìn vừa không ngừng cười. Tên Thu Thủy Trường Thiên kia, tuy rằng trong lòng ta đối với hắn rất có ý kiến, thế nhưng nhìn trên mặt mũi của cây cung này, ta quyết định phóng khoáng mà tha thứ hắn một lần. Tên này thật đúng là biết chọn đồ, cây cung này quá hợp khẩu vị của ta. Cho dù hiện tại vũ khí dưới cấp năm mươi không phải chủ lưu, nhưng muốn tìm một cây cực phẩm như vậy vẫn là không dễ dàng, chí ít ta không mua nổi, cho dù tự mình đi đánh cũng không nhất thiết có thể đánh ra được. Đặc biệt là cái thuộc tính gia tăng tốc độ bắn 5% cùng độ chính xác +5 kia, thực sự là khiến cho ta chảy nước miếng. Nếu như cộng thêm độ gia tăng của viên bảo thạch ta lấy được kia, tốc độ bắn của tiễn ta có thể gia tăng 15% khủng bố! Có thứ này, ít nhất ở trong quyết đấu của cung tiễn thủ đồng cấp ta có lòng tin đứng vào thế bất bại.
Hút hút nước bọt, ta đặt thứ tốt này về lại vòng tay. Việc cấp bách chính là đi tìm thợ rèn khảm nạm bảo thạch lên trên cung cho ta, lại luyện đẳng cấp đến 30. Hiện tại ta chỉ có cấp 29, còn kém tròn một cấp mới đến ba mươi. Dải kinh nghiệm của một cấp này so với mấy cấp trước dài hơn nhiều, ta còn không biết ngày hôm nay có thể luyện lên được hay không.
Muốn tìm thợ rèn tay nghề tốt một chút tại một thành lớn như Hải Duyên Thành là không thành vấn đề. Vì bảo đảm, ta lựa chọn thợ rèn hệ thống. Tuy rằng tiền có mắc chút, thế nhưng an toàn, xác xuất thành công cũng cao, lại còn sẽ không khiến người khác chú ý. Vì món tiền phí dụng không nhỏ kia, ta đem tất cả những thứ không dùng được trên người bán hết, bao tiền thật vất vả mới có chút nội dung lại trong nháy mắt xẹp xuống. Nghèo a ~~
Chuôi Thanh Linh trường cung kia sau khi trải qua gia công nửa tiếng đồng hồ trở lại trong tay ta, biến thành “Thanh Linh +1”, thuộc tính biến thành “Tốc độ bắn +15%, độ chính xác +5, tốc độ hành động +10%”. Ta thiếu chút nữa cười lớn ra tiếng. Đem toàn bộ tiền còn lại mua tiễn sắt, ta vô cùng hưng phấn mà bước trên hành trình luyện cấp.
Sườn núi Tinh Nguyệt ta không muốn đi nữa, cua nhỏ cạnh biển rõ ràng cũng không thích hợp ta nữa. Ta nghĩ nửa ngày, đột nhiên nhớ tới tòa Thủy Tinh Cung dưới biển kia. Lần trước đi Lăng Thiên vừa qua khỏi cấp 20, ta mới cấp mười mấy, hiện tại chúng ta đã tăng rất nhiều cấp, chắc hẳn một mình đi cũng có thể đối phó được. Hơn nữa những thụ yêu kia không chỉ nhiều kinh nghiệm, còn có thể thuận tiện luyện tập tiễn thuật của ta một chút, nhất cử lưỡng tiện.
Lần trước đi vào Lăng Thiên nhận nhiệm vụ vũ khí chức nghiệp cấp hai mươi, ta hiện tại cũng vẫn là hơn cấp hai mươi, nhận nhiệm vụ đó hẳn là cũng đi đến địa phương đồng dạng. Nghĩ tới đây, ta quay đầu đi vào đại sảnh chức nghiệp cung tiễn thủ.
Như ta dự liệu, nhiệm vụ của ta cũng là tòa Thủy Tinh Cung kia. Hiện tại người mới đã không còn nhiều, người tới đó đương nhiên cũng rất ít, lần trước đi cũng chỉ có một đội chúng ta. Khi ta lần nữa đi tới Thủy Tinh Cung, người ở đây cũng không nhiều, ngoại trừ ta còn có một tổ khác, tổng cộng sáu người, bên trong có năm người hình như đều vừa qua khỏi cấp 20, còn có một cung tiễn thủ cấp bậc có chút cao, nhìn trang bị hẳn là hơn cấp bốn mươi.
Ta tới so với bọn họ muộn hơn, một tổ người kia chiếm mất con đường nhỏ lần trước chúng ta đi qua. Ta không muốn đi chung đường với bọn họ, liền tìm phương hướng khác chuẩn bị vòng qua. Lúc này cung tiễn thủ kia cũng phát hiện ta, giương giọng nói:
“Này, người cung kia, có muốn cùng chúng tôi tổ đội hay không? Tôi mang cậu qua, chỉ lấy năm mươi ngân tệ.”
Năm mươi ngân tệ, đối với nhiệm vụ như vậy mà nói coi như tương đối phải chăng, dù sao vũ khí của phần thưởng nhiệm vụ cũng phi thường tốt, chí ít cần trên một kim tệ đây. Đáng tiếc ta không phải đến làm nhiệm vụ, chỉ là muốn tìm một chỗ luyện cấp mà thôi. Khoát khoát tay với cung thủ muốn kiếm tiền kia, ta chuyển tới bên kia rừng cây. Theo góc độ này còn có thể nghe thấy thanh âm xa xa bên kia đánh rất náo nhiệt, tốc độ đi tới của bọn họ không phải rất nhanh, có thể là còn muốn đánh một ít tài liệu. Ta cũng không suy nghĩ nhiều, tìm được một thụ yêu bắt đầu luyện cấp cộng thêm luyện tiễn.
Sự uy hiếp của những thụ yêu này đối với ta cũng không lớn, lần trước khi đến đã tìm ra được nhược điểm của chúng nó. Kinh nghiệm dâng lên từng chút, coi như khả quan. Thế nhưng luyện tập kỹ xảo lại không quá thuận lợi. Ý nghĩ lần trước ở trong mê cung ta luôn luôn muốn thực hiện, thế nhưng ngày hôm nay thử một lần mới phát hiện so với trong tưởng tượng của ta khó hơn nhiều. Tới sau này ta dứt khoát từ bỏ xạ kích nhược điểm, chuyên môn tìm địa phương da thô thịt dày của thụ yêu mà bắn, một tiễn lại một tiễn, không ngừng thí nghiệm, điều chỉnh lực độ cùng phương hướng, lần lượt tổng kết. Khi tiễn của ta bắn sắp hết phân nửa, lúc thụ yêu bị đấu pháp mài vỏ cây của ta mài đến mức chết vài con, cuối cùng mới tìm được chút cảm giác. Chỉ là bắn ra một tiễn lại dùng một tiễn khác va chạm đơn giản nhất, quá trình này cũng tốn hao lượng lớn tinh lực của ta, về phần khống chế góc độ, phương vị va chạm, còn lâu mới đạt được.
Ta thở dài, chí ít có thấy tiến bộ, đã nói lên loại biện pháp này là khả thi, chỉ cần tiếp tục luyện, một ngày nào đó sẽ thực hiện được thiết tưởng thình lình xuất hiện trong đầu của ta. Tuy rằng hiện tại xem ra đó là mục tiêu xa xôi cỡ nào a. -_-
Ngay khi ta luyện đến nghiêm túc, một thanh âm vang lên ở một bên.