Võng Du Chi Phi Thường Đạo

Quyển 2 - Chương 5: Trở về




Tuy rằng Thiên Hồng cùng Tuyết Sinh ở Ma giới cũng rất là vui, nhưng cấp bậc Ma giới muốn tăng cũng không phải khó bình thường, bằng không mượn ưu thế cộng sinh của bọn họ, lăn lộn liên tục suốt sáu ngày, cư nhiên còn chưa thăng lên nhất giai, không khỏi khiến cho bọn họ có cảm giác tiền đồ thật gian nan. Đến trình độ này, cũng không còn đường lui, đành phải tự nhận mạng khổ thôi.

Ngày thứ bảy, đang lúc Tuyết Sinh cùng Thiên Hồng đang vất vả đánh quái, Soái Vô Chỉ đột nhiên truyền lại tin tức không tốt lắm.

Sau khi phía chính phủ nâng cấp đưa ra giới thiệu, các ngoạn gia điều liều mạng cố gắng muốn trở thành Tiên, Ma tộc, nhưng là đến nay không có một ai có thể đạt đủ điều kiện, bất quá, đây mới là bình thường, bởi vì dựa theo dự định từ công ty trò chơi, ít nhất ngoạn gia phải đạt tới tám mươi cấp mới có thể phát động nhiệm vụ chuyển hoán chủng tộc, ai biết toát đâu ra một cái Ma nữ nguyền rủa làm cho Thiên Hồng cùng Tuyết Sinh, hai người thông qua con đường chạy trốn trở thành Ma tộc, khiến cho hệ thống Thiên, Ma mở ra sớm hơn dự định, nhưng mà trước mắt dựa theo cấp bậc cùng giá trị công đức của ngoạn gia, căn bản không đạt được yêu cầu mở nhiệm vụ chuyển hoán chủng tộc.

Vấn đề liền vì vậy mà phát sinh.

Vì muốn nhanh chóng tăng cấp cùng tăng giá trị công đức, các người chơi nghĩ ra đủ các loại chủ ý, trong đó có một loại biện pháp âm hiểm, chính là liệp sát Yêu tộc! Ngay từ đầu, vẫn còn là hành vi cá biệt của một số ngoạn gia, thẳng đến khi đối thủ cũ của bọn Tuyết Sinh – Cấp Phong trở thành bang chủ Thiên Đạo Minh, liệp sát Yêu tộc trở thành hành vi của một bang phái.

Nói đến Cấp Phong, đó là một nhân vật, hắn không biết thông qua cái phương pháp gì thay thế NPC trở thành chưởng môn phái Mao Sơn, lại thừa dịp cơ hội Thiên Đạo Minh gặp đả kích trí mạng bức bách nguyên bang chủ xuống đài, chính mình trở thành Thiên Đạo Minh tân minh chủ, rồi bắt đầu tuyển nhận đại lượng ngoạn gia đạo sĩ cùng thuật sĩ, đồng thời, bắt đầu đối với Yêu Tộc giết hại đẫm máu.

Bởi vì là chủng tộc có thể lấy được loại hình song trọng chủng tộc, sau khi thăng cấp hoàn thành, ngoạn gia Yêu tộc càng mạnh thêm, với lại cấp bậc thấp cũng rất nhiều, cái này càng cung cấp điều kiện cho Thiên Đạo Minh liệp sát.

Từ sau khi trò trơi hoàn thành nâng cấp đến nay mới được có bảy ngày, cũng đã có mấy trăm ngoạn gia Yêu tộc chết ở trong tổ chức hành động liệp sát của Thiên Đạo Minh.

Yêu tộc gặp phải kiếp nạn cũng tỉnh ngộ lại, chỉ có đoàn kết mới có cơ hội sinh tồn, thế là, lấy ngoạn gia Yêu Tộc Hắc Hổ Đường làm chủ lực, khởi xướng thành lập một cái liên minh Yêu tộc, hy vọng có thể kết hợp lực lượng của mọi người phản kháng Thiên Đạo Minh. Hiện tại Yêu Tộc liên minh đối với Thiên Đạo Minh tuyên chiến, chiến tranh hết sức căng thẳng.

Xuất phát từ chính nghĩa cùng thù riêng với Cấp Phong, hơn nữa còn được Thanh Lan mời, Soái Vô Chỉ bọn họ đã gia nhập Hắc Hổ Đường, lãnh đạo Yêu Tộc liên minh, với lại còn tỏ ý, hy vọng Tuyết Sinh cùng Thiên Hồng có thể mau chóng trở lại nhân giới cùng nhau chiến đấu.

“Ha! Cái gã Cấp Phong này thật đáng ghét,” Tuyết Sinh vốn đối với Cấp Phong đã không có cái hảo cảm gì, hiện tại càng thêm chán ghét, “Thật sự là, cánh rừng lớn chim gì cũng điều có, ngay cả giết Yêu tộc để kiếm công đức cũng dám làm được”

Thiên Hồng cũng ưu sầu lo lắng, “Chúng ta phải đẩy nhanh tốc độ, mau chóng trở lại nhân gian đi, chiếu theo tình huống con dế mèn miêu tả, tùy thời có thể khai chiến.”

(con dế mèn là biệt danh Thiên Hồng xưng hô với Soái Vô Chỉ ^^)

Không dám chậm chạp nữa, hai người vội vàng lên tới nhất giai, thậm chí không kịp nhìn kỹ xem vừa được kỹ năng gì mới, liền thẳng đi đến cánh cửa không gian thông đến nhân gian, mà đi.

————-

Trở lại nhân gian đã lâu chưa thấy, Tuyết Sinh nhịn không được thật sâu hít một hơi không khí nơi nhân gian, tuy rằng rất là thích Ma giới, nhưng mà đối với nhân gian vẫn có hoài niệm nói không nên lời, dù sao, nơi này từng là địa phương bọn họ cùng nhau chiến đấu, cùng nhau đổ máu.

Lúc này Thiên Hồng đã liên hệ cùng với Soái Vô Chỉ, nói với Tuyết Sinh: “Bọn họ hiện tại đang dừng chân ở Hắc Hổ Đường tại Thanh Long thành, chúng ta cũng đi qua đó đi.”

Tuyết Sinh gật gật đầu, vỗ vỗ Phi Phi đang ngồi, ý bảo nó bay lên, lấy tốc độ của Phi Phi, tiền ngồi xe ngựa hoàn toàn có thể giảm đi.

Dực hổ Phi Phi mở màng sí trên lưng, tuy rằng trên lưng mang theo hai người, nhưng lấy lực lượng của nó, căn bản không tạo thành phiền phức gì.

Được Phi Phi mang theo bay lên không trung, tâm tình Tuyết Sinh đã tốt lên rất nhiều, lại nhịn không được đem Tiểu Trư không thể chở người theo cười nhạo một phen, làm hại Tiểu Trư ủ rũ, tuy rằng Đại bằng kim sí điểu có năng lực phi hành hơn nữa tuyệt đối so với Dực hổ bay cao hơn, nhưng mà nó còn là vị thành niên, mang theo người liền bay không nổi, cho nên đành phải để cho Thiên Hồng cưỡi cùng Tuyết Sinh.

Tới nơi, ở trên không trung Thanh Long Thành, Tuyết Sinh vốn định kêu Phi Phi trực tiếp bay vào thành, nhưng Thiên Hồng lo lắng sẽ tạo thành xôn xao quá lớn, cho nên kêu hắn dừng lại ở ngoài thành, hai người đi bộ vào thành.

Bất quá, hai người xuất hiện vẫn là tạo thành oanh động như dự đoán lúc ở ngoài thành.

Hai người kia vẫn ngốc ở trong Ma giới, lại lười đi lên trang chủ của trò chơi, căn bản không biết tại đây trong vài ngày, bọn họ đã biến thành nhân vật phong vân trong trò chơi, là người đầu tiên tiến hóa thành Ma tộc hơn nữa còn là ngoạn gia mở ra hai giới Thiên Ma, toàn bộ trong thế giới trò chơi này đều chú ý đến hướng đi của bọn họ. Nhất là Yêu tộc tụ tập tại Thanh Long thành, hai người bọn họ, nhất là Tuyết Sinh quả thực chính là thần tượng của ngoạn gia Yêu tộc.

Bởi vì bọn họ là Ma tộc, chỉ bằng ma khí tản mát trên người bọn họ, muốn người nhận không ra cũng rất khó.

Đi trên đường cái Thanh Long thành, Tuyết Sinh nhìn chung quanh, trong ba tầng – ngoài ba tầng đám người vây xem, cảm thấy toàn thân cũng không được tự nhiên, những người này ánh mắt sao lại kì quái như thế.

Kỳ thật rất nhiều người là bị khí chất dễ chịu đặc hữu trên người Ma tộc bọn họ cùng trang bị trên người vừa thấy đã biết là phi thường cao cấp mà bị mê hoặc, tiếng thán phục liền liên tiếp phát ra...

“Thật sự rất lợi hại a!”

“Không hổ là ‘Ma giới song sát’.”

.....

“Ma giới song sát?” đỉnh đầu Tuyết Sinh hiện lên một cái dấu chấm hỏi thật bự, hỏi “Chúng ta lúc nào thì biến thành cái gì Ma giới song sát chứ?”

Thiên Hồng cười khổ nhún nhún vai.

Kỳ thật, sau khi bọn họ giết chết vô số ngoạn gia Thiên Đạo Minh, song song sau đó lại nhập ma đạo, chuyện này sớm đã bị mọi người bàn tán say sưa, trên diễn đàn có một số người bà tám liền phong cho bọn họ biệt hiệu Ma giới song sát, ngay cả đội ngũ của bọn hắn cũng bởi vì mỗi người đều là hồng quang quấn thân cho nên được xưng là Xích Huyết tiểu đội.

“Tên hiệu này... cũng không quá khó nghe a.” Thiên Hồng bất đắc dĩ.

Tiến đến nghênh đón bọn họ, Soái Vô Chỉ vất vả từ trong đám đông chen chúc lại đây, đem hai người bọn họ dẫn đến một cái cửa khẩu, phía trước được trang trí một pho tượng lão hổ màu đen to lớn.

“Nơi này là căn cứ Hắc Hổ Đường.”

Soái Vô Chỉ vừa dứt lời, một cái thân ảnh nho nhỏ từ trong cửa nhào ra, ôm chầm lấy Tuyết Sinh.

“Tiểu Mộng,” Tuyết Sinh kinh hỉ ôm lại Giấc Mộng Nam Kha kích động không thôi, “Các ngươi đều khỏe chứ?”

“Ô ô, Tiểu Tuyết, ta rất nhớ các ngươi a, ngươi cao lớn, ngươi trở nên thật khá a....” Giấc Mộng Nam Kha hưng phấn đến nói năng lộn xộn.

Tuyết Sinh ngượng ngùng cười cười, đảo mắt nhìn đến Vân Sinh đứng bên cạnh, vội vàng hỏi: “Vân Sinh, Tiểu Điệp trở về chưa?”

Vân Sinh biểu tình lập tức ảm đạm xuống, không nói gì chỉ lắc lắc đầu.

“... Vậy sao” Tuyết Sinh có điểm khổ sở, vốn tưởng rằng về đến là có thể nhìn thấy Tiểu Điệp, ai biết còn chưa có tin tức của hắn.

“Hoan nghênh hai vị đi vào Hắc Hổ Đường.” Theo lấy ngữ điệu ôn nhu quen thuộc, chào đón bọn họ là Thanh Lan cùng Ngạo Thị Thiên Hạ đã lâu không gặp.

Nhìn Tuyết Sinh, Ngạo Thị Thiên Hạ cũng chỉ miễn cưỡng cười cười, chẳng qua ở trong vài ngày ngắn ngủi, nam hài hăng hái này liền tiều tụy thành thục hơn, có thể thấy được thủ lĩnh liên minh đã thừa nhận áp lực như thế nào, được mọi người kỳ vọng, tâm lực lao lực quá độ, hắn cũng đành buông xuống ý muốn giữ lấy đối với Tuyết Sinh.

Tuyết Sinh nhìn không được, an ủi nói: “Hành tây, giữ vững tinh thần, tất cả mọi người sẽ cùng nhau cố gắng.”

“Hảo,” Ngạo Thị Thiên Hạ thoáng chấn tỉnh lại chút, “Mọi người đừng cứ đứng ở trước cửa, vào trong phòng ngồi đi.”